Tôi sờ gáy người đàn ông đầu hói:
“Này đầu hói, ông mà còn không đi, làm sao tôi cùng Tiểu Thư Màu Hồng giúp ông ghép đôi?”
Tiểu Thư Màu Hồng đang ngồi trên tủ thuốc cao, nhìn xuống tôi nói:
“Thật ra gã đầu hói này nói chuyện cũng thành khẩn, không biết tại sao lại chưa có đối tượng?”
Tôi hỏi:
“Có cách nào để đi vào tâm trí của ông ấy xem lại những kí ức hay những chuyện đã từng xảy ra hay không?”
Tiểu Thư Màu Hồng lắc đầu:
“Không có cách nào cả, chỉ có thể dựa vào sự quan sát và suy đoán, sự mạo hiểm của việc kết đôi chính là ở đây, có khi nhìn bên ngoài rõ ràng là một cặp lương duyên, nhưng có khi lại không cẩn thận đem một tên bị bệnh AIDS ghép đôi cho một cô gái khỏe mạnh, điều này sẽ làm lỡ dở cuộc đời người ta. Nhìn được tâm tư và kí ức của con người ư? Ôi dào, có lẽ chỉ có Thượng Đế mới làm được.”
Tôi tò mò:
“Thực sự có Thượng Đế sao?”
Tiểu Thư Màu Hồng nghiêng đầu:
“Chắc là có, ở phương Tây bọn họ cũng có các thế hệ Thần, có lẽ sau này cậu sẽ gặp được.”
Chúng tôi tiếp tục lắng nghe cuộc đàm phán giữa hai người kia, kỳ thực vô cùng nhàm chán, tuy gã đầu hói là người đàn ông lương thiện, ăn nói cũng thật thà, nhưng thiếu đi tính hài hước, chẳng trách không thu hút được phụ nữ.
Trong lúc sắp bắt đầu hối hận vì chọn nhầm đối tượng để mở hàng thì cánh cửa trong quầy thuốc mở ra, một người phụ nữ khoảng chừng ba mươi mấy tuổi bước ra, trên tay cầm một quyển tạp chí, bước đến ngồi vào chiếc ghế mây trong phòng.
Người đàn ông đầu hói liếc nhìn người phụ nữ ấy, khóe miệng giấu đi một nụ cười.
“Ôi trời, gã này yêu thầm người ta cũng lâu rồi đây?”
Tôi vừa nói vừa nhìn người phụ nữ đang xem tạp chí.
Người phụ nữ này không được xem là rất đẹp, nhưng có sự thùy mị của người phụ nữ trưởng thành.
Tiểu Thư Màu Hồng đang ở trên tủ thuốc nói:
“Vậy thì cô ấy đi?”
Tôi giật mình:
“Có nhanh quá không?”
Tiểu Thư Màu Hồng lấy ra từ trong áo chiếc hộp màu đen ném xuống cho tôi:
“Cậu tự quyết định đi, bất kể như thế nào tớ đều tán thành.”
Tôi nhận lấy chiếc hộp, cười khổ:
“Tin tưởng tớ vậy sao? Việc này có liên quan đến âm đức của cậu đó!”
Tiểu Thư Màu Hồng nói:
“Không có gì, chỉ là hi vọng sau này cậu cũng có thể tin tưởng tớ.”
Tôi nhìn kỹ người phụ nữ kia, không thấy có dây tơ hồng, rồi khi nhìn trên người chủ quầy thuốc, lại phát hiện ra một sợi dây cực mảnh được buộc ở ngón giữa, có thể thấy người phụ nữ này không phải là vợ của chủ quầy, hoặc có thể họ chỉ là mối quan hệ anh em.
Đây là lần đầu tiên tôi làm ông tơ bà nguyệt như trong truyền thuyết, thực đáng để ghi nhớ, cần phải thận trọng một chút.
Tôi nói:
“Có thể quan sát người phụ nữ này một đêm hay không?”
Lúc này người đàn ông đầu hói không nghe lọt lời nào của chủ quầy được nữa, lời nói thì lộn xộn lại cứ luôn đưa mắt nhìn trộm người phụ nữ trên chiếc ghế mây kia.
Tiểu Thư Màu Hồng gật đầu nói:
“Được thôi, nhưng trước tiên cậu dùng dây tơ hồng buộc vào ngón giữa bên tay trái của người đàn ông đầu hói kia đi, nếu không trong vòng ba ngày nhỡ không tìm được gã này thì gay to.”
Tôi kinh ngạc hỏi:
“Hả? Nhưng ngộ nhỡ tớ phát hiện được người phụ nữ này không thích hợp với ông ấy thì sao, không phải là cần đi tìm người phụ nữ khác trong ba ngày này sao?”
Tiểu Thư Màu Hồng cười ha hả nói:
“Ngốc quá! Lo lắng vậy à! Dây tơ hồng buộc được thì tháo được! Chẳng lẽ không tháo được cũng không biết đường cắt đi hay sao?”
Cô nói xong liền ném ra một chiếc kéo nhỏ bằng ngón tay cái:
“Đa tình luôn bị vô tình làm tổn thương. Cây kéo này cũng vừa hợp được gọi là kéo tuyệt tình, một khi cắt, dây tơ hồng sẽ đứt ngay, hoặc khi phát hiện ra hai người không hợp nhau, một nhát có thể cắt đứt duyên phận giữa hai người, hoặc khi không tìm được đối tượng thích hợp cho người kia cũng có thể dùng để cắt đi sợi dây đã buộc trước đó.”
Tôi nhận lấy chiếc kéo tuyệt tình, mỉm cười:
“Thì ra chia tay cũng là nhiệm vụ của Nguyệt Lão.”
Tiểu Thư Màu Hồng nói:
“Cũng không hẳn vậy, những người yêu nhau cũng có thể tự mình quyết định, tớ đã nói rằng dây tơ hồng chỉ tạo ra cơ hội. Kéo tuyệt tình dùng nhiều nhất là khi Nguyệt Lão phát hiện ra bản thân mình trước kia ghép nhầm đôi, để tránh tổn hại âm đức mới dùng nó cắt đi dây tơ tình. Có điều Nguyệt Lão thường rất ít khi để ý theo dõi những dây tơ hồng đã buộc trước đó, làm như vậy cũng đều vì vô tình gặp lại những đối tượng trước kia mà thôi.”
Thế là, tôi lấy một đầu dây tơ hồng buộc vào ngón giữa trên bàn tay trái người đàn ông đầu hói kia, một đầu khác vẫn cất ở trong chiếc hộp màu đen.
Tôi không lo lắng sợi dây sẽ bị đứt bởi vì tục ngữ có câu: “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ”, thế nên theo lý mà nói, dây tơ hồng nhân duyên có thể kéo dài, đôi khi nó có thể đủ dài để buộc một vòng quanh trái đất.
Một giờ đồng hồ sau, người đàn ông đầu hói và chủ quầy quyết định xong đơn hàng thì miễn cưỡng rời đi.
Tôi nghĩ thầm:
“Đầu hói này là người lương thiện, lại không chuộng bề ngoài, những người con gái thích ông ấy đáng ra không ít mới đúng.”
Buổi tối, tôi cùng Tiểu Thư Màu Hồng ngồi trong căn phòng của người phụ nữ kia cùng xem tạp chí, tivi, tiểu thuyết.
Sau đó từ trong câu chuyện giữa cô ấy cùng ông chủ quầy thuốc mới biết, cô ấy quả nhiên là em của ông ấy, bởi vì vừa chia tay bạn trai chưa bao lâu, tâm trạng tuột dốc, cả ngày cứ ngẩn ngơ không có mục đích.
Tuy vậy, nhưng tôi nhìn cô ấy là một người không có khuyết điềm gì lớn, nếu đầu hói đã thích, tôi cũng tính giúp người ta hoàn thành ước nguyện vậy.
Tôi nói:
“Tớ buộc đây?”
Tiểu Thư Màu Hồng gật đầu:
“Buộc nhanh đi, chúng ta đổi nơi khác, ở đây buồn chán quá.”
Thế là, tôi lấy đầu dây còn lại trong chiếc hộp đen ra, cẩn thận buộc nó vào ngón tay của người phụ nữ ấy. Có điều tôi không dám dùng cái gọi là niệm lực, chỉ là đơn thuần đưa duyên phận đến với họ, về phần tình cảm đều phải dựa vào hai người bọn họ.
Tôi hài lòng nói:
“Quên đi những chuyện không vui trước kia, hưởng thụ đoạn tình cảm mới này đi!”
Cứ như thế tôi báo cáo kết quả sợi dây tơ hồng tôi buộc lần đầu tiên.