Mục lục
Cực Phẩm Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

81: Kinh động


Hoàng Phủ Phi Long không ngừng dây dưa, ta ngay cả đang là nửa đêm cũng phải theo hắn đi Hành vũ lâu đối luyện, hoàn hảo Ngũ Đạo học viện ban đêm dù rất ít cũng người tu luyện, cho nên cũng không khiến người nào chú ý.

Đi vào một không gian luyện võ trường, hai người bắt đầu thủ thế, ta mở miệng nhắc: “Trước tiên nói cho biết, mặc dù ngươi bây giờ thực lực địa giai trung phẩm, cũng tuyệt đối không đánh lại ta, ngươi tốt nhất không nên hy vọng nhiều quá.”

“Hừ! lão Đại ngươi lại tự tin như vậy? Ta bây giờ so với Kim Phi Tích, ai thua ai thắng còn chưa biết đâu!” Hoàng Phủ Phi Long không phục khí nói.

So với Kim Phi Tích? Ta không khỏi nhớ tới biệt danh của mình trong Cực đạo chiến võng, nghĩ thầm đã lâu không vào Cực Đạo chiến võng, tiếp theo nghĩ tới tiểu tử Hỏa Vân gia kia từng hướng ta ước chiến, xem ra phải dành chút thời gian gặp hắn mới được.


Tại lúc ta thất thần, Hoàng Phủ Phi Long đã hét lớn một tiếng, thân như con thỏ, một quyền hướng ta đánh tới.

Ta cười nhàn nhạt, khi nắm tay của Hoàng Phủ Phi Long tới trước mặt, đột nhiên ra tay ngăn trở nắm tay hắn: “Như thế nào? Ghen ghét ta lớn lên đẹp trai hơn ngươi sao? Muốn hủy dung mạo của lão Đại à?”

Hoàng Phủ Phi Long thấy một kích mạnh mẽ của mình bị ta đỡ quá dễ dàng, lấy làm kinh hãi, hét lớn một tiếng, phì thối ầm ầm đá ra, kình khí màu xám khu động, làm cho nguyên tố năng lượng cả không gian cũng bắt đầu hỗn loạn.

Ta khẽ nhướng mày, xem ra Hoàng Phủ Phi Long còn chưa khống chế hoàn toàn lực lượng của chính mình, không thể thu phát tự nhiên được.

Bất quá, một kích này bên ngoài thì mãnh liệt dị thường, nhưng vô luận bằng thực lực hay thân thể quái dị, ta cũng không để vào mắt.


Tay kia đỡ lấy cước bộ, quyền thủ tương giao, phát ra bính một tiếng muộn hưởng, kình khí màu xám trên đùi Hoàng Phủ Phi Long dũng mãnh tràn vào cơ thể ta.

Ta tâm niệm vừa động, hấp thu năm phần cho mình, năm phần còn lại trong kinh mạch chuyển một vòng, từ bên này sang bên kia, buông nắm tay giữ Hoàng Phủ Phi Long, sau đó một quyền như chớp hướng Hoàng Phủ Phi Long đánh tới.

Hoàng Phủ Phi Long cảm nhận được lực lượng trên nắm tay ta, dưới sự kinh hãi lập tức lui về sau, mà càng làm cho hắn giật mình chính là, bao bọc trên nắm tay ta, giống như bên hắn là một kình khí màu xám! Đè nén sự kinh ngạc trong lòng, vội vàng huy động chân khí đánh một quyền đón nhận.

Lúc này đây quả thật là ngạnh kháng, phát ra âm thanh phảng phất như tạc lôi bạo hưởng, cả luyện võ trường nguyên tố phân tử cũng bắt đầu loạn động.


Hoàng Phủ Phi Long thân thể bay ngược ra sau hai thước, rơi xuống đất mới đình chỉ thân hình, kinh hồn nhìn lại ta hỏi: “Lão Đại, ngươi sao lại có chân khí như ta vậy?”

Ta mỉm cười, nói: “Đã nói ngươi đánh không lại ta, ngươi còn không tin, ta chiêu này gọi là ‘Đấu chuyển tinh di’, có thể đem chân khí của đối thủ phản kích trở về.”

“Kháo! Cư nhiên còn có loại chiêu thức này? Vậy chẳng phải lão Đại ngươi là vô địch sao?” Hoàng Phủ Phi Long mở to hai mắt mà nhìn.

Ta lắc đầu, nói: “Nếu song phương cấp bậc khác nhau quá lớn, như vậy chiêu thức của ta cũng khó đem chân khí đối phương toàn bộ phản hồi.”

Ta cũng là trải qua chuyện Mộc Y Linh, bất luận thế nào cũng không muốn đem bí mật thân thể nói cho người nào nữa, cho nên mới đem tuyệt học của Mộ Dung gia “Đấu chuyển tinh di” trong tiểu thuyết Kim Dung đưa ra làm bình phong, trừ phi ta xác nhận đối phương là huynh đệ có thể ủy thác tính mạng, ta mới có thể hoàn toàn tin tưởng, mà Hoàng Phủ Phi Long cùng ta quan hệ hiển nhiên còn chưa tới bước đó.

Cửa Luyện võ trường đột nhiên bật mở, mấy đạo nhân ảnh phóng tới, thấy trên luyện võ trường là ta cùng Hoàng Phủ Phi Long hai người, đều lấy làm kinh hãi.

Tiến tới trước là Chu Phóng cùng mấy vị sư phụ mà ta không nhận ra, tiếp theo là Hùng Phách, Hoàng Phủ Phi, Thủy Hương Vân, còn có vài tên đệ tử không nhận ra, nhưng xem trình độ chân khí của bọn hắn, hẳn đều là cao thủ của học viện.

Chu Phóng kinh nghi không ngừng nhìn ta, lại ngó sang Hoàng Phủ Phi Long, nói: “Vừa rồi ta cảm giác nơi này năng lượng ba động mãnh liệt, tưởng rằng xảy ra chuyện gì, không nghĩ tới cư nhiên lại là hai người các ngươi?”

Ta cười nhạt nói: “Vừa rồi chỉ là ta cùng Hoàng Phủ Phi Long luận bàn, thật không tốt, kinh động tới các vị.”

“Cái gì? Vừa rồi năng lượng ba động là do ngươi cùng Hoàng Phủ Phi Long gây ra sao? Không có khả năng!” Hoàng Phủ Phi Long vẻ mặt không tin nói, phải biết ngay buổi sáng hôm nay hắn còn cùng Hoàng Phủ Phi Long “Thao luyện” qua mà!

Không chỉ mình hắn không tin, người ở đây cũng không dám tin tưởng. Chỉ có Chu Phóng cùng mấy vị sư phụ công lực cao cường mới liếc mắt đã chú ý nhìn ra Hoàng Phủ Phi Long lúc này thật bất đồng, lộ vẻ kinh hãi. Trong mấy người này, chỉ Chu Phóng tu vi đã tiếp cận thiên giai, mà mấy người cùng hắn đều là địa giai hạ phẩm, trung phẩm không ít, bọn họ cảm ứng được hơi thở ba động trên người Hoàng Phủ Phi Long, dễ dàng nhìn ra Hoàng Phủ Phi Long hiện giờ chí ít có tu vi địa giai hạ phẩm, mà tính chất chân khí trên người hắn, lại thật quái dị chưa thấy bao giờ, tựa hồ không thuộc về một trong năm loại chân khí nào! Cái này càng làm cho mấy người ngạc nhiên hơn.

Hoàng Phủ Phi Long cười rộ lên, ngày hôm nay hắn chịu đau khổ hết sức trên tay Hùng Phách, nói: “Hùng Phách, nhờ có lão Đại làm cho Hoàng Phủ Phi Long ta một ngày thăng thiên, bình thường thật sự là đa tạ ngươi đã chiếu cố ta a! Hắc hắc, sau này chúng ta cần phải thân cận cho tốt!”

Hùng Phách lúc này mới phát hiện, trước kia liếc mắt đã có thể nhìn thấu Hoàng Phủ Phi Long, bây giờ cư nhiên lại không thể nhìn thấy gì, lập tức cả kinh ý nghĩ phát mộng, phải biết, chỉ có thực lực đối phương cùng mình ngang bằng hoặc so với chính mình cao hơn mới không thể nhìn thấu tu vi đối phương a! Chẳng lẽ nói Hoàng Phủ Phi Long tiểu tử này nửa ngày không thấy lại biến thành tuyệt thế cao thủ?

Hùng Phách bắt đầu hoài nghi chính mình có phải nằm mơ không hoặc là xuất hiện ảo giác.

Mà mấy người sư phụ Chu Phóng cùng các đệ tử cao thủ học viện nghe Hoàng Phủ Phi Long nói trong lòng rùng mình, Hoàng Phủ Phi Long có thể nhảy vọt thành địa giai cao thủ cư nhiên là do Dương Đào, cái này quả thật là không thể tư nghị, đến tột cùng là nguyên nhân gì, có thể làm cho một người không hề có chân khí như vậy trong một thời gian ngắn biến thành cao thủ địa giai? Chẳng lẽ nói thiếu niên này đúng là có bí pháp có thể trong thời gian ngắn tăng tu vi của một người lên?

Mấy đệ tử cao thủ sắc mặt đều nhìn không tốt lắm, bởi vì bọn họ đều không nhìn thấu được Hoàng Phủ Phi Long cùng tu vi của ta, vốn là sinh ra một quái vật như ta đã làm họ hết sức đau đầu rồi, không tưởng bây giờ Hoàng Phủ Phi Long cũng bị ta cải tạo thành quái vật, vậy thứ hạng cao thủ ở Ngũ Đạo học viện lại muốn hoán đổi vị trí, hơn nữa là người ta lên cao, bọn họ lại đi xuống, trong lòng buồn bực, không thể nói ra lời.

“Hoàng Phủ đại ca! Ngươi thật sự có chân khí sao?” Thủy Hương Vân vẻ mặt kinh hãi, nàng thật tâm vì Hoàng Phủ Phi Long mà cao hứng. (Dg: nàng gọi hắn là đại ca, hắn lại gọi nàng là đại tẩu, loạn, loạn, loạn https://l.yimg.com/us.yimg.com/i/mesg/emoticons7/10.gif)

“Ha ha! Đúng vậy!” Hoàng Phủ Phi Long đắc ý nói.

“Hừ!” Hoàng Phủ Phi hừ lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói: “Có chút tu vi mà dương dương đắc ý, nếu không phải Dương Đào, ngươi bây giờ bất quá cũng chỉ là một phế nhân, có gì mà đắc ý, có công phu vậy, không bằng chuyên cần tu luyện!”

Nói xong liền xoay người rời khỏi Luyện võ trường.

Hoàng Phủ Phi nói giống như tạt một chậu nước lạnh, nhất thời đem chút đắc ý của Hoàng Phủ Phi Long mới mọc lên dập tắt, ánh mắt cũng bắt đầu trong suốt tĩnh táo lại.

Thấy Hoàng Phủ Phi Long có thể nhanh như vậy điều chỉnh lại tâm tình, ta âm thầm gật đầu, Hoàng Phủ Phi này, quả nhiên không phải đối với Hoàng Phủ Phi Long một chút cũng không quan tâm a.

Chu Phóng ho khan một tiếng, nói: “Nếu đã là một hồi hiểu lầm, vậy lão nhân ta cũng không quấy rầy các ngươi tu luyện nữa, bất quá các ngươi tốt nhất tới phược lực tràng có không gian chiết diệp là chỗ luyện tập thích hợp hơn, nếu không luyện võ trường đánh đến phá nát, học viện phải xuất tiền tu sửa a.”

Ta xem lại lúc đánh nhau ngắn ngủi đã tạo thành đầy ao hố trên mặt đất, gật đầu nói: “Chúng ta biết rồi.”

Gật đầu, Chu Phóng liền cùng vai tên sư phụ rời đi.

“Tỷ phu! Ngươi thật lợi hại a! Lúc nào làm ta trở nên giống Hoàng Phủ Phi Long đại ca lợi hại như vậy?” Phía sau đám đệ tử cao thủ, đột nhiên một thân ảnh chạy ra, cười hì hì nói.

Ta sửng sốt, lập tức mỉm cười nói: “A Hổ, ngươi không phải ở đê khoa viện khu sao? Như thế nào lại chạy tới trung khoa này?”

“A Hổ, ngươi kêu loạn cái gì đấy!” Thủy Hương Vân đỏ bừng mặt, sẳng giọng nói.

Thủy Hổ một điểm cũng không sợ tỷ tỷ, khuôn mặt hì hì tươi cười nói: “Hì hì! Ta có gọi sai sao? Bây giờ cả Ngũ Đạo học viện đều biết Dương Đào là tỷ phu của ta mà!” sau đó giọng điệu càng trở nên đắc ý nói: “Ta cũng không vô duyên vô cớ chạy tới nga, ta đã thông qua sư phụ đê khoa nghiêm khắc khảo hạch, mới được cho phép đề thăng nhập trung khoa! Hì hì, tỷ tỷ, tỷ phu, sau này chúng ta đã có thể cùng học rồi!”



82: Chân khí hôi sắc quá trâu bò

Thủy Hương Vân lấy ra thân phận tỷ tỷ, trách mắng: “Chuyện lúc nào? Ngươi sao không nói cho tỷ biết?”


Thủy Hổ hô ngừng, nói: “Thôi đi, chị bây giờ đầu óc chỉ có nghĩ tới tỷ phu, còn chỗ nào nhớ tới đệ đệ ta!”


Lúc này Thủy Hương Vân á khẩu không biết nói gì. Ta không khỏi thấy buồn cười.


“Ngươi còn cười! Có gì đáng cười chứ? Mặc kệ các ngươi, ta về phòng nghỉ ngơi!” Thủy Hương Vân đỏ mặt trừng mắt nhìn đệ đệ một cái rồi đi.


Như vậy lưu lại chỉ có ta, Hoàng Phủ Phi Long, Hùng Phách cùng Thủy Hổ bốn người.



“Vậy ngươi cũng muốn lên lãnh đạo ban?” ta hỏi Thủy Hổ.


Thủy Hổ đầu to ra, cười gian nói: “Như thế nào có thể? Thật vất vả mới thông qua khảo hạch, tranh thủ cơ hội tự do lựa chọn chuyên ngành, ta sao lại đi chọn chỗ nhàm chán như lãnh đạo ban?”


“Vậy ngươi chọn chỗ nào?”


“Y hộ ban!” Thủy Hổ đắc ý nói.


“Y hộ ban? Như thế nào? Ngươi đối với y hộ có hứng thú?” ta nghi hoặc hỏi.


Hùng Phách cùng Hoàng Phủ Phi Long một bên lộ ra vẻ đương nhiên, hai người cùng cười hắc hắc, quỷ bí d@m đãng hết chỗ nói.


Hoàng Phủ Phi Long vỗ vỗ vai Thủy Hổ, cười quỷ dị nói: “Còn cần ta nói, tiểu MM (Dg: muội muội, ý chỉ các cô gái trẻ) trong y hộ ban có phải như trong truyền thuyết đều xinh đẹp động lòng người không?”


Ta liền hiểu ra,tiểu tử này mang tâm lý đi nhìn các MM trong y hộ ban, hắn thật là *** tiểu sắc lang a.... Ách, nói lại, hắn còn lớn tuổi hơn cả ta. Thủy Hổ cùng hai người Hoàng Phủ Phi Long và Hùng Phách ngầm cười với nhau.


“Hùng Phách, ta bây giờ chiến ý chiến ý cao ngang a, thế nào, đánh tay đôi không?” Hoàng Phủ Phi Long nhìn Hùng Phách khiêu khích.


Với tính tình hỏa bạo của Hùng Phách, sao có thể chịu khích? Mặc dù biết rõ công lực đối phương có thể sâu hơn mình, nhưng vẫn ráng rướng cổ, trừng, mắt lại nói: “Tới! Chẳng lẽ Hùng Phách ta lại sợ ngươi sao? Đi, tới Phược lực tràng! Đừng tưởng có Dương huynh đệ hỗ trợ cho ngươi luyện ra chút công lực rồi không để ta vào mắt, xem ra không đem tiểu tử ngươi ra thao luyện tới liệt dương mới được!” (Dg: Ách, luyện cái gì mà liệt cái đó ghê vậy!?)


“Kháo! Còn phun lửa với ta, hôm nay không đem ngươi đánh tím đen mắt thì ta không đi ngủ!” Hoàng Phủ Phi Long quyết không chịu kém nói.



Trong mắt hai tên oán niệm phun ra, trong ánh mắt điện quang chớp động. Đồng thời hừ lạnh một tiếng, Hoàng Phủ Phi Long cùng Hùng Phách cùng đi ra luyện võ trường, hướng đến Phược lực tràng.


“Tỷ phu, ta đi làm trọng tài a!” Có chuyện hay để xem, tên Thủy Hổ không chịu an phận tất nhiên sẽ không bỏ qua, vội vàng chạy theo.


Ta lắc đầu, hai tên này đánh nhau thì ta không có hứng thú xem, ra khỏi Hành vũ lâu, trực tiếp trở về ký túc xá. Đợi hơn một giờ, Hoàng Phủ Phi Long trở về, trên người khối đen khối đỏ, ta sửng sốt: “Ngươi sao lại thành bộ dạng này?”


Hoàng Phủ Phi Long lơ đễnh, hắc hắc đắc ý nói: “Tên Hùng Phách kia không đẹp mắt hơn ta đâu, cái này thì ngày mai thực chiến khóa không cần lên nữa!”


Hoàng Phủ Phi Long tinh thần hưng phấn không có chút buồn ngủ, vốn định lên Cực đạo chiến võng cuồng chiến một phen, nhưng nghe ta khuyên, hắn mới chịu bình tâm lại, khoanh chân ngồi trên giường, vận chuyển độc môn tâm pháp của Hoàng Phủ gia, cũng cổ tu vi bản thân, tăng khả năng khống chế chân khí.


Mấy ngày này ta bận rộn tại vọng thư lâu tìm tư liệu, không chăm chú xoát tự cái gì, luôn đứt quãng, “Sanh tiếu thủ hộ thần” hai trăm vạn chữ mới xoát ra năm mươi vạn. Mà bây giờ trong lòng ta đã có hy vọng mới, cũng bắt đầu bình tâm lại. Bất quá, bây giờ xoát chữ cũng tốt, bán bài hát cũng tốt, định mở tập đoàn ngu nhạc cũng tốt, mục đích kiếm tiền đều là khoách trương thế lực tìm kiếm quang cầu, mà hiện tại nhìn lại, kiếm tiền và mở ngu nhạc tập đoàn cũng không cần vội, chờ đến khi Cực đạo vũ hội chấm dứt rồi nói đi.


Trong lòng đã định, cũng không vội xoát chữ kiếm tiền, ta bây giờ có bốn năm trăm vạn, cũng có thể xem là người có tiền rồi. Cho nên, xoát thêm năm mươi vạn chữ, ta không xoát nữa mà phiêu phù trên không trung, hai chân bắt chéo, tĩnh tâm hạ thần, bắt đầu quan sát lại chân khí màu xám mà ta cố ý khống chế thu lấy của Hoàng Phủ Phi Long lúc trước, không đem đồng hóa với chân khí của ta.


Cẩn thận nghiên cứu cả nửa ngày, ta phát hiện chân khí màu xám này có tính chất ôn thuần và ổn định, nhưng không thuộc về thổ thuộc tính của chân khí Hoàng Phủ gia, cũng không thuộc về bất kỳ bốn loại khác, tựa hồ là Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ năm loại chân khí dung hợp thành, năm chủng loại hổ trợ lẫn nhau, mỗi loại đều khế hợp một cách hoàn mỹ. Cuối cùng ta phát hiện, chân khí của Hoàng Phủ Phi Long đúng là có tính chất của năm loại chân khí. Kim thì cương cường, Mộc thì sinh cơ, Thủy thì mềm dẻo, Hỏa thì bá đạo, Thổ thì trầm ổn, chân khí màu xám đều có thể hiện!


Ta trong lòng cả kinh, cứ như vậy, mặc dù chân khí của Hoàng Phủ Phi Long không thuộc về một loại ngũ hành nào, nhưng đồng dạng ch@n khí, tuyệt đối so với một dạng ch@n khí mạnh hơn rất nhiều! Ngũ hành chân khí tương sanh tương khắc, nhưng chân khí màu xám của Hoàng Phủ Phi Long lại thoát ly khỏi quy tắc này, trong ngũ hành chân khí không có loại chân khí đơn nào có thể khác chế chân khí của hắn, mà bởi chân khí của hắn lại có tính chất cả năm loại chân khí, có thể khắc chế bất kỳ loại chân khí nào trong ngũ hành chân khí!


Đối với loại tình huống này, ta thật cảm thấy ngoài ý muốn, bắt đầu suy nghĩ lại hôi vụ trong cơ thể Hoàng Phủ Phi Long rốt cuộc là cái gì? Tại sao từ lúc xuất sanh đã tiềm ẩn trong kinh mạch của hắn? Tại sao lại có thể hấp thu tính chất chân khí của người khác? Lại tại sao gặp phải chân khí điện thuộc tính của ta thì biến thành hình thái chân khí? Cả nửa ngày cũng dò không ra đầu mối nào, hết thảy đều là mê hoặc.


Suy nghĩ hồi lâu, ta đại khái biết tại sao lúc hôi vụ biến hóa lại có tính chất của năm loại chân khí, hơn nữa lượng chân khí lại rất lớn. Rất có thể bắt đầu từ khi còn bé, Hoàng Phủ gia mời các cao thủ mang thuộc tính chân khí khác nhau tới trị liệu cho Hoàng Phủ Phi Long, không ngờ không có ngoại lệ chân khí vào trong cơ thể Hoàng Phủ Phi Long sẽ bị hấp thu mất, như vậy tích lũy qua ngày tháng, có thể là số lượng chân khí không đủ để gây biến chất. Mà chuyển biến thành chân khí màu xám có thể mang tính chất của ngũ hành chân khí, không thể nghi ngờ là nhờ cái phúc của hôi vụ nọ, tự thân hôi vụ có tác dụng dung hợp hoàn mỹ ngũ hành chân khí.



Tắc ông thất mã, yên tri phi phúc....


Ta liếc Hoàng Phủ Phi Long còn đang nhắm mắt vận công, trong đầu chậm rãi hiện lên câu này. Hoàng Phủ Phi Long bởi vì hôi vụ không thể luyện ra chân khí cho mình, từ nhỏ bị người ta bài xích cười nhạo, lại nhờ có hôi vụ mà nhảy vọt thành địa giai cao thủ, nếu không tính ta, trong tuổi trẻ đồng lứa có thể đứng ngôi đầu.


Thật chiến khóa ngày thứ hai, Hùng Phách quả nhiên không có xuất hiện, đổi thành Phược lực tràng trọng lực 100 lần chạy 30 vòng, sau đó tự do luyện tập.


Hùng Phách mặc dù người không có ở chỗ này, nhưng bằng danh uy (Dg: hay dâm uy) còn đó, không có kẻ nào không dám nghe, đều thành thật chạy cho đủ số vòng.


Lúc này Hoàng Phủ Phi Long cũng gia nhập cuộc chơi, bất quá, hắn có tu vi địa giai không thèm để ý chút trọng lực này, mặc dù bề ngoài có chút khó coi, nhưng cái tư thái nhàn nhã đi chơi giống như tản bộ khiến người ta hâm mộ đỏ mắt không thôi.


Ta là người Hùng Phách đặc biệt chiếu cố, tự nhiên không cần cùng mọi người mà chạy, mà mọi người đối với Thủy Hương Vân cũng không dám ý kiến, hai người đi ra Hành vũ lâu, trong học viện từ từ đi dạo. Đột nhiên, phi phi của ta kêu lên, sau khi tiếp nhận, chỉ nghe bên trong giọng nữ nhân nói: “Ngươi hảo, Dương Đào tiên sinh phải không? Ta là đại biểu của Thiên đình ngu nhạc tập đoàn, đến đây thương thảo chuyện thay đổi của ‘Tinh thần biến’, ngươi bây giờ có rảnh không? Chúng ta đã tới trước cửa Ngũ Đạo học viện.”


Ta sửng sốt, không nghĩ tới Hà Sanh Lượng mới nói với ta hôm trước, hôm nay tập đoàn ngu nhạc đã phái người tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK