Có điều không phải chỉ hồ đồ còn không nói, Thiên tử trong triều còn tán dương hành động như vậy. Tôn Sư Trọng Đạo, Thiên gia không chỉ không trừng phạt, ngược lại có khi còn tán dương Sở lão tướng quân, không thể không nói khiến người khác tỉnh ngộ. Nhưng người khác không biết, Lục Hàn lại biết được, mẫu thân y vào cung, nghe kể chuyện đã xảy ra, nghe nói Sở lão tướng quân lý do phải thay đổi tiên sinh, hoàn toàn là bởi vì cảm thấy Triệu tiên sinh dạy, không đủ để khiến Trí Ninh tiếp thu! Triệu tiên sinh tất nhiên thiên hạ đại nho, nhưng phương thức giáo dục của ông thích hợp với những đứa trẻ lớn tuổi một chút, mà tuổi nhỏ, căn bản không thể hiểu thấu đáo, nếu không tham ngộ thấu, không phải nên đổi một tiên sinh thử một chút! Nếu không như vậy những thứ học được, chỉ biết học để thi khoa cử, mà không biết triều đình toàn người cổ hủ! Người như vậy, với thiên tử có tác dụng gì, với triều đình có tác dụng gì, khắp thiên hạ, thì có ích lợi gì!
Thiên gia khen ngợi chính là hành động như vậy, Sở gia có thể tạo áp lực khiến cho đứa trẻ này chân chính trở thành người trụ cột, đây là khó được cỡ nào! Lục Hàn nghe được cái này, quả thực là muốn cười chết, cũng chỉ là lời nói điên của tiểu yêu nữ, sở Trí Ninh thế nhưng nghe lời, không chỉ có nghe, còn báo cho Sở tướng quân. Hiện tại nhắc tới tiểu yêu nữ sở Hòa Linh, y còn cảm thấy nơi nào đó cảm giác đau đớn mơ hồ, xuống tay thật là không khách khí, y thiếu chút nữa thì muốn đi vào trong cung ban sai rồi. Y là vì để cho tiểu nha đầu phát mồ hôi mới cố ý khiêu khích, cũng không nghĩ, tiểu nha đầu không có chút nào khách khí!
Nhưng nghĩ tiểu nha đầu kia, ở Sở gia rất có sức ảnh hưởng, có điều không biết vì sao lúc đầu Sở Trí Ninh vốn đã cự tuyệt, sau lại muốn đổi tiên sinh. Lục Hàn nghĩ không ra, y làm sao biết được, Trí Ninh nhìn thấy Hòa Linh suy yếu diendanlqd.comnhư vậy, sắc mặt tái nhợt, chỉ lo lắng bên ngoài truyền miệng đều là thật, y không muốn làm cho tỷ tỷ mình có một chút không vui, nàng dù là muốn trăng trên trời, y cũng hái xuống, huống chi, tỷ tỷ vì tốt cho y, mới bảo y đổi tiên sinh!
Trí Ninh hạ quyết tâm lập tức liền đi tìm tổ phụ, Sở lão tướng quân nghe được Trí Ninh giảng giải đủ kiểu, hạ quyết tâm rất lớn mới làm như vậy, cũng không nghĩ, hẳn khiến hoàng thượng hết sức mừng rỡ. Xuyên thấu qua chuyện này, Sở tướng quân liền biết, hoàng thượng không có coi trọng Triệu tiên sinh, ngay cả dù là thiên hạ đại nho thì thế nào, không phải hoàng thượng muốn, thì hoàn toàn khác! Mà mặt khác, trong lòng ông kính ngạc nhất chính là nhà đầu Hòa Linh này. Mặc dù không biết mấy chục năm sau, người ra quyết định này tột cùng là đúng hay sai. Thế nhưng ông lại cảm khái, cảm khái Hòa Linh có thể đoán đúng thật, góc độ nàng nhìn thấy so với bọn họ không giống, suy nghĩ cũng nhiều hơn!
Nghĩ như vậy, ông càng chú ý cháu gái này, nhưng lại thấy nàng rất ương ngạnh, nhưng không thể nói được gì! Rất nhanh đã đến Trung thu, Trung thu thi đấu sẽ là một ngày lễ cực kì long trọng hằng năm. Các tiểu thư đều chuẩn bị chu đáo, Sở phủ cũng không ngoại lệ, Sở lão phu nhân sáng sớm cho mấy cô nương may áo mới, trong mấy cháu gái, bà thật sự không thích Hòa Linh, nhưng lại cảm thấy kỳ quái, ông cụ ngược lại đối với Hòa Linh rất quan tâm, chính vì vậy, bà không thể nói gì. Vốn là có lúc bà chỉ cảm thấy Hòa Linh không hiểu chuyện, nhưng mấy ngày nay thường xuyên nghe Như Châu nói thầm, cảm thấy Hòa Linh tâm địa thật ác độc.
Lúc trước bà tức giận nữ nhi, đó là vì nàng lừa gạt mình dấu diếm nhiều năm như vậy, nhưng bây giờ cũng không còn, nàng biết nữ nhi khổ sở, hơn nữa mẫu tử sao nỡ bỏ được. Lão phu nhân không thích Hòa Linh, bà mặc kệ nàng, bà tự cảm thấy mình làm như vậy là cho Hòa Linh đẹp mặt, lại không biết rằng, Hòa Linh căn bản vốn là không đặt bà ở trong mắt. Mà lúc này, Hòa Linh phồng lên khuôn mặt nhỏ nhắn, có chút không vui, nàng vốn không có chút nào hứng thú đi cái gì mà cuộc so tài thơ yến Trung thu, Nhưng lại không thể không đi, ngay cả khi sống lại, ngay cả khi ương ngạnh, cũng sẽ có một hai chuyện không thể vừa lòng đẹp ý như vậy.
Sáng sớm Lan Thị tới thúc giục hai lần, hết cách rồi, nếu như không thúc giục, nha đầu này còn không biết sẽ mè nheo tới khi nào, bây giờ không phải lúc mè nheo, Lan Thị dặn dò: "Con chớ tiếp tục mè nheo, mẫu thân biết có phải con không muốn đến chỗ đông người, nhưng con cũng phải nghĩ, người ddlequydon.com trong nhà đều đi, chỉ một mình con không đi, sẽ thế nào? Con đi trang điểm một chút, sau đó tìm quán trà ngồi xuống nghỉ ngơi là được, cái khác cũng không cần suy nghĩ nhiều quá."
Hòa Linh gật đầu: "Con biết rồi!" Nếu không thể không đi, nàng cũng không cần thiết nghiêm mặt khiến tất cả mọi người mất hứng, mặc dù nàng tính khí không tốt, nhưng cũng không phải thứ vô dụng kia.
"Tiểu thư mặc áo gì?"
Lan Thị nâng trán: "Đổi lại màu sắc đi, con cả ngày đều mặc màu đỏ thẫm, nhìn cũng quá tươi, nữ hài tử nhà người ta, nào có như thế." Đẹp là tốt, nhưng nhìn hơi quá, ngược lại có chút không thích!
Hòa Linh không chịu, nàng lắc đầu mà cự tuyệt: "Mẫu thân chớ để ý những thứ này, con mặc áo gì người cũng muốn quản. Nào có như vậy, mẫu thân đi ra ngoài trước đi." Hòa Linh bướng bỉnh đẩy Lan Thị ra cửa, Lan Thị không nhịn được lầm bầm nói: "Cái đứa bé này, thật không nghe lời......" Nhưng dù như thế, bà cũng không có quản nhiều.
Lan Thị ra khỏi viện, vừa đúng lúc Trí Ninh vào viện, y cười thở dài, Lan Thị nói: "Con không đi học sao?" Trí Ninh gần đây đổi tiên sinh, mặc dù không phải học lại, nhưng cách dạy khác nhau, y đương nhiên muốn tập thích ứng, có điều cũng may, người này cũng rất có danh tiếng, hơn nữa, mấu chốt nhất là, được Thiên tử đề cử, có thể được hoàng thượng đề cử, thiên hạ cũng độc nhất rồi, kể từ đó, Trí Ninh càng nghiêm túc học tập!
Nửa đường đổi Lão sư, nếu so với người khác nhiều gian khổ hơn, thế nhưng Trí Ninh ngược lại cũng không cảm thấy khó khăn gì nhiều. Tiên sinh mới mặc dù phương thức giảng bài cùng với Triệu tiên sinh lúc trước khác nhau, nhưng có phong cách riêng, càng có thể phát triển mở rộng kiến thức. Có điều y rời đi khiến Triệu lão sư có mấy phần bất mãn, tính toán ra, Triệu tiên sinh đối với y không tệ, cũng coi là ưu ái, không chỉ có như thế, y cùng với tỷ muội Triệu gia đối xử vô cùng tốt. Y nhiều lần cùng Triệu tiên sinh giải thích, nhưng Triệu tiên sinh hình như cũng xem thường. Thật ra thì nói mấy ca ca cũng rất giận, y rời đi, bọn họ vẫn còn ở thư viện đi học, tóm lại là sợ Triệu tiên sinh làm khó dễ. Nhưng Sở lão tướng quân cũng không để cho bọn họ đổi tiên sinh. Như thế ngược lại cũng có thể nói, thật sự giống như bọn họ nói, chẳng qua cảm thấy Trí Ninh tuổi còn nhỏ, không thích hợp để Triệu tiên sinh dạy dỗ. Như thế cũng coi như giữ mặt mũi cho Triệu tiên sinh. Trí Ninh cũng không hiểu được, thật ra Sở lão tướng quân đúng là muốn kết quả như vậy.
"Hôm nay là ngày nghỉ, mẫu thân quên sao?" Trí Ninh mỉm cười, "Ta sợ tỷ tỷ dậy trễ, tới xem một chút."
Nhìn một chút, đều là sợ Hòa Linh dậy muộn, Lan Thị sửa lại vạt áo, oán giận nói: "Nàng không giống người đệ đệ như ngươi hiểu chuyện! Chuyện lớn như vậy, vẫn cứ không chút để ý, phải để chúng ta lo lắng."
Trí Ninh khuyên nhủ: "Mẫu thân chớ nên trách tỷ tỷ, tỷ tỷ thân thể không tốt, đương nhiên không muốn đi đến chỗ đông người. "
Nói chuyện một lúc, liền thấy Hòa Linh ra cửa nàng mặc một thân y phục màu hồng phấn ở ngực, kết hợp với chiếc váy nhu phấn bên ngoài, áo khoác tơ tầm mềm mại càng xinh đẹp mấy phần, nếu cô gái bình thường mặc, chỉ cảm thấy tục khí cực kỳ, nhưng Hòa Linh phối hợp tuần tự màu sắc như vậy, ngược lại càng thêm xinh đẹp, không có cái gì so với cí này thích hợp hơn!
Lan Thị sửng sốt một chút, ngay sau đó hài lòng gật đầu khen: "Nữ nhi của ta, thật xinh đẹp, giống ta!"
Hòa Linh cười khanh khách, hỏi "Con không phải người cuối cùng đấy chứ?"
Hòa Linh đúng là không phải người cuối cùng, người cuối cùng chuẩn bị xong, chính là Lý Mộng, Lý Mộng đến, gương mặt lãnh nhược băng sương, cũng không phải cố ý, có điều không lộ vẻ gì, Lý Mộng cũng cho người khác một loại cảm giác như thế. Cuộc so tài thơ yến ở thành Đông cử hành, Sở gia sớm một chút cũng đã ở thành Đông đặt chỗ ngồi, chỉ đợi gần tối. Tái thi hội này cùng với thi đoán câu đố đèn lồng tết Nguyên Tiêu hoàn toàn khác. Tết Nguyên Tiêu đại khái là tiểu nhi nữ của các nhà vui đùa với nhau, mà tái thi hội thì khác. Hàng năm thủ khoa tái thi hội, đa số gả đi cực tốt, không sai, tái thi hội này, thật ra là vì các cô nương gia chuẩn bị. Trong ngày thường ngay cả có chút danh tiếng, nhưng đều là trò vặt vãnh, mà nay chính là không giống nhau. Nếu như đoạt được thủ khoa, người bình thường sao có thể số sánh.
Tầm mắt Hòa Linh quét qua những người khác, tất cả đều ăn mặc hết sức long trọng, Hòa Linh cười như không cười, cũng không cảm thấy có gì không tốt, mỗi người đều có suy nghĩ khác nhau, nàng không thích,.com chưa chắc người khác cũng không thích. Hơn nữa, Hòa Linh tự nhận thi từ ca phú của bản thân cũng không thành thạo. Lúc còn nhỏ có đọc qua một ít sách, nhưng theo tuổi phát triển, nàng cùng Tạ Thừa Tướng tranh đấu, cũng từ từ đối với những thứ kia không thèm để ý tới.
"Linh tỷ nhi lúc nào cũng xinh đẹp như vậy!" Nhị phu nhân khen ngợi, một bên Hòa Chân nghe thấy, chỉ cau mày, trong lòng âm thầm tức giận. Làm sao có thể không tức giận chứ, theo ý nàng, mẫu thân như vậy thật sự thấp kém!
Hòa Chân trong lòng không thích, trên mặt chỉ cố nén, thấy nàng như vậy, Hòa Linh cười như không có chuyện gì xảy ra, dẫn đầu lên xe ngựa. Thật ra thì trong lòng mọi người ở đây đều biết, Nhị phu nhân khích lệ Hòa Linh khen tặng Hòa Linh, cũng chỉ là bởi vì Hòa Linh xuất thủ hào phóng, chứ không phải thật lòng, nhưng Hòa Chân lại không nhịn được cổ tử khí này, cả người ấm ức. Tái thi hội là ở quán rượu lớn nhất Thành Đông Phúc Thái lâu cử hành, Phúc Thái lâu cũng không phải là quán rượu sang trọng nhất kinh thành, nhưng lại lớn nhất, cũng lâu đời nhất, tầng bốn của quán rượu phúc thái lâu hình vuông, hiện tại tứ phương phong tục khác nhau. Mặc dù hình vuông, nhưng lại có chỗ đặc biệt, cả một phòng trang nhã, đều y theo hình dáng tửu quán xây lên, chung quanh một vòng, đều là bàn nhỏ, hết sức hài lòng, mà ở giữa tất cả đều trống không, một cái bàn để biểu diễn đặt ở đó. Bình thường, tầng lầu càng cao địa vị càng tôn quý, mà tầng cao nhất vốn đều là hoàng thân quốc thích, Sở gia chọn vị trí, ở lầu hai, mặc dù không phải là lầu ba, nhưng lại thắng ở vị trí tốt. Theo lý thuyết, lầu hai so với lầu ba xa hoa hơn rất nhiều, dù sao mỗi một tầng đại biểu ý nghĩa khác nhau.
Sở gia suy nghĩ chút, lựa chọn vị trí lầu hai, mặc dù địa vị thấp mấy phần, nhưng thắng ở chỗ vị trí có được, cô nương mình sẽ còn có cơ hội lộ mặt. Thật ra thì sự lựa chọn này, cũng là đại phu nhân định. Nếu không theo lão phu nhân mà nói, bà không phải là người sâu sắc. Nếu như bà chọn, sẽ bảo lầu ba tốt hơn, có điều đại phu nhân biết cách ăn nói, thuyết phục bà. Những chỗ ngồi mặc dù có quy củ, nhưng cũng không phải là nghiêm khắc, cơ bane trong phạ vi điều chỉnh có thể thực hiện được. Mà người chủ trì tái thi hội, chính là mẫu thân Lục Hàn, cũng là diendanlqd.com trưởng công chúa đương triều. Trưởng công chúa thời thiếu nữ chính là bậc anh hùng không thua đấng mày râu, là nữ nhi thiên tử tự hào nhất, lúc ấy mấy hoàng tử tranh dành dòng chính, nữ nhi này vì phụ thân mà lập được công lao hiển hách, mà nàng phụ tá phụ hoàng mình đi lên ngôi vị hoàng đế, sau không có giao thiệp với triều đình, hết sức tuân thủ nghiêm ngặt bổn phận. Vì vậy ở trong triều đình danh vọng cực cao.
Nàng cũng đã từng chinh chiến qua sa trường, cũng không phải cô nương yếu đuối, đối với những chị tiết nhỏ, cũng không tính. Vì vậy, đối với chuỵên Sở gia chọn lầu hai này, cũng không làm cho người ta cảm thấy giật mình, không để ở trong lòng. Mà bởi vì trưởng công chúa phụ trách chuyện này, Lục Hàn sáng sớm đã xuất hiện, bên này dĩ nhiên đã thỏa đáng không cần y làm cái gì, nhưng sớm đi vội tới hỗ trợ mẫu thân, cũng tốt.
Sở gia coi như tới sớm, Sở lão phu nhân thường ngày ngồi ở lầu ba, có điều đều ngồi sát phía sau, lần này ngồi ở lầu hai vị trí tầm mắt tốt, cảm khái nói: "Quả nhiên phía trước tốt hơn."
Sở gia ngồi ở một bàn, Hòa Linh đùa nghịch với cái ly trà trên bàn, không nói lời nào.
Đại phu nhân mỉm cười nói: “Nói chính xác, ngồi phía trước vẫn tốt hơn là ngồi phía sau. Mặc dù thoạt nhìn hạ thấp thân phận một chút, nhưng là chỗ tốt ẩn hình, tính ra là trội hơn."
Lão phu nhân tán thưởng, "Ngươi nói quả thật rất có đạo lý."
Có lẽ là bởi vì tới lầu hai, nên nhiều người đã đến, cũng chào hỏi, hàn huyên mấy câu. Thấy bọn họ tự đắc như vậy, Hòa Linh nhìn bốn phía, bình thường những người quan vị thấp một chút đều đến tương đối sớm, ngược lại, lầu bốn căn bản không có người ngồi. Lúc này Hòa Linh ngược lại cảm khái, cũng may mà Vinh Hoa trưởng công chúa đã thông báo, không nên hành lễ với nhau, càng không cần đặc biệt bái kiến bà, nếu không phải như vậy, sợ là họ phải bận rộn chết rồi. Quả nhiên, cô nương ra chiến trường, chính là cùng quý nữ bình thường nhà cao cửa rộng không giống nhau.
Bất quá kể ra cũng đúng, thân phận tôn quý luôn là bất đồng. Thật ra thì tái thi hội đã chấp nhận không có nam nhân, trừ mấy Vương Gia Quận Vương những hoàng thân quốc thích này, người bình thường đều chỉ có một tiểu công tử theo cùng, thật ra thì cũng coi là chăm sóc, những cái khác không tốt cũng tới. Mà những hoàng thân quốc thích kia, thật ra thì cũng chỉ là lấy danh nghĩa này để nhìn các cô nương gia thôi. Lần này tới cùng với nhà bọn họ, là nhị ca Trí An, Trí An tính ddlequydon.com tình khéo léo, so với Trí Tín càng biết xử sự, thật ra thì Hòa Linh căn bản không biết gì, lúc ra cửa, Sở lão tướng quân đã dặn dò Trí An, ngàn vạn phải để ý Hòa Linh, vì vậy, nhìn xung quanh chỗ Hòa Linh đang nhìn, Trí An cảm thấy lo lắng đề phòng.
Có điều cũng may, nàng xem xong rồi, quay đầu lại tiếp tục đàng hoàng đợi, không có nói nhiều! Trí An yên lặng thở phào nhẹ nhõm, rất mau, y biết là mình suy nghĩ nhiều. Đúng, mặc dù Hòa Linh không thêu dệt chuyện này, không có nghĩa là người khác sẽ không. Nghe nói Sở gia đến, Lục Hàn đi tới lầu hai, y một thân thanh sắc áo, tay cầm quạt lông lấy khăn buộc đầu, trong sáng Như Ngọc, thực là một công tử tao nhã. Lầu hai cũng không có thiếu người tới, thấy mọi người ai ai cũng khen Hàn Mộc công tử, đều đem tầm mắt nhìn về Sở Hòa Linh, phải biết, khoảng thời gian trước, bên ngoài lời đồn đãi, lời đồn đãi về Hàn Mộc công tử cùng Sở Ngũ Tiểu Thư. Bây giờ mặc dù biến thành Mai Cửu Công Tử, nhưng Yểu Điệu Thục Nữ Quân Tử Hảo Cầu. Nếu như thật muốn tranh, Mai Cửu không phải là đối thủ của Hàn Mộc công tử!
Chỉ là một cô nương ốm yếu, coi trọng nàng cái gì chứ? Chỉ là có một khuôn mặt dễ nhìn thôi! Quả nhiên, Lục Hàn đi tới trước bàn Sở gia, chỉ lạnh nhạt cùng Sở lão phu nhân gật đầu, ngay cả Sở lão phu nhân lớn tuổi hơn, Lục Hàn thân phận lại tôn quý hơn.
Sở lão phu nhân còn không đợi mở miệng, chỉ thấy Lục Hàn mang nét cười nhìn về phía Hòa Linh: "Tiểu Linh Đang hôm nay cũng đừng để cho ta thất vọng mới phải! Nếu như muốn gả vào túc thành Hầu phủ của ta, nên thật tốt lấy lòng mẫu thân của ta!"