• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ở trong mắt hắn, Giang Ly chính là tâm cơ như vậy, liền có thể vì tiền tài mà không từ thủ đoạn.

Thủ đoạn giống như năm đó đã đối với hắn.

"Trước khi trả hết tiền, tốt nhất là cô thu hết lại những tâm tư không nên có đi."

Bỏ lại câu nói lạnh lùng này, Tiêu Nghiễn Chi khởi động động cơ xe, nhấn ga.

Khi trở lại Thụy Uyển, Tiêu Nghiễn Chi cũng theo Giang Ly vào nhà.

Giang Ly không ngờ hắn còn theo vào, nhất thời không kịp phản ứng: “Tối nay anh muốn ở lại đây à?”

Giọng điệu hơi ngạc nhiên.

Dựa theo biểu hiện của hắn tối nay, hắn chắc là chán ghét cô đến cực điểm, đưa cô trở về cũng coi xem như hắn đang phát thiện tâm rồi.

Mi tâm Tiêu Nghiễn Chi ngưng tụ, ngữ khí không tốt: “Nhà tôi, tôi không thể ở sao?”

Giang Ly hờ hững liếc hắn một cái, cũng không phản bác, giọng điệu bình tĩnh nói: “Tiêu tổng xin cứ tự nhiên!”

Nói xong, cô đi vào phòng tắm.

Vừa rồi bị hắt rượu, cảm giác nhớp nháp khắp người khiến cô khó chịu nên muốn đi tắm thật nhanh.

Lúc Giang Ly đang tắm, điện thoại di động của cô vang lên hai lần, có tin nhắn đến.

Tiêu Nghiễn Chi đang ngồi trên ghế sô pha, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại di động trên bàn, ánh mắt không rõ ý tứ, đưa bàn tay to ra nhanh chóng cầm lấy.

Điện thoại có mật khẩu.

Tiêu Nghiễn Chi tiện tay thử sinh nhật Giang Ly một chút. Sai Mật khẩu.

Hắn cau mày, lại thử nhập vào ngày sinh của hắn. Kết quả điện thoại lại thật sự được mở khóa.



Nhìn giao diện hiện lên, Tiêu Nghiễn Chi bật cười thành tiếng.

Chỉ là nụ cười này không kéo dài được bao lâu, vừa bấm vào tin nhắn, sắc mặt hắn liền lạnh xuống.

Tin nhắn là Trần Tư Tề gửi tới.

[Xin chào Giang Ly, tôi là Trần Tư Tề, rất xin lỗi vì đã gửi tin nhắn cho cô muộn như vậy. Tôi nghe nói cô sắp hủy hợp đồng với Giang Ngu, cô có muốn cân nhắc đến Trần thị phát triển hay không?]

Tin nhắn này xem như là cành ô liu Trần Tư Tề ném ra với Giang Ly.

Ánh mắt Tiêu Nghiễn Chi âm lãnh, nhìn chằm chằm từng chữ trên tin nhắn, đầu lưỡi không kiên nhẫn l.i.ế.m qua kẽ răng, nhanh chóng trả lời một câu.

[Không nghĩ đến.]

Sau đó hắn xóa luôn hai tin nhắn này. Giống như nó không hề tồn tại.

Đến khi Giang Ly tắm rửa xong, lau tóc đi ra, liền nhìn thấy khuôn mặt đen thui của Tiêu Nghiễn Chi, tâm tình hắn lạnh đến điểm đóng băng, đôi mắt cũng trở nên u ám.

Cô tự nhận mình không có gì đắc tội với anh ta nên cũng không thèm nhìn nữa, định trở về phòng sấy tóc.

"Đứng lại."

Giọng điệu của Tiêu Nghiễn Chi vẫn như thường, nhưng Giang Ly lại cảm thấy có chút lạnh lẽo trong lời nói này:

“Cô và Trần Tư Tề, rốt cuộc có quan hệ gì?”

"Không có quan hệ gì cả."

Giang Ly cũng không ngẩng đầu lên, sắc mặt tự nhiên, hai tay tiếp tục dùng khăn lông lau tóc, thanh âm không mặn không nhạt:

“Đây là lần thứ hai tôi và anh ấy gặp nhau, có thể có quan hệ gì?”

Cô nói thật, còn Tiêu Nghiễn Chi có tin hay không thì không phải chuyện của cô.

Nghe được câu trả lời của Giang Ly, sắc mặt Tiêu Nghiễn Chi càng khó coi, trong mắt hắn ta hiện lên một tia châm chọc không che giấu:



“Gặp nhau hai lần mà đã thân thiết đến mức có thể đưa nhau về nhà? Vậy sức hấp dẫn của cô đúng thật là vô hạn nhỉ?”

Không biết tại sao Tiêu Nghiễn Chi lại phát điên, nhưng Giang Ly vẫn bình tĩnh như trước:

"Nếu Tiêu tổng và Trần thiếu có mâu thuẫn gì thì nên đi tìm anh ấy mà giải quyết, chứ đừng giận chó đánh mèo trên người tôi.”

Cô không phải là một tấm thảm chùi chân, để cho anh ta trút giận.

Mái tóc dài của cô vẫn còn ướt, vài sợi tóc từ khăn tắm rơi xuống, rủ xuống xương quai xanh, vương vãi những giọt nước đọng lại, càng thêm quyến rũ.

Người đẹp mới tắm xong, không có gì có thể đẹp hơn nữa.

Thấy cô định quay về phòng, sắc mặt Tiêu Nghiễn Chi tối sầm lại, anh đi tới nắm lấy vai cô, ép cô đối mặt với mình, trong mắt đầy u ám: “Tôi cảnh cáo cô, không nên ôm đùi lung tung.”

Hắn đột nhiên tới gần, Giang Ly ngửi được hơi thở trên người hắn, trong trẻo, lạnh lẽo mang theo vài tia tức giận.

Đây là điều mà cô chưa từng cảm thấy trước đây.

Dường như có một sự tức giận không tên, một loại tức giận vô lý, nhưng nó thực sự là do cô gây ra?

Ánh mắt cô khẽ động, mới đầu còn đang suy nghĩ, lại đột nhiên nghĩ tới điều gì, khóe môi chậm rãi cong lên, độ cong vừa phải, giống như là bôi một tầng son môi mỏng.

Trên khuôn mặt mộc mạc nở một nụ cười quyến rũ, chỉ nhìn thôi là không thể rời mắt được, âm cuối còn mang theo một tia khiêu khích:

“Tiêu tổng quan tâm đến tôi và Trần Tư Tề như vậy, là đang ghen sao?”

Đối mặt với cảm giác áp bách cường đại của Tiêu Nghiễn Chi, nàng mềm giọng, tựa như đoán được tâm sự của hắn, trong đôi mắt phủ một tầng sương mù.



Lịch đăng trên web 2-4 chương mỗi ngày.

Truyện đã full, ai muốn đọc full trước thì inbox page Tâm Trầm Hương Uyển nhé!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK