Đồ Cửu Mị lần thứ hai đến biệt viện của phu nhân, lần trước chỉ đi gian phòng của phu nhân, lần này mới có cơ hội tinh tế quan sát hoàn cảnh xung quanh viện này, viện này hẳn là biệt viện lớn nhất trong phủ, xung quanh loại trồng rất nhiều bạch ngọc lan, ngày mùa hè gió thổi nhẹ mang theo nhàn nhạt hương thơm, hoàn cảnh biệt viện này vô cùng tốt, cùng những biệt viện khác trong Hầu gia giống như hai thế giới, các biệt viện khác xa xỉ náo nhiệt, nơi này thanh tĩnh mà đạm bạc, Đồ Cửu Mị thoáng chốc đã thích biệt viện mang theo u tĩnh cùng thanh hương này. Phu nhân nhất định là người nhất định yên tĩnh, Đồ Cửu Mị âm thầm nghĩ đến.
Gian phòng Đồ Cửu Mị ở là phía bên phải chủ ốc, cách ốc ốc của Lý Trì Nguyệt không quá một trăm bước, lúc Đồ Cửu Mị cùng Lục Đào bước vào, gian phòng đã sớm được bố trí tốt, khí cụ bên trong đều là tốt nhất Hầu gia phủ, cũng chỉ có phu nhân mới có thể hưởng thụ đãi ngộ như vậy, ngoại trừ hương thơm dễ ngửi trong phòng của phu nhân, gian phòng này có vài phần tương tự gian phòng của phu nhân. Đồ Cửu Mị được hậu đãi như vậy, thụ sủng nhược kinh cảm thấy sợ hãi. Nàng biết, bản thân nàng trong mắt mọi người so ra kém xa thai nhi trong bụng, vinh hoa cũng là nhờ phúc hài tử, cũng chứng thật câu mẫu bằng tử quý, đây vốn là việc thường tình, nhưng Đồ Cửu Mị vẫn cảm thấy có chút mất mát. Ngoại trừ sinh nở, giá trị của nàng thấp như vậy sao, có thể không chỉ mình nàng, mà tất cả nữ tử đại để cũng như vậy, như vậy đè ép tâm tư quái dị đó xuống, nàng cảm thấy từ sau khi vào phủ Hầu gia, liền thích miên man suy nghĩ. Có lẽ là chịu ảnh hưởng của muội muội đi, mỗi lần mẫu thân nói nữ tử quan trong nhất là có thể sinh đẻ những lời này muội muội đều là hơi kéo khóe miệng, đó là dáng vẻ cười trào phúng. Muội muội nói, đây đều là quy củ nam nhân phán định cho nữ nhân, giá trị của nữ nhân vĩnh viễn không chỉ như vậy, chí ít giá trị của Đồ Thập Mị nàng tuyệt đối không thể như vậy, nàng tin tất cả những gì muội muội đã nói.
Đồ Cửu Mị càng tưởng niệm muội muội có thể là đã rời nhà đi tuyển tú nữ, cũng không biết muội muội hiện tại thế nào rồi, mẫu thân nhất định bị chọc tức, mẫu thân vẫn luôn cảm thấy cách nghĩ của muội muội không thực tế, mẫu thân vẫn luôn hy vọng các nàng có thể làm chính thê, nếu như đều làm thiếp, mẫu thân nhất định sẽ rất thất vọng. Mẫu thân cùng muội muội quan hệ luôn không tốt, có thể là vì hai người đều là cứng rắn, mẫu thân vẫn luôn nói muội muội tâm tư không thực tế, hơn nữa chính là một con bạc tình bạch nhãn lang, nuôi không quen. Đồ Cửu Mị bị kẹp giữa hai người, tính tình nhu thuận hơn nữa lại linh hoạt, dựa theo cách nói của Đồ Thập Mị, cây cỏ đầu tường dẻo dai mười phần, nghiêng ngả hai bên, nhìn như không chủ kiến, chỉ cần không có ngoại lực đè ép, thì sẽ đứng thẳng làm chính mình.
Ở phía sau trắc viện, trồng càng nhiều bạch ngọc lan, Lý Trì Nguyệt nằm trên ghế dài dưới tàng cây bạch ngọc lan, ngày mùa hè dưới bóng cây gió nhẹ thổi qua mang đi sự khô nóng sau giờ ngọ, mát mẻ thư thích vô cùng, nàng thích một mình ở đây, có đôi khi có thể một mình ngây ngốc vài canh giờ, nàng cũng không cảm thấy một mình có cái gì không thích hợp, không lâu trước đây ở phủ thân vương nơi chốn đều phải cẩn thận, hôm nay an ổn trôi qua mới là thứ nàng muốn, ở chỗ này, không người nào có thể quản thúc nàng, nàng cũng không cần quản người khác. Lý Trì Nguyệt nhìn mỹ nhân đột nhiên xông vào, khẽ nhíu mày, nàng kia nhất định là còn không biết quy củ, đây là thế giới của nàng, nàng không thích ngoại nhân xông vào, nếu không có chuyện gì, ngay cả An Nhi đều bị cấm tùy ý làm phiền nàng.
Đồ Cửu Mị là một mình đi dạo, bởi vì Lục Đào bị Trương má má gọi đi giáo dục quy tắc trong viện của phu nhân, Lục Đào đáng thương, Đồ Cửu Mị hiểu rõ Trương má má là một lão thái cỡ nào nghiêm khắc, trong lòng liền có một chút đồng tình Lục Đào. Bởi vì phu nhân không thích nhiều người tạp vụ ở trong viện, cho nên chỉ có nàng cùng Lục Đào hai người dọn đến.
"Phu nhân, ta quấy rầy đến ngươi rồi sao?"Đồ Cửu Mị cũng thấy được Lý Trì Nguyệt, nàng nhìn thấy lúc phu nhân đang thấy nàng xuất hiện khẽ nhíu mày, liền biết bản thân đại khái là làm phiền đến nàng rồi.
"Biệt viện rất lớn, ngươi có thể đi dạo ở tiền viện, nếu không tất yếu, thì đừng đến hậu viện."Lý Trì Nguyệt lãnh đạm nói.
"Nga."Đồ Cửu Mị phát hiện xung quanh ngay cả nha hoàn hầu hạ cũng không có, phu nhân thật đúng là rất không thích bị người quấy rầy, quạnh quẽ đến gần như quái gở, lẽ nào nàng chưa bao giờ cảm thấy một mình rất cô đơn sao? Đồ Cửu Mị muốn hỏi nàng, cũng không dám mở miệng hỏi, nàng nghĩ phu nhân đại khái sẽ không muốn trả lời vấn đề như vậy.
Lý Trì Nguyệt nhìn thấy Đồ Cửu Mị không có ý tứ lập tức rời đi, nhưng cũng không mở lại đuổi nàng, dù sao thì đều bị làm phiền rồi, bồi nàng nói một chút chuyện đi, nàng cảm thấy nữ tử trước mắt hẳn là người thích nói chuyện.
"Thân thể ngươi có khỏe không?"Lý Trì Nguyệt thực sự không hiểu sau khi mang thai thân thể nữ nhân sẽ có biến hóa gì, nhưng nàng cảm thấy nên biểu thị một chút quan tâm đối với nữ tử mang thai trước mặt.
"Thân thể ta tốt, từ nhỏ đến lớn đều rất ít sinh bệnh, mẫu thân ta nói ta thể chất giống nàng, ngày sau nhất định có thể sinh nở."Đồ Cửu Mị thật ra cảm thấy nàng vừa mới mang thai, thân thể cũng không có bất luận chỗ nào không khỏe.
"Có thể sinh đẻ đối với nữ tử mà nói cũng là chuyện tốt."Lý Trì Nguyệt nhàn nhạt nói, cuộc đời nàng đại khái cũng không thể tự mình trải nghiệm cảm giác sinh nở đi.
Ngữ khí của phu nhân tuy rằng nghe rất bình thường, nhưng Đồ Cửu Mị vẫn luôn cảm thấy dường như nàng đã không cẩn thận giẫm lên chỗ đau của phu nhân, nàng thực sự không phải cố ý nói như vậy.
"Có người nói nữ tử mỗi một lần sinh, đều giống như vào một lần địa ngục, thật ra nam tử mới tốt, không cần chịu đau đớn như vậy."Đồ Cửu Mị tận khả năng an ủi nữ tử trước mắt, hơn nữa nàng xác thực cũng là cảm thấy như vậy.
Nhưng Lý Trì Nguyệt là người thông thấu, nàng làm sao lại nghe không ra sự an ủi trong lời nói của Đồ Cửu Mị, nữ tử này nhất định là cũng biết chuyện nàng không thể sinh đẻ, người trong phủ đều xem chuyện này là cấm kỵ trong lòng nàng, thật ra cũng không có gì cấm kỵ, nàng không thể sinh đẻ thì không thể sinh đẻ, nếu đã thành sự thực, thì chấp nhận thôi.
"Ngươi sợ đau?"Lý Trì Nguyệt từ ghế nằm đứng lên, thuận miệng hỏi.
"Ân, rất sợ đau, mẫu thân ta vẫn luôn nói ta nhu nhược."Một chút đau nhức đều sẽ khiến nàng rơi nước mắt, có đôi khi Đồ Cửu Mị cảm thấy bản thân rất vô dụng, thật ra nghĩ đến sinh nở, nàng cũng có sợ hãi. Muội muội nàng sẽ không giống nàng, chính là có đau hơn, nàng cũng có thể chịu, ngay cả rên cũng không rên một tiếng.
"Ngươi tướng mạo như vậy, nhu nhược một chút, trái lại sẽ làm cho nam tử yêu thương, Hầu gia nhất định cũng sẽ yêu thích."Lý Trì Nguyệt nhìn Đồ Cửu Mị tướng mạo hơn người cùng vô hình trung lộ ra mị ý, cảm thấy chỉ cần nàng chịu tốn chút tâm tư, loại nam tử nào thấy nàng đều sẽ mềm nhũn xương cốt, câu dẫn Hạng Huy thật ra đơn giản đến không thể đơn giản hơn.
"Dùng sắc câu nhân, có thể được bao lâu."Những lời này trong lúc vô tình nàng đã nghe qua, nàng cảm thấy rất có đạo lý, thật ra then chốt chính là nàng một chút cũng không muốn được Hầu gia yêu thích, có đôi khi, nàng thấy Hầu gia sẽ cảm thấy rất đáng ghét, cũng rất ghê tởm, chán ghét phu quân tâm tư đại nghịch bất đạo như vậy Đồ Cửu Mị biết không thể tùy tiện nói cho người khác.
Lý Trì Nguyệt nghe vậy không khỏi mỉm cười, sắc là sở trường của Đồ Cửu Mị, không cần mới là đứa ngốc.
Đồ Cửu Mị cảm thấy phu nhân cười rộ lên đặc biệt xinh đẹp, có vẻ không còn quạnh quẽ cao ngạo, nàng cảm thấy phu nhân như vậy dễ thân cận một ít.