Mục lục
Một Thai Ba Bảo Papa Tổng Tài Siêu Hùng Mạnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 797:

 

“Nhạc Cần Nghiên, em nhìn trong mắt chị không thấy chút chân thành sao?

 

Sau cùng, chuyện vợ chồng cãi nhau đều khuyên hợp không khuyên ly, em hy vọng bọn họ sẽ ly hôn sao?

 

Cũng đừng quên, buổi sáng hai đứa nó mới lĩnh chứng .”

 

Khóe miệng Nhạc Cẩn Nghiên giật giật, nhìn thấy Lam Lam mang vẻ mặt u buồn, nhẹ nhàng nắm chặt tay cô “Lam Lam, may mắn cũng là anh ấy, tuy rằng cậu chưa từng nói qua, nhưng tôi biết cậu vẫn luôn sợ hãi có một ngày cha máy đứa nhỏ lao vào tranh giành chúng, hiện tại là Lục Hạo Thành, không phải rất tốt sao?”

 

Trong mắt Lam Hân lóe lên tia tức giận, thật ra hờn dỗi nửa ngày, lửa giận trong cô đã bót đi rất nhiều

 

Lục Tư Tư cũng kích động gật đầu, “Tiểu Ức, em và A Thành, thật sự rất xứng đôi, hiện tại tốt rồi, hai đứa không chỉ yêu nhau, đứa nhỏ cũng con của cả hai .

 

Người đàn ông khác chị không dám nói, nhưng là A Thành thì chị có thể cam đoan cả đời nó cũng sẽ bội tình bạc nghĩa với em, chị chưa từng thấy nó chân thành yêu một người, chờ một người đến vậy, em là giác mộng đời này của thằng bé.”

 

Lục Tư Tư rớm lệ, đáy lòng kích động không thể kìm nén, cô không thể hạnh phúc, ít nhát A Thành nên hạnh phúc .

 

A Thành từ nhỏ đã rất đáng thương, sau khi cô rời đi, nó phải một mình đối mặt với mẹ con như lang sói Tần Ninh Trăn.

 

Tần Ninh Trăn lúc này cũng sợ , đem cổ phần công ty của hai chị em trả về.

 

“Lục Tư Tư, chị lau nước mắt đi .” Nhạc Cẩn Nghiên kinh ngạc, quá trình trưởng thành của hai chị em Lục Tư Tư, cô có nghe nói qua.

 

Lục Tư Tư vội lau nước mắt, liếc một cái “Em không biết phụ nữ đêu làm từ nước sao?”

 

Nhạc Cẩn Nghiên khẽ lắc đầu: “Không biết”

 

Lục Tư Tư: “Vậy em nhất định không phải phụ nữ.”

 

Nhạc Cần Nghiên: “Muốn thử chút không?”

 

Lục Tư Tư nhìn đôi gò bồng đào của Cẩn Nghiên rồi vươn tay ra “A……” Nhạc Cần Nghiên ngả người về sau, trừng mắt “Lục Tư Tư, chị không biết xấu hỗ.”

 

“Hang… ” Lục Tư Tư bí hiểm cười cười, “Nghiên Nghiên, người phụ nữ đã qua một lần đỏ như chị thì sợ cái gì?

 

Hơn nữa là em tự nói chị đến thử , nhưng cảm xúc thật tốt, nói như thế nào cũng là cỡ C nhỉ.”

 

Nhạc Cẩn Nghiên đỏ mặt, hai tay ôm ngực không nói lời nào.

 

“Hà ha. tệ. ” Lam Hân nhìn thấy Nhạc Cẩn Nghiên như vậy, nhịn không được nở nụ cười, Nghiên Nghiên so với cô còn đầy đặn hơn nhỉ?

 

Lục Tư Tư vừa nghe, thấy Lam Hân nở nụ cười, cũng cười theo: “Tiểu Ức, chị biết A Thành lừa em là không đúng, nhưng hãy bao dung một chút, bao dung đối phương, các em gặp nhau không dễ dàng, A Thành lừa em có thể là có nỗi khổ , thằng bé tuy rằng trầm mặc ít lời, nhưng tâm từ không tồi, đặc biệt là với chuyện của em, nó lại càng cần thận không dám có một chút sai lầm.”

 

Lam Hân khẽ gật đầu, “Chị Tư Tư, thật ra em cũng không tức giận như vậy , tựa như hai người nói, may mắn người bảy năm trước là anh ấy.”

 

Nhạc Cẩn Nghiên cười khẽ : “Xem ra cậu đã nghĩ thông suốt , Lam Lam, cậu nói rất đúng, may mắn là Lục Hạo Thành, nếu không, với hiểu biết của tôi, cả đời này cậu sẽ cảm thấy rất có lỗi với Lục Hạo Thành .

 

Giờ đây, khi cậu nhìn thấy một ngày nắng hết mây và sương mù, tin tưởng một người còn vui hơn là ghét một ai đó, sau khi cậu đã phải chịu đựng bao nhiêu năm trời, rốt cuộc ông trời sẽ đối xử tử tế với cậu. “

 

Lam Hân cười gật đầu, ánh mắt sáng ngời như nước mùa thu.

 

“Chị Tư Tư, Nghiên Nghiên, cám ơn hai người.”

 

Lam Hân nhìn qua, may mắn bên người còn có các cô.

 

Cái gọi là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.Đôi khi cô không thể nhìn rõ một số chuyện, nêu người khác ở bên cạnh nhắc nhở cô một chút, cô có thể nghĩ thông suốt vấn đề, bao dung tha thứ sẽ hạnh phúc hơn hận thù, đây là điều cô luôn biết.

 

fCóC bóc ” Bỗng nhiên có người gõ cửa, Lam Hân nói: “Tiên vào.”

 

Lam Tử Tuần trong tay cầm một túi tư liệu đi đến.

 

Lam Hân: “Tiểu Tuần, lại đây ngồi.”

 

Lam Tử Tuấn nhìn thoáng qua Nhạc Cần Nghiên cùng Lục Tư Tư, chào xong mới đi qua.

 

Lục Tư Tư nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Tuấn, giờ phút này kích động không kìm được nước mắt.Trước đó, cô cũng không để ý A Thành cưới một bà mẹ đơn thân có 3 đứa con, chỉ cần có thể khiến A Thành hạnh phúc, như thế nào đều có thể, hơn nữa cô cũng rất thích 3 anh em Tiểu Tuấn, hiện tại ba đứa lại là đứa nhỏ của A Thành, khiến cô cảm giác chuyện này càng thêm hoàn mỹ .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK