• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hứa Chính đúng là một hoàng tử của cả một tinh cầu, có thể nói là tụ tập ánh hào quang người người ngưỡng vọng.

Mẫu hậu là người địa cầu, tính cách ổn tính tình tốt, nhưng không yêu chiều gây bệnh hoàng tử cho Hứa Chính, chủ yếu là do lúc nhỏ Hứa Chính rất hiểu chuyện, rất ít khi để cha mẹ phải lo, chẳng sợ sau đó bị phụ thân quốc vương ủn tới địa cầu, cũng không có một câu oán hận.

Cậu hiểu được phụ thân khó xử, hiểu được mẫu thân không bỏ được mình, lại không thể nề hà.

Hết thảy mọi thứ cũng là vì tương lai của cậu, để cậu có thể thuận lợi kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước.

Nhưng không có bệnh hoàng tử không có nghĩa là cậu có thể chịu được nơi này!

Hứa Chính nheo mắt lại, đánh giá đơn giản bốn phía hôn ám, đáng tiếc miệng bị dính chặt, bằng không cậu thiệt tình muốn học Tào Chí Vĩ phun nước bọt thành bong bóng phỉ nhổ.

Đám kia dám mang mình tới đây? Tinh cầu chúng ta có nơi bẩn như vậy sao?

Người không có tình khiết phích cũng không chịu nổi!

Mọi người đều biết tinh cầu Coleman nổi danh bảo vệ môi trường mà ( tuy rằng người địa cầu cũng không biết), Hứa Chính bị nhốt trong căn phòng không lớn, lại bẩn đến kỳ quái, tường đen tuyền dính dớp, ai có thể nhìn ra màu ban đầu của nó là màu vàng chứ?

Có giường có bàn, nhưng nơi nơi đều là bụi, mắt thường có thể thấy được độ dày làm cho bạn Chính cực kỳ muốn đấm ngực, đờ mờ vì sao chưa tháo kính áp tròng đã bị bắt đi?

Nếu không đeo mắt kính, có phải hay không còn có thể tự mình an ủi thôi miên một chút trong phòng này kỳ thật rất sạch sẽ?

Đáng tiếc, hiện tại khóe mắt đã chua xót phát đau.

Hai ngày không tháo kính mắt, thấu kính hơi mỏng làm mắt khô không khốc giống Tào Chí Vĩ làm cá nướng, mùi vị kia thiệt tình rất khổ sở...

Sớm biết thế không ham đồ sale, mặc dù là Thái Y Lâm làm người đại diện, thế nhưng mang cũng khó chịu, chịu khó chấp nhận đi!

Còn không bằng cái đồ second hand Iphone quả cà chua cắn dở lần trước mua nhầm đâu!

Tiểu vương tử ngoài hành tinh giật giật cổ tay bị trói ra vệt dây, tuy rằng miệng không thể nói, nhưng mà đáy lòng vẫn là yên lặng mắc ói.

Sau đó... Một con mèo máy nho nhỏ xuất hiện ngay lúc cậu đang mắng chửi cả nhà tên tướng quân.

Hứa Chính không khỏi trừng to mắt, nếu không phải tay chân đều bị trói, toàn thân đều bị lục soát, ngay cả dụng cụ giắt trong giầy có thể cắt dây thừng cũng bị lấy mất...

Cậu thật sự rất muốn xoa mắt, nhìn con mèo trước mặt này có phải tên mặt dày mày dạn theo đuổi Tào Chí Vĩ hay là chủng tộc mới.

Giống hệt, đáng tiếc là một cỗ máy.

"Ưm ưmm..." Hứa Chính rối rắm hô hào hai tiếng.

Bé mèo máy bỗng nhiên hai mắt tỏa sáng, mặc dù không giúp cậu cởi trói cắt dây thừng, lại thành công mở miếng dán miệng, để cho cậu rốt cục cũng có thể chửi mắng.

So với YY tức tối ở trong lòng, nói ra giải tỏa được rất nhiều!

"Nhóc... là..?" Hứa Chính cùng một con mèo máy mắt to trừng đôi mắt nhỏ, lại nói tiếp đáy lòng cậu vẫn băn khoăn, tuy rằng rất muốn chửi má nó nhưng lại lo lắng lính gác bên ngoài trông coi xông tới tiếp tục dán miệng mình vào.

Cho nên tiếng nói còn cố ý hạ xuống rất thấp.

Nhưng con mèo này lại hết sức không rõ nỗi khổ tâm của cậu: "Ngoéo ——" một tiếng rống, chấn đến lỗ tai Hứa Chính phát đau: "Phát hiện mục tiêu, Hứa Chính. Teluo Ye Xi *."

"Xì! Đó là tên trên mạng!" Sau lại kêu tên trên mạng số tài khoản đều bị trộm! Ở trong lớp ai hóng trộm thông tin của mình!

Giận điên người!

"A, thật không." Con mèo nhỏ cái hiểu cái không gật đầu.

Không thể trông cậy vào một bé robot hiểu được nhiều lắm.

Hứa Chính bỗng nhiên choáng váng: "Không đúng, sao mình cũng kêu to vậy? A a a a —— không nên bị che lại miệng a, lão thấp! Nam thần của em! Mau phù hộ không ai đến bịt miệng em đi! Em chúc ngài cùng lớp trưởng sớm sinh quý tử! A a a —— không đúng không đúng, mình rốt cuộc đang nói cái gì a!"

Con mèo nhỏ bỗng nhiên cười, trong đôi mắt đen kịt không cảm xúc lộ ra quang mang sống động: "Nhóc con chết tiệt, rốt cục khôi phục bình thường hửm? Tiểu Tào thực lo lắng cho ngươi."

"Gì? Tiểu Tào? Từ từ —— sao không ai tiến vào?" Trong phòng lớn tiếng như vậy, cho dù là voi cũng nên bị đánh thức đi!

Bọn canh gác bên ngoài đều là lợn chết sao?

Mèo máy thần bí hề hề nhìn cậu, sau đó... Bốn chân uốn éo, đổi thành mặt cá = 口 =, "Hừ hừ hừ? Hứa Chính? Chúng ta bây giờ đang ở toạ độ 394757. 782749, quân đội nhà cậu thật đúng là... Hừ hừ hừ, có ý tứ nha."

Thanh âm nói mà như hát này không phải là của..."Tiểu Tào?"

"Chính là tôi!" Hệ thống mèo máy kết nối liên tiếp mười mấy người trong lớp, người vừa cầm microphone một lúc là nhân ngư tiểu vương tử.

Bạn thắc mắc vì sao nhiều "Hừ" thế? Chủ yếu là do Miêu Hựu phân ra một sợi lông làm mèo máy nên mượn cơ hội sàm sỡ, Tào Chí Vĩ nghẹn tức không có chỗ phát, cho nên mới âm dương quái khí.

Bọn người khổ bức này rốt cục nhờ cha già nhà Hứa Chính nghiêm chỉnh huấn luyện binh lính truy kích, hiện tại một đám chật vật không chịu nổi, có quỳ rạp trên mặt đất thở mạnh, có miễn cưỡng có thể đứng ổn, tinh thần lại có chút hốt hoảng.

Rõ ràng phóng một chưởng là có thể đánh quái diệt không còn một mảnh, không nên mang theo cái đuôi ôm đầu chạy thẳng!

Hứa Chính a Hứa Chính, chúng ta cho nhà cậu đủ mặt mũi chứ?

Cho nên... Khi gặp tên tướng quân cùng đồng bọn gì đó, chúng ta xuống tay ngoan độc là được đúng không?

Mèo máy kia quả nhiên chán nản hoàng tử ngoài hành tinh, rốt cuộc hiểu rõ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

"= =! Tiểu Tào, phẩm vị mèo nhà cậu thực kém."

"Hắn không phải nhà của tôi! Cảm ơn!" Có điều phẩm vị quả thật kém, nói cái gì nhập gia tùy tục thử cảm giác tạo người máy, kết quả còn không phải làm ra con mèo lẻn đến?

Mèo không đổi được tính ăn sh*t!

(Chỗ này nguyên văn là: mèo không đổi được "khẩu" =.= mình mạn phép đổi thành như vậy nhé? Tiếng Việt hình như có một câu là chó không đổi được tính ăn phân:v đại loại thế...)

Miêu Hựu sờ mông cá đến vui quên trời đất, siết một cái, nói: "Cậu nói người nào? Con mèo nhỏ rất đáng yêu, đó là tác phẩm ta cùng tiểu Tào hoàn thành."

Có điều cái câu kia: "Mèo nhà cậu", hê hê hê nói thật tốt!

Miêu Hựu ở trong lòng dựng lên một ngón cái, kết quả bị Lý Hạo cùng Long Vương không thể nhịn được nữa xách đi giáo dục.

Những người còn lại không khỏi có chút hoài nghi, bọn họ nhận ra rằng Miêu Hựu tồn tại ở đây thật không có vấn đề sao?

Bằng không chúng ta bây giờ đổi ý đi, kịp sao?

Trải qua một phen giải thích, Hứa Chính bên kia hiểu tình huống đại khái.

"Tôi cứ nghĩ sao bên ngoài không nghe thấy gì, hóa ra đều bị kết giới tách ra, vậy có thể cởi trói cho tôi không hả? Mẹ nó, chặt chết bạn thân a!"

"Việc này chỉ sợ làm quá. Theo như lời cậu nói, bọn hắn mỗi mười phút liền tới kiểm tra một lần, coi như cởi cho cậu, xác định có niềm tin tự mình chạy thoát được cái vòng người đó?"

Cho nên cởi hay không kết quả cũng giống nhau.

"Tôi không tin." Vị trí của cậu đúng là đại bản doanh quân địch, địch nhân trao đổi yêu cầu vô lý gì với phụ thân trước mắt cậu không thể nào biết được, chẳng qua cậu biết rõ nơi này rất hung hiểm.

Chỗ hiểm ác, khó công dễ thủ, cạm bẫy bí ẩn khắp nơi, số lượng quân đội tuy rằng không bằng quân chính quy quốc gia, nhưng cũng đã được nghiêm chỉnh huấn luyện, nổi danh độc ác.

Mà huy động quân toàn quốc đi cứu mình cũng không có khả năng, tính cách phụ thân không phải cái loại sẽ cho địch nhân thời cơ lợi dụng.

Mục đích của bọn họ đơn giản là chờ phụ thân thỏa hiệp, hoặc là khi phụ thân lơi lỏng chui vào khe hở, khống chế radio cả nước, đe dọa nhân dân...

Tuyệt không thể để cho bọn hắn thành công!

Hứa Chính máu huyết sôi trào, ánh mắt đỏ lên nhìn chằm chằm cái đuôi con mèo máy khi.

Cậu bị giam dưới lòng đất, mà trên mặt đất, đúng là toàn bộ quân địch.

Hi vọng đầu tiên chính là toàn bộ quân địch bị diệt, mà không phải mình được cứu thành công.

"Tiểu Tào, cậu để Long Vương nghe điện thoại."

"A." Tào Chí Vĩ nghe giọng nói cậu thay đổi, chỉ biết tên nhóc này chỉ sợ lại hết hi vọng tính toán tự diệt chính mình cứu muôn dân.

Đúng vậy, đúng là chữ "Lại".

Cậu không cười nhạo Hứa Chính thánh mẫu, bởi vì trong lớp người cũng gánh trách nhiệm của cả một dân tộc cũng không phải chỉ có một Hứa Chính.

"Tôi nghe đây, Hứa Chính."

"Lão Long, giúp tôi nói với phụ thân địa điểm đi." Hứa Chính nhắm mắt lại, nhẹ giọng nói với mèo máy: "Quân địch nhân số quá nhiều, trực tiếp... Áp dụng ném bom từ không trung đi."

"Đợi, ây???"

"Tít tít tít tít..."

Lý Long Vọng giơ máy thu phát tín hiệu trong tay lên, đờ người ra.

"Làm sao vậy?"

Cả lớp cùng nhau nhìn Miêu Hựu, Miêu Hựu sờ sờ cằm, lại sờ sờ đuôi cá: "Hẳn là đã qua mười phút, người đối phương đi kiểm tra phòng, tín hiệu bị gián đoạn."

Lý Long Vọng có chút do dự: "Thế, nói ra sao?"

"Nói cái gì? Quốc vương?" Vương Diệu Quang ngây ngốc hỏi.

Bị tang thi hoàng tính khí táo bạo hung hăng xoa nắn đầu bóng lưỡng, thực cứng rắn!"Đồ đần, nói cho quốc vương cái gì? Cậu cho là quốc vương chỉ ăn không ngồi rồi sao? Quân đội tụ tập thần nhiều như vậy cũng không biết? Người ta còn không có ngốc đến trình độ như cậu đâu!"

"Xì, thế thì làm gì?" Vương Diệu Quang hung hăng xoa nhẹ đầu, cứng rắn cậu còn nhéo! Tìm tai vạ a!

"Làm gì? Đương nhiên là nói cho thấp! Đứa ngốc, quốc vương là cha Hứa Chính cha, chẳng phải cha chúng ta!"

"Lão Vương nói rất đúng, nơi này là nhà Hứa Chính, lại không phải nhà chúng ta, đừng đùa nghịch phá hủy là được, quản cậu ta nhiều như vậy đâu, mau gọi điện thoại cho lão thấp!"

Kỳ Kỳ giơ tay lên: "Của tôi không còn điện, Nguyên Âm gọi đi."

Nguyên Âm gật gật đầu, của mình đúng là loại cục gạch vạn năng, bất luận là bên ngoài hành tinh hay là tương lai, đều tuyệt đối gọi ngon hết.

Tín hiệu full vạch!

Đang ở trong đường hầm ngầm Vương Cung, lăn ở trên nhánh cây nhận mát xa lão thấp được em trai gọi điện thoại tới, quả nhiên bùng nổ.

Một cước lật người ngồi lên Nhiên, ngọn lửa phẫn nộ thậm chí đủ cháy quanh hai người: "Cái gì? Bọn hắn dám đem Hứa Chính trói lại chuẩn bị luân phiên sao? Xì —— còn chờ cái gì? Chúng ta đến đây làm cái gì?... Cái gì? Nói cho quốc vương? Nói cho cái P! Để phụ huynh biết tôi cũng không bảo vệ tốt đứa nhỏ nhà hắn, để cho tôi làm lão thấp mặt úp xuống đất à?"

Nguyên Âm ngẩn người, mình vừa mới nói gì đó? Lão thấp ca ca hình như thực kích động?

"Cái kia..."

"Không cần chần chờ, ba phút sau tập hợp tại miệng sơn cốc." Lão thấp xiết chặt điện thoại di động, ánh mắt xinh đẹp khép hờ nổi lên vẻ nguy hiểm.

Bản thân anh muốn nhìn, rốt cuộc là ai cầm đầu, dám luân phiên học trò mình!

Điện thoại kia quả nhiên Nguyên Âm mơ mơ màng màng nghe chuỗi "Pip pip pip"...

Kỳ Kỳ hỏi: "Rốt cuộc cậu nói gì đó?"

Nguyên Âm trừng mắt nhìn: "Tôi nói những người đó luân phiên nhau thẩm vấn Hứa Chính, sau đó lão thấp liền phát hỏa."

Không đúng, hình như mình nói giản lược một chút so với câu này.

Những người đang tiếp tục "luân phiên" Hứa Chính... = 口 =

Để điện thoại xuống, lão thấp trước đó còn bộ dạng uể oải hưởng thụ vuốt ve, "xoẹt" một chút quay đầu lại, thành công tìm được chỗ xuống giường, lại một lần nữa đứng lên, bò lên người Nhiên, hung hăng nhéo cổ cậu, lạnh lùng nói: "Trong hai phút, đưa tôi đến cửa sơn cốc! Có người muốn bắt nạt học trò của tôi!"

Nhiên gật gật đầu: "Vâng."

Hiện giờ trong loại tình huống này, nhất định phải theo lão thấp.

Nhiên mặc dù là nam nhân lão thấp, nhưng cũng là học trò lão thấp =W=

Trong hai phút đến miệng sơn cốc cơ hồ là một cái nhiệm vụ không thể hoàn thành, lớp trưởng lại thuận lợi hoàn thành xong.

Không có biện pháp, đường hầm thiệt tình dùng tốt, hơn nữa nhóm nhánh cây của Nhiên độc đáo truyền lại thông tin, khoảng chừng nửa phút, họ lại có thể chói lọi đi tới cửa quân địch.

Đương nhiên là bỏ thêm màng bảo hộ trong suốt, bên ngoài không nhìn thấy họ.

Trong ba phút, cả lớp đến đông đủ, thật hiệu suất!

"Hiện tại điểm danh!"

"Dạ!"

Lão thấp đứng trước đội ngũ, người trong lớp tự động chia thành hai hàng, đứng thật chỉnh tề, ngẩng đầu ưỡn ngực.

Chủ yếu là nét mặt lão thấp bây giờ rất ngược tâm, thật lo lắng không chú ý liền thành vật hi sinh.

Ba mươi giây cả đội chuẩn bị xong, không cần kế hoạch gì, đúng là binh chia làm hai đường bọc đánh, cùng nhau nghĩ cách cứu viện Hứa Chính.

"Theo thông tin lộ ra, còn có mười phút nữa quân chính quy quốc vương bắt đầu oanh tạc phạm vi lớn." Kẻ đánh cắp văn kiện mật quốc gia, quấy nhiễu radio quân sự quốc gia Kỳ Kỳ bình tĩnh thuyết phục.

Lão thấp mỉm cười, ngũ quan bình thường bỗng dưng trở nên chói mắt: "Mười phút? Không cần."

Thanh âm thản nhiên, giống dòng suối nhỏ chảy xuôi, chảy vào trong lòng mọi người (không phải người?).

Giờ khắc này lão thấp, rất đẹp.

Vẻ đẹp của sự tự tin.

Tin tưởng cả lớp, tin chúng ta.

"Bắt đầu!"

Lão thấp không uống thuốc nước vô địch, cái tác dụng phụ của nó quá cường liệt, uống bình thuốc nước gia tốc, liền quơ nhóm nhánh cây phản chủ mặc cho mình dùng dẫn đầu giết vào sơn cốc Hoàn Hình.

Nơi nơi mai phục cái gì, đến tột cùng có bao nhiêu người canh giữ ở trong cốc? Anh tuyệt không muốn biết.

Giờ này khắc này, trong đầu chỉ có một tín niệm kiên định.

Tôi mặc kệ tinh cầu tranh đấu quyền lợi cái gì, lại càng không quản nó trâu bò như thế nào! Bất luận là ai, dám ức hiếp học trò lớp mình tuyệt đối không thể được!

Mà đám học trò, sớm bị tâm tình lão thấp lây nhiễm.

Bọn họ biết, bất luận người bị nhốt bên trongn là ai, lão thấp đều cũng mang người giết đi vào.

Chính là như vậy!

Kỳ Kỳ luôn luôn khuyết thiếu diễn cảm, khóe môi chậm rãi gợi lên, đã hình thành một độ cong xinh xắn, vẻ mặt tươi vui tỏa nắng.

"Đã lâu không có hoạt động, không biết thân thể có rỉ sét hay không."

Nguyên Âm cũng xoay xoay cổ tay: "A, nói cũng đúng, gần đây nghỉ liên tục tiết thể dục, cả ngày chơi game quả nhiên là không tốt a, cần hoạt động thích hợp một chút."

Long Vương lôi kéo tay con yêu: "Thập Tứ à, lát nữa cha xung phong, con đi sau bảo hộ lão thấp cho tốt."

Mặc dù có lớp trưởng che chở có thể yên tâm, nhưng Lý Long Vọng cảm giác, lớp họ đã dựa dẫm vào lớp trưởng nhiều lắm, hẳn là nên giúp lão thấp làm chút gì đó.

Thập Tứ lại đột nhiên hắc tuyến: "Con cảm thấy, con không chạy nhanh bằng lão thấp."

Lý Long Vọng ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn, lão thấp đã chạy mất dạng = 口 =.

Đây rốt cuộc là tốc độ gì?

"Meo meo —— tuôi muốn vượt qua chủ nhân! Lên a —— "

"Lên —— "

Editor:

Tên trên mạng của bạn Chính mình chém đó. = =" 特洛伊夫斯基 đọc là Tèluòyī fū sī jī GG dịch là Tello Yves Nowitzki giống tiếng Nga...Sau đó chs gõ linh tinh tìm ra bạn này nên lấy tên luôn:v Có lẽ chính là tên này cũng nên =))))))))

Troye Sivan Mellet (là tên tiếng Anh, còn phiên âm sang tiếng Trung là Teluo Ye Xi) sinh ngày 5 tháng 6 năm 1995 tại Nam Phi, là một diễn viên người Úc, vlogger trên YouTube và ca sĩ kiêm sáng tác. Anh từng đóng vai James Howlett thuở nhỏ trong bộ phim Người Sói (2009) của loạt phim Dị nhân. Gần đây nhất, anh đóng vai chính trong một loạt phim gồm 3 tập có tên Spud. Sivan cũng thường xuyên làm các video trên YouTube; tính đến tháng 6 năm 2016 anh đã có 4 triệu lượt đăng kí theo dõi, là kênh YouTube được đăng kí theo dõi nhiều thứ tư tại Úc; các video của anh đã có trên 250 triệu lượt xem.

Tháng 8 năm 2014, Sivan phát hành EP chính thức đầu tiên với tên gọi TRXYE, đạt đến vị trí số 5 trên bảng xếp hạng Billboard 200 của Mỹ và đứng đầu bảng xếp hạng iTunes tại hơn 55 quốc gia. Đĩa đơn đầu tay "Happy Little Pill" đạt đến vị trí số 10 trên bảng xếp hạng Úc. Tháng 9 năm 2015, Sivan phát hành EP thứ hai, Wild. Album phòng thu đầu tiên Blue Neighbourhood ra mắt không lâu sau đó vào tháng 12.

Tháng 10 năm 2014, Sivan lọt vào danh sách "25 thiếu niên có ảnh hưởng nhất năm 2014" của tạp chí Time.

Sivan công khai là người đồng tính qua một video anh đăng tháng 10 năm 2013 trên kênh YouTube của mình.

Bạn í đây (cả ở trên nữa):3 môi ơi là môi =W= *chảy nước miếng*

Bạn í đây cả ở trên nữa 3 môi ơi là môi W chảy nước ming

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK