"Ngăn kẻ không biết điều làm việc xấu!"
"Mày cho rằng mày hơn tao sao?Thứ không ra gì,chỉ biết quyến rũ đàn ông!"
*Chát*-nàng cuối cùng cũng tát Hạ Nữ Linh một cái,chỉ có điều thâm tâm nàng không có ý muốn đó mà là Hạ Tước thật sự muốn như vậy.Đúng vậy,thân thể này đang theo cảm giác của chủ nhân nó mà hành động,có lẽ chính cả Hạ Tước cũng từ lâu đã biết rõ con người của nữ chính nhưng không nói.Hạ Nữ Linh trên đôi mắt còn có chút bàng hoàng,từ nhỏ đến giờ Hạ Tước tuyệt đối nghe lời,chưa từng làm tổn hại đến nàng ta,tại sao bây giờ lại phản nàng?Nhất định phải có nguyên do.
"Mày dám!"-Hạ Nữ Linh tức giận định tát lại,nào ngờ nàng lại nhanh nhẹn giữ được tay nàng ta,ghét bỏ nói:
"Có gì không dám!Ra vẻ thanh cao,cuối cùng cũng chỉ là cốc ghẻ muốn trở thành thiên nga,rác rưởi mà đua đòi là công chúa,tao ghét nhất loại thâm độc,vì mình hại người như mày,cố mà sống cho phải phép đi!"-nói rồi,nàng thả tay làm Hạ Nữ Linh kia té ngã,bản thân khinh bỉ bỏ đi,nàng muốn đi một mình.Hạ Nữ Linh nhìn theo bóng lưng dần khuất của Hạ Tước mà tức giận đứng lên,Hạ Tước này tại sao lại thay đổi nhiều như vậy?Cả lực cũng mạnh hơn bình thường,còn không đi làm cái đuôi lúc nào cũng bám theo Đông Phương Dương Minh nữa mà lại ở nhà phá hoại kế hoạch của ả.Thật tức chết mà...