Edit: Bilun
Cảnh Vân Trăn muốn đóng phim tình cảm có cảnh thân mật!
Còn yêu cầu nhiều cảnh thân mật hơn!
Đạo diễn quả thực không dám tin vào lỗ tai của mình.
Mặt trời mọc từ phía Tây sao?!
Ông nhìn Úc Khải hoàn toàn không biết gì cả ở bên kia, lại nhìn người đàn ông trước mắt, đột nhiên hiểu ra.
Khó trách vừa rồi Cảnh Vân Trăn lại vì lời Lý Trạc nói mà tức giận như vậy.
Ai có thể chịu được đối tượng của mình bị người ta nói thành "kỹ nữ bò giường" cơ chứ? Lý Trạc đúng là phạm sai lầm lớn.
Khoan đã, hình như ông đã biết được điều gì đó không nên biết đúng không?
Liệu ông có thể bị diệt khẩu hay không!
"Tiểu Khải, cậu không sao chứ, đừng để ý tới người kia." Đường Hân Nhiên thấy Úc Khải cúi đầu thu dọn đồ vật, lại đây an ủi cậu: "Cậu lần đầu tiên diễn tình cảm mà, phát huy không tốt cũng không lạ, từ từ mà làm thôi."
Dù sao Úc Khải cũng không xuất thân từ chính quy, từ lúc tiếp xúc với diễn xuất tới giờ cũng chỉ hơn một năm, rất nhiều thứ còn chưa thích ứng được là rất bình thường.
Úc Khải lắc đầu không nói chuyện.
Bản thân cậu rất rõ ràng vì sao lại vậy, không phải phát huy không tốt, mà là cảm thấy khó có thể tiếp thu.
Kỳ thực nếu là trước kia, cũng chỉ là ôm người khác một chút mà thôi, cho dù đối phương là gay thật, cậu cũng không có cảm giác gì.
Nhưng hiện tại......cậu cũng không biết bản thân bị sao.
Úc Khải quyết định đổ lỗi, hét lớn trong lòng: "Tất cả là do Cảnh Vân Trăn!"
Từ khi Úc Khải biết mình là cong, cậu đã lén lút trốn trong ổ chăn nghiên cứu một vài tài liệu liên quan tới gay.
Trong đầu có hình ảnh.
Vì thế khi ôm, cậu liền không chỉ nghĩ tới ôm, mà còn có mấy cảnh phía sau như hôn thậm chí là càng thân mật hơn.
Sau đó cậu lại lập tức nổi lên bài xích đối với diễn viên kia.
Cả người đều khó chịu.
Hệ thống:【Vậy vì sao đối với Cảnh Vân Trăn cậu lại có thể?】
Úc Khải: "......Bởi vì, bởi vì kỹ thuật diễn xuất của Cảnh ca rất tốt thôi, lập tức khiến ta nhập vai, không hề phân tâm đi suy nghĩ linh tinh, cái người Lý Trạc lúc trước chỉ có mặt lạnh như băng, thiếu kiên nhẫn, rất khiến người khó nhập vai."
Úc Khải: "Nhưng chủ yếu vẫn là do ta, đại khái ta còn chưa một diễn viên đủ trình độ."
Có lẽ cần một chút thời gian để diều chỉnh tâm lý của mình.
Tiểu hệ thống:【Chậc chậc, Bảo Nhi, vì sao cậu không thừa nhận cậu có suy nghĩ khác đối với Cảnh Vân Trăn.】
Úc Khải: "......Ngươi câm miệng đi, về sau nếu ta không diễn được phim tình cảm, điểm nhân khí không thể tăng lên ta xem người còn ở đấy mà nói móc được không."
Tiểu hệ thống:【Vấn đề này không lớn, cậu có thể tiếp tục lợi dụng Cảnh đại ảnh đế nha ~】
Mới vừa nói xong, đại ảnh đế nào đó bị lợi dụng còn rất vui vẻ sáp tới: "Tiểu cá mặn, buổi chiều em có sắp xếp gì không?"
Úc Khải: "Buổi chiều phải đi......"
Ba chữ tập thể hình còn chưa kịp nói ra.
Đường Hân Nhiên liền tranh trả lời: "Không có gì."
Úc Khải:?
Cảnh Vân Trăn: "Được, vậy anh mang em đi ăn cơm trưa nhé?"
Úc Khải:?
Úc Khải: "Không phải chứ, chị Hân, buổi chiều không phải em cần đi tập thể hình sao?"
Sau khi quyết định nhận đóng phim hình sự, đoàn đội của cậu liền nhanh chóng quy hoạch cho cậu một phương án tập thể hình khỏe mạnh và hiệu quả.
Đường Hân Nhiên: "Ngày mai bắt đầu cũng không muộn. Các cậu đi đi, buổi tối về sớm một chút còn nghỉ ngơi, sáng ngày mai Tiểu Khải có hoạt động, buổi tối còn có tiệc nữa."
Cảnh Vân Trăn: "Được."
Người đàn ông nói xong liền vui vẻ kéo tiểu cá mặn rời đi.
Úc Khải:?
Không phải chứ, chị Hân, ánh mắt vui mừng như kiểu "đứa nhỏ cuối cùng cũng trưởng thành" của mẹ già này là sao!
"Anh, không phải anh về nhà sao?"
"Buổi sáng đã quay lại." Vốn dĩ Cảnh Vân Trăn tính toán buổi chiều mới quay lại, nhưng vừa nghe Úc Khải muốn diễn thử cảnh tình cảm, vèo một cái liền chuồn đi luôn.
"Thế nào? Cha mẹ anh có khỏe không?"
"Mẹ anh khá tốt, còn ba anh thì —— thì vẫn như vậy, thấy anh liền chửi anh, nói anh kỳ cục, suốt ngày không làm chính sự, làm một diễn viên thì có tiền đồ gì chứ, hôn thì không kết, hẹn hò cũng không đi.....thôi, không nói về ông già cổ hủ kia nữa."
Nói tiếp hắn liền đau đầu.
Cảnh Vân Trăn: "Đi, anh dẫn cậu tới một nhà hàng nghe nói đồ ăn cực kỳ ngon, hương vị số một! Hẹn trước cũng phải cả tháng."
Hơn nữa người bình thường còn không đặt được chỗ ngồi nữa, Cảnh Vân Trăn phải tìm quan hệ mới đặt được vị trí hôm nay.
Trước kia Cảnh Vân Trăn không có hứng thú quá lớn với ăn uống, nhưng khi hắn phát hiện Úc Khải rất có hứng thú với ăn uống, liền bắt đầu tìm tòi.
Dù sao con cá mặn nào đó ngoài ăn ở mặc ra thật đúng là không có dục vọng thế tục gì.
Cậu cũng không có hứng thú với giày thể thao phiên bản giới hạn, đồng hồ nổi tiếng, siêu xe hay biệt thự cao cấp.
Chỉ có ăn, hắn biết làm điểm tâm.
Dân dĩ thực vi thiên mà!
Quả nhiên, Cảnh Vân Trăn không uổng phí sức lực, chầu này thu hoạch được một like của tiểu cá mặn.
"Ăn ngon! Ăn no căng! Nấc ~"
Úc Khải xoa xoa bụng cá thỏa mãn nằm xải lai trên sô pha trong phòng.
"Ăn no thì lại muốn ngủ?" Cảnh Vân Trăn đã cực kỳ hiểu biết thuộc tính cá mặn ăn no liền muốn ngủ giống như heo của Úc Khải.
Nhưng hôm nay cá mặn lại không, cậu do dự một chút: "Quá no, tiêu hóa một chút rồi tính tiếp."
Ăn rồi lăn ra ngủ luôn sẽ có ngấn bụng!
Vì không để hình tượng chú cảnh sát bị bôi đen, lần đầu tiên Úc Khải để ý tới hình tượng của mình như vậy, lại nhéo một chút bụng cá mềm mại của mình.
Ừm, còn tạm, tạm thời không có mỡ thừa.
Cá mặn yên tâm: >-