• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Puck - Diễn đàn

Quyền Hạo bị cản ở ngoài cửa, gương mặt tuấn tú đen đến không thể đen hơn nữa.

Trịnh Thủy Tinh ở trong nhà, hơi lúng túng cười cười, lấy giọng dạy dỗ nói chuyện, “Nhìn xem, Quyền Hạo nhà cậu thật tốt, còn tới đây tìm cậu, người đàn ông như vậy mà cậu không quý trọng thật lãng phí.”

“Mở cửa đi.” Những lời này không đủ để dao động suy nghĩ trong lòng cô.

“Đúng là không có lương tâm.” Trịnh Thủy Tinh cũng lười dạy dỗ.

Vừa mở cửa ra, Quyền Hạo không nhìn Trịnh Thủy Tinh, thấy Lâm Hi, chạy thẳng tới bên cạnh cô.

“Hi nhi, bị thương chỗ nào không?” Quyền Hạo cuống cuồng nhìn trên người Lâm Hi, nhìn xem cô có bị thương chỗ nào không.

“Không bị thương.” Anh mượn kiểm tra vết thương thật ra đang chiếm tiện nghi, Lâm Hi dở khóc dở cười.

Trịnh Thủy Tinh đứng ở bên cạnh cửa, đùa giỡn cười lên, đề nghị: “Hai người muốn ân ái, cảm phiền về nhà hai người đi.” Không có việc gì chạy tới chỗ cô chơi trò ân ái, cố ý đả kích cô sao?!

“Tôi không bị thương chỗ nào, anh cũng đừng nhìn.” Túm được hai tay của anh, đôi mày thanh tú của cô nhíu lại.

“Không bị thương là tốt rồi.” Lo lắng trong lòng anh tiêu tan không ít.

“Này, hai người đây là không nhìn thấy tôi sao?” Khóe môi Trịnh Thủy Tinh không nhịn được mím lại, đôi nam nữ trước mắt này có cảnh giới quên mình cũng quá cao một chút, hoàn toàn có tiết tấu không để ý tới cô.

“Không phải không nhìn thấy cậu.”

“Ánh mắt của cậu đã nói rõ tất cả.” Trịnh Thủy Tinh đóng mạnh cửa lại.

“Cậu không phải là con giun trong bụng tớ, suy đoán lung tung không tốt.”

“Tớ không muốn tranh luận những chuyện này, hai người không có việc gì thì mau chóng rời đi, tớ muốn đi ngủ rồi.”

Thuốc và nước ấm để trên bàn trà, Thủy Tinh còn chưa uống, cô hạ thấp mắt suy nghĩ một chút, “Cậu uống thuốc đi, chúng tớ liền rời đi.”

Trịnh Thủy Tinh rất nghe lời, ngoan ngoãn cầm lấy viên thuốc và nước ấm uống vào, “Hai người có thể đi rồi.”

“Cậu chú ý thân thể một chút, ngày mai tớ qua đây thăm cậu.”

“Ừ.” Bóng dáng hai người tay trong tay, duy mỹ mà mang theo thâm tình.

Trịnh Thủy Tinh chăm chú nhìn theo bọn họ rời đi, trên mặt che một tầng sương lạnh, nụ cười trong mắt nhanh chóng rút đi, hơi thở buồn bã bao quanh cô. dieendaanleequuydonn

“Trịnh Thủy Tinh là bạn tốt của em sao?” Quyền Hạo do dự một lúc, mới chậm rãi nói ra.

“Ừ.” Cô có vẻ hơi lạnh nhạt, ánh mắt chợt lóe, “Chúng ta đi về nhanh lên, tôi muốn sớm biết những người công kích tôi do ai phái tới?” Có lần một sẽ có lần hai, tai họa ngầm không giải quyết, cô vĩnh viễn đều không yên lòng.

Quyền Hạo cũng rất lo lắng chuyện này, tốc độ lái xe tăng nhanh rất nhiều.

