Buổi trưa, sau khi tỉnh giấc tinh thần của Vũ Tần Hương đã tốt lên rất nhiều. Cô bắt đầu dậy, vệ sinh cá nhân, ăn trưa và đi làm lúc ba giờ chiều và đến mười một giờ ba mươi phút khuya mới về nếu hôm nào đi với khách về khuya thì hôm đó có tiền bo riêng.
Công việc này mới làm do thiếu kinh nghiệm nên một ngày cô tiếp hơn mười vị khách đến nổi lúc về đi cũng không xong. Càng ngày có kinh nghiệm cô chỉ việc chuốt say mấy gả đàn ông là công việc trở nên nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Buổi tối sau khi ăn tối xong, cả ba người di chuyển đến hộp đêm. Hôm qua ông Tống đã gặp Vũ Tần Hương dù không nhớ khuôn mặt người phụ nữ ấy nhưng cảm giác khi làm dường như rất giống người quen của ông vì vậy hôm nay ông muốn ghé qua một lần nữa.
Cả ba người thêm trợ lý của ông Tống vào căn phòng vip, tối nay có thêm Ngô Thục Nghi đi cùng nên ông Tống không gọi tiếp viên mà chỉ bốn người ngồi uống rượu nói chuyện. Sau một lúc, Lục Thiên Phong và Ngô Thục Nghi về trước chỉ còn ông Tống và anh trợ lý. Lúc này ông mới gọi thêm bốn người con gái trẻ đẹp vào phục vục cho cả hai.
Cảm giác hai cô gái này khác cô hôm qua rất nhiều nên ông Tống chỉ ngồi uống rượu và nghe họ hát. Trầm tư hồi lâu, càng uống càng say ông đi ra ngoài vào phòng vệ sinh.
“Uạ”
“Uạ”
“Ua”
Âm thanh tiếng nôn ói vọng ở buồng vệ sinh nam, đồng thời Vũ Tần Hương cũng đang bên buồng vệ sinh nữ, bà ta đang thay đồ chuẩn bị về cho ngày làm việc mệt mỏi dù có uống chút rượu cùng khách nhưng vẫn còn tỉnh táo. Riêng ông Tống bây giờ đã say khướt. Bước ra ngoài mon men theo bức tường, dáng đi có chút loạng choạng ông va vào Vũ Tần Hương đang đi ra và ép cô vào vách tường.
Mùi hương quen thuộc, không chờ đợi lâu ông đè hôn, đầu lưỡi linh hoạt xâm nhập vào trong khoang miệng cô giống như một con sói đói tham lam mà làm càn đoạt lấy nước bọt của Vũ Tần Hương mà triền miên. Cả người ông Tống nồng nặc mùi rượu, ông thở ra hơi nóng tỏa vào khuôn mặt Vũ Tần Hương. Ông Tống dùng nụ hôn mà đẩy Vũ Tần Hương và buồng vệ sinh nam, ép sát vào tường và ma sát phần dưới đang c.ương cứng.
Vũ Tần Hương ngồi trên nắp bồn cầu khi bị ông Tống dùng lực đè xuống. ông Tống vừa cởi bỏ dây lưng của quần tây, kéo khóa quần xuống, kéo luôn chiếc quần lót.
“Làm đi” ông “hừm” nhẹ một tiếng và ra lệnh.
Dương v.ật đang chỉa thẳng vào mặt cô, dáng người đàn ông đứng hiên ngang. Vũ Tần Hương ngước nhìn ông rồi làm theo mệnh lệnh dùng ngón tay nhỏ nắm lấy thân gậy xoa nắn lên xuống rồi cúi đầu ngậm lấy dương v.ật lớn, đầu lưỡi nhẹ nhàng l.iếm một ngụm. Tiếp theo Vũ Tần Hương ngậm lấy đầu nấm và dùng miệng bắt đầu l.iếm, phun nước vào đầu lưỡi linh hoạt lướt qua, người đàn ông cảm thụ rùng mình.
Còn thân gậy cường tráng và hai túi dái phía dưới kia vẫn lẻ loi, Tần Hương dùng một bàn tay xoa thân gậy, tay khác nhẹ nhàng vuốt ve hai túi trứng nâu thẫm của người đàn ông. Đồng thời, miệng nhỏ cũng không ngừng lại mà phối hợp với động tác ở tay, tốc độ vừa mút vừa phun. Cô thật cẩn thận dùng khoang miệng ấm áp ướt át bao vây lấy dương v.ật. Người đàn ông đang đứng lúc này mắt nhắm hờ, dùng ta vuốt ve tóc của Vũ Tần Hương, hưởng thụ khoái cảm khi được cô hầu hạ.
Cả buổi tối này Vũ Tần Hương chưa làm với ai nên dường như bà có sức và nhất là người đàn ông này bà còn ham muốn kịch liệt hơn nữa. Nên là làm những gì tốt nhất cho cả hai cảm thấy được thăng hoa. Dương v.ật trong miệng Tần Hương càng ngày càng to, càng xâm nhập vào sâu bên trong khoang miệng cô hơn, Tần Hương luôn há to miệng để thọc và rút ra dương v.ật nên nước miếng trong suốt tuôn dọc ra ngoài thành sợi chỉ bạc thon dài rủ xuống ở khóe miệng cô.
Vũ Tần Hương phun dương v.ật ra rồi thở dồn dập, cô cần nghĩ ngơi sau hơn mười phút ngậm lấy nó vì mỏi miệng. Người đàn ông đang sảng khoái, chợt mất đi ấm áp bao vây nên ra lệnh “tiếp đi”
“Tôi mỏi cho tôi nghĩ ngơi”
Vũ Tần Hương lại tiếp tục đỡ lấy thân gậy dùng miệng nuốt dương v.ật lớn vào. Đầu lưỡi di chuyển từng chút một, l. iếm l. áp toàn bộ thân gậy giống như đang ăn một trái chuối. L.iếm dọc theo dương v.ật xuống dưới rồi lại mở to miệng nhỏ ngậm lấy hai túi trứng. Hai túi trứng làm ông Tống sung sướng đến run người.
Tần Hương liên tục ngậm ***** *** thọc ra rồi lại đâm vào miệng cô liên tục đến khi nghe tiếng “hừm” thì đã bắn toàn bộ vào bên trong khoang miệng
“Nuốt vô”
Tần Hương đành nuốt vào như lời ông nói. Mồ hôi trên người đàn ông tuông ra như tắm, người phụ nữ bên dưới cũng không thấy khả quan bà ngồi thở dốc và nuốt từng chất màu trắng đục có mùi tanh nồng như là dòng sữa đặc.
Chỉ lại trang phục, Vũ Tần Hương vội vã bước ra ngoài nhưng ông Tống nắm lấy khuỷu tay của bà kéo bà về phòng. Trong phòng giờ chỉ còn mình ông và Vũ Tần Hương. Trợ lý của ông đã bị một cô gái trẻ lôi đi ra ngoài nhún nhảy trên sàn.
"Cô còn định trốn tránh tôi đến bao giờ, hôm qua chúng ta đã cùng nhau rồi còn gì?"
Vũ Tần Hương im lặng, mặt nhìn xuống đất. Sao ông ta lại biết hôm qua là mình, hôm qua ông ấy rất say đến mắt còn mở lên không nổi thì làm sao mà biết mình. Vũ Tần Hương đang nghĩ vu vơ.
Tống Gia Thành trầm tư nốc cạn một ly rượu rồi nói tiếp vì không thấy bà nói tiếng nào.
"Tôi muốn gặp con chúng ta?" thấy bà lại im lặng, ông mất kiêng nhẫn
"Cô đừng nghĩ im lặng là làm khó tôi" ông cầm chai rượu vang đỏ mà tiếp tục uống khi bà thách thức ông hoài.
Vũ Tần Hương dường như bị uất hận bà nghẹn ngào nói từng lời
"Khi biết tin tôi có thai, ông đã đi đâu không liên lạc được, ông đã bỏ trốn tôi đi biệt tâm thì hà cớ gì bây giờ về đây tìm con. Tôi đã đem cho người khác rồi".
"Cô...cô...sao lại nhẫn tâm đến như vậy?"
"Chính ông đã nhẫn tâm với tôi và nhất là con chúng ta. Sao ông bỏ trách nhiệm?"
"Tôi phải đến thành phố khác làm việc, mới có thể quay về gặp hai mẹ con cô để chúng ta bên nhau như một gia đình. Ngày đó vì tôi mà cô bỏ chồng đi ngoại tình với tôi. Tôi đã hứa sẽ đền đáp cô lại, không muốn cô thiệt thòi khi bên tôi nhưng cô đã biến mất. Tôi đã tìm bà nát cái thành phố này và được biết cô cùng chồng và con gái sang định cư nước ngoài”.
Bây giờ ông Tống Gia Thành đã có tiền, giàu sang bên ông có nhiều cô gái đẹp vây quanh nhưng ông chỉ chơi qua đường và không lấy vợ chủ yếu đợi chờ mối tình đầu của mình. Ông không quên hương vị cơ thể của bà, nó khác với những người ông từng gặp. Vì vậy mãi đến bây giờ ông chưa kết hôn.
“Tôi muốn biết con chúng ta là con trai hay con gái? Sống chết ra sao? Tôi muốn tìm nó”.
Sau bao nhiêu cố gắng, nước mắt cũng tuôn trào, Vũ Tần Hương nghẹn lòng với lời thì thào.
"Con chúng ta là con gái. Có lẽ ông cũng biết con bé vì con bé là vợ của Lục tổng người mà công ty ông hợp tác. Hôm nay tôi cùng mới gặp nó ở đây nhưng nó không nhận ra tôi và cũng vì tôi là ngừời tuyến bó không tìm kiếm lại nó”.
“Sao cô có thể nói ra những lời tổn thương như vậy?”.
“Bởi vì khi ấy tôi rất hận ông, những lời hứa của ông thay đổi khi tôi mang thai nó”.
Ông Tống sửng người, dù có lần ông đã nghi ngờ cô gái bên Lục tổng nhưng ông chỉ nghĩ người giống người. Không ngờ lại là con gái ông.
Đến khi hiểu rõ mọi việc, mọi sự hiều lầm được hóa giải thì Tống Gia Thành ôm Vũ Tần Hương thì thào gì đó rồi gục đầu vào vai Vũ Tần Hương bất động. Cô không biết địa chỉ nhà ông ở đâu? cũng không liên lạc được với ai? đưa ông về đành dìu ông về khu nhà trọ, căn phòng hai vợ chồng cô đang ở.
Ông Châu lại say, lại nằm bất động, trong căn nhà thiếu ánh đèn, chỉ có đèn đường rọi vào nhưng vẫn không đủ sáng. Vũ Tần Hương đóng tiền điện trể nên bị chủ nhà trọ tạm thời cắt.