• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Có lẽ ngài Takizawa đây đã nghe không hiểu ý tôi rồi. An Dụ Vân hiện đang là bạn gái của tôi, sắp tới có lẽ sẽ kết hôn, ngài muốn cô ấy như một món hàng hoá như thế thì thực xin lỗi, Lãnh Dật Hiên tôi không thể đáp ứng rồi.”

“Nhưng đã kết hôn đâu mà Lãnh thiếu vội đánh dấu chủ quyền như thế?”

“Vậy ngài Takizawa dựa vào gì để muốn cô ấy từ tay tôi?”

“Hahahahahaha…”

Một tràng cười thật dài mang đầy đủ ý tứ trào phúng của Takizawa Sou làm Lãnh Dật Hiên thực sự cảm thấy khó chịu. Cái tên này đã điên khùng còn ngang ngược thực sự, ngang nhiên muốn An Dụ Vân của hắn còn dùng giọng điệu khinh thường ấy. Nếu đây mà là Đại Lục thì chắc Takizawa Sou đã không còn toàn mạng với Lãnh Dật Hiên được đâu.

“Cùng là người làm ăn với nhau, tôi nên khuyên Lãnh thiếu một câu chân thành, đó là đừng nên để phụ nữ dính dáng vào chuyện làm ăn, ngài hiểu ý tôi chứ?”

“Chúng ta có làm ăn gì với nhau đâu nhỉ?”

“Nhưng đừng để phụ nữ làm cần gạt trên con đường làm ăn của ngài chứ?”

“An Dụ Vân chưa bao giờ là cản trở lớn của tôi, có lẽ ngài nhầm rồi.”

“Rồi ngài sẽ thấy cô ấy cản trở như thế nào thôi.”

Takizawa Sou chính là không nể mặt Lãnh Dật Hiên một chút nào, gã đứng dậy thong dong mang hầu cận bỏ đi. Lãnh Dật Hiên nhìn chén rượu sóng sánh, nhớ lại ánh mắt lộ rõ vẻ khiêu khích của Takizawa Sou, cả người như phát điên lên, trong lòng sóng dữ cuồn cuộn.

“Anh đi đâu về vậy?”

“Hôm nay anh đi gặp đối tác một chút, sao em chưa ngủ nữa?”

“Em không yên tâm lắm nên đợi anh về mới ngủ.”

“Ngoan, đi ngủ nào.”

“Dật Hiên…”

“Sao thế?”

“Nếu em làm ảnh hưởng gì công việc của anh thì anh đừng lo cho em nhé, công việc của anh quan trọng hơn.”



“Em nói cái gì thế?”

“Em biết người đàn ông kia là Takizawa Sou, biết là nếu anh ta không vừa ý sẽ có thể đạp đổ Lãnh thị ở Nhật Bản. Em không muốn vì em mà anh phải bị ảnh hưởng gì…”

“Nào, không phải vì em, anh và tên đó vốn đã không thích nhau từ trước, đấu đá là chuyện khó tránh khỏi. Em không cần phải lo, người đàn ông của em tự biết làm gì mà.”

“Dật Hiên, em hy vọng mọi việc ổn cả.”

“Sẽ không có chuyện gì đâu.”

Làm sao mà An Dụ Vân không lo lắng cho được, Takizawa Sou đã bày tỏ ý muốn cướp cô từ tay Lãnh Dật Hiên một cách mãnh liệt như thế thì cô phải sợ thôi. Cô biết rằng Lãnh Dật Hiên sẽ bằng mọi giá không bao giờ để cho Takizawa Sou đạt được mong muốn của gã nhưng đây không phải là Đại Lục, Lãnh thị lại mới lên sàn, đối với thế lực của Takizawa Sou chỉ như châu chấu đá xe.

Không đợi thời gian ngơi nghỉ, Takizawa Sou nói là làm, như một gã điên mà nhắm vào Lãnh thị. Lãnh Dật Hiên thức dậy, bên phía đại diện của Lãnh thị bên Nhật Bản đã lập tức gửi thông báo đến cho hắn về việc giá cổ phiếu đang lao dốc cực mạnh. Lãnh Dật Hiên chau mày, Takizawa Sou chính là đang đuổi cùng giết tận đây.

Ngay lập tức Lãnh Dật Hiên mang An Dụ Vân quay trở về Osaka, đến tận chi nhánh của Lãnh thị, an toạ trên chiếc ghế chủ tịch, mở ngay một cuộc họp tối cao nhất. Dương Lâm và Phong Kiện Lôi cũng vừa hay đặt chân tới, vừa đến nơi đã vội bắt tay vào công việc.

“Lãnh thiếu, cổ phiếu ngày hôm qua rõ ràng có tăng, nhưng không hiểu sao hôm nay lại còn xuống đến hơn kỷ lục ngày đầu.”

“Mọi người cần chú ý, thời gian sắp tới sẽ là thời gian tập trung cao độ vào công việc. Tôi chỉ cần mọi người tập trung hết sức của mình vào công việc, những thứ còn lại tôi sẽ tự tay đảm nhiệm.”

“Lãnh thiếu, bên phía của Takizawa Sou đã bắt đầu thao túng thêm giá cổ phiếu, đẩy ép cổ phiếu của chúng ta rơi khỏi sàn giao dịch rồi.”

Lãnh Dật Hiên không một chút lay chuyển, lập tức bãi cuộc họp, yêu cầu mọi người làm việc hết tốc lực của mình. Hắn ngồi ở vị trí thượng toạ, bên phải là Dương Lâm, bên trái là Phong Kiện Lôi, trên ba màn hình máy tính là từng dãy số, biểu đồ chằng chịt.

“Mẹ nó chứ, ông đây chưa bao giờ chơi bẩn đến mức tự dưng đang yên đang lành ép giá cổ phiếu của người khác xuống đâu.”

“Không chơi bẩn thì đâu phải là Takizawa Sou, tập trung đi, Kiện Lôi, tôi muốn mượn một ít từ Phong thị của cậu, đã thông qua bác trai rồi. Dương Lâm, cậu lấy nguồn vốn từ tổng bộ Lãnh thị, chúng ta bắt đầu.”

“Được.”

“Vâng thưa Lãnh thiếu.”

Ở bên kia, Takizawa Sou cũng không nghỉ tay một chút nào cả, gã nhìn biểu đồ cổ phiếu cuối cùng cũng động đậy mà nở nụ cười điên rồ lộ rõ vẻ thích thú. Chà! Cuối cùng đối phương cũng đã ra tay chấp nhận sự thách đấu này của gã. Lãnh Dật Hiên càng đối phó lại, Takizawa Sou càng nổi máu hiếu chiến, càng tìm cách kĩm hãm lại hắn.

“Tên điên đó đang đánh lại chúng ta.”

“Được rồi, Kiện Lôi, Dương Lâm, hai người dừng được rồi, để tôi.”



Phong Kiện Lôi và Dương Lâm theo hiệu lệnh ngừng thao tác, cả hai chuyển sang chăm chú nhìn vào máy tính của Lãnh Dật Hiên, nhìn hắn đích thân ra tay.

Quả không hổ danh là mãnh long của nền kinh tế thế giới, Lãnh Dật Hiên nhanh chóng chiếm được thế thượng phong, đem giá cố phiếu đẩy lên lại, còn cắn ngược lại phía đối phương một cái làm giảm mấy điểm cổ phiếu liền.

“Haha quả không hổ danh là bạn trai cũ của tôi, Lãnh Dật Hiên, cậu quả thực là tài giỏi. Ông đây yêu cậu.”

“Tôi sẽ còn giỏi hơn nếu như cậu đừng làm những cái trò kinh tởm đó nữa.”

“Ờm… xin lỗi, cậu tiếp tục đi.”

Bên phía của Takizawa Sou cũng không nhượng bộ, gã tìm cách nâng giá cổ phiếu của bên mình lên, cố đạp Lãnh thị một cái nhưng không ảnh hưởng là bao. Lãnh Dật Hiên ra tay, hắn đem cổ phiếu của Lãnh thị hãm lại, đánh mạnh vào bên của Takizawa Sou một phát nữa làm cổ phiếu tuột dốc thê thảm.

“Dương Lâm, cậu dùng vốn mua vào đi.”

“Vâng thưa Lãnh thiếu.”

Dương Lâm nhân cơ hội cổ phiếu bên Takizawa Sou rẻ sát sàn lập tức thu mua toàn bộ. Takizawa Sou sửng sốt nhìn Lãnh thị đã nuốt trọn số cổ phiếu bên mình, tức tối chửi đổng lên. Nhưng gã cũng không phải dạng vừa, dùng tiền trực tiếp đập vào, giằng co lấy lại số cổ phiếu đó.

Ấy nhưng cái mà Takizawa Sou không ngờ được lại là trong lúc đang giằng co cực kì khốc liệt với Lãnh Dật Hiên thì thuộc hạ cấp báo rằng An Dụ Vân đang đến tìm gã. Gã nghe tin này như bắt được vàng, vội đem công việc ném sang tay người khác, lập tức rời đi.

An Dụ Vân không tài nào ngồi yên được, không phải cô không biết Lãnh thị đang gặp vấn đề lớn. Dẫu sao cũng từng là thiên kim danh viện, gia đình thương nhân làm ăn buôn bán, cô hiểu được cổ phiếu của Lãnh thị đang lên xuống rất thất thường. Một mình Lãnh Dật Hiên ở Nhật Bản không thể nào đánh được Takizawa Sou, vậy nên cô quyết định đi tìm Takizawa Sou, muốn gã ta nhằm vào cô, tuyệt đối không được đụng vào Lãnh thị.

Nhưng An Dụ Vân không biết được rằng Dương Lâm và Phong Kiện Lôi cũng đã sang đây, và họ dư sức chiến đấu với Takizawa Sou.

Trong một phòng tiếp khách, Takizawa Sou nhìn An Dụ Vân ngồi ở ghế đối diện, dáng vẻ xinh đẹp động lòng người này vẫn chưa từng buông tha cho tâm trí của gã.

“Tôi chưa tìm em sao em lại đến đây tìm tôi rồi?”

“Đừng động đến Lãnh thị nữa, anh muốn gì ở tôi cũng được, đừng động đến Lãnh Dật Hiên.”

“Ồ, đúng là uyên ương yêu nhau thắm thiết, ai cũng muốn tôi không đụng đến người kia cả. Thật cảm động.”

“Tôi biết anh đang động tay động chân đến Lãnh thị. Dừng lại đi.”

“Em quả là một cô gái thông minh, nhưng tôi với Lãnh Dật Hiên định sẵn là sẽ phải xảy ra một trận chiến, nếu không có em cũng vậy thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK