Edit: Bilundethuong
Bí: Thiếu tiền lên não bank nhầm thừa lương ko biết là nhầm ở đâu, dò đi dò lại cả mấy tiếng từng tên một, cuối cùng ck nhầm 72 thành 77🙄🙄🙄 tí thì đêm nay Bác không ngủ 🙃🙃🙃
.......
"......"
Có thể nói Úc Khải đã không thể nào nhập tâm vào phần sau bộ phim nữa.
Lực chú ý của cậu đều đặt trên mười ngón tay đang giao nhau của hai người.
Cả người đều rơi vào trạng thái đầu óc lên mây.
Tận đến khi hết phim, đèn trong rạp sáng lên, thị lực khôi phục.
Úc Khải mới như người tỉnh mộng, vội vàng rút tay lại.
Sau đó cậu trừng mắt nhìn qua: "Anh!"
Tên đàn ông chó má kia còn đỡ cằm, cười tủm tỉm nhìn cậu nữa.
Không biết xấu hổ!!!
Úc Khải đang muốn hùng hùng hổ hổ.
Liền nghe được một em gái hàng phía trước đứng lên lấy túi kinh hô: "Cảnh Vân Trăn?! Trời ơi, anh đẹp trai, anh là Cảnh Vân Trăn à?"
À ha, Cảnh Vân Trăn bị người nhìn thấy!
Cảnh Vân Trăn nhanh chóng cầm khẩu trang và mũ, đeo lên mặt Úc Khải, trước tiên giấu cá mặn đi, sau đó ngẩng đầu cười cười: "Cảnh Vân Trăn? Ai da, tôi giống như vậy sao? Sao một đống người đều nói tôi rất giống Cảnh Vân Trăn vậy."
"Giống! Cực kỳ giống! Anh thật sự rất giống!"
"Không phải chứ?! Anh thật sự không phải Cảnh Vân Trăn chứ? Quá giống rồi nhỉ?!"
"Không đúng không đúng, thật sự không phải, chỉ là mặt tương tự mà thôi.
Cảnh Vân Trăn vừa cười giả lả giả vờ bình tĩnh, vừa đẩy Úc Khải và Cảnh Dật mau chạy đi, nhưng cố tình lúc này người ra ngoài quá nhiều, ba người theo dòng người thong thả mà đi, trong chốc lát đúng là không thoát được.
Vì thế càng lúc càng nhiều người chú ý tới hắn.
Dù sao hắn và Cảnh Dật đều rất cao, đứng trong đám người có chút cảm giác hạc trong bầy gà, vô cùng bắt mắt.
"Chị em, mau nhìn! Anh chàng kia đẹp trai quá! Vừa cao vừa đẹp trai!"
"A a a a, lần đầu tiên tớ mới nhìn thấy một người đàn ông đẹp trai như vậy ở trên đường!"
"Có muốn tới xin phương thức liên hệ không?"
"Tớ không dám aiz.....sao tớ cứ cảm thấy anh ta có chút quen quen nhỉ."
"Tớ cũng thấy vậy, anh ta giống như người đó!"
"Cảnh Vân Trăn?"
"Đúng vậy, Cảnh Vân Trăn, thật sự rất giống!!!"
Suy cho cùng, Cảnh Vân Trăn ở trong toàn bộ giới giải trí đều đẹp trai đến không có đối thủ, càng đừng nói tới hiện thực.
Người nào có thể có mặt tương tự hắn được chứ!
"Tớ cảm thấy anh ấy chính là Cảnh Vân Trăn?"
"Không thể nào, sao Cảnh Vân Trăn lại muốn tới nơi này chứ?"
Tóm lại trong khi quần chúng vây xem càng ngày càng hoài nghi, ba người cũng đã chạy tới cửa rạp chiếu phim, bên ngoài sáng sủa và càng nhiều người hơn.
Cảnh Vân Trăn mau chóng đeo khẩu trang và mũ lên cho mình.
Không ngờ hành động này, liền cho quần chúng vây xem đang nghi ngờ một tín hiệu chuẩn xác.
"A a a a a! Chính là anh ấy!"
"Tôi biết ngay mà!!"
"Cảnh Vân Trăn!!!"
Tiếng thét chói tai điên cuồng lập tức vang lên, Cảnh Vân Trăn lập tức nắm lấy tay Úc Khải sợ hãi bỏ chạy.
Ba người lao vào hội trường, những fan cuồng nhiệt đó cũng đuổi theo, kích động hét lên: "Cảnh Vân Trăn!!!"
"Cảnh ca!!"
"Là Cảnh Vân Trăn!"
Tiếng kêu này vang lên, hơn nửa người ở rạp chiếu phim đều nhìn qua, cố tình rạp chiếu phim này lại ở trung tâm thương mại trung tâm thành phố, lượng người cực kỳ nhiều.
Mắt thấy các fan la hét vây quanh họ, ba người càng chạy như điên, chui vào cửa thoát hiểm cầu thang bên cạnh, trốn sau một đống lớn tài liệu quảng cáo phim.
Nhưng đây không phải cách.
Dù sao bọn họ cũng phải ra ngoài.
Cảnh Vân Trăn suy nghĩ một lúc, lấy ra một cái khẩu trang và mũ mới trong túi của mình, sau đó nhanh chóng đeo lên trên mặt Cảnh Dật.
Cảnh Dật:?
Cảnh Dật: "Chú làm gì thế?"
"Anh hai, xin lỗi nhé." Cảnh Vân Trăn vỗ vỗ bả vai Cảnh Dật, sau đó bóp cổ họng hô to lên: "A!! Cảnh Vân Trăn!! Cảnh Vân Trăn ở chỗ này!!"
Kêu xong, trước khi fan xông tới đây, Cảnh Vân Trăn liền lôi kéo Úc Khải chạy mất.
Để lại Cảnh Dật:???
Cảnh Dật: "Mẹ kiếp, này! Hai đứa!"
Cảnh Vân Trăn và Cảnh Dật là anh em cùng cha cùng mẹ, ngũ quan của bọn họ kỳ thực giống nhau đến sáu bảy phần, đặc biệt là đôi mắt, vừa đeo khẩu trang lên, nhìn thoáng qua đúng là rất giống.
Vì thế trong nháy mắt hắn đã bị các fan cuồng nhiệt của Cảnh Vân Trăn vây quanh.
Tức đến chửi mẹ nó!
Cảnh Vân Trăn thì lôi kéo Úc Khải từ cầu thang bên kia chạy đi, bọn họ tay nắm tay một đường chạy như điên.
Chạy một mạch từ tầng bốn rạp chiếu phim của trung tâm thương mại tới bãi đỗ xe, song song chui vào ghế sau ô tô.
Tận đến khi ngồi lên xe, Úc Khải mới dám thở phào nhẹ nhõm, tháo khẩu trang xuống, thở phì phò.
Cảnh Vân Trăn lại đang cười, nghiêng đầu qua hỏi cậu: "Tiểu cá mặn, kích thích không?"
Kích thích thì kích thích.
Nhưng mà......
Úc Khải: "Anh cứ như vậy ném anh anh ở chỗ đó à?"
Cảnh Vân Trăn: "Dù sao chỉ cần anh ấy tháo khẩu trang xuống, người khác nhìn thấy anh ấy không phải anh, không phải sẽ rời đi sao."
Nói thì nói như vậy, nhưng cũng không thể tùy tiện bỏ rơi người ta giữa đường như vậy chứ?
Đúng là anh em cây khế!
Cảnh Vân Trăn: "Không phải anh em ruột là để bán sao? Lúc trước anh ấy theo đuổi chị dâu Ngải Tịch, cũng không ít lần bán anh và anh cả đâu, hơn nửa đêm bắt bọn anh nghĩ cách mua nến để anh ấy thổ lộ, anh và anh cả chạy hơn nửa cái Cửu Thành mới mua được, hồng nhạt, hình trái tim, còn có mùi thơm nữa."
Cho nên, mọi người giống nhau thôi.
"Phốc!" Úc Khải thành công bị mấy lời này của hắn làm cho bật cười: "Ha ha ha, thật tốt."
Tình cảm anh em thật sự rất tốt.
Bỗng nhiên Úc Khải nghĩ tới gia đình của mình trước kia.
Trước năm 6 tuổi, cậu cũng từng có một gia đình hạnh phúc mỹ mãn, một người mẹ hiền từ, một người cha uy nghiêm, còn nói về sau phải sinh cho cậu một em trai em gái đáng yêu.
Nhưng hiện tại nhớ tới —— những điều đó hình như đã lâu lắm rồi.
Đúng lúc này, hệ thống trong đầu cậu đột nhiên nhắc nhở nói:【 Có một paparazzi đang ở chiếc xe trong góc kia, đang hướng camera về phía các cậu. 】
Úc Khải nhìn qua, phát hiện cửa kính ô tô bên cạnh hơi mở ra, một cái camera đang thò ra.
Cảnh Vân Trăn: "Sao thế?"
Hắn cảm giác được tầm mắt Úc Khải, đang định quay đầu qua xem.
Úc Khải mau chóng nhào lên: "Đừng quay đầu lại! Có paparazzi chụp lén!"
Vốn dĩ cậu muốn đè đầu Cảnh Vân Trăn lại, kết quả nhất thời kích động, động tác quá mạnh, trực tiếp đẩy ngã Cảnh Vân Trăn.
Còn rất không cẩn thận vừa lúc hôn lên môi Cảnh Vân Trăn.
Úc Khải:!
Đệt! Úc Khải giật mình trong lòng, cuống quýt đè lại ngực Cảnh Vân Trăn, đang định đứng dậy.
"Đừng nhúc nhích, sẽ bị chụp đến."
Cảnh Vân Trăn thuận thế ôm eo cậu, không cho cậu đứng dậy, chặt chẽ giam cầm cậu trong lòng ngực của mình, một bàn tay đè lại sau gáy cậu, đầu lưỡi cạy mở đôi môi bởi vì kinh ngạc mà hơi mở ra của Úc Khải.
Khiến nụ hôn này sâu hơn.
Ban đầu Cảnh Vân Trăn chỉ hơi hơi thử một chút, thấy Úc Khải không có bất cứ bài xích gì, liền lập tức bắt đầu xâm chiếm.
Đầu lưỡi thâm nhập, nụ hôn này cũng giống như con người Cảnh Vân Trăn, rất có tính công kích, mạnh mẽ lướt qua vòm miệng mẫn cảm, tận tình đoạt lấy.
Cảm giác áp bách mãnh liệt quét tới, khiến người hô hấp rối loạn.
Úc Khải bị hôn cho đầu óc choáng váng, cả người đều ngây ra.
Bãi đỗ xe ngầm dưới ánh đèn lờ mờ thực an tĩnh, bên trong không gian nhỏ hẹp của xe chỉ còn lại tiếng nước rất nhỏ và tiếng thở dốc.
"......"
Tận đến khi tiếng thông báo tin nhắn WeChat vang lên.
Úc Khải mới hồi phục lại tinh thần, đột nhiên đẩy Cảnh Vân Trăn ra ngồi dậy, ngơ ngác nhìn hắn: "Cảnh Vân Trăn, em......"
Trong bóng tối, người đàn ông kia nhẹ nhàng liếm môi, đáy mắt cất giấu vài phần nguy hiểm, giống như một con sói đã nếm được vị ngọt, hận không thể bắt lấy con mồi ngay tại chỗ.
Ăn đến không còn một mảnh.
Nhưng lời nói ra lại tràn ngập kinh ngạc và trách cứ.
"Tiểu cá mặn, sao em có thể như vậy?"
"Đây chính là nụ hôn đầu tiên của anh."
Úc Khải: "Thực xin lỗi......"
Cảnh Vân Trăn: "Nhà họ Cảnh bọn anh rất chú ý danh dự."
Úc Khải: "Là em không cẩn thận....."
Cảnh Vân Trăn: "Về sau anh sẽ không tìm được đối tượng."
Úc Khải: "Thật sự em không cố ý......"
"Anh mặc kệ, nếu em hôn anh rồi, thì phải chịu trách nhiệm với anh."
Cá mặn vô cùng áy náy: "......Được rồi."
Cảnh Vân Trăn: "Vậy em đồng ý chịu trách nhiệm với anh rồi nhé?"
Anh đã đáng thương như vậy rồi, anh đã không tìm được đối tượng, còn có thể làm sao?
Úc Khải do dự gật đầu, sau đó đột nhiên tỉnh táo lại.
Khoan đã, không đúng, tuy cậu không cẩn thận hôn phải, nhưng vươn đầu lưỡi rõ ràng là Cảnh Vân Trăn mà!
Hơn nữa, cmn đây đã là thời đại nào rồi, còn hôn một cái liền không còn danh dự không tìm được đối tượng?! Lừa ai vậy!
Úc Khải thẹn quá thành giận, một đấm vung lên: "Cảnh Vân Trăn, anh lừa em!"
Cảnh Vân Trăn không quan tâm, thuận thế bắt lấy nắm tay cậu, nghiêm túc nói: "Vừa rồi em đã đồng ý với anh rồi, quân tử nhất ngôn, tứ cá nan truy! Em không thể làm một con cá không giữ chữ tín!"
Úc Khải: "......"
Con mẹ nó! Cảnh! Lão! Cẩu!
"Leng keng ~"
Di động của Úc Khải lại vang lên.
Cậu cầm lấy di động nhìn thoáng qua.
Là Đường Hân Nhiên nhắn tin, giục bọn họ về nhà.
"Sắp 12 giờ rồi, phải về thôi."
Úc Khải: "Được, em về ngay đây."
"Còn nữa, hai người chú ý một chút, paparazzi đã chụp rất nhiều ảnh đây, chị gỡ xuống hết rồi."
Quốc gia ba ba yyds!
Úc Khải:!!!
Nhưng ngay sau đó cậu nhớ ra, vừa rồi không phải trốn paparazzi sao? Cư nhiên quên mất!
Không phải......không phải đều bị chụp rồi chứ?!
Nửa tiếng sau, hai người về tới nhà.
Cảnh Vân Trăn: "Tiểu cá mặn, chúng mình......"
"Ra nhiều mồ hôi qua, em đi tắm rửa trước!" Úc Khải ném xuống những lời này rồi chạy thẳng vào phòng tắm, cậu rất rất cần thời gian để bình tĩnh!
Úc Khải nằm trong bồn tắm đầy nước, nhắm mắt lại, trong đầu lại xuất hiện hình ảnh trong xe.
Đôi môi ấm áp, đầu lưỡi nóng bỏng, hơi thở khiến người thoải mái, hô hấp nặng nề.....
Mẹ nó, sao lại càng nghĩ càng nóng!
Hệ thống:【 Ký chủ, ta phát hiện nhịp tim và nhiệt độ cơ thể của cậu cao hơn tiêu chuẩn một chút, cần ta gọi xe cứu thương cho cậu không, động thủ.doge】
Úc Khải: "Không cần."
Động với chả thủ, cái hệ thống rách nát nhà ngươi cả ngày lên mạng học toàn điều xấu!
Hệ thống:【Vậy cần tư vấn tình cảm không? Là một hệ thống kinh nghiệm tình trường, ở phương diện tình cảm tôi có kinh nghiệm rất phong phú ~ ký chủ, nào, cậu nhìn xem kịch bản này của tôi.】
Hệ thống:【《 Ảnh đế bá đạo yêu tôi 》, 《 Xuyên đến tinh tế làm kiều thê của ảnh đế 》,《Làm kẻ phá đám trong vòng tay của lão đại ảnh đế 》. 】
Úc Khải: "?"
Hệ thống:【 Cậu không thích kiểu này? Không sao, chỗ tôi còn có thứ khác, 《 Nam diễn viên hối hận không kịp sau khi mang bầu chạy 》, 《 Sau khi ly hôn với ảnh đế hắn hối hận》, 《 Ảnh đế mỹ diễm tra thụ 》......】
Úc Khải: "......Cũng không cần! Ngươi có cái thời gian này, còn không bằng giúp ta nghĩ xem làm thế nào để tăng điểm nhân khí đi."
Tuy có sự hỗ trợ mạnh mẽ của quốc gia ba ba, điểm nhân khí của cậu một năm liền sắp đạt 6 triệu, nhưng mục tiêu của bọn họ chính là 100 triệu, khoảnh cách tới mục tiêu này còn 16 năm nữa!
Thật sự là quá chậm, làm thế nào mới có thể tăng nhanh hơn một chút?
Di động đặt cạnh bồn tắm lại "leng keng" một tiếng.
Cầm lấy nhìn, là Cảnh Vân Trăn gửi tin nhắn.
Cảnh Vân Trăn: "Đêm nay chúng mình có thể tắm cùng nhau không?"
Úc Khải: "Không thể!"
Cảnh Vân Trăn: "À."
Cảnh Vân Trăn: "Vậy có thể ngủ cùng nhau không?"
Úc Khải: "Cũng không thể."
Cảnh Vân Trăn: "À."
"......"
Sau đó suốt mười phút, Cảnh Vân Trăn cũng dừng tán tỉnh, Úc Khải cho rằng hắn bỏ cuộc, đang định thở phào nhẹ nhõm.
Kết quả qua một lát, Cảnh Vân Trăn đột nhiên gửi tới một tin nhắn thoại.
Úc Khải click mở nó.
Bên trong truyền đến giọng nói nam tính trầm ấm của người đàn ông.
"Ngủ ngon, tiểu bảo bối của anh, chụt~"
Chụt~
Úc Khải: "......!"
A a a, chụt cái đầu anh ấy mà chụt!!
Cậu cảm thấy lỗ tai mình sắp mang thai! Hơn nữa đại não khó khăn lắm mới bình tĩnh lại lại bị thiêu cháy!!!
*
Ngày hôm sau, Úc Khải mới vừa rời giường.
Hệ thống đột nhiên nói:【 Bảo Nhi, không phải ngày hôm qua cậu hỏi có cách nào để tăng điểm nhân khí nhanh lên sao? Kỳ thực là có, ta cho cậu một nhiệm vụ nhé? 】
Úc Khải:?
Úc Khải: "Nhiệm vụ? Nhiệm vụ gì?"
Hệ thống: 【 Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, liền có thể đạt được một cái buff để tăng điểm nhân khí của cậu trong nhiều lần. 】
Úc Khải: "Cái buff này dùng như thế nào?"
Hệ thống:【Có thể khiến điểm nhân khí của cậu trong ba tháng qua của năm nay tăng lên gấp đôi.】
Úc Khải: "Đệt......sao ngươi không nói sớm?"
Có thứ tốt như này mà ngươi còn giấu giếm?
Hệ thống:【Hầy, bởi vì mở ra nhiệm vụ cũng cần phải đạt tới điểm nhân khí nhất định, ta cũng không ngờ cậu lại đạt tới nhanh như vậy, kích động quá nên quên mất thôi mà!】
Ai bảo cậu nhanh như vậy chứ?
Úc Khải: "......"
Hệ thống rác rưởi!
Hệ thống:【 Nhưng mà nhiệm vụ đều là ngẫu nhiên, ta cũng không biết sẽ xuất hiện loại nào, hiện tại ta lắc cho cậu một cái nhé? 】
Úc Khải: "Nếu không hoàn thành được nhiệm vụ thì sao?"
Hệ thống:【Không sao cả, không hạn chế thời gian, không hoàn thành cũng không có bất cứ trừng phạt gì, chỉ là không đổi mới nhiệm vụ tiếp theo mà thôi, phải hoàn thành xong mới có thể đổi mới, nhưng đối với cậu mà nói nhiệm vụ nào mà chẳng có thể nhẹ nhàng hoàn thành cơ chứ? 】
Quản nó là cái gì, quốc gia ba ba trực tiếp sắp xếp là xong việc.
Úc Khải nói chuyện này cho Đường Hân Nhiên, sau khi đối phương xin chỉ thị từ bên trên, liền một chữ.
Lắc.
Úc Khải yên tâm: "Vậy được, ngươi lắc đi."
Hệ thống rất nhanh liền lắc một cái.
Hệ thống:【Có rồi, tham gia một chương trình tuyển tú quy mô lớn và giành được giải nhất, là có thể đạt được một cái buff tăng gấp đôi điểm nhân khí. 】
Úc Khải: "......Ừmmm"
Con mẹ nó, cái này mà dễ à?
Cái này thật đúng là cậu không được!
"Chị Hân, nhiệm vụ là tham gia một chương trình tuyển tú quy mô lớn, hơn nữa còn phải giành giải nhất."
Quả nhiên, Đường Hân Nhiên cũng cảm thấy có chút phiền phức.
Cũng không phải vì gì khác, mà thân phận của Úc Khải không thích hợp.
Tốt xấu cậu cũng là một lưu lượng có 30 triệu fan, nếu cậu đi tham gia loại chương trình này không phải bắt nạt người sao? Loại chương trình tuyển tú này bình thường đều là người bán chuyên nghiệp tham gia.
Cậu như vậy, nói thật cho dù không làm gì, đi lên sân khấu nhảy hai ba cái đều có thể bị fan trực tiếp bình chọn lên hạng nhất.
Đến lúc đó hạng nhất thì đạt được, nhưng về sau còn không bị cả cái mạng nó chửi cho sao?
Quả thực chính là tự tiệt đường sống.
Nhưng cái buff này có chút quá hấp dẫn.
Điểm nhân khí của Úc Khải ba tháng qua nói ít cũng phải 2 triệu, 2 triệu này trực tiếp tăng gấp đôi liền thành 4 triệu!
Tương đương với nửa năm thu vào của Úc Khải.
"Nhưng thật ra, chúng ta có thể tổ chức một cuộc tuyển chọn riêng cho các nghệ sĩ cùng đẳng cấp với cậu, so kỹ năng diễn xuất hoặc các kỹ năng khác, trước kia cũng có chương trình tương tự, nhưng cần thời gian để tổ chức."
Nếu hệ thống nói là "quy mô lớn" vậy rõ ràng không thể tùy tiện làm một cái rồi trao giải cho Úc Khải liền xong việc là được, chắc chắn là phải lên kế hoạch kỹ càng.
Ngoài việc sắp xếp nhân viên và địa điểm, còn phải tuyển chọn các thí sinh khác, những nghệ sĩ cùng đẳng cấp với Úc Khải có lẽ năm nay đều đã kín lịch rồi, muốn phối hợp với thời gian của từng người chính là một việc rất rắc rối.
Tuy bên trên ra tay chắc chắn cũng có thể giải quyết, nhưng vẫn tốn quá nhiều thời gian, nếu hoàn thành một một nhiệm vụ mới có thể đổi mới cái tiếp theo, vậy đương nhiên là phải hoàn thành nhanh một chút.
Việc này làm khó được quốc gia ba ba sao?
Đương nhiên là không thể nào!
Ba ngày sau, bọn họ liền nghĩ ra một cái biện pháp giải quyết.