Sau khi hai người rời đi, Trịnh Thủy Tinh nằm trên ghế sa lon, trong ngực ôm cái gối, mệt mỏi đánh tới, tròng mắt khép lại. Đột nhiên, cửa bị người mở ra, tiếng bước chân truyền vào trong tai cô, trong phút chốc tròng mắt mở ra.

Tiến vào nhà cô không phải là một hay hai người, mà là một nhóm người áo đen.

Trong nhà đột nhiên có những người này xông vào, đã không phải là lần đầu tiên nhìn thấy cảnh tượng này, cô vô cùng bình tĩnh, lười biếng đứng lên từ trên ghế sa lon, nhìn nhóm người áo đen rõ ràng đến không có ý tốt, “Ai phái tới?”

“Là Trịnh Tĩnh tiểu thư đúng không?” Rõ ràng là người đàn ông thủ lĩnh, lạnh lùng nói.

“Tôi dù sao cũng là minh tinh hạng A trong nước, phần lớn đều biết tôi tên là Trịnh Thủy Tinh chứ không phải Trịnh Tĩnh.” Trong gần hai năm nay không ai tìm tới cửa, có một số việc sẽ theo chết chóc mà qua đi, hôm nay thấy những người áo đen này tìm tới cửa, cô cảm thấy buồn cười vì suy nghĩ lúc trước. Có vài người không xử lý, cuộc đời của cô sẽ không sống yên ổn.

“Cho dù cô là Trịnh Tĩnh hay là Trịnh Thủy Tinh, chủ nhân nhà tôi cho mời, làm phiền cô đi một chuyến.”

“Phương thức mời người của chủ nhân nhà anh thật đúng là đặc biệt!”

“Trịnh Tĩnh tiểu thư, mời.”

“Nếu như tôi không đi thì sao?” Tới mời phải đi, cô không nghe lời như vậy.

“Cô sẽ đi.” Người áo đen thủ lĩnh đưa mắt ý bảo bọn đàn em hành động.

Trịnh Thủy Tinh sờ gáy, sao đến lượt cô xui xẻo! Thật buồn bực!

Cầm điện thoại di động đặt trên bàn trà, cô định gọi một cú điện thoại.

“Trịnh Tĩnh tiểu thư, lấy bản lĩnh bây giờ của cô, không đánh lại được chúng tôi, cô vẫn nên ngoan ngoãn đi theo chúng tôi một chuyến đi.”

“Mẹ nó!” Người áo đen nói không sai, hiện giờ cô đúng là không đánh lại được những người này. Cô thật sự muốn giết người, cô sống nhiều năm như vậy, còn chưa có ai dám liều lĩnh nói như vậy với cô.

“Mời.” Người áo đen ra dấu tay xin mời.

Tròng mắt Trịnh Thủy Tinh chớp chớp, không thể làm gì khác hơn là đi ra ngoài phòng, phía trước và phía sau lưng cô đều có người áo đen, những người áo đen thân thể cao lớn này vây chặt quanh cô, đề phòng cô chạy trốn. die~nd a4nle^q u21ydo^n

Khi đi ra tới cửa chính chung cư, Trịnh Thủy Tinh thấy quản lý và bảo vệ của khu chung cư thế mà lại coi như không nhìn thấy cảnh tượng không bình thường này, sắc mặt dáng vẻ bình thường này khiến cho cô nhìn thấ mà tức giận đùng đùng lên.

Thứ quản lý và bảo vệ này chính là tồn tại lãng phí lương thực, thế mà lại cho những người này tiến vào. Không phải chung cư hạng sang thật sự phiền toái, ngay cả thứ quản lý và bảo vệ cũng kém cỏi như vậy.

Súng lục chĩa về eo cô không lúc nào không cảnh cáo cô, không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Mặt Trịnh Thủy Tinh đầy vạch đen, bị uy hiếp tới nguy hiểm tính mạng ngồi lên xe của bọn họ.

“Trịnh Tĩnh tiểu thư, cảm phiền cô nhắm mắt lại.” Người áo đen lấy ra một miếng vải đen.

Mẹ nó, còn cầm thứ gì tới che mắt. Đánh không lại, trốn không thoát, cô còn có thể làm sao?

Cô không cam tâm tình nguyện nhắm mắt lại, người áo đen lưu loát bịt kín hai mắt cô.

Hiện giờ cô rơi vào tình trạng mắt không thấy được, không nhúc nhích nổi, uất ức đến không cách nào nói rõ. Rốt cuộc là tay chân của ai? Dám ban ngày ban mặt tới tìm cô, thật đúng là không tầm thường, dáng vẻ phách lối như vậy, cô hận không thể một cước đá tới, phách lối đúng không, muốn ăn đòn mới là thật.

Ước chừng nửa giờ sau, cô được người đỡ xuống xe, vải che kín cặp mắt cũng được người cởi ra.

Mắt hơi mơ hồ, nhìn không quá rõ ràng cảnh tượng trước mắt, một lát sau, cô mới nhìn rõ cảnh tượng trước mắt. Khoảnh khắc khi nhìn thấy rõ, cô liền muốn chạy.

“Xem ra Trịnh tiểu thư biết ai mời cô tới, cô không cần khẩn trương, chủ nhân nhà tôi sẽ không gây bất lợi cho cô.” Người áo đen nhận ra Trịnh Thủy Tinh khẩn trương.

Nói không khẩn trương đó là giả, trong lòng cô bất ổn.

Người áo đen dẫn cô đi tới một gian phòng ngủ lớn, đứng ở giữa phòng, cô ngửi thấy một mùi vị kỳ quái, cô rất quen thuộc với mùi vị này cũng cực kỳ chán ghét. Tìm đúng phương hướng mùi vị này phát ra, cô đi ra khỏi gian phòng này, mở một cửa phòng khác, thấy được cảnh tượng đã sớm coi như không thấy gì. die nda nle equ ydo nn

“Thẩm phu nhân thật hăng hái.” Thấy Thẩm Khiết Như, khẩn trương trong lòng cô bớt đi phân nửa.

Tay Thẩm Khiết Như cầm ống thí nghiệm, tiến hành những bước cuối cùng, không đếm xỉa tới Trịnh Thủy Tinh.

Băng có ánh sáng trong suốt từ từ tạo thành, Thẩm Khiết Như mới bỏ bao tay ra, tao nhã mỉm cười, “Trịnh Tĩnh, đã lâu không gặp, không ngờ khi chúng ta gặp lại, cô đã thay một thân thể khác.”

“Có gì bà nói đi, tôi không thích quanh co lòng vòng.” Thẩm Khiết Như là loại người nào, chẳng lẽ cô còn không rõ ràng sao. Chỉ có điều Thẩm Khiết Như không phải vẫn luôn ở nước ngoài sao, tại sao trở về? Sao cô không thu được dù chỉ một tiếng gió?!

“Cô và Hi Nhi quen biết nhau đúng không?” Thẩm Khiết Như cầm một khối băng thật nhỏ lên, kiểm tra đo lường độ tinh khiết.

“Biết rõ cần gì hỏi nhiều.”

“Tôi rất đố kỵ với tình cảm của cô và Hi Nhi.” Thẩm Khiết Như cho rằng mình làm ra băng có độ tinh khiết chưa đủ cao, chán ghét ném băng lên bàn.

“Thẩm phu nhân, nói ra mục đích của bà đi.”

“Nếm đi.” Thẩm Khiết Như lựa một khối băng ở trong hộp, đưa tới trước mặt Trịnh Thủy Tinh.

Trịnh Thủy Tinh cúi mắt nhìn một chút, “Tự bà nếm đi.” Cô sẽ không dính tới ma túy, Thẩm Khiết Như đúng thật khôi hài, ở nhà chế băng.

“Cô biết quy củ, người chế ma túy sẽ không hút ma túy.” Thấy Trịnh Thủy Tinh không có ý định nếm thử, Thẩm Khiết Như cảm thấy không có ý nghĩa.

“Trong nước không phải là địa bàn của bà, bà tốt nhất đừng lớn lối như vậy.” Thế cục của thiên triều vẫn rất bình ổn, một khi có người phá vỡ, người phá vỡ thế cục cũng không chỉ đơn giản là xui xẻo như vậy.

“Sợ cái gì?” Thẩm Khiết Như liều lĩnh cười, “Trong nước sẽ nhanh chóng là địa bàn của tôi, ai dám gây bất lợi cho tôi? Cô sao? Hay là Lâm Hi?”

“Từ khi thiên triều lập nước cho tới nay, không có ai dám đi khiêu chiến những thế gia kia, nếu như bà muốn chịu chết, vậy thì cứ đi đi.” Mười thế gia ở thiên triều tồn tại từ khi lập nước tới nay, thế lực đã sớm ăn sâu bén rễ, những thế gia nhỏ hạng hai kia cũng bị chèn ép tới không đi được một bước, nhà họ Thẩm xuất thân hắc đạo muốn tẩy trắng, không có cửa đâu.

Bị người chọc trúng chỗ vẫn canh cánh trong lòng, nụ cười trên mặt Thẩm Khiết Như đông lại, “Trịnh Tĩnh, cô vẫn không biết nhìn thấu nhưng không nói ra.”

Vừa dứt lời, Thẩm Khiết Như vung tay lên quăng cho Trịnh Thủy Tinh một bạt tai, cực kỳ khinh thường châm chọc nói: “Không có Lâm Hi làm chỗ dựa cho mày, mày cái gì cũng không còn, liều lĩnh ở trước mặt tao là sao?”

Bị đánh bạt tai, vẻ mặt Trịnh Thủy Tinh khó coi, “Thẩm Khiết Như, tôi có tư cách liều lĩnh, mà bà sẽ nhanh chóng không có tư cách, bà sớm muộn gì sẽ chết rất khói coi.”

“Đúng là cùng một tính tình với Lâm Hi.” Thẩm Khiết Như một lần nữa vung tay lên đánh Trịnh Thủy Tinh một bạt tai, “Hạng người giống như tụi mày vốn không nên ra đời, lúc chết nên hoàn toàn tiêu tan chứ không phải lấy dáng vẻ trùng sinh mà tiếp tục sống sót.”

“Thẩm Khiết Như, bà làm bao nhiêu chuyện thất đức như vậy, vẫn có thể sống tốt, tôi và Lâm Hi tại sao không thể sống? Không ai có quyền quyết định sống chết của chúng tôi, bà nhiều nhất chỉ là tôm tép nhãi nhép có chút phân lượng mà thôi, nhảy nhót không được bao lâu, rồi sẽ chết rất thảm.”

Thẩm Khiết Như cực kỳ giận dữ, một tay hung hăng bóp cổ Trịnh Thủy Tinh, cắn răng nghiến lợi: “Hôm nay tao còn muốn tử tế nói chuyện hợp tác với mày, bây giờ nhìn lại, tao và mày không có cách nào hợp tác. A, tao nhớ được, mày bị trầm cảm.”

Trịnh Thủy Tinh không có ý định phản kháng, khó khăn thở hổn hển, cô nắm chắc Thẩm Khiết Như không dám giết cô, “Bà muốn bóp chết tôi thì bóp đi.”

Thẩm Khiết Như ngại xúi quẩy buông Trịnh Thủy Tinh ra, mắt lạnh liếc, “Trịnh Thủy Tinh, nếu như không phải Lâm Hi còn sống, tao nhất định bóp chết mày.”

Xoa cổ đỏ, Trịnh Thủy Tinh không thèm để ý tới, “Đáng tiếc Lâm Hi còn sống, đời này bà cũng không giết được tôi.”

“Nói lời từ biệt quá sớm.” Thẩm Khiết Như có ngụ ý.

“Bà đánh tôi hai bạt tai, tôi sẽ nhớ.”

“Không sao cả, mày thích nhớ cứ nhớ.”

Buồn ngủ mà không thể ngủ, ở đây lại bị người đánh hai bạt tai, hiện giờ trong bụng cô nổi lên một cây đuốc.

“Một câu thôi, cô có muốn hợp tác với tôi không?” Cân nhắc lợi ích một chút, Thẩm Khiết Như quyết định bỏ qua cho Trịnh Thủy Tinh nói lỡ miệng.

“Hợp tác cái gì, giữa chúng ta không có gì hay để hợp tác.” Hợp tác với Thẩm Khiết Như, thôi đi, tránh cho cô cũng đưa cả mình vào.

“Nói thế nào bây giờ cô cũng là nữ minh tinh hạng A nổi tiếng nhất trong nước, chúng ta muốn hợp tác vẫn rất đơn giản.”

“Cũng rất nhiều người lợi dụng làng giải trí để rửa tiền, bà định tẩy trắng tiền không sạch sẽ của bà đúng không.” Trịnh Thủy tinh nghĩ đến trước mắt mình thu mua một công ty đại diện, cộng thêm bây giờ cô là nữ minh tinh nổi tiếng nhất trong nước, thông qua đầu tư phim truyền hình và điện ảnh, dễ rửa tiền nhất, “Đáng tiếc, bà đánh sai chủ ý, hiện giờ tôi không có khả năng tẩy trắng tiền.”

“Cô là bạn tốt nhất của Lâm Hi, chỉ cần Lâm Hi chịu giúp cô, tiền của tôi nhất định có thể tẩy trắng.” Bà coi trọng không phải Trịnh Thủy Tinh, mà là Lâm Hi sau lưng Trịnh Thủy Tinh, còn có Quyền Hạo sau lưng Lâm Hi, bà rất thích quan hệ này, có thể bảo đảm tiền của bà có thể tẩy trắng.

“Thẩm Khiết Như, nói như thế nào bà cũng coi như nhân vật nổi danh, rửa tiền còn không phải là chuyện dễ dàng với bà sao, cầu xin Lâm Hi là chuyện không có khả năng.” Giữa Lâm Hi và Thẩm Khiết Như giống như nước lửa không dung, hận không thể tự mình giết chết đối phương.

“Trịnh Thủy Tinh, làm người nhất định phải học được không nói toạc ra.” Thẩm Khiết Như khẽ nâng cằm, cảnh cáo cô, “Không thay đổi tật xấu này của cô, sớm muộn gì lại bị người độc chết nữa.”

Bị người độc chết! Vẻ mặt Trịnh Thủy Tinh đông lạnh, “Chuyện tôi bị độc chết, rất ít người biết, bà biết được như thế nào?”

“Vì sao tôi biết được không quan trọng.”

“Thẩm Khiết Như, nếu để tôi điều tra được là do bà làm, bà cứ chờ chết đi.” Trịnh Thủy Tinh không có chỗ phát tiết, chỉ có thể nắm chặt quả đấm, cắn chặt hàm răng. d1en d4nl 3q21y d0n

“Tôi có cần thiết phải độc chết cô sao, tôi làm buôn bán màu đen, cô làm buôn bán chính đáng, chúng ta cũng không có tranh giành lợi ích, tôi không rảnh rỗi nhàm chán độc chết cô.”

“Tốt nhất là như vậy.”

“Trịnh Thủy Tinh, người từng chết một lần còn không học được thông minh làm người, bên ngoài phách lối cũng vô ích, người có bản lĩnh thì bí mật đi tiêu diệt người ta, chứ không phải ở đây chạy xe không nói.” Thẩm Khiết Như khinh bỉ nhìn Trịnh Thủy Tinh, mím môi lại tỏ vẻ khinh thường cô.

“Còn không quản tốt chính mình đi, trác táng với một đống đàn ông, kết quả sinh đứa bé ra cũng không biết là của ai.”

Lời Trịnh Thủy Tinh vừa nói ra, Thẩm Khiết Như lập tức đen mặt, “Cô cũng muốn được một đống đàn ông phục vụ đúng không, ngoại hình hai đứa con trai tôi sinh ra vẫn không tệ, cần bọn họ phục vụ cô sao?”

“Biến thái.”

“Giả bộ thanh cao như vậy, hừ.” Thẩm Khiết Như ngoắc tay gọi nam sủng của bà tới, “Đây là thịt tươi tôi mới tìm được, cô nếm thử mùi vị một chút xem.”

“Đại minh tinh hạng hai trong làng giải trí, bà cũng có hứng thú, xem ra, bà quyết định muốn lợi dụng làng giải trí rửa tiền rồi.” Trịnh Thủy Tinh nghĩ tới gần đây Quyền Hạo chèn ép nhà họ Thẩm, khinh miệt cười nhạo nói, “Tôi thiếu chút nữa không nghĩ tới, tiền của bà rửa không trắng, trừ phi Quyền Hạo không chèn ép bà.”

“Hạng hai thì so chứ, bản thân cô cũng không phải mặt hàng hạng hai sao.” Thẩm Khiết Như vô cùng khó chịu.

“Ở làng giải trí, mặc dù tôi không tính là đứng đầu, nhưng tôi tuyệt đối là hạng A, tối thiểu tôi có công ty đại diện, không phải con kiến ai cũng có thể giết. Còn bà, tuy nổi danh trên đường này, nhưng đây là hai con trai của bà mang tới cho bà.”

“Đừng kéo xa như vậy, sau này khi cô trở về, khuyên Lâm Hi tử tế đặt thời gian nhiều một chút trên đường kinh doanh.” Bà còn có rất nhiều tiền không thể lộ ra ngoài ánh sáng, mục đích trở về nước lần này, nguyên nhân lớn nhất chính là tìm Lâm Hi rửa tiền giúp bà.

“Bà cũng biết bây giờ cô ấy tên Lâm Hi, bà muốn để cho cô ấy giúp bà, đừng suy nghĩ.” Trịnh Thủy Tinh từng bước từng bước một lại gần nam sủng của Thẩm Khiết Như, nhìn kỹ gương mặt tuấn tú hơi non mềm này, đuôi khóe mắt liếc Thẩm Khiết Như, “Không ngờ có cái danh xe công cộng trong làng giải trí, bà cũng muốn, cẩn thận dính bệnh đường sinh dục.”

“Tôi đi về trước, đừng tìm người tới phiền tôi.” Trịnh Thủy Tinh cao ngạo như nữ vương đưa mắt nhìn xuống tất cả trong thiên hạ, sát ý vòng quanh bóng lưng gầy gò. dinendian.lơqid]on

Nam sủng của Thẩm Khiết Như không biết đang xảy ra chuyện gì, nữ minh tinh nổi tiếng nhất trong làng Trịnh Thủy Tinh và kim chủ của mình là như thế nào? Anh khéo léo ngoan ngoãn đứng bên cạnh Thẩm Khiết Như, chỉ sợ ở trong thời khắc đặc biệt này sẽ chọc giận bà ta.

Hợp tác không bàn thành, còn bị Trịnh Thủy Tinh mỉa mai, Thẩm Khiết Như tức giận quét rớt đồ trên bàn, băng luyện chế xong tán loạn trên đất, “Hai con nhóc thúi, đều rượu mời không muốn chỉ thích uống rượu phạt, tao cho tụi mày cơ hội, tụi mày đã không quý trọng, cũng đừng trách lòng tao hung ác.”

“Nhìn cái gì?” Không có chỗ phát giận, Thẩm Khiết Như quét nhìn nam sủng của mình đang dùng ánh mắt sợ hãi nhìn tới nhìn lui, nhớ tới lời Trịnh Thủy Tinh trêu chọc bà, lửa giận của bà dâng lên, giờ khắc này nhìn cậu ta thế nào cũng không thuận mắt.

“Không nhìn cái gì.” Nam sủng cúi đầu càng thấp.

“Quản gia, kéo cậu ta đi xuống, để cho bọn hộ vệ nếm thử một chút mùi vị hoa cúc nam nhân.” Thẩm Khiết Như gọi quản gia của mình, để cho người ta mang nam sủng xuống. Mỹ nam tươi non nữa, hưởng rồi cũng không cần tiếp tục nếm.

Nam sủng khéo léo bị người mang xuống, một tiếng cũng không dám thốt ra.

Đi trên đường, Trịnh Thủy Tinh sờ khắp người mình, không tìm được điện thoại di động và tiền, cô nói thế nào cũng là minh tinh đang nổi danh, ở trên đường cái sợ người khác nhận ra, tránh khỏi đưa tới phiền toái không cần thiết, cô không thể không khẽ cúi đầu đi tới.

“Đây không phải là Trịnh Thủy Tinh sao?” Người dọc đường nhìn thấy Trịnh Thủy tinh, khó có thể tin kêu thành tiếng.

Vẫn bị người nhận ra, Trịnh Thủy Tinh không để ý tới, tiếp tục đi về phía trước, ai ngờ những người đi đường nghe được ba chữ Trịnh Thủy Tinh, rối rít vây quanh Trịnh Thủy Tinh, điên cuồng kêu tên cô, còn yêu cầu cô ký tên.

Sống lại làm minh tinh, cô chưa từng trải qua cảnh tượng như thế này lần nào, thứ nhất cô được Trương Hiểu Hoa bảo vệ quá tốt, thứ hai cô cực kỳ ít xuất hiện ở nơi công cộng. diee ndda fnleeq uysd doon

Lần đầu tiên gặp tình cảnh như thế, cô chỉ có thể cứng rắn nở nụ cười, cố gắng thỏa mãn yêu cầu của người đi đường.

Nữ minh tinh nổi tiếng nhất trong nước, mặc dù cuộc sống khiêm tốn, nhưng không ngăn cản được các bộ phim của cô hấp dẫn vô số fan điên cuồng, trừ bỏ xuất hiện trên các bộ phim, cô rất ít khi khi xuất hiện trên các ống kính khác, trên đường bị người nhận ra, bị người qua đường cùng các fan hâm mộ chặn lại.

Trên đường lớn kinh doanh, lượng người đi lại rất lớn, người vây quanh đường đi của cô vô cùng nhiều, mà trong số những người đi đường còn có fan của cô, càng ngày càng trở thành cục diện hỗn loạn, cô không thở nổi, muốn thoát đi.

“Thủy Tinh.”

“A… Là Thủy Tinh.”



Rất nhiều người thét lên, Trịnh Thủy Tinh chịu không nổi.

Muốn rời đi, nhưng đám người bây giờ quá lớn rồi, cô không đi được.

Khi cô sắp không biết làm sao, tay của cô bị người kéo lại, cô trong cơn mê man bị người kéo chạy đi khỏi nơi làm cho người ta hít thở không thông.

Ở trên đường cái, bạn có thể nhìn thấy cảnh tượng một người đàn ông dáng dấp anh tuấn kéo một minh tinh đang nổi danh chạy đi, các fan đuổi theo trên đường.

Hình ảnh như vậy, không thấy nhiều, ngay sau đó bị người quay chụp lại, cũng phát lên diễn đàn công cộng và Weibo ngay lập tức, trong khoảng thời gian ngắn thu hút được vô số chú ý, thảo luận. Nữ minh tinh luôn khiêm tốn đột nhiên xuất hiện trên đường cái, đáng để các dân mạng và fan hâm mộ chú ý.

Vì tránh né sự điên cuồng của các fan, Trịnh Thủy Tinh chạy đến cảm giác mình sắp tắt thở. Bị một người đàn ông xa lạ dẫn vào một hội sở, cô mới cảm giác mình sống lại. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on

Trịnh Thủy Tinh vô lực vung tay quạt quạt, hơi thở còn chưa thuận, cô ngước mắt nhìn người đàn ông xa lạ, “Cám ơn.” Sắp hỏng mất, xem ra, không tham gia diễn xuất không gây ra xì căng đan là đúng, nhìn những người điên cuồng kia, cô liền có ý tưởng manh động muốn rút lui ra khỏi làng giải trí.

Người đàn ông xa lạ cười đến ngượng ngùng, “Thật ra thì tôi cũng là người hâm mộ.”

“Vậy anh có muốn tôi ký tên cho anh không? Hay là chụp hình?” Trịnh Thủy Tinh không còn hơi sức.

“Không cần.” Người đàn ông xa lạ chỉ sợ cô hiểu lầm, vội vàng xua tay, “Tôi tên là Tư Đồ Nguyên.”

Tư Đồ Nguyên! Trịnh Thủy Tinh cảm thấy cái tên này rất quen tai, giống như đã từng nghe thấy ở đâu, suy nghĩ trong chốc lát, cô mới nhớ tới. Nhìn khuôn mặt non nớt chừng hai mươi tuổi của anh ta, cô cũng không dám quá khẳng định, “Cám ơn.”

“Chạy lâu như vậy, cô nhất định rất mệt mỏi, tôi mời cô cà phê đi.”

“Cám ơn, không cần.” Trịnh Thủy Tinh vội vàng xua tay từ chối, tròng mắt đen nhánh chuyển động vài vòng, cô khẽ mím môi nói.

“Cô là nhân vật công chúng, lấy độ nổi tiếng hot như bây giờ của cô, sẽ tạo thành cảnh tượng người qua đường vòng vây cô, người có cuộc sống riêng rất khiêm tốn như cô, không hy vọng bởi vì chuyên này mà lên báo chứ?”

Trịnh Thủy Tinh trừng mắt nhìn, rất không yên lòng về Tư Đồ Nguyên này, nụ cười ấm áp như ánh mặt trời dưới cái nhìn của cô dần trở nên hết sức khả nghi, “Không có việc gì, tôi có thể báo cho người đại diện của tôi tới đón tôi.”

Tư Đồ Nguyên híp mắt lại, sâu thẳm nhìn qua, “Trịnh tiểu thư giống như quá không tin tưởng tôi?”

Đây không phải nói nhảm sao? Người xa lạ lần đầu tiên gặp mặt đã mời uống nước, đồng ý chính là ngu xuẩn, không biết người xấu trên thế giới này rất nhiều sao?! Trong lòng Trịnh Thủy Tinh ói một trận, trên mặt lại nở nụ cười nhàn nhạt mà xinh đẹp, “Tôi không thích uống cà phê này, cám ơn ý tốt của anh, tôi đi trước.”

Đôi môi Tư Đồ Nguyên không vui mím chặt, “Vậy Trịnh tiểu thư đi đường cẩn thận chút.”

“Ừ.” Trịnh Thủy Tinh lễ phép cười nhẹ, ngay sau đó cất bước chân chuẩn bị rời đi.

Còn chưa đi ra khỏi hội sở này, trước mặt cô có rất nhiều người đàn ông tiến tới, tất cả đều có dáng vẻ người đến không có ý tốt, dự cảm xấu dâng lên trong lòng, cô lui về phía sau một bước, “Mấy người định làm gì?”

Khi cô còn là Trịnh Tĩnh, cô không sợ tình huống này, vấn đề bây giờ cô là Trịnh Thủy Tinh, chỉ là minh tinh nổi danh có chút tiền trinh.

Hơn mười tên đàn ông nắm quả đấm, ngón tay phát ra tiếng vang răng rắc, nhìn vẻ mặt hung thần ác sát của bọn họ, cộng thêm nơi yên tĩnh này, tạo thành tình huống âm u, quỷ dị.

Trịnh Thủy Tinh quay đầu liếc mắt nhìn Tư Đồ Nguyên đứng yên cách đó không xa, phát hiện anh ta thờ ơ, trong lòng hồi hộp, phỏng đoán trong đầu thành sự thật, tròng mắt cô đều sắp rớt ra rồi, một khi quen biết Lâm Hi, lập tức có nhiều phiền toái như vậy, đây là chơi xỏ lá mà!

Trên mặt Tư Đồ Nguyên nở nụ cười quỷ dị, như có điều suy nghĩ liếc mắt nhìn Trịnh Thủy Tinh, sau đó giẫm chận tại chỗ rời đi.

Bên cạnh cô có đầy người vây quanh, cô không thể trốn đi đâu được, thiếu lễ độ trợn trừng mắt.

Đi trên đường, có người kéo tay cô rời đi cũng không phải người tốt lành gì.

Đây là ý tưởng vào một giây trước khi Trịnh Thủy Tinh ngất đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK