• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Thanh Yến cầm hộp quà mở ra xem, bên trong có một chiếc đồng hồ đeo tay, kiểu dáng đồng hồ theo phong cách cổ điển, nhưng vẫn là phiên bản giới hạn, ánh mắt của tiểu hoa lan không tệ. Lần trước anh kéo Vân Tụ vào danh sách đen nhìn thấy số tiền Vân Tụ chuyển cho Xu Mạn bằng với giá đồng hồ này, xem ra cô lấy hết tiền bán đan dược vào thứ này.

Trong lòng Thẩm Thanh Yến ấm áp: “Không tệ, em đeo lên cho anh đi.”

Xu Mạn gật đầu, lấy đồng hồ đeo lên cho Thẩm Thanh Yến, màu đen kết hợp với Thẩm Thanh Yến càng lộ vẻ chín chắn.

“Anh Thẩm, anh thích không?” Xu Mạn ngửa đầu nhìn về phía Thẩm Thanh Yến, vẻ mặt chờ mong hỏi.

“Em tặng gì thì anh cũng thích.” Thẩm Thanh Yến hôn lên trán cô, sau đó cũng lấy quà tặng của mình ra đưa cho Xu Mạn: “Em cũng mở ra xem đi.”

Xu Mạn mở quà của Thẩm Thanh Yến, bên trong là một chiếc vương miện, trên đó có khảm kim cương và đá quý, giá trị rất xa xỉ, càng quan trọng vô cùng đẹp.

Thẩm Thanh Yến thấy trong mắt cô lóe sáng, ý cười trên môi càng thêm dịu dàng: “Tuần sau có một hoạt động, đến lúc đó anh em tham gia với anh.”

“Vâng! Anh Thẩm, chắc chắn vương miện này tốn rất nhiều tiền đúng không?”

Trong thế giới này khoáng sản cũng rất đắt, hơn nữa đá quý được mài giũa đẹp như vậy càng xa xỉ, hiện tại Xu Mạn biết rõ giá cả của những món hàng xa xỉ, cũng biết doanh thu và chi phí của nông trại mỗi ngày.

Sau khi cô hiểu được thì biết rõ Thẩm Thanh Yến rất tốt với mình, Thẩm Thanh Yến mua quần áo túi xách trang sức hàng hiệu tốt nhất, chưa từng ghét bỏ cô tiêu nhiều tiền. Thẩm Thanh Yến kiếm lại nhiều hơn, nhưng mấy thứ này này có giá không hề nhỏ.

“Kiếm tiền đương nhiên phải tiêu xài.” Thẩm Thanh Yến lấy vương miện ra đeo lên đầu cho cô, hài lòng nói: “Em đội vương miện thật là xinh đẹp.”

Xu Mạn ôm eo Thẩm Thanh Yến, hơi ngửa đầu nhìn anh, vẻ mặt say mê.

Thẩm Thanh Yến cúi đầu hôn cô một cái: “Bên ngoài có tuyết rơi, em có muốn ra ngoài chơi không?”

“Được! Chúng ta cùng làm người tuyết.” Xu Mạn kéo Thẩm Thanh Yến ra ngoài, Thẩm Thanh Yến giữ chặt cô lại, đi lấy một cái khăn quàng cổ ấm áp cho cô.

“Bên ngoài rất lạnh, em mặc nhiều rồi mới ra ngoài.” Thẩm Thanh Yến nói.

Xu Mạn đứng ở tại chỗ để Thẩm Thanh Yến mặc áo khoác cho mình, cô nhìn anh cẩn thận dịu dàng thì trong lòng vô cùng hạnh phúc.

“Anh Thẩm.”

Thẩm Thanh Yến sửa cổ áo cho cô: “Hả?”

“Anh cũng mặc nhiều một chút, anh cúi xuống, em đeo khăn quàng cổ cho anh.” Xu Mạn lấy khăn quàng cổ màu xanh biển đeo lên cho Thẩm Thanh Yến, cô ngước mắt lên nhìn thấy trong mắt Thẩm Thanh Yến đầy dịu dàng.

Tuyết rơi ở phương nam rất nhẹ, từng bông tuyết bay trong không khí rồi rơi xuống.

Thẩm Thanh Yến lấy tuyết đọng rồi đắp thành hai người tuyết nhỏ, Xu Mạn tìm đồ trang trí cho chúng nó.

“Đây là anh và em, em phải chụp ảnh lại.” Xu Mạn lấy điện thoại ra chụp hình mình và Thẩm Thanh Yến, sau lưng bọn họ là hai người tuyết.

Bởi vì tuyết đọng không nhiều lắm, hai người tuyết rất nhỏ, nhưng Thẩm Thanh Yến đắp rất đẹp.

Lúc hai người quay “Minh Tinh Đại Tác Chiến”, dưới sự giúp đỡ của Phương Viện Viện, cô đã đăng ký một tài khoản Weibo, gần đây cô chụp ảnh hoa và động vật rồi đăng lên, phòng làm việc Thẩm Thanh Yến còn theo dõi Weibo của cô. Trong một năm cô không ở đây, Thẩm Thanh Yến quản lý Weibo đó, đăng lên ảnh gốc cây hoa lan.

Fan Thẩm Thanh Yến đào ra được tài khoản của Thẩm Thanh Yến, bởi vì các nhân viên và khách quý của “Minh Tinh Đại Tác Chiến” theo dõi tài khoản này. Mà Thẩm Thanh Yến nổi tiếng thích hoa lan, trên Weibo của anh có nhiều ảnh hoa lan cũng dễ hiểu.

Xu Mạn chuẩn bị chụp ảnh người tuyết đăng lên, Thẩm Thanh Yến nhìn thoáng qua lại kéo hai người vào khung hình, bông tuyết bay lả tả xung quanh. Xu Mạn đỏ bừng vì gió thổi, con ngươi đen bóng có thần nhìn vào ống kính; Thẩm Thanh Yến cầm điện thoại, tay kia kéo mặt cô sát vào mặt mình.

Hai người nở nụ cười nhẹ, vừa bình yên vừa hạnh phúc.

Thẩm Thanh Yến chọn một biểu cảm trái tim và đăng hai bức ảnh lên, sau đó anh đặt điện thoại qua một bên, anh và Xu Mạn đi đến đình trên núi nghỉ ngơi.

Tầm nhìn trên núi rất rộng, đứng ở đình hóng gió có thể nhìn thấy biển hoa lan và nhà gỗ nhỏ của bọn họ. Vào đông hoa lan không sợ lạnh mà còn nở rộ, hương thơm bay khắp núi.

Xu Mạn hít sâu một hơi, linh lực của cô nhiều hơn ngày xưa khiến cô cảm thấy đặc biệt thoải mái. Cô đi phía trước Thẩm Thanh Yến, hít sâu một hơi, mùi hương trong không khí bay vào trong cơ thể làm cho tinh thần phấn chấn.

Thẩm Thanh Yến không nhanh không chậm đi theo sau, anh thấy cô hào hứng thì tâm trạng cũng vui vẻ. Anh thích cuộc sống đơn giản này, cũng thích Xu Mạn ngây thơ, từ khi anh có tiểu hoa lan, cuộc sống cũng trở nên sống động hơn.

Anh muốn giữ gìn vẻ ngây thơ của cô.

Thẩm Thanh Yến lấy điện thoại ra chụp Xu Mạn mấy tấm. Bông tuyết bay xuống, trong biển hoa mênh mông chỉ có hai người bọn họ, bình yên lại hạnh phúc.

“Anh Thẩm, mau tới đây!” Xu Mạn quay đầu, vẫy tay với Thẩm Thanh Yến.

Thẩm Thanh Yến thấy cô thần bí thì đi tới, Xu Mạn kéo đến gần một bụi hoa lan, nhỏ giọng nói: “Anh thấy không, ở đó có một con thỏ hoang, màu xám. Không phải chúng ta nuôi, không biết từ đâu chạy tới, em muốn bắt nó.”

Xu Mạn mua thỏ màu trắng, Thẩm Thanh Yến cũng không biết thỏ hoang này ở đâu, nhưng trước kia chỗ này là rừng hoang dã, trước khi anh xây vườn hoa lan thì chưa khai phá núi rừng, có thỏ đến đây cũng chẳng có gì lạ.

Thẩm Thanh Yến làm động tác im lặng, anh và Xu Mạn bắt thỏ hoang, khi Xu Mạn đến gần thỏ hoang thì trong mắt lóe lên, khom lưng nhào về phía thỏ hoang.

Mặc dù động tác của cô rất nhanh, nhưng thỏ hoang cũng nhanh nhẹn, nhanh chóng chạy đi. Xu Mạn chỉ tóm được một nhúm lông, tay cô còn dính bùn, cô có chút chán nản.

Thẩm Thanh Yến cười đi tới: “Không bắt được thì thôi, nhà của chúng em đã nuôi nhiều thỏ rồi, để nó sống trong rừng đi!”

“Haiz! Lâu lắm rồi em không đi săn thú, phản ứng chậm chạp, sẽ bị cười nhạo.” Xu Mạn thở dài một hơi.

Thẩm Thanh Yến nghe xong thì cười lớn hơn, anh kéo Xu Mạn đến vòi nước dưới bụi hoa rửa tay cho cô, an ủi nói: “Bây giờ em không phải là thú, không cần săn thú, nếu em muốn ăn thịt thỏ, tối nay anh nói anh Trương làm cho em.”

Xu Mạn không phải muốn ăn thịt thỏ, cô chỉ muốn bắt thỏ hoang chơi mà thôi. Trước kia chưa có con thú nào thoát khỏi cô ở Lăng Tiêu Đạo, Thanh Huyền tiên quân rất bí ẩn, cô chỉ có thể ra sau núi bắt chim thú chơi mà thôi.

Nhưng cô cũng chỉ hù dọa chúng nó, cô cũng không ăn thịt tươi, chủ yếu ăn cơn ác mộng.

“Được rồi, tối nay em chỉ muốn ở bên cạnh anh, nhưng không muốn bị quấy rầy.” Xu Mạn kéo tay Thẩm Thanh Yến trở về.

Trên Weibo, fan lâu năm của Thẩm Thanh Yến nhìn thấy “Tĩnh Nữ Kỳ Xu” đăng Weibo thì khiếp sợ.

“Đây là tài khoản của Thẩm Thanh Yến sao? Ôi má ơi! Sống lâu mới thấy đó! Thầy Thẩm sống ẩn đã rời núi!”

“Đây là tài khoản vợ chưa cưới chạy trốn của Thẩm Thanh Yến? Thật sự rất đẹp, không phải phẫu thuật thẩm mỹ.”

“Nói là vợ chưa cưới chạy trốn, tôi lại muốn cười. Ảnh đế Thẩm đuổi theo vợ đẹp sao?”

“Thẩm Thanh Yến thật sự đã kết hôn? Sao tôi không nghe thấy gì vậy?”

“Thẩm Thanh Yến không kết hôn, đây là vợ chưa cưới của anh ấy, nhưng nam thần rất tốt, tôi cũng muốn được chụp hình mặt kề mặt với anh ấy.”

“Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn thật sự ở bên nhau? Xu Mạn là thần thánh phương nào? Cô ấy có thể chiếm được nam thần thế.”

“Tôi cảm thấy bọn họ rất xứng đôi, trai tài gái sắc. Toàn bộ thanh xuân của tôi là nam thần, hiện tại con tôi có thể đi mua nước tương, nam thần kết hôn cũng rất bình thường, chúc phúc cho nam thần.”

“Nam thần không có bê bối, gần đây đã kết hôn, tôi chịu thua.”

“Thẩm Thanh Yến khoe tình cảm? Chẳng lẽ thầy Thẩm sắp có tác phẩm mới?”

“Lầu trên, cho dù thầy Thẩm có tác phẩm mới cũng không cần dựa vào chuyện này để quảng bá, trước đó đạo diễn Đậu ngỏ ý với Thẩm Thanh Yến trên Weibo, mời anh ấy đóng phim, làm ơn hiểu biết một chút!”

“Trước kia luôn có người tò mò Xu Mạn là người hư vinh, làm ơn đi, Xu Mạn là cổ đông lớn nhất của Nông Trại Hạnh Phúc còn có nhà ở Hoán Hoa Khê, tài chính của hai người đó tương đương nhau, môn đăng hộ đối.”

Sau khi Tĩnh Nữ Kỳ Xu đăng ảnh của hai người lên đã tạo ra làn sóng thảo luận, nhưng hiện tại Thẩm Thanh Yến không quay phim, tài chính của hai người tương đương nhau, đa số là lời chúc phúc, không tìm thấy ai bôi đen bọn họ.

Còn Khương Du từng phách lối và Liễu Hàm trong ngoài khác nhau đã bị đè xuố.ng bởi sóng to gió lớn của giới giải trí, dù sao không tạo ra sóng gió gì.

Thỉnh thoảng có thể nhìn thấy dấu vết của bọn họ trong những bài đăng về nhân vật mai danh ẩn tích. Nhưng người qua đường cũng chỉ cảm thán, có người nhắc lại việc làm của hai người kia thì người qua đường đồng tình nói “Không nổi được bao lâu cũng có nguyên nhân”.

Lợi nhuận của nông trại Thẩm Thanh Yến không tệ, thịt lợn rừng bán rất chạy, sau đó Thẩm Thanh Yến thông báo tuyển dụng nhân viên có kinh nghiệm chăn nuôi heo, mở rộng quy mô. Sau khi chuyện này truyền ra ngoài, giới giải trí xôn xao, ảnh đế trở về nông thôn nuôi heo trồng hoa, tiêu đề bài viết rất thu hút.

Ban tổ chức chuyên mục làm giàu liên lạc với phòng làm việc Thẩm Thanh Yến, muốn phỏng vấn nông trại của Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn, mời hai ông chủ kể về quá trình gây dựng sự nghiệp.

Thẩm Thanh Yến vốn từ chối, nhưng Xu Mạn rất có hứng thú, cuối cùng hai người đồng ý phỏng vấn.

Thẩm Thanh Yến đã từng phỏng vấn nhiều, nhưng liên quan đến phim ảnh, lần này lại hoàn toàn khác. Xu Mạn chiếm cổ phần nhiều nhất nông trại, Thẩm Thanh Yến để Xu Mạn làm phỏng vấn, cô biết rõ tập tính của động vật.

Tiểu Lý là phóng viên của chuyên mục này, sau khi anh ta đi vào Nông Trại Hạnh Phúc, Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn tiếp đón anh ta và nhân viên của tổ chuyên mục.

Xu Mạn đưa Tiểu Lý đi tham quan Nông Trại Hạnh Phúc, để bọn họ quay phim. Tiểu Lý xem xong thì không khỏi nói: “Nông trại này thật là rộng lớn, còn rất xinh đẹp, khó trách rất nhiều minh tinh và đạo diễn thích đến đây chơi.”

“Bởi vì Anh Thẩm và bọn họ rất thân thiết nên mọi người đến ủng hộ.” Xu Mạn nói thật.

Tiểu Lý thấy cô thành thật như thế thì hỏi: “Các cô kinh doanh cái gì vậy?”

Thẩm Thanh Yến giới thiệu việc kinh doanh cho Tiểu Lý. Tiểu Lý nghe xong thì hỏi: “Thầy Thẩm có thành tích cao trong giới điện ảnh, tôi nghĩ với danh tiếng của thầy Thẩm thì không cần lo lắng gì cả, vì sao anh lại muốn mở nông trại?”

Thẩm Thanh Yến cười, ánh mắt nhìn về phía Xu Mạn: “Nông trại này là ý tưởng của Xu Mạn, đúng lúc tôi thấy ý tưởng này không tệ nên chúng tôi cùng làm.”

Tiểu Lý cảm giác mình ăn đầy thức ăn cho chó, thế nào là thấy ý tưởng này không tệ nên chúng tôi cùng làm.

Tiểu Lý lễ phép cười nói: “Xem ra thầy Thẩm rất thích vợ chưa cưới của mình, cuộc sống của hai người chắc chắn rất hạnh phúc mới có thể có cùng suy nghĩ. Sao Xu Mạn lại muốn mở nông trại?”

Xu Mạn: “Lúc trước tôi không muốn anh Thẩm đóng phim vất vả, cho nên muốn nuôi heo để kiếm tiền nuôi anh ấy.”

Tiểu Lý nghẹn cười, nghiêm túc nói: “… Vậy hiện tại cô đang được như mong muốn, mỗi năm nuôi heo sẽ thu được bao nhiêu?”

“Bởi vì chúng tôi không cho heo ăn thức ăn cho gia súc, thời kỳ sinh trưởng khá dài, phí chăn nuôi rất cao, phí nhân công cũng rất nhiều, lợi nhuận không bằng…” Xu Mạn đang muốn không bằng luyện đan dược còn kiếm được nhiều hơn.

Nhưng Thẩm Thanh Yến thấy Xu Mạn sắp nói sai thì vội vàng nói tiếp: “Lợi nhuận chăn nuôi heo không cao, Tiểu Lý cẩn thận dưới chân, mời qua bên này.”

Tiểu Lý bị Thẩm Thanh Yến gián đoạn nên không tiếp tục hỏi vấn đề vừa rồi, cách đó không xa là chuồng heo, Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn đưa Tiểu Lý đến đó, nhiếp ảnh gia cũng đi theo quay cảnh bọn họ nuôi lợn rừng.

Tiểu Lý thở dài nói: “Thầy Thẩm đúng là người chăn heo đứng đầu giới giải trí. Bình thường anh cũng sẽ đến đây chăm sóc sao?”

Thẩm Thanh Yến nói: “Tôi không rành việc chăn nuôi lợn rừng, tôi có mời mấy chuyên gia, bọn họ sẽ đến kiểm tra định kỳ. Xu Mạn từng nghiên cứu tập tính của động vật nhiều năm, hiểu rõ tập tính của lợn rừng, chuyện này do cô ấy phụ trách.”

Tiểu Lý kinh ngạc nhìn về phía Xu Mạn: “Wow! Đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong, không ngờ Xu Mạn là chuyên gia phương diện động vật. Lúc trước cô học ngành động vật học sao?”

“Không phải, tôi và bọn nó từng sống với nhau, cho nên hiểu rõ một chút.” Xu Mạn giải thích thêm một số đặc tính và sở thích của lợn rừng cho Tiểu Lý.

Tiểu Lý vốn nghi ngờ Thẩm Thanh Yến chỉ thuận miệng nói, không ngờ Xu Mạn thật sự nói rất rõ ràng, lúc này anh ta mới không thể không khâm phục cô gái xinh đẹp trước mắt.

Nhưng cô trắng nõn xinh đẹp, trên người còn mang theo mùi hoa lan, không giống như người thích giao tiếp với lợn rừng. Không lẽ đây là điều đặc biệt của cô sao?

Khẩu vị của thầy Thẩm đúng là độc đáo.

“Lúc trước Xu Mạn từng nuôi lợn rừng sao?” Tiểu Lý lại hỏi.

“Tôi cũng không dám nuôi, tôi…” Cô vốn nói chủ nhân không cho cô nuôi, nhưng xưng hô chủ nhân này làm cho Thẩm Thanh Yến không vui, cô đành phải sửa lại: “Người nhà tôi không thích lợn rừng, cho nên tôi không nuôi.”

Tiểu Lý tưởng tượng trong phòng sạch sẽ của cô gái xinh đẹp lại nuôi heo dơ bẩn, cuối cùng bố mẹ nghiêm khắc không cho phép, nhưng lại rất hợp lý. Nhưng Thẩm Thanh Yến có thể chấp nhận đam mê của cô, còn bằng lòng đầu tư nhiều tiền như vậy, đúng là chân ái.

Dựa theo lệ thường, Tiểu Lý vẫn tiếp tục hỏi: “Dựa theo lời các cô, lúc trước chưa từng làm qua nghề này, đột nhiên mở nông trại chăn nuôi lợn rừng, trong quá trình có gặp khó khăn gì không?”

Xu Mạn suy nghĩ rồi lắc đầu: “Mọi chuyện rất thuận lợi, không có khó khăn.”

“Bố mẹ hai bên đều ủng hộ, không ngăn cản sao? Mọi người cũng biết thầy Thẩm sống trong giới giải trí không tệ, đột nhiên chuyển qua nghề này, bố mẹ bạn bè có hiểu được không?” Tiểu Lý quay đầu hỏi Thẩm Thanh Yến.

Thẩm Thanh Yến cười nhạt: “Bọn họ ủng hổ hay không cũng không quan trọng, quan trọng là anh muốn cái gì.”

Tiểu Lý: “Lúc Thầy Thẩm đối mặt với nghề mới có ngỡ ngàng không?”

Thẩm Thanh Yến: “Theo tôi thì không có vấn đề gì. Tuy rằng tôi chưa từng mở nông trại, xây vườn hoa, cũng chưa từng chăn nuôi lợn rừng, nhưng hiện tại nhân tài có khắp nơi, tôi không hiểu chỗ nào thì có thể mời người chuyên môn đến xử lý. Cho nên, từ lúc bắt đầu đến bây giờ, chúng tôi rất thuận lợi.”

Tiểu Lý mới ý thức được hôm nay mình phỏng vấn một ông chủ nhiều tiền tùy hứng, không giống như người tạo dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng trước kia. Anh ta vốn muốn Thẩm Thanh Yến nói quá trình gây dựng sự nghiệp khó khăn, nhưng trước mắt xem ra bọn họ gây dựng sự nghiệp vô cùng thuận lợi, Thẩm Thanh Yến không kể khổ, nhưng lại khiến Tiểu Lý kính nể. Bọn họ từng phỏng vấn không ít minh tinh, cũng có rất nhiều người muốn sắp xếp chuyện cũ.

Sau khi bọn họ ra khỏi chuồng heo, Tiểu Lý lại nhớ tới bạn bè đài truyền hình nói Thẩm Thanh Yến có một biển hoa lan rất đẹp nên cười nói: “Tôi nghe nói ở đây có một biển hoa lan, có thể đưa tôi đến xem không?”

“Đương nhiên là có thể.” Xu Mạn nói.

Sau đó bọn họ đến biển hoa lan quay phim, buổi tối Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn chiêu đãi mấy người Tiểu Lý ở khách sạn.

Bởi vì khách mời tập này là Thẩm Thanh Yến, chuyện này trở thành trò cười cho mọi người.

“Ảnh đến Thẩm dùng hành động hoàn mỹ chứng minh thế nào gọi là có tiền tùy hứng, dường như anh ấy có thể hô mưa gọi gió ở bất cứ lĩnh vực nào, diễn viên là ảnh đế, làm đạo diễn cũng tạo ra tác phẩm kinh điển, ngay cả về nông thôn mở nông trại chăn nuôi heo cũng có thể phát tài. Sao giữa người với người lại khác nhau như thế?”

“Thẩm Thanh Yến rất có năng lực, vô cùng hâm mộ Xu Mạn, hai người rất ngọt ngào. Tôi thấy đây là chuyên mục làm giàu, vì sao lại tạo ra chương trình thực tế tình cảm ngọt ngào chứ?”

“Bạn gái thích lợn rừng nên mở nông trại chăn nuôi heo, dường như không có khuyết điểm.”

“Các người nói lệch rồi. Người ta chỉ nuôi heo bình thường thôi sao? Chăn nuôi heo chỉ là một phần kinh doanh của bọn họ thôi đó. Đừng nói nuôi heo, vừa dơ lại mệt, Thẩm Thanh Yến đã nói anh ấy và Xu Mạn mời người chuyên môn xử lý, bọn họ chỉ đầu tư mà thôi.”

“Cho dù nam thần nuôi heo, tôi vẫn yêu anh ấy, nam thần vô cùng cưng chiều chị nhà, ghen tỵ muốn chết.”

“Chẳng lẽ chỉ có một mình tôi cảm thấy Xu Mạn rất xinh đẹp, hiểu rõ động vật, học vấn uyên bác mà còn khiêm tốn, cô ấy và Thẩm Thanh Yến thật sự rất xứng đôi.”

“Nông Trại Hạnh Phúc danh xứng với thực, chỉ nhìn hai người tương tác mà ngọt chết người.”

Sau khi chuyên mục này phát sóng, độ nổi tiếng của Nông Trại Hạnh Phúc lập tức tăng cao, thường xuyên có người nghe danh tiếng mà đến. Nông trại buôn bán tăng mạnh, nhảy vào top mười các nông trại xuất sắc nhất cả nước.

Mà theo yêu cầu của Thẩm Thanh Yến, Xu Mạn cũng ít luyện đan, nhưng có người xấu lợi dụng chuyện này, bán thuốc giả cho các minh tinh, sau đó còn bị mụn. Vì thế Vân Tụ bị kiện tụng, cũng may thuốc giả không được mua từ tay anh ta, nhưng đối phương làm ầm lên Weibo tạo ra sóng gió.

Đa số người qua đường không tin có thuốc này, cuối cùng cư dân mạng cười nhạo Vân Tụ một trận, nhưng Vân Tụ cũng không thể nói lấy từ Xu Mạn, sẽ liên lụy Xu Mạn vào chuyện này. Anh ta đành phải trốn đi một thời gian, nhưng việc này đã ảnh hưởng không nhỏ đến danh tiếng của anh ta.

Vân Tụ bị cười nhạo, nhưng không ảnh hưởng đến Thẩm Thanh Yến, sau đó thuốc làm đẹp dần giảm nhiệt ở giới giải trí.

Năm nay Thẩm Thanh Yến không tham gia tiết mục cuối năm, bởi vì anh muốn chuẩn bị hôn lễ. Ngoại trừ phát thiệp mời và mời phóng viên, còn muốn chọn trang phục, nhẫn kim cương, chụp ảnh cưới.

Kết hôn là chuyện cả đời, Thẩm Thanh Yến tự làm mọi chuyện, cuộc sống của Xu Mạn không có gì khác biệt với bình thường.

Sắp đến mùa xuân, mùa đông lạnh lẽo qua đi, hoa lan trong biển hoa chào đón mùa nở hoa. Đồng thời Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn sắp tổ chức hôn lễ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK