Hiện tại quy luật cuộc sống hằng ngày của Tống Tân Đồng chính là trước làm món kho, sau đó rửa tôm, sau đó đi công trường bán thức ăn, về nhà lại rửa tôm, buổi tối lại sao chế thức ăn.
Một ngày qua đi, cả người đều mệt đến không còn khí lực, cảm giác sắp chết.
Tống Tân Đồng rửa tôm nhìn Tạ thẩm bên cạnh mệt đến gầy đi, “Thẩm, chúng ta như vậy không được, nên mời một người đến giúp.”
Tạ thẩm vùi đầu rửa nội tạng ngẩng đầu nhìn nàng một cái, “Hiện tại người trong thôn đều nhìn chằm chằm ngươi đâu, vạn nhất lại mời một kẻ gian tế về thì làm sao?”
Tống Tân Đồng đấm đấm sau lưng, “Chỉ là rửa rửa chà chà, cũng không sợ, chúng ta như vậy quá mệt mỏi, đừng để đến khi mệt rồi bệnh ra thì lợi bất cập hại.”
“Vậy Tân Đồng ngươi có thể chọn người thích hợp không?” Tạ thẩm cũng không nói cái gì, mấy ngày này đích thực là cực kỳ mệt mỏi, chính bà mỗi ngày về nhà uống vài nhấp rượu trắng liền choáng đầu ngủ mất, nãi nãi Cẩu Đản Nhi mỗi ngày làm việc ở dưới đất cũng mệt đến không xong, Đại Nghĩa ở nhà bọn họ cũng bận, ở đây cũng bận, mặc dù Tân Đồng luôn luôn nấu đồ ăn tốt hơn cho mọi người bồi bổ một chút, nhưng mỗi ngày vẫn gầy xuống.
Tống Tân Đồng nghĩ nghĩ, “Ngày đó Thu bà bà nói cái Vương quả phụ kia cũng được, nhìn là một người lanh lợi, nếu không bảo nàng tới đây đi.”
Tạ thẩm nghĩ nghĩ, “Nhưng nàng còn mang theo một đứa bé, sợ rằng mỗi ngày đều mang đến, hơn nữa nhà nàng còn có việc đâu?”
“Không có việc gì, trái lại nhìn là một người lanh lợi, hẳn là có thể cùng chơi với Tiểu Bảo bọn họ.” Tống Tân Đồng hiện tại muốn giảm bớt áp lực cho mình, “Đến lúc đó để nàng rửa tôm, cắt bỏ đuôi ốc nước ngọt, bớt mấy việc này chúng ta liền thoải mái không ít.”
Tạ thẩm nghĩ nghĩ, gật gật đầu, “Con người nàng thành thật, cũng là một người làm việc giỏi, chính là quá đáng thương.”
“Vậy ngươi cho nàng bao nhiêu tiền công a?” Tạ thẩm lại hỏi.
Tống Tân Đồng nghĩ nghĩ, “Ấn cân tính đi, làm càng nhiều thì tiền càng nhiều.”
“Đấy chẳng phải là…” Tạ thẩm muốn nói là để cho nàng ta chiếm hời, nhưng suy nghĩ lại một chút nhà mình mới là chiếm hời nhất, “Vậy được, ta rửa chút nội tạng này xong liền đi nói với nàng hai ngày trước nàng còn hỏi ta đâu, lúc đó ta nghĩ vài người chúng ta còn có thể làm xuống được nên không đáp ứng.”
“Vẫn phải là thêm một người, nếu không cả ngày đều ngâm mình trong nước như vậy.” Tống Tân Đồng nhìn tay bị ngâm trương lên, nhíu nhíu mày, chờ hết bận việc ở đây liền đi lên thị trấn mua một chút cao bôi tay, đừng để tuổi mười lăm mười sáu hoa quý liền lớn lên có một đôi tay thô ráp già đời.
“Đến lúc đó còn phải buộc Vương quả phụ đừng nói lung tung ra ngoài, nếu để cho những thứ người ấy biết ngươi chà rửa thế nào cho sạch sợ là những kẻ đó lại đi học trộm đi.” Tạ thẩm nói lại nhịn không được cười nói: “Hôm qua chàng trai đến mua ốc nước ngọt của chúng ta nói ra khiến ta cười chết, nói vốn là muốn mua ba văn tiền một mâm về ăn đỡ nghiện, không nghĩ đến nhìn thì rất thơm nhưng ăn vào miệng đầy cát đá, thiếu chút nữa làm gãy răng hắn.”
Tống Tân Đồng vẫn sao qua lại không ngừng, nơi nào sẽ nghe thấy truyện cười này.
Mấy hôm trước sau khi bắt đầu thu ốc nước ngọt cùng tôm hùm, có chút người ngại nàng cho giá quá thấp cho nên liền tự mình làm đi bán, chỉ là rửa không sạch, dẫn đến người khác bị lừa rồi không nguyện đến lần thứ hai, tuy giá hời hơn phân nửa nhưng vị không tốt thì thôi lại còn ăn miệng đầy cát, là người thì đều sẽ chọn nơi khá hơn một chút.
“Cái này còn là bí phương độc nhất vô nhị của chúng ta, cũng đừng để bị người học trộm đi.” Tạ thẩm nói.
Tống Tân Đồng đương nhiên không có dị nghị gì, nhìn Tạ thẩm đã rửa nội tạng xong, nàng xem còn có khoảng năm trăm cân tôm liền không nhịn được nói: “Thẩm, nếu không bây giờ ngươi liền đi thông tri cho quả phụ kia đi, ta thật sự là không muốn rửa tôm.”
Tạ thẩm không nhịn được bật cười lên, vẫn là lần đầu tiên nghe thấy nàng oán giận, “Vậy ta trước đó cũng phải đem này đó chần nước qua a?”
“Không cần, để ta là được.” Tống Tân Đồng đem Tạ thẩm đẩy đẩy đi, sau đó bắt đầu thái nội tạng, để tí nữa cùng nhau chần qua.
Vừa mới qua nửa khắc đồng hồ, Tạ thẩm dẫn Vương quả phụ về.
Vương quả phụ dẫn theo một tiểu tử vàng vọt xanh xao, có chút câu nệ cười cười với Tống Tân Đồng.
Tống Tân Đồng liếc mắt quan sát trên dưới mẫu tử Vương gia, mặc dù ăn mặc cũ nát, nhưng nhìn qua sạch sẽ, nhìn qua là một người yêu sạch sẽ, làm sinh ý ăn uống chính là yêu sạch sẽ, nếu như móng tay đầy bẩn thì ai có thể nuốt trôi?
Vương quả phụ cảm thấy vị Tống gia nha đầu này khí thế rất mạnh, nhìn nàng chăm chú đến thở cũng không dá thở ra tiếng, thấp thỏm nửa ngày nói: “Tống gia cô nương, ngươi yên tâm, ta sẽ làm thật tốt.”
Xem ra Tạ thẩm đã nói qua với nàng, Tống Tân Đồng cũng không nói thêm gì nữa, “Vương thẩm đừng câu nệ, việc này của ta chính là vẫn dính đến nước, không biết ngươi có chịu được không.” Nói rồi đem Vương quả phụ đi ra phía sau phòng bếp.
“Có thể làm được.” Vương quả phụ lập tức nói.
Tống Tân Đồng gật gật đầu, “Chủ yếu chính là dùng bàn chải chà xát mấy đồ bẩn ở bụng tôm, còn có nữa là cắt bỏ ốc nước ngọt.”
Vương quả phụ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
“Vậy thẩm thử trước đã.” Tống Tân Đồng đơn giản dạy nàng, sau đó liền đem bàn chải đưa cho Vương quả phụ.
Vương quả phụ là một người tay chân lanh lợi, không đến mấy cái đã thuận tay, sai đó cẩn thận từng li từng tí hỏi Tống Tân Đồng, “Tống gia cô nương, bộ dáng này của ta được không?”
“Được, thẩm làm rất khá.” Tống Tân Đồng chỉ vào một cái thùng đánh cốc khác bên cạnh, “Cọ rửa sạch sẽ xong liền bỏ qua đây, bên này là chưa có rửa.”
“Được.” Vương quả phụ vội gật đầu, “Ta hiểu được.”
Tạ thẩm nháy mắt với Tống Tân Đồng, Tống Tân Đồng hiểu ý gật đầu, “Vương thẩm ngươi cũng thấy mấy việc này đó, mỗi ngày chỉ cần cọ rửa năm trăm cân là được, còn có cắt bỏ đuôi năm mươi cân ốc nước ngọt, có thể làm xong hay không cũng không sao, một văn hai cân.”
Vương quả phụ ngốc một chút, “Một văn hai cân?”
“Đúng vậy, ngươi rửa bao nhiêu ta cho ngươi bấy nhiêu.” Tống Tân Đồng gật đầu, “Chẳng qua yêu cầu duy nhất của ta chính là không thể đem cách chúng ta rửa tôm nói cho những người khác.”
“Ta hiểu ta hiểu.” Vương quả phụ lập tức nhận lời, “Ta sẽ không nói cho người khác biết, Tống gia cô nương ngươi yên tâm.”
Tống Tân Đồng gật gật đầu, “Thu bà bà giới thiệu thẩm qua đây, ta tự nhiên cũng tin tưởng nhân phẩm thẩm.”
“Tống gia cô nương, ngươi yên tâm, ta sẽ làm rất tốt.” Vương quả phụ nói.
Tống Tân Đồng gật đầu, “Thẩm trong lúc rửa thấy tôm chết liền ném vào thùng bên kia, ngàn vạn đừng bỏ lẫn vào.”
“Ta hiểu rõ.” Vương quả phụ đáp ứng, “Vậy hiện tại ta liền bắt đầu luôn sao?”
“Đi a.” Tống Tân Đồng chỉ vào một cái thùng đánh cốc khác, “Ở đây mỗi ngày đựng không sai biệt lắm chính là hơn sáu trăm cân, hiện bên trong còn dư lại năm trăm cân, liền làm phiền thẩm.”
“Ai, hiện tại ta liền làm.” Vương quả phụ đem con trai vẫn dính lấy mình sang một bên thềm đá ngồi xuống, “Tiểu Hổ Tử ngoan ngoãn ngồi đây, nương làm việc trước.”
Tiểu hài tử khỏe mạnh kháu khỉnh ngoan ngoãn ngồi qua một bên.
Tống Tân Đồng nhìn đứa bé nhỏ như vậy cũng có chút đau lòng, “Thẩm, trên thềm đá lạnh, nếu không để hắn ra phía trước chơi đùa cùng Tiểu Bảo bọn họ đi, tuổi tác không kém nhiều, hẳn là có thể chơi cùng nhau đi.”
“Tiểu Hổ Tử, tỷ tỷ dẫn ngươi đi phía trước tìm các ca ca chơi có được không?” Tống Tân Đồng ngồi xổm trên mặt đất, kéo tay Tiểu Hổ Tử hỏi.
Tiểu Hổ Tử tha thiết mong chờ nhìn nương mình, hắn rất muốn đi.
Vương quả phụ có chút thấp thỏm nhìn Tống Tân Đồng, “Có thể quấy rầy bọn họ đọc sách hay không?”
“Sẽ không, hiện giờ đang chơi đâu.” Tống Tân Đồng trực tiếp ôm lấy cậu bé, đi ra phía trước, đem người ôm ra nhà chính, “Tiểu Bảo, cho đệ lĩnh một tiểu đệ đệ qua đây.”
Ánh mắt Tiểu Bảo sáng lên, cười to ba tiếng: “Ha ha ha, đệ cuối cùng không phải nhỏ nhất.”
“Tiểu đệ đệ, ta cho ngươi đường ăn.” Tiểu Bảo phi thường ra vẻ người lớn đưa đường cho Tiểu Hổ Tử, dỗ Tiểu Hổ Tử đến hai mắt đều sáng.
“…” Tống Tân Đồng nhìn Tiểu Bảo động kinh không nhịn được thở dài, sau khi đi ra khỏi phòng thì gặp được Tạ thẩm.
Tạ thẩm nói: “Tân Đồng ngươi thích đứa nhỏ như vậy, sớm làm mai một chút sau đó tự mình sinh một đứa a.”
Tống Tân Đồng vừa nghĩ tới tự mình sinh một đứa, phải hầu hạ nó dọn phân dọn nước tiểu, suy nghĩ một chút đầu đều đau, vội vàng lắc đầu: “Thẩm, ta không vội.”
Tạ thẩm chỉ cho rằng nàng xấu hổ, “Xấu hổ cái gì đây? Lại qua hai tháng liền mười lăm rồi, nên nghị thân.”