Hô Diên Lực phát động trận hình vốn là át chủ bài dành cho đối thủ được hắn coi trọng nhất - Thần Phong học viện, nhưng trước lực phòng ngự cực cường của Sử Lai Khắc hắn không còn cách nào khác phải sử dụng đến nó, chiến lần này nếu thua, tông môn của hắn sẽ phải đón nhận chính trừng phạt của Vũ Hồn Điện. Sự tấn công kết hợp từ sức mạnh của các đội viên, Hô Diên Lực rất tự tin vào uy lực đòn tấn công này, trận thế pháo đài Mãnh Mã La Bàn Đạn.
Hai tên đội viên to khỏe lấy thân làm giá đỡ, hai tên khác dùng khiên chắn Đông Cương Thiết Bích kết thành một khối khiên hình trụ đặt trên đó, hình thái quả như một cỗ đại pháo hình người khổng lồ. Hô Diên Lực lấy tự thân sức mạnh cùng hồn lực phòng ngự vô cùng chắc khỏe ở giữa họng pháo không ngừng áp súc, nhờ hai tên đội viên khác lấy đà phía sau đẩy hắn bay thẳng đến vòng phòng ngự đối thủ. Hô Diên Lực một chiêu này phóng ra là toàn bộ sức mạnh phát huy, ánh sáng màu vàng do hồn lực áp súc mà thành dày nặng giống một chiếc lưỡi cắt khổng lồ bay cực nhanh mong muốn một phát cắt gọn bất cứ thứ gì cản đường. Khán giả nín thở chăm chú nhìn xem, họ ngồi xa quan chiến mà còn có thể cảm nhận uy lực sắc bén của trận thế đó, vậy mà đội Sử Lai Khắc vẫn không hề động. Sử Lai Khắc tự tin hay là ngu ngốc?
Nhìn "viên đạn" Hô Diên Lực trên đà bắn tới, Nana khóe môi cong lên ý cười: "Tiểu Vũ, Áo nhị ca, còn nhớ hình tượng Đới lão đại khi đụng trúng vòng phòng ngự của ta sao?"
"Hahaha! Quá hài đi, đâu chỉ có lão đại, còn cả Trúc Thanh... Á!"
Áo Tư Ca đắc ý ôm bụng cười, không để ý Trúc Thanh mặt biến đen, một cước đạp ra khiến hắn ngay lập tức đập trên vòng phòng ngự trượt xuống vô cùng đau điếng, Trúc Thanh khoanh tay lạnh lùng nói ba chữ: "Còn có ngươi."
Tiểu Vũ vỗ tay đắc ý bồi thêm một câu: "Đáng đời."
"Haha, nhị ca, ta đã nói đừng bao giờ chọc giận Trúc Thanh. Ngươi nghe sao? Bất quá, ta lại thấy thêm một người thảm hơn ngươi đây."
Nana ánh mắt ngây thơ nhìn Hô Diên Lực, dậm chân một cái lấy khí thế, vòng ánh sáng màu bạc đột nhiên sống lại giống như, lắc mình biến lớn. Dưới ánh mắt tò mò mong đợi của Sử Lai Khắc, dưới sự căng thẳng tột độ của người xem, Hô Diên Lực đạn pháo trên đà vụt đến cực kì nhanh vô duyên vô cớ đụng trúng một vầng sáng đang bành trướng, thảm hại chấn động bật ra xa lăn lóc trên sàn, hồn lực xoay vòng chưa dứt vẫn đang tiếp tục, từ trận hình hung hăng giờ đây Hô Diên Lực như biến thành một con quay đồ chơi trẻ con.
Hoàng đế kinh ngạc đứng bật dậy: "Phòng ngự này, còn có thể mở rộng. Đây, là bất bại phòng ngự?" Đế quốc chẳng bao lâu sẽ đối mặt nguy cơ chiến tranh, với khả năng này nếu nó tồn tại trong quân đội, chẳng phải sẽ tuyệt đối bảo toàn an nguy bộ chỉ huy, còn sợ bị đối thủ ám toán sao? Hoàng đế giận dữ quay người nhìn Tuyết Tinh, tên ngu ngốc này bỏ qua một nhân tài ưu tú như vậy.
Ninh Phong Trí nhíu mày, tồn tại một hồn kĩ mạnh mẽ ở cấp hồn tôn, quay về hắn nhất định hỏi một chút Vinh Vinh mới được. Bạch Y Giáo Chủ biểu cảm phức tạp nhìn Hô Diên Chấn, Hô Diên Chấn là mặt đen đến đáy nồi, tông môn của hắn luôn tự hào phòng ngự mạnh nhất, giờ lại biến thành trò cười trước mặt một con nhóc vắt mũi chưa sạch. Hô Diên Chấn ánh mắt hung dữ mấp máy miệng, truyền âm cho Hô Diên Lực đang chật vật được đồng đội nâng đứng dậy, thấy hắn thoáng giật mình âm thầm gật đầu. Ninh Phong Trí thu hết biến hóa của Hô Diên Chấn vào trong tầm mắt, mỉm cười, xem ra ngoài Đường Tam, Vũ Hồn Điện cũng sẽ bị cô nhóc đó làm cho đau đầu.
Triệu Vô Cực ở khán đài xem đến mê mẩn, vỗ đùi cái bốp nói với Phất Lan Đức: "Viện trưởng, ta biết vì sao Nana không chiến đội bảy người."
Phất Lan Đức ngạc nhiên, hắn không biết mà Triệu Vô Cực biết sao: "Nói xem!"
Triệu Vô Cực nhìn ở đó những người với gương mặt tò mò khoái chí nói ra: "Vì đối thủ sẽ bị nó làm cho tức chết haha!"
Bụp! Bụp! Bụp! Bụp! Khỏi nghĩ cũng hiểu hậu quả của việc đã dốt còn lắm lời.
Nana không biết chỉ một chiêu thức đơn giản nhưng đã gây ra bao nhiêu gợn sóng trong lòng các đại nhân vật. Đội Sử Lai Khắc chống tay cười đến quên hết trận chiến, Đường Tam cố nén tâm tình ho một cái chấn chỉnh đội ngũ: "Nào nào, lấy lại tinh thần chuẩn bị chiến đấu, đả kích như vậy đã đủ. Áo nhị ca chuẩn bị đi."
Phòng ngự thu hồi, đội viên Tượng Giáp giật mình nhìn đến đối thủ, Hô Diên Lực há miệng cười lớn: "Haha, sử dụng tất cả phòng ngự giờ đã cạn hồn lực? Tất cả đội viên nghe lệnh. Tấn công!"
Ầm ầm, tiếng voi ma mút rống lên vang vọng trường đấu, bảy thân hình khổng lồ nhảy lên hướng đội Sử Lai Khắc hống hách vọt tới. Lấy thịt đè người?
Không may cho bọn hắn, đội Sử Lai Khắc đã ăn vào Nấm Bay của Áo Tư Ca phóng lên không trung trước sự kinh ngạc của khán giả. Đường Tam động, xuất ra hồn hoàn thứ tư màu đen một lần nữa chấn kinh toàn trường và khán đài cao, bảy chiếc lồng giam Lam Ngân chuẩn xác vụt lên giam giữ bảy tên Tượng Giáp trong đó. Năm người trừ Áo Tư Ca và Đường Tam bay thẳng hướng tới đối thủ.
Nana nhanh chân chọn một tên gần nhất, tên này thấy có người vụt đến thì bất ngờ nhìn xem, kì lạ lập tức hôn mê. Lồng giam Lam Ngân rút, Nana, Tiểu Vũ, Trúc Thanh ba nữ cước chân cùng lúc tiễn đưa hắn rơi bịch xuống đài. Quay người phóng tới đối thủ tiếp theo chính là Hô Diên Lực.
Khán đài lại xôn xao, chuyện gì xảy ra? Ninh Phong Trí chống cây trượng ngắn xuống đất, nghiêng đầu nói với hoàng đế: "Bệ hạ, giống như tấn công tinh thần."
Hoàng đế gật đầu, Đường Tam và cô bé này hắn cần chú ý.
Hô Diên Lực bị giam nhưng phải công nhận hắn không hổ là người trẻ tài năng nhất tông tộc, tự mình đã phá vỡ lồng giam trước khi ba nữ kịp bay tới. Hắn thi triển đệ tam hồn kĩ cũng là tăng lực lượng, trùng kích chấn bay ba người bật ra xa, may mắn Đường Tam vẫn luôn dùng Lam Ngân Thảo quấn quanh họ, một phát kéo ba nữ tới trên không trung hội tụ. Bên kia Kinh Linh Hoàng Viễn không có kĩ xảo nên không làm được gì, Đường Tam cũng đưa họ trở về.
Tiểu Vũ hỏi Đường Tam: "Ca, giờ làm thế nào?"
Đường Tam nhìn những tên Tượng Giáp trong lồng giam khả năng chưa thể phá được nói: "Tiểu Vũ, dùng Mị Hoặc. Tất cả tập trung đánh bại Hô Diên Lực, ta tính toán thời gian cho đến khi bọn hắn phá lồng giam, chúng ta còn 15 giây. Mau chóng hành động."
Tiểu Vũ cơ thể mềm dẻo bật một chút trên không trung bay đến Hô Diên Lực, Hô Diên Lực tức giận vung nắm đấm nhưng vô dụng đánh vào hư không. Đệ tam hồn kĩ của Tiểu Vũ, Thuấn Di làm Tiểu Vũ biến mất trước mắt Hô Diên Lực, bất ngờ xuất hiện đã ở phía sau hắn, Hô Diên Lực không kịp phản ứng trong tích tắc trúng phải hồn kĩ Mị Hoặc, mất khả năng hành động. Chỉ chờ có thế, năm người lao vào đánh tới tấp, khán giả nhìn xem đều lắc đầu thương cảm cho Hô Diên Lực, bộ dạng hắn thật đáng lo ngại.
Ngay khi tất cả cảm giác Hô Diên Lực đã đủ no đòn, không ngờ hắn đột nhiên gia tăng sức mạnh đứng bật dậy đánh bay năm người buộc họ trở về trên không trung. Hô Diên Lực giờ đây phi thường mạnh mẽ cao lớn, đầu hắn biến ra hình thù kì dị, màu vàng sáng chói như làm bằng vàng ròng tỏa ra ánh sáng lóa mắt, kéo xuống phần miệng mọc ra thấy hai chiếc ngà dài hung tợn, toàn bộ phần đầu chính là đầu voi ma mút, Hô Diên Lực biến thành thân người đầu thú. Không ít khán giả vì thiếu kiến thức mà khiếp sợ.
Đường Tam trừng mắt kinh ngạc: "Là hồn cốt, hơn nữa còn là hồn cốt đầu voi ma mút vô cùng phù hợp với hắn, Tượng Giáp tông tài lực thâm sâu như vậy?" Phải biết thấy được hồn cốt đã khó, đây lại là hồn cốt đầu khó kiếm nhất bản thân với hồn sư lại càng dễ kết hợp như thế.
Nana lắc đầu: "Nào có bởi Tượng Giáp tông, là do Vũ Hồn Điện. Tam ca, trận này là Vũ Hồn Điện muốn ép chúng ta bại lui."
"Vũ Hồn Điện làm thế là quá coi trọng chúng ta, bất quá ta, không chấp nhận thua." Đường Tam nụ cười nửa miệng nhìn Hô Diên Lực.
Phát động Hồn cốt đầu, Hô Diên Lực rống lên một tiếng làm rung động toàn trường, chân chống mạnh xuống đất nhảy lên không trung đâm về đội Sử Lai Khắc. Điệp Thần Bảo Hộ một lần nữa xuất hiện ngăn chặn khiến hắn nộ khí thét dài.
Đường Tam nhìn Hô Diên Lực đang mất đi lý tính vì giận, đối Nana nói: "Kế hoạch thứ ba, Tinh Thần Tập Kích sẽ phát huy tác dụng lúc này. Chúng ta sáng tạo cơ hội cho ngươi. Mọi người, kết thúc nào!"
Nghe xong tiếng hô đầy tự tin của Đường Tam, mọi người thoát ra phòng ngự chuẩn bị đối địch, hồn cốt thì sao, Vũ Hồn Điện thì sao? Càng làm chiến thắng của họ thêm vinh quang.