Mục lục
Đấu La Đại Lục: Ý Trung Nhân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Từ nhìn đám trẻ trước mặt, hắn không biết nói chuyện này cho họ là đúng hay sai nhưng hắn đã không thể tìm ra cách giải quyết. Như vậy nữ hồn sư mất tích chỉ trong ba tháng, hắn thật sự rất lo lắng cho sự yên bình của đế quốc, nhiều chuyện lớn đang xảy ra trong bóng tối, sắp tới sẽ là chuyện kinh thiên động địa nào chứ?

Đám trẻ này tuy tuổi nhỏ nhưng thực lực kinh người, có lãnh đội tài ba, họ thông minh, dũng cảm và tin tưởng nhau tuyệt đối. Hạ Từ chưa từng thấy một đội ngũ hồn sư nào như vậy trước đây, hắn tin tưởng bọn trẻ sẽ làm nên đại sự. Hít một hơi thật sâu, Hạ Từ quay người lại nhìn tám người nói:

"Ta sẽ kể rõ những gì ta biết cho các ngươi, các ngươi nghe xong dù không nhận phá án ta cũng không có ý kiến. Khoảng ba tháng trước, Hạ Vũ đến tìm ta nói một hồn sư bảo vệ nó đã đột nhiên biến mất nhờ ta đi tìm, cô gái này là bạn từ nhỏ của Hạ Vũ, 13 tuổi. Ta cho rằng do nó còn nhỏ ham chơi tạm thời chưa quay về nhưng một tuần vẫn không thấy cô ta, Hạ Vũ một lần nữa nài xin ta, ta cũng lệnh cho đội chấp pháp tìm theo lời nó. Kết quả, tìm không thấy lại phát hiện được có người tiếp theo mất tích, ta cảm giác có gì không đúng nên đã chuẩn bị giới nghiêm âm thầm theo dõi toàn thành. Các ngươi biết sau đó thế nào?"

Tám người cơ thể căng cứng, tập trung nhớ hết tất cả lời của Hạ Từ, hắn nói tiếp:

"Không có manh mối, kẻ gây án như một bóng ma không để lại bất cứ dấu vết nào, hồn sư liên tục biến mất nhưng cũng không gây ra động tĩnh. Cứ như là kẻ đó có năng lực không gian cường đại, đến và bắt người đi chỉ trong nháy mắt."

Đường Tam kinh ngạc.

"Đại nhân, ngài nói kẻ gây án có thể là một cường giả mang vũ hồn có thuộc tính không gian?"

Hạ Từ gật đầu: "Thuộc tính không gian luôn là bí ẩn nhất, cho nên chúng ta cũng bị cắt đứt liên hệ với các nạn nhân, chỉ nhận được tin họ đã mất tích mà thôi, không ai nhìn thấy họ làm sao mà biến mất. Ta tạm thời đã ra lệnh những người có liên quan giữ bí mật. Các ngươi cảm thấy thế nào?"

Nana mơ hồ nhớ ra chút gì, giật mình nói:

"Đại nhân, có thể cho ta xem danh sách người mất tích sao?"

Hạ Từ không từ chối, xem xong Nana đã biết được manh mối của vụ án này, đưa danh sách cho Đường Tam. Đường Tam vuốt chút cằm suy nghĩ, đề nghị.

"Đại nhân, thứ lỗi cho chúng ta bàn bạc riêng một chút?"

Hạ Từ thầm khen bọn họ, biết chuyện như vậy vẫn rất bình tĩnh, hắn gật đầu đi ra nhường tám người ở lại trong phòng làm việc của hắn. Đường Tam cầm lấy danh sách xem xong hắn rút ra được một số điểm chung, lập tức đem nói cho mọi người.

"Đầu tiên, 16 người đều là nữ tử 12, 13 tuổi, bằng tuổi này trừ chúng ta, có nghĩa họ đều là hồn sư nhất hoàn, nhị hoàn khả năng không cao.

Thứ hai, nữ sinh hay đi với bạn bè nhưng không ai thấy họ mất tích, họ đều mất tích khi đang ở một mình, cho thấy họ là bị theo dõi.

Thứ ba, kẻ gây án chắc chắn không phải là cường giả vì nếu hắn là cường giả đã không cần phí công như thế này.

Còn điều này, ta nghĩ kẻ gây án là nữ tử và có đồng bọn."

Đới Mộc Bạch thắc mắc: "Vì sao lại nghĩ như vậy?"

Đường Tam nhìn mọi người một lượt, tiếp tục phân tích.

"Một mình không có khả năng theo dõi và biết được thói quen sinh hoạt của nhiều nữ hồn sư như thế trong thời gian ngắn. Ở đây ghi lại, trong một ngày có hai người mất tích ở hai địa điểm cách xa nhau, cho dù là thuộc tính không gian cũng không thể vừa theo dõi vừa bắt người nhanh như vậy. Về phần nữ tử, vì có tình huống như này."

Tiểu Vũ cầm lên xem, trừng mắt.

"Nhà vệ sinh? Có biến thái, tên khốn kiếp này!" Tiểu Vũ tỷ điên rồi đây.

Đường Tam trên trán tràn đầy là hắc tuyến, ho nhẹ một cái nói:

"Vì là mất tích ở nhà vệ sinh nên ta nghĩ đó là nữ tử. Cũng có thể có đồng bọn là nam."

Nana nghe Đường Tam phân tích càng chắn chắn hơn về suy đoán của mình, bấy giờ mới lên tiếng.

"Mọi người, ta biết có điểm như thế này. Mọi người đã bao giờ nghe qua... Tà hồn sư?"

Kinh ngạc, bảy người không biết Nana đang nói gì. Đới Mộc Bạch đứng người lên hỏi:

"Nana, tà hồn sư là gì? Vì sao ngươi nghĩ chuyện này có liên quan?"

Nana nhìn biểu cảm của mọi người không mấy bất ngờ vì dù sao ở đây là không có khái niệm tà hồn sư. Làm Nana lo lắng chính là thời điểm mà tà hồn sư xuất hiện là một vạn năm sau, hoặc có thể đó là thời kì đỉnh cao và thời điểm này chính là lúc bọn hắn bắt đầu cắm rễ. Không ngờ là gốc gác của tà hồn sư lại lâu đến như vậy?

Nana nói một cách dễ hiểu nhất cho mọi người nghe.

"Trước đây ta từng đọc qua một cuốn sách, nó có ghi lại hồn sư chúng ta tu luyện nhờ hấp thu hồn lực từ từ nâng lên, cũng có người nhờ ăn thiên tài địa bảo nhanh chóng gia tăng hồn lực. Còn có, thôn phệ hồn lực từ hồn sư, đó chính là tà hồn sư."

Vinh Vinh nghe đến hoảng sợ: "Thôn phệ người sống ư?"

Nana gật đầu nói tiếp:

"Không chỉ có thế, bọn hắn rất độc ác, mọi người biết bọn chúng làm cách nào để thôn phệ sao?"

Bảy người đã ngây ngốc, chuyện này còn kinh khủng hơn bất cứ chuyện gì, hồn sư luôn là vinh quang cùng tự hào, sao lại...

Nana thở dài, lúc cô đọc đến đoạn này cũng là như thế hết hồn.

"Tà hồn sư bắt hồn sư và tra tấn bọn họ, khiến bọn họ nảy sinh oán niệm. Oán niệm càng nặng, sức mạnh mà tà hồn sư có thể thôn phệ càng mạnh càng dễ dàng. Hồn sư bị tra tấn không chịu đựng được sau khi chết linh hồn của họ sẽ biến thành oán linh, tà hồn sư luyện chế oán linh trở thành con rối cường đại không hình không bóng bên người mình, sử dụng như là công cụ giết người. Bọn hắn cũng có thể bắt linh hồn của người đã chết cùng tra tấn linh hồn biến oán linh một dạng. Khốn thật, chỉ trách ta lúc trước không đọc kĩ phần này, bây giờ cũng chỉ mơ hồ nhớ được." Nana bực mình đấm vào tường một cái.

Bảy người nghe xong đã không khống chế được mà thở dốc, họ không bao giờ nghĩ sẽ có hồn sư trở nên như vậy.

Đường Tam lấy lại tinh thần nhanh nhất, hỏi:

"Ngươi có manh mối cho vụ án này sao? Chúng ta có khả năng đánh lại tà hồn sư?"

Nana chờ mọi người bình tĩnh mới nói tiếp.

"Mọi người yên tâm, từ những người bị bắt như Tam ca suy đoán có thể biết kẻ gây án không phải cường giả, cho dù là tà hồn sư muốn tra tấn cũng phải chọn người có năng lực không quá mạnh hơn mình. Ta nghĩ sau khi biết có cơ hội ra tay với nữ hồn sư, bọn chúng đã lừa họ đi, cũng có thể tấn công tinh thần làm họ hôn mê. Hơn nữa, thời điểm này chắc chắn bọn hắn không thể mạnh mẽ nhiều thủ đoạn như ta nói, nhiều nhất cũng chỉ là tra tấn và thôn phệ hồn lực mà thôi."

"Ngươi nói thời điểm này?" Tiểu Vũ nghi ngờ.

Nana biết mình thất thố, gãi đầu cười.

"Haha, ý ta là bây giờ bọn hắn yếu như vậy cũng không đủ khả năng luyện oán linh."

Đường Tam chăm chú nghe đã hiểu ra chút gì.

"Đội chấp pháp không biết về tà hồn sư nên họ nghĩ kẻ gây án là cường giả vũ hồn thuộc tính không gian. Từ đó mới đi sai hướng ngay từ đầu. Nếu tà hồn sư sử dụng cách tra tấn linh hồn chắc chắn bọn hắn cũng sợ tấn công mang thuộc tính quang minh tinh thần trùng kích như ta và Nana. Có lẽ chỉ có tám người chúng ta mới có thể giải quyết vụ án này. Mọi người thấy thế nào?"

Tiểu Vũ: "Ta theo Tam ca, ta cũng muốn bắt bọn tà hồn sư lột da chúng."

Đới Mộc Bạch: "Bạch Hổ của ta cũng có quang minh, lão đại ta mà sợ bọn tà tà kia sao!"

Vinh Vinh: "Chúng ta là đồng đội, mọi người đi đâu ta sẽ theo đó."

Trúc Thanh: "Vinh Vinh nói đúng, chúng ta là đồng đội."

"Chúng ta là đồng đội." Mã Hồng Tuấn cùng Áo Tư Ca đồng thanh.

Tám người cùng chụm tay với nhau, họ là ai chứ? Là quái vật của Sử Lai Khắc, chưa bao giờ e ngại đối thủ.

Mọi người tiếp nhận vụ án này, Hạ Từ rất khâm phục bọn họ, hứa sẽ ban thưởng hậu hĩnh khiến họ rất vui vẻ không phải lo lắng vấn đề quảng cáo. Nana đã căn dặn ngoài tám người cũng sẽ không cho bất cứ ai biết về tà hồn sư, lấy lí do là sợ gây hoang mang nhưng thực ra là vì không muốn ảnh hưởng nhiều đến tương lai.

Quyết định từ sáng mai sẽ tiến hành điều tra, ăn tối xong Nana trở về phòng, mở cửa sổ ra đã thấy Tần Minh ngồi trên cây. Nana cười nói chuyện với hắn.

"Tần Minh, ngươi tuổi khỉ sao, lại thích ngồi trên cây?"

Tần Minh khó hiểu nhíu mày.

"Tuổi khỉ là gì?"

"Haha. Ngươi đến có chuyện gì sao?"

"Nana, cả ngày nay ngươi đi đâu vậy?"

Nana giật mình, không thể nói là đi bắt tặc.

"Ta đi kiếm tiền!"

Tần Minh càng khó hiểu, Nana từ lúc nào thiếu tiền?

"Ngươi cần tiền sao, ta cho ngươi."

Nana lắc đầu: "Không được, cái này bọn ta phải tự làm. Tần Minh, ngươi yên tâm, cần giúp ta nhất định sẽ tìm ngươi. Ngươi đừng quá lo lắng, ta có Lam Mỵ, tuy nó hay dỗi và trẻ con nhưng nó luôn quan sát bảo vệ ta. Ta sẽ không sao."

Tần Minh mỉm cười.

"Được rồi, ta sẽ không cố chấp. Ngươi mau nghỉ ngơi đi."

"Ừm, nhớ giúp ta giữ bí mật với gia gia, ngủ ngon!"

Nana nói xong đóng cửa leo lên giường trực tiếp ngủ, ngày mai lại bắt đầu bận rộn đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK