Edit: An Braginski
‘A Tình, lại ăn một trái nữa đi.’ Nói rồi Utherus lại lấy ra một “trái cây” đã rửa sạch đưa tới bên miệng Vô Tình.
Cảnh tượng này khiến Utherus nhớ lại lúc y và A Tình mới gặp nhau. Cũng là giống như vậy: A Tình lẳng lặng nằm đó, nằm liền ba ngày, y canh hắn ba ngày. Nếu không có tiếng thở đều đều đó, y còn nghi ngờ không biết có phải mình đang canh giữ một con búp bê được chế tác tinh xảo hay không.
May mà hiện tại có không gian khế ước tồn tại, lúc Utherus đi ra ngoài mỗi ngày có thể trực tiếp mang theo người đang ngủ say. Ở vùng đất xa lạ này, y không yên tâm để hắn lại một mình.
Nhìn trái cây Utherus đưa cho, Vô Tình cực kỳ cực kỳ muốn đánh y. Thứ này hắn biết – trái thiên hương, một loại linh vật bổ dưỡng hệ thủy tương đối thường gặp. Thế nhưng, tương đối thường gặp cũng là nói kiểu tương đối thôi biết không hả!
Hắn nhớ rõ năm ấy Độc Thánh đã mất rất nhiều công sức để tìm trái thiên hương quả làm thuốc. Cuối cùng vẫn phải tốn mười vạn kim mới mua được từ phòng đấu giá. Mười vạn kim a, có thể mua được mạng của một võ giả tám tầng!
Nhưng hiện tại Utherus thực sự lấy ra thứ mà lẽ ra có thể mua được mạng sống của hắn năm đó, cho hắn ăn như hoa quả! Thế này cũng không quá xa xỉ đi. Huống chi hắn đã ăn ba quả rồi, Utherus lấy đâu ra nhiều trái thiên hương như vậy?
‘A Tình không thích trái này sao? Thế muốn ăn thêm ít thịt không?’ Utherus nhìn bảo bối không chịu há miệng, tiếp tục cẩn thận dỗ dành. Cho dù đã ngủ ba ngày, tình trạng của bảo bối dường như vẫn không được cải thiện nhiều, vẫn là cả người không có sức, chỉ có thể nằm. Nhưng ăn thức ăn mềm cũng không sao, may là ở đây thực phẩm mềm cũng dễ tìm. Nếu không, y sẽ phải lo lắng về điều kiện khắc nghiệt của môi trường hoang dã, quả nhiên vẫn phải tính đến chuyện quay trở lại nơi sinh sống của người dị tộc kia mới được, chỗ đó mới thích hợp cho bảo bối của y sinh hoạt.
‘Không ăn.’ đối với việc Utherus từ sau khi hắn tỉnh lại liền không ngừng đút ăn, Vô Tình đã chuyển từ chấp nhận sang hơi tức giận. Hắn không ngờ mình lần này cạn kiệt nghiêm trọng đến vậy. Ngủ lâu như vậy mà đến bây giờ thể lực cũng không khôi phục được bao nhiêu. Cứ theo tình huống này, hắn còn phải nằm ít nhất mười ngày nửa tháng, về phần tiên thiên chân khí gì gì, hắn cũng lười tính xem còn phải bao lâu mới có thể khôi phục.
Vô Tình cố gắng nói với bản thân rằng hắn nợ Utherus, kiềm chế cơn giận. Thật ra hắn vốn không phải người dễ giận như vậy, thay vì tốn thời gian để nổi nóng, còn không bằng lý trí phân tích tình huống, tìm ra nhân quả lợi hại.
Tuy nhiên, cách này không hiệu quả với Utherus, Vô Tình bất đắc dĩ phát hiện mình bị chiều hư. Điều này trước kia chỉ sợ sẽ trở thành nhược điểm trí mạng của hắn, nhưng vì hắn hiện tại đã yếu đến không thể yếu hơn, hắn thờ ơ chấp nhận sự thay đổi của mình ……
Mà vào lúc này, hắn đang được Utherus quấn trong một chiếc chăn lông, ôm vào trong ngực đút ăn. Nếu để những vị võ giả hậu thiên khác biết một vị tiên thiên lại không thể tự chăm sóc bản thân, không biết biểu tình của bọn họ sẽ đặc sắc đến đâu. Nghĩ đến đây Vô Tình không tự giác phì cười.
‘Nghĩ gì đó?’ Utherus nhìn nụ cười hiếm hoi đó, thấp giọng hỏi. Thật ra, e rằng ngay cả A Tình cũng không nhận ra, hắn đã dần thả lỏng cảnh giác trước mặt y, không còn đề phòng mọi thứ như lúc mới gặp, cũng không đối xử lạnh lùng xa cách với y như với những người khác. Nghĩ đến đây, Utherus cũng cười từ đáy lòng.
‘Không có gì, Utherus, đây là nơi nào?” Vô Tình thấy mình đang ở trong hang núi bèn hỏi. Mặc dù hắn không thể cử động, nhưng Utherus vẫn có thể di chuyển mà. Cũng không biết Utherus lại chạy đến đâu, lại có linh vật lại có thịt yêu thú.
‘Ừm…… đây có lẽ là một phần khác của dãy núi mà chúng ta hồi trước từng ở, trước đây ta đã từng đến nơi này từ bên kia.’ Utherus ngẫm lại rồi đáp. Bên này đồ ăn phong phú, dinh dưỡng cũng không tệ lắm, từ khi có thể biến trở về thú hình lớn, không đến nửa ngày là y đã trở lại nơi này.
Nghe vậy Vô Tình nhướn mày, Thiên Vân sơn sao? Không nghĩ tới mình đi một vòng lớn cuối cùng vẫn trở lại. Suy xét đến việc Utherus đã lấy lại được khả năng bay đường dài trước đây của mình, Vô Tình quyết định thay đổi lộ tuyến. Dù sao thì tình hình hiện tại của hắn cũng không được thuận lợi cho lắm, mà Utherus lại không quen thuộc ngôn ngữ và quy củ nơi đây, dù sao đều là đến thượng kinh, đến đó bằng cách nào cũng không thành vấn đề.
‘Utherus chuẩn bị đồ đạc đi, chúng ta ngày mai chuẩn bị xuất phát đi thượng kinh.’ sau khi suy xét rõ ràng, Vô Tình nói với Utherus về kế hoạch tiếp theo.
‘Được.’ đại khái đoán được hành trình tiếp theo, Utherus đáp. Thú Nhân vốn đã quen với các loại lữ hành, biết phương hướng rồi y tất nhiên là không có vấn đề.
‘A Tình thật sự không cần ăn thêm một chút sao?’ sau khi nói xong chuyện hành trình, Utherus vẫn chưa từ bỏ ý định hỏi. Trong mắt y, sức ăn của bảo bối nhà y thật sự yếu quá, giờ thể trạng yếu như vậy thì y phải nuôi tới khi nào mới thịt được a?
‘Không cần, ta đã no rồi.’ Nghe Utherus hỏi, Vô Tình mất kiên nhẫn cau mày, thật sự định nuôi hắn như heo à?
‘A, vậy, A Tình ngươi lại nằm nghỉ đi.’ Utherus ngượng ngùng lấy lại trái cây, luyến tiếc mà đặt người trong lòng lên đệm đã trải phẳng.
Mấy đêm nay, dù Vô Tình có tỉnh lại hay không, đến giờ ngủ Utherus đều sẽ ôm người từ không gian ra, ôm bảo bối của y đi vào giấc ngủ. Kỳ thật y hoàn toàn không cần ngủ nhiều như vậy, thế nhưng y rất hưởng thụ khi được ở gần người mình thích như vậy.
Nhưng tình huống hôm nay có chút khác thường, Utherus do dự không biết nên tiếp tục ôm hắn không. Chung quy mấy đêm trước A Tình đều ngủ, mà lần này A Tình còn tỉnh. Y không thể cam đoan mình sẽ không muốn làm gì.
Nhưng Utherus phải thừa nhận rằng, đến giờ y vẫn có chút ám ảnh về lần đầu bọn họ giao xứng. Có thể nói lần đó là vô cùng hưởng thụ trên thể xác, vô cùng tra tấn ở trong lòng. Y cũng không quên nguyên nhân của tất thảy việc đó — sức khỏe của A Tình không tốt! Y cũng không quên lần đó bọn họ đã chuẩn bị kỹ đến thế nào, nhưng cuối cùng……
Nghĩ đến tình cảnh hiện tại, Uthers cảm thấy vô cùng phiền muộn. Chưa kể đến việc A Tình hiện tại ngay cả động đậy một chút cũng gian nan, thì thân thể hắn từ sau lần đầu giao xứng lại cũng không được khai thác, cũng không phải y có thể mạo muội “ăn”.
Huống chi lần đó A Tình phát sinh quan hệ với y cũng là bất đắc dĩ, thật ra y rất sợ hãi rằng nếu y mạo muội hành động thì A Tình sẽ cự tuyệt hắn. Chỉ với cảm tình hiện tại của họ, A Tình có thể ở bên y cũng đã thật khó tin, Uthers cảm thấy rằng y có thể kiên nhẫn với người mà y muốn chiều chuộng cả đời.
Trong khi Utherus ở trong lòng không ngừng khuyến khích tâm lý, Vô Tình cuối cùng cũng trở nên mất kiên nhẫn. Hiện tại hắn không có nội lực, không dùng được chân khí, gió thu lạnh, lạnh đến thấu xương hắn, không phải Utherus bình thường luôn thích ôm hắn sao? Chẳng lẽ ăn qua một lần liền chán vị? Được rồi, việc này nếu là nam nhân khác, Vô Tình có lẽ còn tin, chứ Utherus, loại trừ lý do này……
‘Hắt xì –’ Vừa định gọi Utherus qua, Vô Tình liền cảm thấy chóp mũi chợt lạnh, hắt xì một cái. Quả nhiên, không có nội lực bảo vệ, hắn khó có thể không bệnh.
‘A Tình, ngươi sao rồi? Có phải cảm lạnh không?’ Utherus đang chiến đấu kịch liệt với con thú giam trong lòng, nghe được tiếng, lập tức tỉnh táo lại, lo lắng hỏi, một bàn tay đã đặt trên trán Vô Tình.
‘Đều là tại ngươi!’ Vô Tình trừng mắt giận dữ, hiếm khi dùng giọng điệu chỉ trích. Mặc dù lý trí tự nhủ Utherus không làm gì sai, hơn nữa đã đối với mình quá tốt rồi, nhưng hắn vẫn không nhịn được…… Thật ra lời vừa ra khỏi miệng, Vô Tình đã cảm thấy chính mình dỗi như trẻ con.
‘Ừ, đều là ta sai.’ Utherus cúi xuống – ôm cả người và đệm vào lòng, A Tình hiếm khi làm nũng với y, xem ra thật sự là bị bệnh. Nếu A Tình bình thường cũng có thể như vậy thì tốt rồi, Utherus thầm tiếc nuối cho sự phong tình hiếm có này.
Tuy nhiên, cơ thể của Utherus lại bắt đầu kích động khi bị sự phong tình này lơ đãng trêu chọc, vô số điều y vừa trấn an trong lòng đều tan biến trong ánh mắt như giận như không đó. Nhuyễn ngọc trong ngực, mùi hương dễ chịu đặc hữu của giống cái không ngừng kích thích khứu giác linh mẫn của Utherus. Hơi thở của Utherus trở nên dồn dập……
Nếu hiện tại Vô Tình còn không biết Utherus bị làm sao, một thân bản lĩnh kia của hắn hóa ra vô ích. Nhưng hắn không hiểu, nếu Utherus muốn, vì sao lại không làm?
Trong khoảng thời gian biến thành hình thú đó, Utherus đã phải nhịn rất nhiều. Tuy Vô Tình chưa từng nói hẳn ra là bản thân không muốn nhân thú gì đó, nhưng cái đó mặn quá thật. Cho dù bọn họ là bạn đời, Vô Tình đúng là nhất thời khó có thể nhận kiểu nhân thú.
Nhưng giờ Utherus lại làm sao vậy? Đã biến về hình dáng con người rồi, mình đã coi như là người của y. Vô Tình đã tự quy mình vào vai thê tử, nên không hiểu được hành vi của Utherus. Thê tử không phải nên thuận theo trượng phu sao, tuy rằng hắn cũng không phải “thê tử” tốt gì đó, không có phu thê tình thâm gì đó, thế nhưng hắn hẳn vẫn có thể thỏa mãn nhu cầu sinh lý của Utherus.
VôTìnhkhông hiểu rõ lắm về hình thức ở chung của giống cái và giống đực, chỉ có thể đối chiếu quan hệ của mình và Utherus với hình thức phu thê của thế giới bên này, hơn nữa thử tiếp nhận. Trước khi Utherus còn chưa biến về hình người, Vô Tình còn chưa có ý nghĩ này, nhưng Utherus biến về rồi, Vô Tình liền cảm thấy hắn nên nghĩ như vậy ……
‘Utherus, ngươi ôm ta đi.’ cảm nhận được hơi thở càng ngày càng nóng rực của Utherus, Vô Tình mở miệng nói. Tuy rằng hắn chỉ có một nam nhân là Utherus, thế nhưng hắn đã thấy nhiều trường hợp kiểu này rồi.
Trước kia có lẽ hắn chỉ suy tính trêu chọc đối phương, sau đó thừa dịp đối phương mất cảnh giác, giải quyết đối phương như thế nào; Hiện tại nha, Vô Tình bất đắc dĩ phát hiện bản thân vậy mà đang chờ đối phương “ăn” sạch mình luôn. Hình như không có thê tử nào lại nói chuyện với trượng phu như vậy đi? Được rồi, Vô Tình phát hiện hắn cũng không hiểu rõ hình thức ở chung của phu thê cho lắm ……
‘A Tình …… Ngươi nói gì vậy?’ đột nhiên nghe được một câu táo bạo, Utherus được yêu mà sợ. A Tình kỳ thật cũng không ham thích chuyện tình ái, Utherus biết rất rõ điều đó. Không ngờ bảo bối của y lại chủ động nói ra lời như vậy! Utherus bị sự may mắn từ trên trời đột nhiên rớt xuống trúng đầu làm cho choáng váng.
‘Ngươi không muốn à?’ Vô Tình nhướn mày nhìn Utherus, hỏi. Vô Tình hiểu rõ năng lực nhẫn nhịn của Utherus, nếu Utherus cứ muốn chịu đựng, hắn cũng sẽ không để ý, dù sao người muốn cũng không phải hắn.
‘Muốn!’ Utherus kích động nói ra khát vọng nội tâm, nhìn ánh mắt khiêu khích, Utherus hôn xuống như mưa……
Vô Tình vẫn là tương đối vừa lòng với kỹ thuật của Utherus, tuy rằng còn hơi trúc trắc, nhưng dù sao cũng là hắn tự mình dạy dỗ cơ thể y cho chính mình. Tận hưởng những nụ hôn và sự vuốt ve của Utherus, Vô Tình cũng không kìm nén thanh âm của mình.
Nghe được tiếng rên ngọt nị, Utherus như là được cổ vũ, càng thêm ra sức. Y rất thích làm chuyện lấy lòng giống cái của mình như thế này……
‘Sao vậy?’ cảm giác được ngón tay Utherus chạm vào chỗ đó rồi lại rất nhanh rụt về, ngừng việc trên người mình, Vô Tình nghi hoặc hỏi.
‘A Tình, thân thể của ngươi……’ Utherus nói với giọng cực kỳ nhẫn nhịn, lý trí đã sắp tới cực hạn. Rõ ràng đã quyết định trước khi A Tình khôi phục sẽ không làm, sao mọi chuyện lại thành như thế này?
‘Không phải ngươi mang theo thuốc mà ta phối sao?’ Vô Tình cười ẩn ý nói, hắn cũng không quên những bình thuốc được Utherus cố ý gói kỹ trong không gian. Những thứ đó là còn sót lại từ lần trước hắn chuẩn bị cho khế ước của hai người.
‘Aaaa –’ nghe thế, dù Utherus có là thánh nhân cũng không nhịn được, thú huyết sôi trào khiến y nhanh chóng lấy thuốc ra, bắt đầu tiến quân tới nơi y đã ao ước bấy lâu nay……
*************************
Tác giả có lời muốn nói: dấu chấm lửng phía trên, mời các vị đến xem tự tưởng tượng đi [¯﹃¯] *nước miếng*……
Tiểu Tình Tình nhà ta rất tự giác nha, hehe ╮[╯▽╰]╭……