• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì lý do là Hạ Bối Doanh đang mang thai bảo bối ở trong bụng, nên Lăng Từ Vương tuyệt đối cự tuyệt với cái ý định đi tuần trăng mật của cả hai. Dù trong đầu anh đã tính toán rất kĩ mọi thứ, từ nên đi hưởng tuần trăng mật ở nơi nào cho đến đi chơi ở những chỗ nào anh đều đã tính hết rồi. Nên chắc là sau khi cô hạ sinh xong tiểu bảo bối, anh nhất định sẽ cho cô đi hưởng tuần trăng mật.



Công việc ở tập đoàn Lăng Thị bây giờ hầu hết anh đều giao cho Mạc Dũng, cùng với năm con người kia, chính là Vĩnh Tuân, Hinh Trác, Lập Thành, Hạo Trạch cùng Hải Quỳnh lo liệu hết tất.



Dù anh vắng mặt, nhưng hằng tuần anh cũng dành ra vài ngày để đi tới tập đoàn kiểm tra, nếu chuyện gấp rút hơn, thì có thể trực tiếp qua Ngự Cung Vân để bàn bạc. Nhưng hiếm khi thấy ai tới đây, bởi vì anh muốn cô được hưởng một không gian tốt nhất, chu toàn tỉ mỉ dưỡng thai ha.



Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thê nô chính hiệu cho bà xã đại nhân ở Ngự Cung Vân này không ai khác mà chính là chủ tịch Lăng Từ Vương đây! Cưng vơ thì cưng cho tới bến luôn, hết thẩy tất cả mọi thứ trong nhà bây giờ cô đều muốn anh chính là người phục vụ không lương chính hiệu.



Quản gia cùng gia nhân trong nhà không khỏi ngạc nhiên tột độ khi ông chủ của mình suốt ngày tàn độc không ai đọ lại, mà hôm nay lại vì vợ mình mà không dám nói một thứ gì. Câu nói nếu có thể tìm được đúng người đàn ông của đời mình, anh ta suốt đời có thể cưng chiều bạn như công chúa quả thật không sai. Điển hình nhất chính là đây, Lăng Từ Vương cùng với Hạ Bối Doanh aa!



- Ông xã, em đây thật là khát nước nha. _ Bối Doanh chiễm chệ ngồi thoải mái trên chiếc ghế kia mà lên tiếng than vãn, chưa đầy một phút sau, gia nhân trong nhà lại thấy Lăng Từ Vương đeo ở người một chiếc tạp dề màu xanh dương có in hình doraemon bước ra, mồ hôi nhễ nhại ở trán a.



- Bà xã, em muốn nước ép hay sinh tố? _ Anh tươi cười nói, đối với cô, anh chưa bao giờ nghĩ tới sau này không cưng chiều cô nữa. Mà là phải cực kì cưng chiều sủng nịnh mới đúng nha.



- Nước ép cam vẫn thật là tốt hơn. _ Cô dùng tay đặt lên cằm suy nghĩ, rất liền nhanh chóng đưa kết quả ra. Lăng Từ Vương không hề tỏ thái độ gì, trái lại còn nói: " Năm phút sau liền đưa em. "



Hạ Bối Doanh nở nụ cười ngọt ngào nhìn anh, thật ra hành anh như vậy vừa vui mà vừa tội. Nhưng mà cũng đáng chứ bộ, anh đã nói cưng chiều sủng nịnh cô nhất không phải sao?



Chưa đầy năm phút sau, một ly nước ép cam đã ở sẵn trước mặt của cô. Hạ Bối Doang đưa tay nhận lấy, anh chưa đưa liền, còn hơi chu mỏ ra, để cả hai hôn nhau một cái như vậy mới chịu!



Sau đó, Từ Vương xoay người vào bếp làm tiếp công việc dang dở, chắc chắn chính là nấu ăn cho cô rồi. Khẩu vị cô bây giờ chỉ muốn ăn đồ ăn anh làm a.



Cô từng nói: " Cho dù đầu bếp có làm ngon đến cỡ nào cũng không bằng lại ông xã của em. " _ Vì câu nói đó do cô nói ra, anh liền đi học thêm nấu ăn a.



Hỏi xem có gì mà anh không đáp ứng được cô không chứ? Ông xã đại nhân.



Phụ nữ mang thai thường dễ bị chuột rút hoặc tê chân, anh am hiểu về việc này do tìm hiểu được ở trên mạng. Về sau, mỗi tối anh đều xoa bóp cho cô..



Từng động tác rất thành thạo và thêm phần nhẹ nhàng, làm giãn ra dây thần kinh của chân sẽ giúp thoải mái hơn..



- Vương, anh thích con của mình là gái hay trai? _ Buổi tối, cô cùng anh thường ngồi lại nói chuyện phiếm..



- Kết tinh của anh và em, đằng nào ra cũng yêu hết. _ Giọng nói kia phát ra toàn là sự ôn nhu thương yêu cô hết.



Thêm một cái nữa, phụ nữ khi mang thai đều thèm đồ ăn bất kể ngày đêm sáng tối gì cũng không màng. Lại hay đòi hỏi vô cớ, cô cũng không ngoại lệ.



- Em đói, em đói. _ Mười hai giờ đêm, cô lại than đói, liên tục lay người anh.



- Muốn ăn gì đây? _ Anh mơ màng dụi mắt tỉnh dậy, chiều bà xã hết mình ha.



- Em thèm mì ý, anh làm đi. _ Cô lại giở trò nhõng nhẽo để anh đi làm a.



- Ngồi đợi anh một chút. _ Trạng thái có hơi tỉnh hơn một chút, anh lại rời giường ngay lập tức đi xuống bếp, cô lại ngồi trên giường bật phim lên coi.



Rất nhanh, Từ Vương đã quay trở lại với đĩa mì ý trên tay nóng hổi, lại rất thơm nữa. Bối Doanh nhận lấy rồi ăn ngon lành, đúng là đói chết cô rồi nè!



Ăn xong, cô đi vệ sinh cá nhân lại một chút, sau đó quay lại giường nằm ngủ thật ấm áp. Bụng no vậy có thể ngủ a!



Anh xuống bếp rửa lại đĩa quay lên đã thấy cô ngủ mất tiêu rồi, tự mình cười lên một tiếng. Có phải anh cưng chiều cô quá rồi không? Cũng không đúng...



Có thể làm những điều nhỏ nhặt này cho người phụ nữ mình yêu nhất, đó được coi là niền vinh hạnh. Tình yêu đúng là có thể làm người ta thay đổi.



- -----------



[ Tác giả: @seunghyunttop ]

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK