• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

1,

Ngô Hy Ngôn theo bản năng lui về phía sau hai bước, lại khiến cho hạ – thân đung đưa.

Nam nhân mang vẻ đàn ông dương cương, anh rõ ràng không phải là loại hình nhu nhược lẳng lơ, lại giống như mang theo lực hấp dẫn trí mạng.

Mông vểnh cao, cơ thể cường tráng chắc nịch, mỗi một chỗ vân da đều vừa đúng, khiến người khác rục rịch muốn tiến lên, Thần Ma lại càng không ngoại lệ.

Mà giờ này khắc này, tiếng lòng Thần Ma cộng đồng gào thét—— đây chính là người chúng ta chọn, có thể nhịn nữa quả thực cũng không phải là nam nhân!

"Bảo bối ~~ "

"Ngôn tổng ~~ "

Ngô Hy Ngôn: "......"

Một tên tà khí bức người, một tên áo mũ chỉnh tề, hai con sói tiền hậu giáp kích, tổng tài bị người đánh ngã xuống trên giường lớn khách sạn.

Không hổ là khách sạn cao cấp hiện đại chuyện tình – thú, đạo cụ quỷ quái cái gì cần có đều có hết.

Đầu tiên, cây roi da mềm mại đã bị Ma vương nhìn trúng kiểu dáng, nhẹ nhàng mà nắm ở trong tay, lại nặng nề mà bò lên người nào đó hai tay không ngừng giãy dụa.

Thần vương hỏi: "Vì sao không cần còng tay?"

Nói xong còn giơ đủ loại còng tay tình thú đủ mọi kiểu dáng máu sắc hoa văn lên ngắm nghía.

Ma vương tỏ vẻ mình thực tri kỷ: "Ngu xuẩn, ngươi đã quên bảo bối mẫn cảm với kim loại sao?" Muốn trói thì dùng dây lưng.

Thần vương lạnh lùng liếc mắt nhìn hắn: "Ta chỉ biết là Ngôn không thích cà chua cùng mấy món chua."

Ma vương nhíu mày: "Không sao, sau này em ấy sẽ thích."

2,

Bị che mắt, trói tay tổng tài cũng không buông tha giãy dụa, một khắc anh không cảm nhận được hoa cúc bị bôi trơn bị J J xâm lấn, như vậy còn có cơ hội chạy thoát.

Nhưng mà anh cũng tính đến thân phận hai người họ, một là thần, một là ma, ngón tay quơ quơ, tiểu cúc hoa rất nhanh đã bị làm dịu mở rộng mời gọi.

Ngô Hy Ngôn suýt nữa thẹn quá hoá giận cắn đầu lưỡi, ngay khi anh không để ý, hai cây kích thước nước ngoài to – dài đồng thời chui vào trong cơ thể anh động đậy.

Cút —— mẹ nó chứ! Coi như vội hơn nữa, ít nhất hẳn là chiếu cố một chút thân thể xử nam, từng bước từng bước đến a!

Lần đầu tiên bị khai – bao phía sau tổng tài bị bắt tiếp nạp hai cây... Anh hận không thể đột nhiên bị đâm chết ở trên giường khách sạn.

Nhưng vạn nhất chết thật làm sao bây giờ? Sau khi chết lại tiếp tục bị gian – thi làm sao bây giờ!

Hai con sói bị kích thích, không uổng công họ hạ nhiều công sức như vậy nhận rõ nam nhân chỗ nào cũng có thể làm người ta ánh mắt sáng ngời.

Có trời mới biết hai người bọn họ tranh lần đầu tiên của Ngô Hy Ngôn cấu, véo hơn ba năm, mỗi một lần phân ra thắng bại, đều đến dứt khoát quyết định cùng tiến lên, như vậy ai cũng sẽ không có nửa câu oán hận.

Không phải không nghĩ tới giở thủ đoạn ăn vụng trước, chỉ là... Thân phận của bọn họ cùng sự cao ngạo không cho phép họ làm chuyện không có đạo đức như thế.

Kỳ thật như bây giờ cũng không thấy được có bao nhiêu đạo đức là được rồi, nhưng họ cũng thực hưởng thụ.

Ma vương thỏa mãn giật giật: "Chúng ta tựa hồ quá nhanh."

Thần vương: "Không sao, ta sẽ chiếu cố tốt toàn thân Ngôn."

Ma vương: "Điều này tự nhiên không cần ngươi nói."

Hai người một trận điên cuồng luật = = động, giống như bật motor cường hãn, tựa như đã phối hợp nhiều lần hết sức ăn ý, tuyệt không giống lần đầu tiên làm loại sự tình này.

Ngô Hy Ngôn thảm bại nghiêm mặt hung hăng bị một thần một ma yêu thương, anh không hiểu, sự tình như thế nào sẽ phát triển đến một màn ngàn chấm như vậy, hoàn toàn không có tính logic, tác giả muốn bị nguyền rủa xuyên qua đến phố đèn đỏ sao?

3,

Năm giờ sau...

"A —— tên khốn!"

"Còn có sức lực kêu, ta cảm thấy được chúng ta còn chưa đủ cố gắng."

"Ngôn, lúc này mới quyết định dùng tiếng Trung mắng chúng ta sao?" Ngô Hy Ngôn đã dùng đến hơn hai mươi ngôn ngữ bất đồng thoá mạ mười tám đời tổ tông hai người.

Có điều hai người thực hả dạ là được rồi.

Người yêu của họ rất có tinh thần, không uổng công mỗi người bọn họ đều cấm dục chờ đợi người yêu...

"Bây giờ ta có biện pháp để Ngôn không già đi, luôn luôn ở lại bên cạnh chúng ta."

"A... Đồ đần, năm nghìn năm, ngươi tên thần côn chết dẫm rốt cuộc tìm được cái cấm thuật đó hửm?"

Ngô Hy Ngôn: "Cút ——" bọn họ rốt cuộc đang nói cái gì tôi hoàn toàn nghe không hiểu!

Đờ mờ, có thể dừng lại hay không! Cho chút thời gian đi WC cũng không được sao!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK