Tô Lạc không chút yếu thế nào mà nghênh ngang nhìn hắn, khóe miệng chậm rãi kéo lên nụ cười mỉa mai châm chọc.
Trách nàng sao? Chuyện này không thể trách nàng được.
Hai tay Lý Nghiêu Tường bên người nắm chặt, rè rè rung động.
“Dung Vân đại sư chỉ cần bảo vệ con Tiểu Thần Long thôi đúng không?” Lý Nghiêu Tường cắn chặt răng hàm, gằn từng chữ hỏi.
Hắn biết hắn không thể đụng tới Dung Vân đại sư, không lẽ một xú nha đầu nhỏ bé hắn lại không thể làm gì sao?
Ai ngờ, Dung Vân đại sư còn chưa nói gì, Tiểu Thần Long liền từ trong ngực Tô Lạc bay ra, giống như đại bác ở đầu mũi tàu ngắm về phía Lý Nghiêu Tường.
Nói đúng ra, bây giờ Tiểu Thần Long đã không phải A Mông ở Ngô Hạ học thức nông cạn rồi.
Lúc trước Tiểu Thần Long đã tăng một cấp, bây giờ lại hấp thu linh khí Lý Ngạo Khung tăng thêm một cấp, bây giờ nó là cấp bảy!
Hơn nữa ma thú phổ biến so với con người mạnh hơn một chút, cho nên dù đối với Lý Nghiêu Tường cấp tám, nó cũng không mất đi thế thượng phong!
Tốc độ Tiểu Thần Long vô cùng nhanh, như tia chớp phóng đi, lập tức cắn ống quần Lý Nghiêu Tường, vèo một tiếng trực tiếp chui vào trong rồi!
“Phốc!” Nhìn thấy một màn buồn cười này, Bắc Thần Ảnh nhịn không được mà cười ra tiếng.
Đám người Lam Tuyển kề vai sát cánh đứng thành một đoàn, một đám cười ha ha rộ lên.
Sắc mặt Tô Lạc cũng đầy hứng thú nhìn tình cảnh trước mắt.
Nàng tin tưởng vượt qua liền thăng hai cấp, bây giờ Tiểu Thần Long đã khôi phục trạng thái bản thể, tuyệt đối không phải Lý Nghiêu Tường có thể nắm được.
Đúng như Tô Lạc nghĩ, Tiểu Thần Long linh hoạt không thể ngừng được.
Tiểu Thần Long vốn là nhỏ bé, chạy trong ống quần tốc độ của nó như cũ không chậm, dọc theo khe hở chạy khắp nơi.
Lý Nghiêu Tường nào có nghĩ đến vốn trong mắt hắn một Tiểu Thần Long không chịu nổi một đòn, trong nháy mắt lại trở nên lợi hại như vậy.
Nhất thời không biết khiến Tiểu Thần Long chui vào chỗ hở, lại muốn bắt nó ra càng khó hơn.
Mắt thấy Tiểu Thần Long chui khắp nơi trong ống quần hắn, hắn đường đường là Dao Trì Cung Nhị Cung Chủ thế nhưng lại bị trêu chọc không lên đài được, cái này kêu hắn làm sao mà chịu nổi chứ?
“Muốn chết!” Hắn hướng tới Tiểu Thần Long trên đùi hung hăng ném đi!
Nhưng mà, chung quy hắn vẫn xem thường tốc độ của Tiểu Thần Long, cho nên một chưởng chụp xuống, vật nhỏ sớm đã không thấy bóng dáng, mà một chưởng của Lý Nghiêu Tường ẩn chứa linh lực mạnh mẽ hung hăng đánh ở trên đùi hắn.
“A!” Cho dù hắn là cấp tám cường giả, cũng không nhịn được hít hà một hơi.
Thật sự là do quá đau, thiếu chút nữa đã đập xương đùi nứt ra rồi.
Trong mắt Lý Nghiêu Tường tức giận muốn bộc phát đã tới cực hạn rồi!
Bây giờ Tiểu Thần Long ở đâu, nó lại ở nơi nào rồi?
Nó ở chỗ cách đùi không xa.
Tiểu Thần Long tức giận vì Lý Nghiêu Tường khi dễ chủ nhân nhà mình, cho nên, nó nhắm ngay chỗ mềm mại không xương trên người Lý Nghiêu Tường, trực tiếp cắn xuống một cái!
Nhưng mà một cắn đi xuống, Tiểu Thần Long nghiêng cái đầu nhỏ, trong mắt xuất hiện thần sắc mơ màng khó hiểu.
A, như thế nào lại trống không vậy?
Lúc Tiểu Thần Long thần sắc ngây ngẩn, nếu Lý Nghiêu Tường hung hăng đập xuống chỗ riêng tư của mình, tuyệt đối có thể đập trúng mục tiêu.
Nhưng mới lúc nãy vừa đi qua vết xe đổ, Lý Nghiêu Tường sợ hãi, cho nên hắn không dám.
Lúc người bên ngoài nhìn thấy, Tiểu Thần Long nhỏ bé cao chót vót ở địa phương của hắn, thoạt nhìn rất buồn cười.
Lý Nghiêu Tường vừa tức lại vừa giận, lại không dám dùng sức đập xuống, cho nên hắn chỉ có thể duỗi tay ra bắt.
Nhưng lúc hắn cơ hồ muốn tiếp xúc đến vật nhỏ kia, một màn xảy ra khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì nhận thấy có nguy hiểm tiến tới, Tiểu Thần Long hoảng sợ không chọn đường, lại trực tiếp xé rách vải ở chỗ địa phương kia của Lý Nghiêu Tường, thân mình nho nhỏ bắn ra ngoài, trực tiếp nhảy lên trên đỉnh đầu hắn.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK