Mục lục
Truyện Nhiệm Vụ Sinh Đẻ Cố Hạnh Nguyên Lưu Ly Trản Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Người nọ chính là Vân Chi Lâm, hôm nay anh ta mặc một bộ đồ thoải mái: “Ngày mai là đêm Noel rồi, vậy nên từ hôm qua tôi đã cho mọi người nghỉ lễ giáng sinh, bây giờ tôi cũng đang được nghỉ lễ.” Nói rồi anh đặt chiếc hộp đang cầm trong tay lên một chiếc bàn trống.

“Nghỉ lễ?” Anna hỏi lại, rồi cô bỗng bật cười: “Người ta được nghỉ lễ thì đi khắp thế giới, còn anh vẫn cứ loanh quanh ở đây.”

Vân Chi Lâm mở chiếc hộp ra, thái độ thờ ơ: “Đâu ai quy định là nghỉ lễ phải đi khắp thế giới đâu, đúng không? Chỉ cần trong lòng thấy vui vẻ thì ở chỗ nào mà chẳng giống nhau?”

Anna nhìn anh lấy từ trong chiếc hộp ra hai chiếc dĩa sành trắng và hai đôi đũa. Thậm chí còn có những thứ gia vị như dấm và ớt.

“Chắc giờ này Bắc Minh Thiện và Nguyên đang ăn ngon uống tốt trong một nhà hàng nổi tiếng nào đó. Chúng ta cũng không thể ăn uống quá đạm bạc được, cơm trắng rau xào gì đó thôi dẹp đi.” Nói rồi anh lấy hai đĩa sủi cảo còn đang bốc khói nghi ngút từ trong hộp ra.

Anna phì cười trước những lời nói của anh: “Anh nói không ăn đồ đạm bạc, ra là ăn món này ấy à?”

Vân Chi Lâm gật đầu rồi nghiêm túc nói: “Đúng rồi. Theo truyền thống của người nước ta thì cơm trắng có thể ăn mỗi ngày được, nhưng sủi cảo lại là món không thể thiếu vào ngày tết, và chỉ lúc đó mới có thôi.”

Những lời cảm nghĩ sâu sắc về sủi cảo của anh khiến Anny thấy rất buồn cười. Cũng nhờ vậy mà cảm giác ngượng nghịu lẽ ra nên hiện hữu giữa hai người đã hoàn toàn biến đâu mất.

Tất nhiên một phần cũng nhờ những lời mà Cố Hạnh Nguyên nói với cô trước kia. Sự bối rối của Anna hoàn toàn không liên quan gì đến những người bên cạnh mà xuất phát từ chính cô.

Khi con người ta từng phải chịu tổn thương trong một mối tình nào đó, họ sẽ rất cẩn thận và dè dặt khi đến với những mối tình tiếp theo.

Nhưng điều đó không có nghĩa là họ không cần tình yêu, sự thật là vẫn cần, cần có một mối tình khác để bảo vệ bản thân mình.

Vân Chi Lâm sắp bát đũa ra rồi bước đến trước mặt Anna, anh vươn tay như thể đang mời cô nhảy cùng mình trong một buổi tiệc sang trọng: “Cô Anna, tôi có thể mời cô cùng ăn sủi cảo không?”

Anna cũng rất hợp tác, cô nhẹ nhàng chìa một bàn tay về phía anh: “Được thôi. Từ đó đến giờ chưa từng có ai mời tôi ăn sủi cảo đâu, anh là người đầu tiên đó.”

“Vậy sao? Nếu thế thì vinh hạnh cho tôi quá.”

Khuôn mặt của cô ửng hồng, hai người cùng ngồi đối diện trên bàn.

***

Một điệu nhảy kết thúc, Bắc Minh Thiện và Cố Hạnh Nguyên cùng cúi chào mọi người xung quanh.

“Chú hai, Nguyên, hai người nhảy rất đẹp. Nhất là Nguyên đó, không ngờ em tiến bộ nhanh đến vậy. Tôi mời hai người một ly nhé!”

Bắc Minh Diệp Long đứng trước mặt hai người nói, đúng lúc đó có một người bồi bàn bưng rượu bước ngang qua, anh ta quay lại cầm một ly rượu lên.

Bắc Minh Thiện nhìn anh ta rồi khẽ gật đầu nói: “Hôm nay rất đông vui, xem ra cậu cũng có thể gánh vác được vị trí tổng giám đốc Bắc Minh Thị đó. Cố gắng lên, hãy phát triển nó ngày một lớn mạnh như chính cậu đã nói.”

Nói rồi anh cũng bưng một ly rượu lên.

“Diệp Long, cảm ơn vì đã dành cho em những lời khen có cánh trước mặt mọi người. Thật ra tôi rất hiểu bản thân mình, Bắc Minh Thị thiếu chút nữa đã sụp đổ trong tay em rồi, thật sự em chẳng có tư cách gì để tiếp tục nắm giữ vị trí đó. Bây giờ thấy anh dẫn dắt công ty ngày một phát triển như vậy, em thật sự mừng thay cho anh. Nào, chúng ta cùng cụng ly.”

Cố Hạnh Nguyên giơ cao ly rượu trong tay.

“Cụng ly…”

“Cụng ly.”

Hai người đàn ông cùng giơ cao ly rượu.

Tiếng ly thủy tinh va vào nhau giòn tan khiến lòng Bắc Minh Diệp Long bồi hồi khó tả.

Bầu không khí trong buổi tiệc hôm nay hài hòa đến bất ngờ, đến nỗi khiến Bắc Minh Diệp Long thấy có đôi chút cảm động.

***

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK