Mục lục
Hồng Sắc Sĩ Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Gần đây tâm tình của Phương Siêu Minh không được tốt, sau khi đến thành phố Cừ Dương, hắn liền phát hiện dường như tất cả mọi người đều đang đề phòng chính mình, tấm kim bài cha hắn dùng tốt đối với các cán bộ cấp dưới của hắn, nhưng từ sau khi dính đến ủy viên thường vụ Thành ủy thì tấm kim bài ấy dường như không còn hữu dụng nữa, tất cả mọi người đều có trận doanh của mình, đặc biệt là sau khi Phương Siêu Minh đến thành phố Cừ Dương sự việc dường như đã nhanh chóng bị chặn lại rồi.
Diệp Trạch Đào xem ra cũng không phải là ngọn đèn đã cạn dầu đâu!
Nghĩ đến chuyện liên tục chịu thua trong tay Diệp Trạch Đào, trong lòng Phương Siêu Minh như có một cơn uất nghẹn lớn.
Dường như là để giải nỗi hận này, Phương Siêu Minh nhìn bộ dạng động tình của người đàn bà bốn mươi tuổi đang nằm dưới người hắn, cắn răng dùng khí lực của toàn thân đánh thẳng vào.
Lại là một trận những động tác nhanh chóng, Phương Siêu Minh không thể không thừa nhận, thể lực của hắn đúng là có chút không chống đỡ nổi.
Như con thuyền lênh đênh ngoài khơi xa, hắn dù vậy cũng không có cảm giác vui sướng, dường như hôm nay chỉ để phục vụ mình người phụ nữ này thôi vậy.
Lúc này hắn liền cảm thấy phần eo của mình bị người phụ nữ đó ôm chặt, sau một loạt những động tác mạnh của người phụ nữ ấy, hắn cảm thấy như có một luồng mạnh phun trào.
Điều này khiến cho Phương Siêu Minh cảm thấy thật nhẹ nhõm thở phào một hơi.
Hai người ôm nhau cùng thở dốc một hồi, Phương Siêu Minh thầm than một tiếng, bản thân hắn chưa từng có loại phụ nữ nào chưa từng gặp qua, nhưng hôm nay hắn lại có cảm giác với một người đàn bà bốn mươi tuổi,thật đúng là tà môn.
Đúng là được bảo dưỡng rất tốt!
Âu yếm chạm vào da thịt cô ta, Phương Siêu Minh không thể không thừa nhận Trưởng ban Tuyên giáo Thành ủy Tần Lệ Quyên đúng là đã giữ gìn rất tốt, cũng chưa từng gặp người như vậy.
- Chồng em không thể thỏa mãn được em sao?
Phương Siêu Minh cảm thấy có chút kỳ quái, Tần Lệ Quyên thể hiện rất mãnh liệt, rất thèm khát.
Nghe thấy Phương Siêu Minh hỏi, Tần Lệ Quyên đỏ mặt lên, bộ dạng ít nhiều có chút gì đó ngại ngùng, lúc này trước mặt Phương Siêu Minh cô ta chỉ như một thiếu nữ.
Phương Siêu Minh lại một lần nữa gặng hỏi, Tần Lệ Quyên mới lên tiếng:
- Hắn đã sớm không thể thỏa mãn em! Anh thật là lợi hại! Như vậy đã khiến em muốn bất tỉnh rồi!
Hắn cười lớn, lúc này tâm tình Phương Siêu Minh thật tốt, trong lòng thầm nghĩ, khó trách người phụ nữ này bình thường luôn đong đưa, hóa ra là không được thỏa mãn!
Phương Siêu Minh lợi dụng được bản tài liệu đó, rất nhanh đã khiến cho Tần Lệ Quyên xinh đẹp lao về phía mình, hôm nay ăn cơm xong liền đi đến căn biệt thự này lén lút vụng trộm.
Vẫn không thể nào giải quyết được cục diện trước mắt. Phương Siêu Minh cũng chỉ có thể hướng bản thân hắn đến vị trí của Lỗ Xương Chí kia mà thôi.
Nói thật là, nếu nói rằng Phương Siêu Minh không hề để tâm đến vị trí Phó bí thư Thành ủy là giả, nhưng sau khi hỏi cha hắn mới hiểu được rằng vị trí đó rất có khả năng sẽ được trao cho người của bọn họ, nhưng nếu muốn trao cho Phương Siêu Minh thì đó là điều hoàn toàn không thể xảy ra.
Phương Quốc Quân đã chỉ đạo rồi, tính bài ngoại của tỉnh Tây Giang rất mạnh, có một Phương Siêu Minh đến, Phương Quốc Quân cũng muốn hình thành một Phương hệ từ bên ngoài vào, điều này khiến cho lãnh đạo tỉnh Tây Giang vô cùng cảnh giác, nên điều này hiện tại cũng không khả thi.
Phương Quốc Quân cũng không thể cưỡng ép người ngoài tiến vào được. Nếu thật sự như vậy, mối quan hệ với tỉnh Tây Giang sẽ càng đáng lo ngại hơn, sau khi tìm hiểu, ông ta cũng hiểu được, đối với lực lượng hùng mạnh của Thi Minh Cương ở thành phố Cừ Dương, lần này để cân bằng lại Phó bí thư Thành ủy cũng như Ngụy hệ đã kéo đến, nếu như vậy, biện pháp tốt nhất chính là con trai ông có thể lặng lẽ chọn người từ chính đám người trong thành phố.
Sau khi hiểu được tình hình, Phương Siêu Minh cũng không còn cách nào khác, cũng chỉ có thể đặt hy vọng vào Tần Lệ Quyên.
Đối với loại phụ nữ lẳng lơ này, Phương Siêu Minh mặc dù có tìm hiểu nhưng cũng không yên tâm cho lắm, liều vậy. Cứ biến thành người đàn bà của mình đã rồi tính tiếp.

Phương Siêu Minh mặc dù không đẹp trai phong độ như Diệp Trạch Đào nhưng cũng là một người đàn ông hấp dẫn, lại trẻ tuổi, trong một lần say rượu đã ỡm ờ với Tần Lệ Quyên, hai người liền lao nhanh lên một chiếc giường.
Cũng không biết là ai lợi dụng ai!
Tần Lệ Quyên cười thầm một tiếng. Đi theo một cậu ấm như vậy cũng giảm bớt được không ít chuyện rắc rối.
- Lỗ Xương Chí đã xảy ra chuyện, vị trí đó em có muốn tranh giành chút chứ.
Phương Siêu Minh thở dốc một hồi, nhìn về phía Tần Lệ Quyên nói.
Trong lòng kích động, Tần Lệ Quyên tất nhiên quan tâm đến chuyện thăng chức lên thành Phó bí thư liền hỏi:
- Có hi vọng sao?
Nghĩ tới người cha đầy quyền thế của Phương Siêu Minh, Tần Lệ Quyên lúc này đột nhiên cảm thấy đi theo Phương Siêu Minh cũng không phải là một chuyện xấu, toàn thân người liền bò lên người Phương Siêu Minh.
Phương Siêu Minh không có tinh lực để tiếp tục làm chuyện đó, nghiêm túc nói:
- Em hãy nghe cho kỹ đây, hiện tại bố anh có thể trợ giúp được đôi chút từ bên trên, vị trí này vẫn còn khó nói, vừa muốn lắng nghe ý kiến trong thành phố, vừa muốn do bên trên chỉ định!
Tần Lệ Quyên lập tức mất đi nhiệt tình, nghiêng người nằm trên giường.
Phương Siêu Minh nhướn mày, trong lòng tức giận, người đàn bà này thực sự cho rằng bà ta hấp dẫn sao, ta đây trước giờ đều chơi cùng các cô gái cấp minh tinh đẳng cấp khác!
Tuy nhiên, bây giờ là lúc cần dùng đến người phụ nữ này, Phương Siêu Minh nói:
- Lần này để điều chỉnh cân bằng lại chắc là sẽ không dùng đến người của Bí thư Ngụy, Bí thư Thi chắc cũng sẽ không trở lại vị trí ấy, bởi vậy xem tình hình trong thành phố chỉ có em khá thích hợp!
Tần Lệ Quyên ánh mắt sáng ngời, lúc này liền khéo léo thể hiện ra:
- Anh nói là nhất định phải được một vài ủy viên thường vụ thành ủy ủng hộ sao?
Lại thầm nghĩ trong đầu, Tần Lệ Quyên nói:
- Việc này nhất định phải qua được cửa của Bí thư Thi, nếu bên Chủ tịch thành phố Trần cũng tin tưởng em thì có lẽ sẽ không phải là vấn đề gì lớn.
Phương Siêu Minh nói:
- Đúng vậy, anh vừa mới tới đây, trong một số chuyện vẫn chưa tạo được ảnh hưởng, trong khi đó thì em lại có ảnh hưởng không nhỏ ở đây, Diệp Trạch Đào kia cũng mới tới thành phố, có thể hắn cũng muốn mở rộng thêm lực lượng, em có thể đi thương lượng với hắn, nếu như có thể được thì chịu hy sinh một chút lợi ích để đổi lấy sự ủng hộ của hắn, em không biết đấy thôi, trong thành phố này tuy rằng lực lượng của Diệp Trạch Đào không có sức ảnh hưởng quá lớn nhưng hắn lại có ảnh hưởng lớn tới Chủ tịch tỉnh Vương đấy!
Tần Lệ Quyên giật mình nói:
- Hắn có thể ảnh hưởng đến Chủ tịch tỉnh Vương sao?
Phương Siêu Minh nói:
- Em biết là được rồi, chỉ cần thuyết phục hắn, phía Chủ tịch tỉnh Vương có lẽ không có vấn đề gì, đây là chuyện nhất định cần phải có được sự ủng hộ.

Tần Lệ Quyên nói:
- Lần này Nhiếp Tiểu Vỹ của huyện Lục Thương cũng xảy ra chuyện, em đoán rằng Diệp Trạch Đào bây giờ cũng đang hành động để đoạt lấy vị trí này, có lẽ sẽ rất khó để thương lượng chuyện khác vào lúc này với hắn được.
Phương Siêu Minh cũng muốn đưa thế lực vào huyện Lục Thương, đối với vị trí kia của Nhiếp Tiểu Vỹ hắn cũng có một vài ý tưởng, sau khi trầm tư một hồi, Phương Siêu Minh nói:
- Chúng ta hãy thử xem có thể trao đổi được không?
- Trao đổi như thế nào chứ?
- Bay giờ tình hình ở huyện Lục Thương cũng đang tồn tại chuyện Diệp hệ độc chiếm, không thể để Diệp hệ ở thành phố cũng độc chiếm như vậy được, anh đoán rằng hắn cũng muốn có được vị trí kia của Nhiếp Tiểu Vỹ, nhiều nhất là người của hắn lên trên đều phải hoạt động, dù thế nào đi chăng nữa, vị trí ủy viên thường vụ nhất định phải giao cho người không thuộc Diệp hệ.
Tần Lệ Quyên khẽ gật đầu nói:
- Chỉ cần hắn ủng hộ em thì có thể trao đổi được nhiều thứ.
- Đúng vậy, để lấy được vị trí Phó bí thư, chuyện bỏ đi một số thứ nhỏ nhặt là chuyện hoàn toàn có thể.
- Em hay anh đi tìm hắn ta đây?
Tần Lệ Quyên hỏi.
Phương Siêu Minh suy nghĩ một chút rồi nói:
- Hay là em đi đi, tên tiểu tử này có chút bất hòa với anh, anh đi lại hỏng chuyện. em chú ý làm cho tốt, chỉ cần có thể thăng chức, em cứ cố gắng thỏa mãn yêu cầu của hắn là được.
Tần Lệ Quyên cười cười, bắt đầu để ý đến chuyện mình thăng chức lên Phó bí thư.
Người phụ nữ này đúng là một người quyết đoán, ngày hôm sau liền gọi điện thoại cho Diệp Trạch Đào, nói là hẹn hắn ta đi ăn cơm.
Nhận được điện thoại của Tần Lệ Quyên, Diệp Trạch Đào liền mỉm cười, hắn biết Cố Lâm Cao phân tích rất đúng. Người phụ nữ này xem ra có chút nóng nảy rồi.
Nơi mà Tần Lệ Quyên hẹn gặp là một trung tâm thể hình, mặc dù là trung tâm thể hình nhưng cũng là một nơi độc lập. Nơi này bình thường là nơi tập luyện của một vài nhân viên cao cấp của địa phương, Tần Lệ Quyên là ủy viên thường vụ thành ủy, cũng là người có quyền, bình thường cô đến đây đều là đến một mình, không có ai khác đi cùng.
Lúc Diệp Trạch Đào đi vào liền nhận thấy nơi đây đúng là một chốn xa hoa, tất cả các loại thiết bị đều có, lại thấy Tần Lệ Quyên như đang trong nhà mình, Diệp Trạch Đào đoán chừng nơi này chỉ phục vụ một mình Tần Lệ Quyên.
Hiện nay kho có một vài vị lãnh đạo không có chuyện gì cũng sẽ tìm người tài trợ linh tinh. Chuyên môn đến luyện tập tại một trung tâm thể hình địa phương, tuy rằng chi phí phục vụ rất lớn nhưng cũng không ảnh hưởng đến bọn họ.
Người phụ nữ này quả là người biết hưởng thụ.
Thấy vậy, Diệp Trạch Đào cũng có chút đánh giá về Tần Lệ Quyên.
- Chủ tịch thành phố Diệp, đây là nơi tôi thường xuyên đến luyện tập.

Khi nói xong lời này, liền nhìn thấy Diệp Trạch Đào sau khi thay bộ quần áo tập thể hình mới lộ ra thân hình vạm vỡ rắn chắc.
Vừa đẹp trai. Lại phong độ, cơ thể còn khỏe mạnh như vậy!
Tần Lệ Quyên ít nhiều có chút thất thần, nếu như Phương Siêu Minh có được một cơ thể như vậy thì đúng là quá tốt!
Nghĩ đến đây, Tần Lệ Quyên liền nhìn trộm thân dưới của Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào cũng là người trẻ tuổi, khó mà thấy được chuyện như vậy, nên cũng rất thích mọi thứ ở nơi này, liền nhanh chóng bắt đầu tập luyện với một vài chiếc máy tập.
Từng đợt tập luyện khiến cho trên người hắn hơi đổ mồ hôi.
- Nơi này đúng là rất tuyệt!
Diệp Trạch Đào khen.
Tần Lệ Quyên mỉm cười nói:
- Nếu Chủ tịch Diệp thích thì tôi sẽ hỏi qua, đến lúc đó anh thích thì cứ đến thôi.
Diệp Trạch Đào cười nói.
Sau khi hai người tập luyện một lúc, mỗi người cầm một chiếc khăn mặt lớn lau mồ hôi và cùng tiến đến ngồi lên ghế.
Tần Lệ Quyên rót cho Diệp Trạch Đào cốc trà, nói:
- Chủ tịch Diệp nhất định là thường xuyên luyện tập nên cơ thể mới tráng kiện như vậy!
Diệp Trạch Đào nhìn bầu ngực đầy đặn của Tần Lệ Quyên cười nói:
- Trưởng ban Tần cũng rất đẹp mà.
Diệp Trạch Đào vừa đến đây là biết được Tần Lệ Quyên cũng muốn làm Bí thư, lúc nói chuyện cũng đang nghĩ đến chuyện nên trao đổi như thế nào.
Nhấp một ngụm trà, Tần Lệ Quyên nói với Diệp Trạch Đào nói:
- Chủ tịch Diệp, Lỗ Xương Chí đã xảy ra chuyện rồi, anh cho rằng ai sẽ là người đảm nhiệm chức Phó bí thư?
Diệp Trạch Đào cười thầm, người phụ nữ đúng là nóng nảy, nói chuyện cũng không hề quanh co vòng vèo.
- Tôi thấy Trưởng ban Tần rất có hy vọng đấy.
Diệp Trạch Đào nhìn thấy bộ dạng Tần Lệ Quyên như vậy liền mất đi ý tưởng vòng vèo quanh co, ngày hôm nay quan trọng nhất vẫn là muốn xem xem cái giá mà Tần Lệ Quyên phải trả sẽ lớn đến nhường nào.
Tần Lệ Quyên nghe xong Diệp Trạch Đào nói trong lòng vô cùng vui vẻ, Diệp Trạch Đào này đúng là rất biết điều, cô ta đỡ phải nói nhiều thêm nữa.
- Chủ tịch Diệp, sau khi xảy ra chuyện Nhiếp Tiểu Vỹ, Phó chủ tịch thường trực huyện các anh đã bố trí như thế nào rồi? Cho dù Chủ tịch Diệp sắp xếp như thế nào tôi đều ủng hộ.
Trong lúc không thể chờ đợi thêm nữa, Tần Lệ Quyên liền đưa ra bảng giá của chính mình.
Diệp Trạch Đào cười nói:
- Cảm ơn sự ủng hộ của Trưởng ban Tần, việc này có phải chuyện lớn hay không tôi tin rằng trên tổ chức đã có sự suy xét, vấn đề mà tôi quan tâm đó là công tác thu hút đầu tư, Cục trưởng Cục xúc tiến đầu tư xảy ra chuyện, tôi dự định điều một người ở tỉnh khác đến đảm nhiệm cục trưởng Cục xúc tiến đầu tư, cũng không biết ý của mọi người ở thành phố ra sao nữa.
Tần Lệ Quyên mỉm cười nói:

- Xem ra ý tưởng của Chủ tịch Diệp cũng rất được, đã là nhân tài thì phải được trọng dụng, thành phố chúng ta đã sớm đưa ra các biện pháp thu hút nhân tài nhưng vẫn luôn gác xó, nếu huyện Lục Thương là một huyện thí điểm, thành phố Cừ Dương cũng nên có một sự cải cách lớn, nên thu hút thêm càng nhiều nhân tài mới đúng! Trong chuyện này tôi đứng về phía Chủ tịch Diệp!
Ánh mắt Diệp Trạch Đào sáng lên, hắn vốn chỉ hy vọng nhận được sự ủng hộ của Tần Lệ Quyên trong chuyện điều động Cố Minh Trung, nhưng hoàn toàn không ngờ rằng người phụ nữ này vì chuyện thăng chức mà đã đưa ra chuyện tiến cứ, đây cũng cho thấy cô ta hoàn toàn ủng hộ chuyện hắn đưa nhân tài từ bên ngoài vào.
Nhìn ánh mắt Diệp Trạch Đào, Tần Lệ Quyên âm thầm đắc ý, dù cô biết rằng Diệp Trạch Đào đang có ý muốn dẫn thân tín vào thành phố Cừ Dương nhưng chuyện này so với chuyện cô ta được thăng chức chỉ là chuyện nhỏ, nếu như cô ta có thể thăng chức, cho dù Diệp Trạch Đào dẫn thêm bao nhiêu người vào thì cũng chẳng là chuyện gì to tát.
- Chủ tịch Diệp, tôi hoàn toàn ủng hộ cách làm của anh, như vậy đi, tôi sẽ tác động một chút, ngày kia trên hội nghị thường ủy tin rằng việc này có thể được thông qua một cách thuận lợi.
Vốn đang có mấy chuyện cần trao đổi, bây giờ Diệp Trạch Đào cũng không nói gì nhiều, khẽ mỉm cười nói:
- Tôi cũng ủng hộ Trưởng ban Tần!
Tần Lệ Quyên trên mặt lộ rõ vẻ tươi cười nói:
- Có Chủ tịch Diệp ủng hộ tôi đã có lòng tin rồi!
Diệp Trạch Đào cười nói:
- Tôi vừa mới tham gia vào công việc của thành phố, trong một vài bộ môn đều có sự điều chỉnh, đến lúc đó Trưởng ban Tần vẫn còn cần sự ủng hộ lớn hơn nữa.
- Chuyện đó là đương nhiên rồi!
Hai người đã nói trúng ý nhau.
Lúc tiễn Diệp Trạch Đào, nghĩ đến lời Phương Siêu Minh nói Diệp Trạch Đào có thể ảnh hưởng đến cả Chủ tịch tỉnh Vương, Tần Lệ Quyên càng thêm trông đợi.
Khi đang nghĩ đến tương lai tốt đẹp, Phương Siêu Minh liền gọi điện thoại tới.
- Anh nhìn thấy xe của Diệp Trạch Đào đi vào Ủy ban nhân dân thành phố, em và hắn nói chuyện thế nào rồi?
Tần Lệ Quyên liền kể lại lời hứa với Diệp Trạch Đào cho Phương Siêu Minh nghe.
Phương Siêu Minh nghe xong liền nói:
- Diệp Trạch Đào muốn đưa người của hắn vào thành phố Cừ Dương, sao em có thể đồng ý chứ?
Tần Lệ Quyên nói:
- Nếu không đồng ý anh còn cách nào khác không?
Phương Siêu Minh hồi lâu không nói gì, một lúc sau mới lên tiếng:
- Được rồi, chỉ cần em có thể thăng chức thì đó chỉ là chuyện nhỏ, bây giờ nhìn bên Bí thư Thi xem, chỗ của hắn có lẽ sẽ không chỉ giới hạn trong thành phố, anh sẽ gọi điện cho bố bố trí.
Tần Lệ Quyên dùng âm thanh hết sức mềm mại nói:
- Ông xã à, vậy trông chờ vào anh đấy!
Thanh âm này tràn đầy ý lay động, dục hỏa trong Phương Siêu Minh bỗng tăng vọt.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK