Chương 832: Đứa bé có vấn đề
Trong bệnh viện, trải qua cứu chữa, tuy đứa bé của Đỗ Di Nhiên đã tạm thời được bảo vệ, nhưng có khả năng chịu tổn hại, dẫn đến đứa bé không khỏe mạnh.
Bà cụ Đỗ vừa tiến tới, Đỗ Di Nhiên đã gào khóc.
Cô ta đau lòng, ấm ức.
Lúc Lục Kiển Nghi muốn cô ta đã thề son sắt, kéo quần lên thì trở mặt.
“Bà nội, bà phải phân xử giúp cháu”
“Di Nhiên, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao cháu lại ngã xuống?” Bà cụ Đỗ vô cùng lo lắng hỏi.
“Bà nội, là Hoa Hiền Phương, đều tại cô ta làm hại. Huy Đạt thích ăn đậu tương, có để trong túi một ít hạt đậu tương, không biết vì sao lại rơi ra ngoài, Hoa Hiền Phương không phát hiện ra, giẫm lên trên, thiếu chút nữa ngã sấp xuống. Cô ta mượn đề tài để nói chuyện, nói là cháu muốn hại cô ta, Kiến Nghị rất tức giận nên vặn gãy cánh tay Huy Đạt. Hoa Hiền Phương nhân lúc hỗn loạn đẩy cháu một cái, khiến cháu ngã sấp xuống” Cô ta khóc nước mắt nước mũi chảy đầy, nhìn vô cùng thê thảm.
Trên trán bà cụ Đỗ nổi đầy gân xanh, vỗ mạnh lên mặt bàn: “Hoa Hiền Phương này đúng là khinh người quá đáng, thực sự nghĩ nhà họ Đỗ chúng ta dễ bắt nạt sao?”
“Cô ta vẫn luôn muốn hại chết con của cháu, muốn tìm cơ hội chỉnh chết cháu, bà nội, bà nhất định phải cứu cháu và đứa bé” Đỗ Di Nhiên khóc nói.
Bà cụ Đỗ vỗ tay cô ta: “Cháu yên tâm đi, ngày mai bà sẽ tới nhà họ Lục, đòi lại lẽ phải cho cháu”
Đỗ Di Nhiên khịt mũi, cô ta gọi số điện thoại bí mật giữa cô ta và Lục Kiển Nghi, muốn anh đến thăm cô ta, nhưng mà anh không nghe máy, cô ta lập tức gửi tin nhắn qua.
Cô ta nhất định phải hỏi cho rõ, vì sao anh đột nhiên trở nên vô tình như vậy.
Ngày hôm sau, bà cụ Đỗ đi tới nhà họ Lục.
“Chị à, chị có biết hay không, Di Nhiên phải vào bệnh viện, thiếu chút nữa sinh non. Cháu dâu kia của chị đúng là độc ác, muốn hại chết Di Nhiên, không để lại chút tình cảm nào.”
“Chị biết, nhưng mà người ra tay độc ác không phải là Hiền Phương, mà là cháu gái của em. Vệ sĩ làm việc ác của nhà em đã bị cảnh sát khống chế, thành thật nói ra hết mọi chuyện. Cảnh sát sẽ khởi tố cậu ta tội cố ý làm hại người khác.”
Bà cụ Lục biết bà ta sẽ tới, tất nhiên là đã chuẩn bị sẵn sàng, đánh đòn phủ đầu.
Bà cụ Đỗ hơi kinh hãi: “Cậu ta chỉ làm rơi mấy hạt đậu tương mà thôi, đó là chuyện ngoài ý muốn”
“Là Đỗ Dị Nhiên nói với em như vậy đúng không” Bà cụ Đỗ lấy bản sao tờ khai của tên vệ sĩ kia ra.
“Em gái à, em nên nhìn cẩn thận xem, nếu em không tin, còn có camera ở trong đại sảnh bữa tiệc làm chứng”
Bà cụ Đỗ nhìn lời khai ở phía trên, kinh hãi, chuyện này hoàn toàn tương phản với những lời cháu gái bà ta nói.
Là cô ta sai vệ sĩ ném đậu tương lên trên mặt đất, muốn hại Hoa Hiền Phương sinh non, nhưng không ngờ mình giẫm lên phía trên, ngã sấp xuống.
“Cháu gái này nhà em đúng là mầm tai họa gây chuyện thị phi, Hiền Phương là bà chủ của nhà họ Lục chị, trong bụng con bé là huyết mạch của nhà họ Lục chị, người nào dám động vào bọn họ, thì sẽ là địch với nhà họ Lục chị” Ánh mắt bà cụ Lục lạnh lẽo, trở nên vô cùng nghiêm túc.
Trong lòng bà cụ Đỗ tức giận, vốn là tới hỏi tội, kết quả biển thành bị động bị đánh.
“Chị à, em thấy chuyện này nhất định có hiểu lầm, trở về em nhất định sẽ hỏi Dị Nhiên rõ ràng”
“Cháu gái kia của em mở miệng là nói dối, em có thể hỏi rõ được sao?”
Bà cụ Lục sai bảo người giúp việc rót một chén trà cho bà ta: “Tục ngữ nói đúng, số mà đã có ắt nên, số mà không có cầu xin làm gì, quá mức cố chấp, chỉ biết hại người hại mình”
Khóe miệng bà cụ Đỗ giống như bị ong vò vẽ đốt, gần như lệch tới bên tai: “Chị à, nếu chuyện này thực sự do Di Nhiên làm, đợi con bé xuất viện xong, em nhất định sẽ bắt con bé tới chịu đòn nhận tội”
“Nếu không phải nể mặt em, chị đã sớm bảo cảnh sát bắt cô ta đi” Bà cụ Lục nói.
“Con nhóc này chắc chắn là nhất thời bị ma quỷ ám ảnh, mới phạm phải sai lầm lớn như thế, dù sao chuyện ở nông trại cũng đã hành hạ con bé”
Bà cụ Đỗ cố gắng giải vây cho cháu gái.
Bà cụ Lục uống một ngụm trà, giọng nói thoải mái hơn một chút: “Chị nhớ rõ lúc chúng ta còn trẻ tuổi, thích nhất là đọc tiểu thuyết võ hiệp, thuật dịch dung ở bên trong xuất thần nhập hóa, thật giả khó phân biệt. Thứ đó còn có một cách nói khác chính là mặt nạ da người. Bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển, cũng có loại thứ này, nhưng không phải mặt nạ da người, mà là mặt nạ silicone hóa trang. Loại rẻ thì mấy triệu, trên mạng có bán, tốt thì có khả năng lên tới ba mươi tỷ. Nhưng mà cho dù kỹ thuật tốt tới mấy cũng không có biện pháp giống như trong tiểu thuyết võ hiệp, có thể lấy giả loạn thật, lúc nói chuyện và làm ra biểu cảm động tác, rất dễ để lộ ra sơ hở, chỉ có vào buổi tối lúc ánh sáng mờ ảo, mới không dễ dàng bị phát hiện”
Bà cụ Đỗ nghe thấy thế, trên gương mặt lướt qua một chút thấp thỏm giật mình. “Chị à, chị muốn nói gì?”
“Chị hoài nghi tối hôm đó ở trong nông trại, có người lợi dụng mặt nạ như thế này giả mạo Kiển Nghi, ở bên cháu gái gây họa của em. Đây cũng là lý do vì sao người này muốn tắt công tắc nguồn điện, vì không bị nhìn ra sơ hở” Giọng nói của bà cụ Lục trầm thấp mà rõ ràng.
Bà cụ Đỗ vô cùng sợ hãi: “Chị à, lời chị nói thực sự quá huyền ảo, cho dù có thứ này, vậy cũng cần phải làm theo yêu cầu trước. Kiến Nghi đến thành phố Tinh Không mấy ngày, sao đối phương có thể chuẩn bị mặt nạ mô phỏng tốt như vậy?
“Người này lại tìm cháu gái em, bọn họ còn đang bí mật gặp mặt ở thành phố Long Minh. Cháu gái em chạy đi tìm Hiền. Phương, khiêu khích với con bé, nói ra chuyện cô ta gặp mặt với Kiến Nghi, nhưng mà tối hôm đó Kiến Nghi ở nhà, không đi đâu cả.”
Bà cụ Lục nói: “Chuyện này không phải là chuyện nhỏ, nhất định là người ở phía sau âm thầm điều khiển, muốn phá hoại quan hệ giữa hai nhà chúng ta, không thể lơ là. Phía bên chị đã phải người điều tra về người này, cho dù thế nào cũng phải tìm người này ra.”
Bà cụ Đỗ im lặng, biểu cảm trở nên âm u mà thâm trầm.
Nếu thực sự có người như vậy, dám quấy rối ở dưới mí mắt bà ta, bà ta nhất định phải băm người đó ra chục nghìn đoạn.
Sau khi bà ta rời đi, Hoa Hiền Phương đi từ trên lầu xuống.
Chuyện này cô không thích hợp ra mặt, chỉ có thể do bà cụ giải quyết.
“Hi vọng bà cụ Đỗ có thể tỉnh táo lại, đừng bị Đỗ Di Nhiên lừa gạt nữa”
“Dưỡng ra cháu gái như vậy, đúng là gia môn bất hạnh” Bà cụ Lục lắc đầu.
“Nhà họ Đỗ còn có Chẩn Diệp, cậu ấy mới là người chân chính có thể làm được vai chính” Hoa Hiền Phương nhún vai.
“Trong nhà có chị chồng như vậy, không biết sau này Sênh Hạ có thể ứng phó được hay không? Bà cụ Lục thở dài.
Hoa Hiền Phương cười nói: “Trước đây chị chồng của cháu cũng tác oai, không phải là cháu vẫn đánh bại được chị ấy sao?
Bà cụ Lục lắc đầu: “Sênh Hạ khác với cháu, tính tình con bé quá thẳng thắn, vui buồn yêu thích đều để lộ trên mặt”
“Em ấy thông minh ạ, còn có nhà họ Lục chúng ta ở phía sau làm chỗ dựa, Đỗ Di Nhiên nhìn là biết không có đầu óc, không đầu lại được em ấy đầu” Hoa Hiền Phương nói.
Bà cụ Lục cũng nói với giọng điệu mỉa mai: “Cháu gái của nhà họ Đỗ đúng là ngu ngốc, bị người ta đùa giỡn xoay vòng như thế, cũng không biết.”