Trương Trí Công tràn đầy tình tứ nhìn Lâm Dược, trong lúc đó còn dùng ánh mắt bình tĩnh, nhưng bao hàm châm chích lạnh lẽo liếc trộm Caesar.
Vịt con xấu xí tràn đầy tình tứ nhìn Caesar, trong lúc đó còn dùng ánh mắt nghi hoặc khinh thường liếc Lâm Dược và Trương Trí Công.
Caesar thản nhiên bất động, vẫn giữ bộ mặt liệt muôn thuở.
Lâm Dược cười tươi, lộ ra hàm răng trắng chiêu bài.
Hai người đều làm như không thấy sự lạnh nhạt khinh thường.
Mở miệng đầu tiên là Lâm Dược: “Cậu hai, xin chào, Vịt con xấu xí, trùng hợp vậy.”
Vịt con xấu xí gật đầu, không nói gì, Trương Trí Công cười đáp: “Chào, tôi nhớ cậu thích ăn bánh bao, vừa rồi tôi thấy ở đây cũng có, còn có sủi cảo tôm, cậu còn muốn ăn gì, tôi lấy giúp cậu.”
“Sủi cảo tôm thì một lồng, bánh bao thì không cần lấy, sáng sớm ăn nhiều dầu mỡ không tốt.” Mở miệng là Caesar, hắn gật đầu với Trương Trí Công, “Cháo bí đỏ ở đây không tồi, cũng thích hợp cho Lâm Dược, cậu giúp cậu ấy lấy một chén, ngoài ra thêm một phần kem chocolate.”
Gương mặt Trương Trí Công cứng lại, nói: “Lượng ăn của Lâm Dược tôi rõ nhất, một lồng sủi cảo không đủ cho cậu ấy nhét kẽ răng.”
“Bốn tiếng đồng hồ sau là họ có thể ăn, trong lúc thi đấu cũng có thể thêm bánh ngọt, với cậu ấy như thế là đủ rồi, ăn quá nhiều ảnh hưởng suy nghĩ.” Nói rồi nhăn mày, dùng giọng hơi bất mãn tiếp: “Cậu không phải cũng từng tham gia WPS sao? Sao ngay cả điểm này cũng không biết?”
Cậu hai Trương bực bội muốn nội thương. Hắn trọ ở Sharon, sáng sớm sáu giờ đã phải chạy qua đây cản người, ăn một phần cơm sáng hết hai tiếng mới thấy Lâm Dược, kết quả vừa thấy Lâm Dược cũng thấy luôn Caesar, vốn dĩ như vậy đã đủ hậm hực, vừa định biểu đạt mình hiểu Lâm Dược cỡ nào, lại bị Caesar giáo huấn phủ đầu, mà Caesar nói lại có lý, trong lĩnh vực này, lại là chuyên gia hàng đầu, hắn ngay cả sức phản bác cũng không có.
Cuối cùng chỉ đành nói: “Lâm Dược, trời nóng, tôi cảm thấy nên ăn cháo đậu xanh vẫn hơn.”
“Cháo đậu xanh thanh nhiệt đương nhiên không tồi, nhưng hiện tại cậu ấy không thích hợp, cậu vẫn lấy cho cậu ấy cháo bí đỏ đi.”
Sắc mặt Trương Trí Công lại đen đi một phần.
Cháo đậu xanh, thanh nhiệt giải độc phòng nắng điều hòa, hạ mỡ máu chống mẫn cảm bảo vệ gan, có thể nói là loại cháo sức khỏe kinh tế hàng đầu, nhưng có vài loại người không thích hợp ăn, chẳng hạn người thể hư hàn, người tính khí hư hàn và người bị tiêu chảy…
Lâm Dược nhìn thế nào cũng không giống thể hư, dạ dày chắc cũng khỏe mạnh, khả năng duy nhất chính là tiêu chảy, nhưng tại sao y đang yên lành lại tiêu chảy?
Tối qua khi ăn cơm còn không có bất cứ vấn đề nào, sao tới sáng nay lại có vấn đề?
Trương Trí Công mài tê cả răng, muốn che quai hàm hít hơi, Lâm Dược bên kia thì xấu hổ cười cười__ Đây tuyệt đối là nhân tố tâm lý của cậu hai Trương.
“Tôi ăn cháo bí đỏ được rồi.”
Răng cửa răng hàm răng khôn của cậu hai Trương đều có vấn đề, nếu đổi lại là hai năm trước đổi lại đang ở Cúc thành, hắn đã muốn phất tay áo đi kiểm tra xem Lâm Dược rốt cuộc có phải thật sự có vấn đề không, mà hiện tại, hắn chỉ có thể hít từng hơi, sau đó bạnh khóe miệng: “Tôi đi lấy cho cậu, bánh kem cậu muốn dùng kèm trái cây hay kèm thạch?”
Lâm Dược nói muốn kèm trái cây, Trương Trí Công đi. Nãy giờ ba người vẫn dùng tiếng Trung nói chuyện, Vịt con xấu xí cũng không biết họ đang nói gì, thấy Caesar và cậu hai Trương nói chuyện kiểu không xong, nên nhìn Trương Trí Công thêm vài cái.
Cô vốn vẫn luôn ở phòng mình ăn cơm, sỡ dĩ hôm nay qua đây, là vì tối qua sau khi cô đi Spa, nghe thấy nhân viên của JA đang bàn tán đại đế cùng một người đàn ông TQ thế nào thế nào.
Đối với lời đồn này, cô vốn không để ý, rất lâu trước đó, cô đã biết Caesar từng có quan hệ với rất nhiều người, nam nữ đều có, nhưng cô chưa từng để ý, cô tin cuối cùng người đứng bên cạnh Caesar nhất định là cô.
Cô thậm chí cảm thấy mình và Caesar đã đạt được một loại ăn ý ngầm, khi bọn họ muốn một gia đình, muốn kết hôn, thì sẽ tìm tới nhau__
Còn ai thích hợp hơn cô chứ? Còn ai xứng đứng bên cạnh Caesar chứ, đồng dạng, trừ Caesar, có người đàn ông nào có thể đứng bên cạnh cô chứ?
Trước kia cô luôn nghĩ thế, nhưng hai năm nay, Caesar đều không chủ động đi tìm cô, không chỉ cô, theo cô biết, bao gồm rất nhiều người trước kia đều không nhận được điện thoại của Caesar.
Cô bắt đầu sợ hãi, khi một người đàn ông đoạn tuyệt phong lưu quá khứ, thì đó gần như chỉ có một khả năng, người đó thật lòng yêu một người rồi.
Để tâm nghe ngóng, lưu tâm quan sát, cô lại tìm không được người đó là ai, thế là lại nghĩ tới khả năng mình hiểu sai.
Lần này tới thi đấu, cô cũng từng gọi điện cho Caesar mấy lần, từ trong điện thoại không nghe ra được cái gì, đối với ám thị của cô, Caesar cũng chỉ thờ ơ cho qua.
Là cao thủ, cô cũng có kiêu ngạo. Mà là phụ nữ, cô cũng biết quá bức bách chỉ khiến đàn ông chạy mất.
Cho nên cô trầm mặc, chỉ là khi Caesar lần đầu tiên xuất hiện trong nhà ăn WPS, cô không thể nhẫn nại được nữa.
“Anh muốn tối nay em mặc đồ gì?”
Đây là một lời trêu chọc to gan hàm súc, bình thường, Caesar chỉ cần cho một màu nào đó, bọn họ coi như đã hẹn ngầm, nhưng lần này, Caesar sau khi trầm mặc một chút, thì lại nói: “Vấn đề này tôi đã không thích hợp trả lời nữa, hy vọng quan hệ của chúng ta có thể trở về lúc đầu.”
Lúc đầu? Lúc đầu là quan hệ gì? Không phải tình lữ, mà là người quen bình thường, đúng, chỉ là người quen, thậm chí ngay cả bạn cũng không phải!
Đại đế, đây là người đàn ông cô cho rằng nhất định sẽ trở thành chồng cô nhưng lại đi yêu người khác rồi!
Vì thế, sau khi nghe thấy mấy nhân viên bàn tán, cô tới nhà ăn, cô không biết mình tới làm gì, trừ biết đối phương là một người đàn ông TQ ra cô không có bất cứ tin tức nào, cô không biết người đó có phải cũng ở trong JA không, không biết người đó có phải sẽ tới nhà ăn ăn cơm không, nhà ăn nhiều như thế, cô càng không biết người đó sẽ tới đâu.
Nhưng cô vẫn tới, cô chẳng qua là, chẳng qua là muốn làm chút gì đó.
Ban đầu, cô cho rằng là Lâm Dược, mà hiện tại, cô lại hoài nghi có phải là Trương Trí Công?
Ánh mắt cô qua lại giữa ba người đàn ông. TQ Lâm này tới cùng đại đế, mà người này lại luôn nói chuyện với đại đế, đại đế luôn lạnh nhạt, tại sao lại nói nhiều như thế với người này?
Thấy Trương Trí Công đi tới bàn, cô cũng theo: “Anh là người TQ sao?”
Trương Trí Công đang hậm hực, không quan tâm phong độ quý ông, không hảo khí nói: “Đúng, có gì sao?”
“Vừa rồi anh nói gì với anh ấy?”
“Không liên quan tới cô.”
Vịt con xấu xí có bao giờ bị người ta lạnh nhạt như thế, huống hồ lúc này tâm trạng của cô không tốt hơn cậu hai Trương bao nhiêu, lập tức lạnh lẽo nói: “Anh tới từ TQ, có lẽ không biết quan hệ của tôi và anh ấy.”
Trương Trí Công cuối cùng quay đầu lại: “Cô và anh ta có quan hệ gì?”
“Rất nhiều người đều cho rằng chúng tôi sắp kết hôn rồi.” Cô sờ vòng tay của mình nói: “Đây cũng là anh ấy tặng tôi, TQ các anh nói thế nào? Tín vật định tình, đây chính là tín vật định tình của chúng tôi.”
Cậu hai Trương nhìn Vịt con xấu xí, lại nhìn vòng ngọc đó, cố nhịn dục vọng muốn chửi tục, nghiến răng nói: “Vậy hai người sao không đi kết hôn đi? Ngay cả người đàn ông của mình cũng không quản được, còn ở đây nói nhảm với tôi làm gì.”
Nói xong, đặt mâm sủi cảo tôm vừa đưa ra lên mâm, bưng đi, Vịt con xấu xí nhìn bóng lưng hắn, tùy tiện cầm một mâm đồ, đi theo tới chỗ ngồi.
Vịt con xấu xí hiện tại tuy tức giận vô cùng, nhưng cô cũng không định gây chuyện ở đây, như vậy chỉ khiến Caesar càng ghét cô, cho nên cô đi tới chỗ Lâm Dược, ngay cả cớ cũng đã nghĩ xong, hỏi cảm giác của y hôm nay thế nào? Biểu đạt một chút tán thưởng với thuật đánh bài của y__ Nếu Caesar đã tiếp nhận người mới này, cô cũng không có lý do cự tuyệt.
Cô vừa tới bàn, đã thấy Caesar gắp một cái sủi cảo đặt vào dĩa Lâm Dược.
Lần đầu tiên trong đời, mắt Vịt con xấu xí trừng đến muốn lọt tròng.
Đại đế, đại đế vẫn luôn lạnh nhạt, tuy sẽ phong độ kéo ghế cho phụ nữ, tuy sẽ hào phóng quẹt thẻ cho tình nhân, tuy sẽ có lòng tặng quà vào sinh nhật, nhưng từ bao giờ, từ bao giờ lại gắp đồ ăn cho người ta!
Keng__
Rầm!
Không phải là khay trong tay Vịt con xấu xí, tuy tay cô đang run rẩy, nhưng khay của cô vẫn chưa rớt xuống đất, phát ra những âm thanh đó là người khác, bốn người, Vịt con xấu xí Lâm Dược và Trương Trí Công cũng thôi, Vịt con xấu xí còn có thể thu hút mấy ánh mắt, nhưng mọi người nhìn nhiều thêm vài lần rồi cũng thôi, nhưng cộng thêm Caesar thì không giống vậy.
Caesar rất ít khi xuất hiện ở nhà ăn, ngay cả nhân viên của JA cũng không gặp được hắn mấy lần ở chỗ này, lúc này hắn và Vịt con xấu xí cùng xuất hiện, bất kể có cảm thấy hứng thú với chuyện người hay không cũng đều hiếu kỳ. Kết quả bọn họ không đợi được cảnh Caesar và Vịt con xấu xí mờ ám, mà lại đợi được Caesar gắp đồ ăn cho Lâm Dược.
Mấy người vốn đang vừa ăn vừa nhìn trộm, một người trong đó liền run rẩy, làm rớt khay, nhân viên đang đẩy xe đồ ăn sang bên này, tay bị trượt liền tông vào bàn kế đó.
Lâm Dược đang chuẩn bị đụng đũa, nghe thấy tiếng liền ngẩng đầu, Caesar lại nói: “Ăn của cậu đi.”
Miệng nói thế, lại gắp cho y cái sủi cảo tôm khác, mắt thì nhìn Trương Trí Công, tay trái lại cầm chén cháo bí đỏ bưng tới trước mặt mình.
“Đó là cho Lâm Dược.”
“Tôi biết.”
Trương Trí Công gần như muốn thổ huyết, đây là ai vậy, đây là Caesar sao? Không phải ai cũng bảo người này lạnh mặt lạnh tâm lạnh gan sao? Không phải ai cũng nói người này ngang ngược tung hoành, tập hợp của kẻ bá đạo ngang ngược chính là đây sao.
Caesar thì không suy nghĩ tới chuyện khí thế bá đạo hay con rùa gì. Hắn trước kia từng muốn buông tay, như vậy Lâm Dược muốn làm thế nào cũng tùy y, hiện tại nếu hắn đã quyết định phải thu nạp Lâm Dược, thì đương nhiên phải giết hết tất cả những nhân tố bất lợi.
JA không phải được tạo dựng vào khí thế bá đạo ngang ngược, hắn có thể có địa vị hiện tại không có quan hệ gì với khí thế bá đạo ngang ngược.
Mượn thế mà lên, phân hóa tiếp thu, dùng tất cả thủ đoạn khiến đối phương suy yếu làm mình lớn mạnh, hắn đi được tới hiện tại, dùng là mưu kế, sử là thủ đoạn. Hai bên hắc bạch đều có dạo qua, quang minh chính đại có thể giải quyết thì giải quyết quang minh chính đại, không giải quyết được, hắn cũng không để ý dùng một chút thủ đoạn không mấy trong sáng.
Trừng một cái đã khiến bên địch sợ hãi, khí thế bá đạo ngang ngược vừa tỏa ra đã khiến đàn em bái lạy, đó là tiểu thuyết truyện tranh.
Đúng, hiện tại hắn trừng một cái quả thật có lực uy hiếp, nhưng cường độ đó xây dựng trên lịch sử quá khứ của hắn, nếu lúc này hắn chỉ là một người bình thường, trừng một cái được gì?
Trương Trí Công có tính uy hiếp, nếu đổi lại người khác, hắn đã sớm thi triển thủ đoạn ném người này ra khỏi Mỹ, lúc này Trương Trí Công còn có thể tới JA, chẳng qua là do hắn còn niệm chút tình cũ trước kia, nhưng cũng chỉ thế thôi, muốn hắn cho cơ hội khác, thì tuyệt đối không thể.
Thấy Lâm Dược ăn xong hai cái sủi cảo tôm, hắn đưa cháo qua, sau đó vẫy tay bảo nhân viên phục vụ đưa cà phê.
“Đại đế à, bụng rỗng uống cà phê không tốt.” Lâm Dược miệng đầy cháo nói: “Cháo bí đỏ này không tệ, nếu không anh cũng dùng một chén đi?”
Caesar quay đầu, hơi mỉm cười, sau đó chậm rãi nói được, một chữ nói rung động tâm can, tình ý miên man, người tới đưa cà phê tuy không hiểu tiếng Trung, cũng bị giật mình nhảy dựng, xém chút ngay cả cà phê cũng làm đổ.
Một bữa cơm, trừ Lâm Dược thực sự ăn chút đồ, Caesar ăn chén cháo bí đỏ ra, Trương Trí Công và Vịt con xấu xí đều cơm không dính răng, Trương Trí Công còn tốt, khi đợi Lâm Dược đã ăn chút đồ, Vịt con xấu xí thì bụng rỗng lên bàn đấu.
Mà đương nhiên, về nội dung bữa cơm này, cũng nhanh chóng lan truyền trên dưới JA, khi hai người lên bàn đấu, ngay cả Vua sư tử cũng bắt đầu dùng ánh mắt kỳ quái đánh giá Lâm Dược.
Nhưng người nước ngoài chính là tốt ở điểm này, cho dù trong lòng nghi hoặc, nhưng chuyện riêng tư của người ta, bình thường cũng không tùy tiện thăm dò, Vua sư tử mấy lần mở miệng, cuối cùng vẫn không hỏi.
Mà phòng giám sát thì đang bùng nổ, một đống người kéo hai nhân viên làm ở nhà ăn bức hỏi: “Là người này? Cậu xác định là người này? Người TQ tướng mạo đều giống nhau, cậu xác định không nhìn lầm? Nhìn kỹ lại đi, nhất định phải nhìn cho kỹ.”
Hai người đó tỉ mỉ nhìn tới nhìn lui, sau đó thề thốt nói mình không nhìn lầm, phòng giám sát liền kêu lên thảm thiết__
Nhìn Lâm Dược đấu lưỡi với Hoa Hồ tử rất thú vị, nhìn Lâm Dược thu thập Ngựa hoang cũng rất đã nghiền, nhưng nếu Lâm Dược đó, Lâm Dược đó trở thành người trong lòng của ông chủ nhà mình, cuộc sống như thế làm sao mà qua.
Trong đó, người biểu hiện thê thảm nhất, chính là giám đốc quan hệ xã hội, hắn không ngừng lặp lại năm chữ: “Sao có thể như vậy?”
Hắn không biết, vào giờ phút này không phải chỉ có mình hắn, rất nhiều người nghe được tin này đều nghĩ thế, ngay cả Vịt con xấu xí tận mắt chứng kiến cả câu chuyện, lúc này cũng không dám tin.
Mà Lâm Dược lúc này, cũng rất đau khổ, đương nhiên, y đau khổ không phải những chuyện trên, y đau khổ là, làm sao chịu qua hôm nay.
Chip không tới chín mươi ngàn, nếu ở trên bàn mười người, không ngừng bỏ bài, còn có thể kéo dài một chút, nhưng hiện tại bàn chỉ có bảy người, mà cược mù thì cứ hai tiếng lại tăng, mà lúc này trên bàn, chip của y cũng là ít nhất.
“Hơn nữa nếu không ngừng bỏ bài, cho dù kéo dài tới ngày mai, cũng không ving quang gì.”
Sau khi bỏ ba ván, y vực tinh thần, nhìn bài trong tay, 10 bích, J bích, rất bình thường.
Lâm Dược đối diện với dealer số 4, y đẩy năm mươi ngàn ra, hiện tại số chip của y còn sáu trăm ngàn, năm mươi ngàn, chỉ là thử một chút.
Số 5 cánh dưới của y và Vịt con xấu xí đều đã bỏ bài, Lâm Dược ngẫm nghĩ, đẩy ra năm mươi ngàn, Vua sư tử bỏ bài.
Nhà cái phát ba lá Flop: K cơ, 10 cơ, 9 cơ.”
Số 4 bỏ bài, cánh dưới của hắn cũng bỏ bài, tới phiên Lâm Dược, y thở dài, đẩy tất cả chip ra.
“Cược all!” Giọng của Ike lại vang lên hưng phấn, “Dược tới từ TQ cược all! A, trời ạ, hiện tại anh ta chỉ có một con 10! Có lẽ anh ta muốn sảnh, nhưng đối thủ của anh ta đã có xám chi rồi!”