Sau hơn 10 phút Tả Đào tắt phát sóng, bên official weibo Wildfire cập nhật một nội dung mới.
【 Câu lạc bộ Điện Tử Wildfire: Hôm nay lúc chạng vạng, do nhân viên vô tình chạm vào thiết bị mạch trong phòng tập nên buổi phát sóng trực tiếp của @Wildfire-Pink đột ngột bị gián đoạn. Chúng tôi vô cùng xin lỗi vì đã gây ra sự bất tiện cho người hâm mộ và bạn bè. Đồng thời, tôi xin giải đáp một số vấn đề gây tranh cãi do buổi phát sóng trực tiếp của @Wildfire-Pink gây ra, kể từ khi thành lập Wildfire, chúng tôi luôn giữ vững thái độ lựa chọn khách quan công bằng và nghiêm túc, trên Internet cũng sẽ duy trì quan điểm đó. vẫn ở chế độ công bằng như thường lệ và sẽ không có vấn đề gì khiến mọi người lo lắng. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ và yêu mến Wildfire. 】
Với tư cách là người liên quan đến vụ việc này, cậu đã nhanh chóng đăng lại bài đăng này trên weibo và viết: ——
【 Wildfire - Pink: Em đi ăn cơm, đợi lát nữa không phát sóng trực tiếp nữa đâu a. Sau đó, em muốn nói với tất cả các fans mẹ internet yêu thích em rằng em sẽ nỗ lực hết mình để cạnh tranh vị trí xuất phát và rất mong được gặp mọi người trong giải đấu mùa hè nha ~/ nhếch miệng cười đáng yêu.jpg】
Lấy tải khoản của Tả Đào đăng Weibo này xong, Khương Minh cáu kỉnh một vòng, đầu tiên là tìm một chỗ không có ai ném đi thoại đi rồi rít gào một hồi, sau đó lại nhịn không được bắt đầu lo lắng.
Từ khi làm kiếp sóng huấn luyện viên tới nay, rõ ràng là từ tâm thần cho đến thể xác đều mệt mỏi như một ông già
Nếu Tả Đào và Tống Thi Hàn không cho hắn yên tâm tiếp tục làm việc, không cần đợi ngày bọn họ công khai, chắc chắn hắn đã phát điên rồi.
Đó cũng chính là điều anh lo lắng trước đây. Khi đó việc Tả Đào nhảy dù vào vị trí thay thế bổ sung đã khiến cho tranh luận không nhỏ, quả thật, thực lực của cậu tuy rằng thể hiện đó, nhưng chung quanh cậu lại quá nhiều người phát ra ánh sáng mạnh mẽ. Tô Nguyệt Yểu là tuyển thủ nữ duy nhất lấy giải quấn quân thế giới của Liên Minh, Lâm Thái Sâm là một trong những người dẫn chương trình nổi tiếng nhất trong giới thể thao điện tử, đồng thời cũng là bình luận viên trò chơi.
Hiện tại còn có Tống Thời Hàn, ba người này bốc đại một ai cũng sẽ là ngôi sao sáng trong giới thể thao điện tử, bối cảnh như vậy quả thực khiến người ta phải suy nghĩ rất nhiều.
Đương nhiên, trừ cái này ra còn có nhóm fans CP của hai người ngày càng lớn mạnh.
So sánh một chút, điểm này thực sự khiến hắn lo lắng hơn, mặc dù đã được nhắc đi nhắc lại là phải chú ý, nhưng có vẻ như hắn vẫn không nhịn được mà lo lắng.
Ngay thời điểm này, bọn họ cư nhiên còn dám ở trong phòng phát sóng trực tiếp thảo luận vấn đề mở cửa nhỏ hay không. Vốn dĩ chỉ là fans nhắc tới cũng không có gì, hơi giải thích một chút thì tốt rồi, nhưng hỏng ở chỗ, hai người cũng chưa nói gì, liền trực tiếp tắt phát sóng.
Theo hắn, hành vi ngu ngốc này, quả thực là tự cho antifan phương hướng để hắc bình.
Weibo phát đi hai mươi phút, Khương Minh giống như nhai sáp ăn xong một bát cơm gà. Hắn ở trong lòng tính toán đến tình huống xấu nhất, tậm trạng nặng nề mở Weibo ra.
Khương Minh thở dài, đã làm tốt chuẩn bị tất cả mọi người mắng.
Vấn đề nhỏ. Mắng thì mắng đi, hiện tại hắn đã cơm nước xong lại trở thành một nam nhân thành đạt, đã có sóng gió nào mà hắn chưa từng trải qua, loại sự cố nhỏ như phát sóng trực tiếp này có tính là gì!
Nhưng mà vừa mới click mở khu bình luận, chờ thấy nội dung phía dưới xong. Như thấy đồ vật kỳ quái, Khương Minh đầu tiên là ngẩn ra, sau đó chậm rãi nhăn mày lại, rồi rất nhanh lại giãn ra, sau đó lại nhăn lại ——
Nói thật, phong cách khu bình luận hoàn toàn khác xa với tưởng tượng của hắn.
Thậm chí có một số điều khiến khuôn mặt già nua của hắn không thể chịu nổi.
【??? 】
【 Thôi đi lão Khương, đừng tưởng rằng anh dùng nick của Pink, thì tôi không phát hiện ra cái Weibo này là do anh đăng. 】
【 Cười chết, tôi liền nói mà, trách không được xem xong Weibo này của con trai tôi liền cau mày, thì ra là lão Khương anh. 】
【 +1, xem xong liền thấy cả người không khỏe. 】
【 Lão Khương, anh một lão thịt khô hơn 30 tuổi đầu, giả bộ non nớt gọi đám thiếu nữ chúng tôi là mẹ, anh không biết xấu hổ sao? / chỉ chỉ trỏ trỏ.jpg】
【 Đừng chiếm tiện nghi của chúng tôi, chúng tôi không sinh ra con trai lớn như vậy, chán ghét! 】
【@ Huấn luyện viên trưởng câu lạc bộ thể thao điện tử Wildfire Khương Minh, con khỉ núi Nga Mi còn bắt chước giống hơn anh. 】
Khương Minh cũng là đầy đầu dấu chấm hỏi.
Thật sự là tà môn, sao mà nhìn ra được vậy? Thậm chí còn sợ bị fans nhìn ra manh mối, trước lúc phát Weibo, hắn còn tìm một chiếc điện thoại di động có cùng model với Tả Đào. Chính là sợ sẽ gặp phải loại chuyện này, kết quả......
Chuyện tương đối buồn cười chính là, ban đầu đám antifan vốn muốn vào khu bình luận phun người hiển nhiên cùng có nghi hoặc giống với hắn, ở trong khu bình luận nhắn lại ——
【 từ từ, sao mọi người biết Weibo này là do Khương Minh đăng? 】
Sự nghi ngờ này vừa mới xuất hiện. Trong thời gian ngắn, phía dưới có vô số cư dân mạng nhiệt tình phản hồi. Không có ngoại lệ, id đều có tên pink hoặc là Bé Tóc Hồng, trừ cái này ra, Khương Minh thậm chí còn thấy cái Id tà môn ——【Mẹ vợ Fire 】
【 Cái mày còn phải hỏi? Lập tức khai trừ fans tịch. 】
【 À cậu không phải là fans của Pink. Thôi, giải thích cho cậu vậy. để tôi giải thích cho bạn. Chúng ta cùng xem kỹ nội dung của weibo này, sau mỗi câu đều cố tình thêm vào một trợ từ hình thức "nha, a, u". Quả thực không cần quá ghê tởm, đó là một sự gải bộ vô cùng kệch cỡm. 】
【 Lại bổ sung cho chị em lầu trên một trọng điểm. Trong Weibo này của con trai, còn xuất hiện một câu "Thích nhóm mẹ internet". Mọi người đều biết, con trai tuy rằng không nói, nhưng đối với hành vị tư xưng là mẹ này của chúng ta vẫn luôn không phải rất vui lòng. Không tin có thể đi trang chủ của tôi nhìn xem, tôi đã chụp một vài ảnh chụp màn hình của Pink lúc phát sóng trực tiếp hoặc là thi đấu trên mặt chợt lóe qua vẻ ghét bỏ. But, thì sao nào, em ấy càng phản kháng, nhóm mẹ càng yêu em ấy. / cười xấu xa.jpg】
【 Đúng vậy, con trai tôi đáng yêu như vậy, sao em ấy có thể ngọt ngào mà kêu chúng tôi là mommy? 】
【 Không biết lão Khương có thấy bình luận này không, @ Huấn luyện viên trưởng câu lạc bộ thể thao điện tử Wildfire Khương Minh. Lão Khương, thấy trọng điểm của chị em lầu trên chưa, thấy rồi liền nhớ kỹ, Pink là ngoan ngoãn tự nhiên, cái loại khí tức thiếu niên biệt nữu này, anh không tu luyện mà nói, là bắt chước không ra. 】
"Trời đất tôi ơi." Khương Minh gãi gãi đầu, đầy mặt không thể tưởng tượng, lẩm bẩm tự nói: "Những người này ngày thường lướt Weibo đều dùng kính lúp đúng không?"
Cách đó không xa, Vương Thu còn chưa có cơm nước xong liếc mắt nhìn Khương Minh ngồi trên sô pha đầy mặt phức tạp, ngữ khí kỳ quái: "Anh Khương đang làm gì vậy, đêm nay hết thở ngắn lại than dài, cảm giác già đi vài tuổi rồi."
Tư Tranh buông di động: "Có thể là bởi vì phòng huấn luyện không cẩn thận cắt điện."
Cat cũng buông điện thoại theo: "Hẳn vậy."
Vương Thu: "Vậy thì có gì mà thở dài." Dừng một chút, lại nói: "Nhưng thành thật mà nói, cũng may là chúng ta không có ai chơi game khi bị cắt điện, sẽ quá oan nếu bị phán treo máy."
Tư Tranh lên tiếng: "Đúng không, quá oan."
Dứt lời, ghé mắt nhìn Cat một cái, trong mắt lẫn nhau hiện lên một tia hiểu rõ trong lòng mà không nói ra thâm ý.
Cùng lúc đó, phòng huấn luyện trên lầu.
Tả Đào bắt đầu hối hận sau khi trượt tay tắt phát sóng, nhất là khi nhận được cuộc điện thoại của Khương Minh càng thêm chột dạ hơn.
"Huấn luyện viên hình như rất tức giận."
"Mặc kệ anh ấy." Tống Thời Hàn đem tay đặt lên lưng ghế Tả Đào, nhướng mày hỏi câu: "Tại sao lại tắt phát sóng?"
Tả Đào: "...... Vì."
Loại chuyện xấu hổ này thật sự không nên hỏi lại.
Không khí có chút an tĩnh.
Tống Thời Hàn nhìn Tả Đào liếc mắt một cái, nghĩ đến bình luận vừa rồi, hỏi: "Em cần thầy không?"
Tả Đào thu dọn mặt bàn, nghe đến đó, cơ hồ là phản ứng lại ngay anh đang ám chỉ cái gì, lắc đầu: "Không cần."
Kỳ thật không trách trên bình luận có người nói không thích hợp. Ngay cả chính cậu cũng cảm thấy không quá thích hợp, vị trí này vốn dĩ là ai mạnh thì người ấy lên. Hơn nữa lại lui một bước, sau lưng Tống Thời Hàn chính là Wildfire, lấy vị trí của anh khó mà làm được chuyện như vậy.
Chính mình bị mắng cũng không sao, Tả Đào không muốn nhìn thấy Tống Thời Hàn cũng bị mắng cùng mình.
"Tại sao?" Tống Thời Hàn hỏi cậu.
Tả Đào gãi gãi tóc, thành thật nói: "Em cảm thấy không tốt lắm."
Nghe vậy, Tống Thời Hàn lúc đầu cũng không để ý mà đáp ứng một tiếng, sau vài giây im lặng mới nói: "Quả thật không thích hợp."
Nghe anh nói như vậy, Tả Đào mím môi, vừa định mở miệng, liền nghe thấy Tống Thời Hàn bổ sung thêm một câu.
"Thân phận đội trưởng không thích hợp."
Tả Đào sửng sốt một chút, theo bản năng ngẩng đầu.
Tống Thời Hàn rũ mắt nhìn cậu: "Nhưng bạn trai có thể."
Những sự thật đơn giản được nói ra từ miệng anh đặc biệt ấm lòng.
Cho nên cậu luôn cảm thấy...... người như Tống Thời Hàn thật sự là quá cổ quái, rõ ràng chỉ là cần nhẹ nhàng bâng quơ nói một câu, nhưng cộng với giọng nói trầm thấp thản nhiên của anh, luôn có thể dễ dàng mê hoặc lòng người.
Tống Thời Hàn: "Tả Đào, em muốn bạn trai dạy em không?"
Tim tôi chợt như bị thứ gì đó nhéo một cái.
Thật lâu, Tả Đào vẫn là lắc lắc đầu, cậu nghiêm túc nói: "Em có thể."
Cậu không thể nói vì mục đích gì vào lúc này. Cậu chỉ muốn dựa vào khả năng của chính mình để từng bước đi đến bên cạnh Tống Thời Hàn.
Nếu bây giờ ngay cả tư cách tham gia thi đấu cũng không lấy được, thì lại có tư cách gì mà cùng Tống Thời Hàn lấy giải quán quân.
Cố gắng chống lại sự cám dỗ to lớn trước mặt, Tả Đào đỏ mặt, đưa tay ra móc ngón tay của Tống Thời Hàn đang để ở trên lưng ghế cậu. Dừng một chút, nhưng vẫn còn run lên vì lý do khác ——
"Nhưng...... Về sau anh có thể dạy em."
"Được."
Tống Thời Hàn đáp ứng. Cúi người hôn môi lên cái trán Tả Đào: "Về sau dạy em."
——
Hôm sau.
Việc tuyển chọn vị trí xuất phát vẫn đang diễn ra, sáng sớm tinh mơ Khương Minh dẫn khoảng hơn chục người vào căn cứ. Tả Đào đêm qua không có thức khuya, sau một đêm ngon giấc, cậu lại tràn đầy sinh lực.
Giống như trận đấu trực tuyến vừa qua, để đảm bảo tính công bằng, lần này trận đấu offline cũng được phát sóng trực tiếp. Tất nhiên, trong số rất nhiều người chơi, chỉ có mình Tả Đào là phát sóng trực tiếp.
Tống Thời Hàn và Khương Minh thì cùng ngồi ở phòng nghỉ, trên TV đang chiếu một chương trình phát sóng trực tiếp.
"Bả vai đỡ hơn chưa?"
Khương Minh châm điếu thuốc, thuận miệng hỏi.
Tống Thời Hàn: "Khá hơn nhiều."
Anh lười nhác mà dựa vào sô pha, không xem chương trình phát sóng trực tiếp chính thức trên màn hình TV, đeo tai nghe bluetooth rồi dùng điện thoại di động bật Tiểu Hùng TV. Tả Đào hôm nay không mặc đồng phục của đội, cậu mặc một chiếc áo phông trắng đơn giản, ngực trái có một túi nhỏ, trên đó treo một con búp bê gấu trúc màu đỏ đang giương nanh múa vuốt.
Trên màn hình, một đám người khen dễ thương và nói muốn liếm màn hình.
Nam sinh chống cằm bằng một tay, chỗ ngồi ngay dưới ổ cắm điều hòa, mái tóc hồng bị hơi gió điều hòa thổi đến rối bù.
Cậu dùng chuột nhấn vào phù văn thiên phú, thỉnh thoảng nhìn lên bình luận để đáp lại vài câu. Quả nhiên như cư dân mạng đã nói, mỗi khi nhìn thấy một từ tương tự như mẹ, cậu sẽ kín đáo cau mày lại, nhưng rất nhanh liền che dấu bằng nụ cười giả tạo.
Quả thật có loại đáng yêu trong ngoài không đồng nhất. Không mâu thuẫn, nhưng lại càng khiến người ta thêm chú ý.
Khương Minh nói: "Người xưa có câu, bị thương động gân cốt 100 ngày, lúc này tuy rằng không nghiêm trọng, nhưng vẫn phải chú ý một chút."
Tống Thời Hàn đáp ứng một tiếng.
"Đám nhỏ này cũng không tồi, trong đó có hai người rất mạnh." Khương Minh nhìn chằm chằm màn hình TV, trong đó có có mấy người khiến hắn ấn tượng, liền nói với Tống Thời Hàn: "Chỉ có hai đứa tiến vào cuối cùng kia, tôi cảm thấy về sau nếu được huấn luyện tốt, thì có thể cho vào vị trí thay thế bổ sung."
Tống Thời Hàn đôi mắt nâng cũng không nâng: "Ừ."
Không phát giác Tống Thời Hàn đang có lệ, Khương Minh còn rất vui vẻ: "Chờ lúc về cậu xem kỹ lại. Kỳ thật tôi cảm thấy bọn họ không nhất định cứ một hai phải đánh hỗ trợ, người vóc dáng tương đối cao kia, tôi xem qua một ít số liệu của nhóc ấy, cảm giác chuyển sang pháp sư cũng không phải không thể."
"Ừ."
Ứng thanh, Tống Thời Hàn động ngón tay, tặng cho Tả Đào mười mấy món quà.
Trước ống kính phát sóng trực tiếp, Tả Đào hiển nhiên sửng sốt một chút, tư thế vốn dĩ đang biếng nhác của cậu đột nhiên trở nên cứng ngắc. Cậu nhìn toàn màn hình là hoa hồng trang viên, nỗ lực giả bộ không để bụng, đọc ID Tống Thời Hàn.
【 Hello Hàn Thần, tới xem con trai tôi thi đấu sao? 】
【 Chậc, đây không phải là hoa hồng trang viên, rõ ràng là bông hoa trái tim của con trai tôi đang nở rộ trên màn hình. 】
【 Buổi phát sóng trực tiếp vừa rồi bị gián đoạn giữa chừng nên tôi chưa nói hết câu / ngón tay ủy khuất.jpg】
【Chị em tôi nhớ rõ bạn, hiện tại, mời bạn lớn mật nói ra lời chưa kịp nói xong. 】
【 Kỳ thật tôi cũng không muốn nói gì nha. Chính là thân phận đội trưởng không thích hợp, chúng ta có thể đổi sang thân phận khác nha. 】
【Ví dụ như, trước kia Pink không phải vẫn luôn kêu Hàn Thần là ca ca sao, ca ca dạy em trai chơi game, chẳng lẽ không phải chuyện rất bình thường sao? ( tôi thực đứng đắn / cười tà ác.jpg】
【 Cho nên, rốt cuộc Fire có mở cửa nhỏ cho Pink không, chuyện này đối với tôi rất quan trọng, làm ơn nói cho tôi! Đường của hôm nay liền trông cậy vào hai người đút cho ăn. 】
Khương Minh: "Cái người vóc dáng thấp kia, tôi cảm thấy đối với khu hoang dax rất nhạy bén, cậu nhớ rõ nhìn kỹ."
Tống Thời Hàn: "Ừ."
Sau khi đáp lại lời nói đó một cách nhẹ nhàng, anh cúi đầu gõ nhẹ vào bàn phím.
Khương Minh không biết gì vẫn còn tiếp tục nói: "Còn có mấy người khác, tôi muốn trực tiếp ký bọn họ vào đội thứ hai."
Tống Thời Hàn buông di động, liếc mắt nhìn hắn: "Anh là huấn luyện viên, hay tôi là huấn luyện viên?"
Khương Minh: "?"
Nghe ra trong giọng của anh không kiên nhẫn, Khương Minh nhướng mày: "Tôi chỉ muốn hỏi ý kiến cậu một chút. Hơn nữa những người này trong tương lai là hậu bối của cậu, cậu làm đội trưởng, hiện tại cho thấy một chút ý nghĩ của chính mình thì có vấn đề gì sao?"
Tống Thời Hàn: "Ừ, chờ vào đội hai lại nói."
"Không phải." Khương Minh rốt cuộc phát giác cái gì, ghé sát: "Cậu vẫn luôn ôm điện thoại làm gì vậy?"
Tống Thời Hàn không gạt Khương Minh, anh bình tĩnh, thoải mái hào phóng mà trả lời: "Không có gì, xem phát sóng trực tiếp của bạn trai."
Khương Minh: "???"
Không để ý tới bình tình muốn hủy diệt thế giới của Khương Minh, Tống Thời Hàn nhấn gửi bình luận đã được soạn sẵn đi.
【 Wildfire - Fire: Không mở cửa nhỏ. Pink là tuyển thủ rất mạnh, không cần dạy cũng có thể thắng. 】
Trước màn hình, nhìn đoạn văn bản có hiệu ứng đặc biệt của tuyển thủ chuyên nghiệp này, Tả Đào rốt cục không nhịn được nữa, cụp mắt, nhéo ngón tay, tai lặng lẽ đỏ lên.
Trang viên hoa hồng tràn ngập màn hình vừa rồi dường như lại nở rộ trong lòng cậu.
【 a a a a ——】
【 cứu mạng mau cứu tôi a a a, tôi bị ngọt đến sắp ngất rồi. 】
【 Mẹ nó, tôi cũng bị ngọt ngào tập kích!!! 】
【 Con rể của tôi, con giỏi thật đấy!!! 】
【 Nhanh chuẩn bị sính lễ đến đón con trai của tôi đi!!! 】
- ------------