• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 08: BỊ CẮM SỪNG

Vào trong nhà hàng, bên tai Đường Nhật Khanh vẫn vang vọng giọng của người đàn ông đó.

Triệu Văn Thành đã ngồi đợi trong nhà hàng từ lâu, thấy cô tới, liền nở nụ cười xấu xa: “Cô Đường, lâu lắm rồi không gặp!”

Đường Nhật Khanh nhịn cái cảm giác buồn nôn vào bụng, cố gắng nặn ra một nụ cười: “Giám đốc Triệu, chào buổi tối.”

“Ui chao, không cần khách khí thế! Hiếm khi cô Đường mới nể mặt ăn một bữa với tôi.”

Vừa nói, anh ta vừa giang tay khoác ôm vai cô, ép mạnh một cái.

Đường Nhật Khanh không ngờ lá gan tên này lớn thế, dám động chân động tay với cô trước mặt bao nhiêu người, nụ cười vốn đã miễn cưỡng giờ đông cứng lại.

Đang lúc đấu tranh xem có nên đẩy anh ta ra không, cô ngẩng đầu lên bỗng nhìn thấy Bùi Duy.

Bùi Duy ôm một cô gái ăn mặc hở hang, trông giống như người phụ nữ cô gặp ở chung cư tối đó.

Hôm ấy cô không nhìn rõ người phụ nữ này, nay cuối cùng cũng nhìn rõ rồi, là một nữ minh tinh đang nổi trong làng giải trí – Chương Tú Tú.

Bùi Duy hình như không ngờ sẽ gặp Đường Nhật Khanh ở đây, gương mặt hơi ngẩn ra, rồi mới nhìn thấy đôi tay đang khác vai cô của Triệu Văn Thành.

Anh ta dường như hiểu ra ngay, trong mắt đầy ý giễu cợt, cười khẩy, đi thẳng đến chỗ Đường Nhật Khanh: “Đường Nhật Khanh, đúng là không ngờ, cô vừa phủi sạch quan hệ với tôi, đã tìm được chỗ mới nhanh thế rồi cơ à?”

Trước mặt Triệu Văn Thành, cô không muốn phí lời với tên này, nên dứt khoát coi như chưa nhìn thấy, quay đầu cười với Triệu Văn Thành nói: “Giám đốc Triệu, tối nay chúng ta chưa ăn cơm, hay đi ăn chút gì đó đi?”

Đường Nhật Khanh vốn đã xinh đẹp, lúc này lại mang bộ dáng ngoan ngoãn nghe lời, chẳng tên đàn ông nào chống đỡ được sức hút này, càng huống hồ là tên quỷ háo sắc như Triệu Văn Thành?

Trong mắt anh ta chỉ có nữ sắc, không nhìn thấy gì khác nữa, cũng không quan tâm người trước mặt là ai: “Được được được! Cô Đường đói rồi thì cứ nói với tôi, tôi đã chuẩn bị bàn ăn thịnh soạn ở đây, chúng ta đi bảo quản lí lên món ngay!”

Đúng lúc hai người định bỏ đi, Bùi Duy ánh mắt như dao lóe lên, nhấc tay chặn cô lại, Chương Tú Tú đang dính bên người thì bám lấy vai anh ta: “Anh Duy, anh sao vậy? Cô Đường người ta đang bận ‘công chuyện’, chúng ta đừng làm phiền bọn họ nữa được không?”

Sắc mặt Bùi Duy càng khó coi, lạnh lùng nhìn người phụ nữ bên cạnh.

Mà Chương Tú Tú cứ không nhận ra, làm nũng tiếp: “Anh Duy, anh đừng lo nữa mà, anh xem, cô Đường giỏi lắm! Chắc đã tìm được người mới từ lâu rồi, xem bọn họ vừa rồi thân mật thế nào kìa, làm gì giống như vừa mới quen…Á!”

Cô ta còn chưa nói hết lời, Bùi Duy nổi gân trán xoay người, cho cô ta một bạt tai!

Tiếng động làm mọi người trong nhà hàng đều nghe thấy cả.

Má Chương Tú Tú hằn vết đỏ, không kịp nói nhiều, cô ta bị người trước mắt bóp lấy cổ: “Cô nói thế là có ý gì! Cô chỉ là diễn viên hạng ba trèo được lên giường của tôi, tôi mà không giúp cô, cô được như thế này à?”

Bùi Duy tức hằm hằm, khác hẳn với con người hiền hòa nho nhã vừa rồi, Chương Tú Tú bị dọa phát hoảng, run rẩy giải thích: “Không, không phải đâu, anh Duy, em, em không có ý đó!”

“Vậy cô nói xem, cô có ý gì?” Anh ta cúi đầu nhìn Chương Tú Tú, ánh mắt đầy sát ý: “Tôi nói cho cô biết, Đường Nhật Khanh chẳng qua chỉ là thứ tôi không cần đến nữa, dù có thế nào cũng không đến lượt cô mở miệng, biết chưa?”

“Em, em biết rồi…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK