• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điều mà bác sĩ Liễu muốn ám chỉ cũng không chỉ là cái gọi là đặc tính của Omega. Không cần cường điệu Omega ỷ lại Alpha, mà là muốn nói cho Hạ Tây Châu bảo hắn chú ý vấn đề cảm xúc của Omega.

Chín tháng mười ngày, 40 tuần, họ chỉ đi qua một nửa lộ trình.

Bác sĩ Liễu nói: "Cho nên, máy móc không đo được tâm tình một người, phải nhờ vào ngài chú ý nhiều. Ngoài ra, luôn duy trì cảm xúc lạc quan tích cực mới là quan trọng nhất."

Hạ Tây Châu: "Tôi biết rồi, cảm ơn bác sĩ."

Bác sĩ Liễu khép sổ bệnh án lại, sắc mặt nhu hòa, nhìn qua không có gì muốn nói, một lát sau hắn đột nhiên hỏi: "Sinh hoạt tìиɦ ɖu͙ƈ thế nào? Hài hòa không?"

Thẩm Tư Phi mới từ WC trở về vào cửa: "..."

Hạ Tây Châu cũng sửng sốt, bác sĩ Liễu cường điệu: "Hai người đang thanh niên, nhu cầu nhiều cũng là bình thường, chuyện đó, chú ý nhiều chút đấy."

Hạ Tây Châu cúi đầu thu dọn đồ xong, sắc mặt trấn định hơn Thẩm Tư Phi, "... Sẽ chú ý nhiều."

Thẩm Tư Phi nhấc chân ra cửa, cùng Hạ Tây Châu vào thang máy. Cậu đi ở phía sau, cùng Hạ Tây Châu phía trước, đối phương chỉ cho cậu một bóng lưng trầm mặc.

Mặc dù biết Hạ Tây Châu luôn luôn ít nói, cậu vẫn không nhịn được nghĩ nhiều, chắc đối phương giận rồi. Trước đó một lần tỉnh táo duy nhất bị cậu cắt đứt, tuy nhiên sau đó Hạ Tây Châu vẫn chưa tỏ vẻ không vui, mà lòng khẳng định có khúc mắc. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Một Omega bị ôm vào trong ngực cả ngày, chỉ có thể ôm ôm hôn hôn không thể làm chuyện khác, Alpha làm sao chịu được? Dù sao cũng rất ít người yêu tiếp thu được tình yêu Platon.

Thẩm Tư Phi nhíu mày, cảm thấy mình nghĩ nhiều quá, mà không nhịn được lại lo lắng, tâm tình cũng hơi phiền muộn.

Cậu hơi cúi đầu, người bên cạnh chợt giơ tay đè đầu cậu xuống, dùng ngón tay cái xoa xoa mi tâm cậu. Hạ Tây Châu hỏi: "Đừng nhíu mày, em đang nghĩ gì thế?"

Hắn thu tay lại sờ xuống dưới, bao cả tay Thẩm Tư Phi vào lòng bàn tay, "Nói thật, đừng ấp úng."

Thẩm Tư Phi lắp ba lắp bắp nói: "Không có gì quan trọng, em chỉ cảm thấy... ừm, có lỗi với anh. Cũng may anh tiêm thuốc ức chế trường kì, chuyện đó tương đối ít."

Hạ Tây Châu nghiêm túc nói: "Không liên quan đến thuốc ức chế trường kì, hoàn toàn là bởi vì anh kìm nén được."

Thẩm Tư Phi mở to mắt, Hạ Tây Châu cúi đầu hôn khóe môi cậu một cái, hung tợn nói: "Chỉ là giờ tha cho em, đừng nghịch quá. Phát nhiệt, lúc đó em lại khóc lóc xin anh."

"..."

Trình độ như thế này, thật sự là được hả? Thẩm Tư Phi bĩu môi, nếu phát nhiệt nghiêm trọng, chắc chắn cậu không khống chế được mình. Hơn nữa lúc đó cậu cũng có cảm giác, chỉ là đột nhiên cảm thấy rất sợ sệt mà thôi.

Thẩm Tư Phi nghĩ, hay là thử xem nhỉ? Đêm nào cũng thử xem, một ngày nào đó có thể thành công.

Nhưng cậu muốn thử, Hạ Tây Châu lại không rảnh rỗi đêm nào cũng thử xem với cậu, đặc biệt là gần đây công ty khá bận, Thẩm Tư Phi không muốn phung phí quá nhiều thời gian của đối phương.

Có một ngày buổi tối cậu muốn đánh răng, kết quả tìm thế nào cũng không thấy kem đánh răng, đành giơ bàn chải đánh răng đi tìm Hạ Tây Châu. Đồ trong phòng cậu và Hạ Tây Châu ở lầu hai thì dì Chúc sẽ không động vào, cho nên chỉ có Hạ Tây Châu biết.

Cửa thư phòng đóng kín, cậu đẩy ra đi vào là hỏi: "Tây Châu, anh để kem đánh răng mới mua ở đâu?"

Định thần nhìn lại, trên màn hình lớn là bàn dài ở công ty, mọi người có mặt ở hội nghị âu phục giày da ngồi hai bên, phi thường nhất trí nghiêng đầu nhìn sang.

Hạ Tây Châu thả báo cáo kế hoạch trong tay xuống, mặt không đổi sắc quay đầu, ngữ khí bình thường mà bất đắc dĩ: "Lần trước về anh để ở phòng chứa đồ cho em, chắc là trong ngăn kéo bên tủ trái tường."

Ánh mắt Thẩm Tư Phi vô hồn: "... À."

Cậu lùi về sau một bước, cạch một tiếng đóng cửa lại.

Thẩm Tư Phi ở ngoài cửa trố mắt mười giây, giơ tay kéo áo ngủ gấu đang mặc, màu nâu, sau lưng còn có mũ, trên mũ có hai cái tai.

Mua một tặng một lúc mua quà sinh nhật cho Hướng Hưng Mẫn.

Hình thức ông bố bỉm sữa.

Nội tâm đám nhân viên đang họp: "!!! Omega của sếp đáng yêu quá mềm nhũn quá, nhìn ánh mắt mờ mịt vừa nãy đi! Áo ngủ gấu đáng yêu! Trời ạ Omega như vậy như vậy tui muốn ôm vào trong ngực xoa xoa!"

Hạ Tây Châu lạnh mắt quét tới: "Tiếp tục."

Lúc Thẩm Tư Phi lộ mặt ở công ty, bởi vì có Hạ Tây Châu, mọi người đều biết sếp chú trọng việc riêng tư, cho nên đều im lặng làm việc không hóng hớt, kết quả hiện tại "kiều" trong kim ốc tàng kiều tự mình bại lộ mình, tất cả mọi người cực kì thích hóng hớt.

Hóa ra đây mới là nguyên nhân gần đây sếp càng ngày càng ôn hòa.

Trong nhà ai giấu Omega vừa đáng yêu vừa ngọt vừa mềm như thế, mỗi ngày nằm mơ cũng có thể cười tỉnh, quả thực vui mừng đến độ nở hoa có được không.

Họp xong, Hạ Tây Châu trực tiếp đi tắm, lúc thay áo tắm mới phát hiện thiếu một cái, hắn đẩy cửa vào phòng, nhìn thấy Thẩm Tư Phi đang ở trên giường vận động theo sách. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Cậu mặc áo tắm, bởi vì động tác nên một tảng da thịt trắng nõn trước ngực lộ ra. Tuy rằng hai người không giao lưu sâu, mà hắn biết rõ từ trên xuống dưới khắp toàn thân Thẩm Tư Phi. Bởi vì nguyên nhân thể chất nên da thịt đối phương nhẵn nhụi, rất dễ dàng lưu lại một số vết tích.

Hạ Tây Châu tối mặt, đóng cửa lại: "Lần sau làm phòng vận động riêng cho em."

Thẩm Tư Phi vứt sách đi, nhào xuống giường mềm mại, sống không còn gì luyến tiếc: "Đừng, em làm ở đây, tập mệt em ngả đầu ngủ luôn."

Hạ Tây Châu khom lưng ôm cậu, Thẩm Tư Phi không phản kháng, bị hắn vòng qua ôm vào trong ngực.

So sánh với Alpha, khung xương Omega nhỏ hơn, quần áo Thẩm Tư Phi mặc cũng nhỏ hơn hắn mấy size, cậu cuộn cả người lại, ngoan như chuột đồng, bị hắn ôm cả vào ngực. Hạ Tây Châu hỏi: "Sao em thay áo ngủ?"

Thẩm Tư Phi: "... Xấu quá."

Thẩm Tư Phi ngửi thấy được tin tức tố quen thuộc, hỗn hợp hơi nước sau khi tắm cùng mùi thơm sữa tắm, nhất thời toàn thân buông lỏng. Mãi đến khi bàn tay hơi lạnh của Hạ Tây Châu dò vào, cậu mới cả kinh: "Anh làm gì thế?"

Hạ Tây Châu: "Sờ bụng em. Được không?"

Yêu cầu này, Thẩm Tư Phi không có cách nào từ chối, cậu đành co quắp, lộ ra cái bụng hơi gồ lên còn mềm mại. Hạ Tây Châu tựa hồ cảm thấy rất hứng thú với chuyện này, đặt lòng bàn tay hơi nóng lên trên, không buông ra, hô hấp cũng nhẹ đi.

Thẩm Tư Phi: "Em cũng rất khó tin ở đây có một đứa bé."

Hạ Tây Châu kề vào tai cậu nói: "Anh cũng vậy."

Một lát sau, Hạ Tây Châu đỡ cậu dậy, nói: "Đi mặc quần áo vào, rõ ràng là rất đáng yêu."

Thẩm Tư Phi nỗ lực bảo vệ quyền lợi cuối cùng của mình: "Dù em ngủ tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ cũng không mặc cái đó!"

Cuối cùng bị chủ tịch Hạ tự mình đè lại lột ra, sau đó mặc áo ngủ gấu.

...

Bởi vì chuyện Thẩm Tư Phi cho mượn tiền, Trần Kim và Ôn Nhã mời cậu ăn cơm, mấy người gặp mặt ở cửa trung tâm thương mại, sau đó đến nhà hàng. Trên đường đi qua cửa hàng gấu bông, Trần Kim cười nói: "Anh còn nhớ lúc trước đến cửa hàng mua gấu bông."

Ôn Nhã: "Lúc đó không chỉ ba người chúng ta, em nhớ cũng có chủ tịch Hạ... chủ tịch Hạ lúc đó còn mua hai con lớn, còn ở nhà không?"

Thẩm Tư Phi nghĩ ngợi: "Còn, vẫn bày ở nhà."

Cơm nước xong, lúc đi ra gặp phải Thẩm Hoa Hạo đi chơi game, Thẩm Hoa Hạo dừng lại chào hỏi cậu.

Hắn đã khôi phục trạng thái tinh thần, trải qua huấn luyện quân sự cả người đen đi, mà thoạt nhìn tinh thần còn phấn chấn, không giống bộ dáng thất kinh như khi biết được tin dữ.

Hắn học ở trường đại học cách đây không xa, về thành phố S rất thuận tiện.

Thẩm Tư Phi hỏi: "Đi chơi với bạn à?"

Thẩm Hoa Hạo: "Vâng, trưa mai em về trường học."

Thẩm Tư Phi gật đầu: "Học cho tốt, giờ có thời gian, làm chuyện cậu muốn làm đi. Anh không tiễn cậu."

Hai người nói chuyện phiếm vài câu, Thẩm Tư Phi quay về. Bạn của Thẩm Hoa Hạo đi ra hỏi hắn Omega kia là ai, Thẩm Hoa Hạo nói: "Anh của tớ, giỏi lắm, đại học A, còn học nghiên cứu sinh."

Một người bạn đằng sau đang lướt điện thoại, bỗng nhiên kêu lên một tiếng: "A xem hot search Weibo đi, Trang Văn Văn bị vạch trần chèn ép người mới, ép người mới làm các loại giao dịch, mà mình thì hưởng thụ tài nguyên! Kích thích quá!"

Một nam sinh bên cạnh nói: "Nói linh tinh cái gì đấy, cho tao xem xem! Trang Văn Văn là nữ thần của tao!"

"Không sai được, nghe ghi âm này đi, còn có lịch sử chat nữa, chắc rồi. Có rất nhiều fan bỏ đi, chắc là xong đời rồi, thôi rồi server lag. Không load được rồi."

"Đừng xem nữa, quay về chơi thêm đi, chúng mày ai còn tiền?"

...

Mà ba ngày trước khi Trang Văn Văn bị vạch trần scandal, Dư gia đã xảy ra chuyện giống Thẩm gia lúc trước, dây xích tài chính đứt vỡ, sau đó thất bại vài dự án không nói, bởi vì bên trên điều tra nghiêm, vốn công ty đã ngừng mấy nghiệp vụ, hiện tại mấy bộ phim bom tấn sắp chiếu bỗng nhiên bị cắt, nhất thời chó cắn áo rách.

Giải trí Trí Viễn trong mấy ngày ngắn ngủi đã bị mây đen bao phủ, giá cổ phiếu rớt xuống vài điểm. Dư gia cũng chỉ làm nghề giải trí, đột nhiên xuất hiện thời kì xuống đáy nhất từ trước tới nay, phối hợp với sự kiện lớn của Trang Văn Văn lên men, lời đồn đại Giải trí Trí Viễn sắp bị thu mua dồn dập. (Truyện chỉ được đăng tải trên truyenwiki1.com yanjingjia, những nơi khác là ăn cắp)

Văn phòng cao tầng Giải trí Trí Viễn, Tôn Vi Giai trước sau như một ôm cặp văn kiện đứng sau lưng sếp, trầm mặc mà kín đáo.

Vì lần scandal này, con trai trưởng Dư gia Dư Minh Thành chủ động tìm Hạ Tây Châu, muốn hợp tác.

Hạ Tây Châu am hiểu nhất là mưu cầu lợi ích lớn nhất cho mình khi hợp tác.

Trong đó phản đối mãnh liệt nhất là Dư Minh Viễn, nhưng hắn ta không dám nói thêm cái gì. Khi thực lực và tư bản đặt ra, niên thiếu ngông cuồng uy phong đều là giả.

Thiên phú và năng lực của Dư Minh Thành không quá xuất chúng, thiếu mắt nhìn và lực quyết đoán làm chủ công ty. Vất vả mới đàm luận xong hợp đồng, hắn ta đứng dậy cười khổ nói: "Chủ tịch Hạ, ngày tuyên bố thành lập Tinh Huy ngài nói muốn chia phần bánh giới giải trí, vậy ít nhất cũng phải để phần cơm cho người khác ăn chứ."

Hạ Tây Châu đứng dậy bắt tay hắn ta, "Cũng không sai, mà tôi muốn cắt bánh ngọt, đương nhiên muốn miếng to nhất."

Ánh nắng nghiêng, nắng chiều ngày thu đến sớm hơn mùa hè một chút, Hạ Tây Châu ra cửa lên xe, chào hỏi Uông Ngạn trong xe.

Uông Ngạn: "Chủ tịch Hạ sự nghiệp hôn nhân thành công, chúc mừng nha. Mời khách ăn cơm thế nào?"

Hạ Tây Châu: "Được. Đi đón Tư Phi trước."

Uông Ngạn cau mày: "Có hẹn rồi, vậy chẳng phải là tôi thành bóng đèn điện à?"

Hạ Tây Châu lấy điện thoại di động, nói: "Không, cơm tối Tư Diệu Âm cũng tới, tôi muốn đưa Tư Phi đi mua một bộ âu phục mới... Sau sẽ có lễ cưới phải tham gia, em ấy cần mặc âu phục."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK