• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mấy ngày kế tiếp, Thịnh Hạ vẫn luôn ở nhà dưỡng thương. Tưởng Hiểu Xuân bên kia được mời hộ lí chăm sóc nhưng ba mẹ Thịnh mỗi ngày vẫn dành thời gian đi thăm cô ấy, nếu thật sự quá bận rộn thì cũng sẽ kêu Thịnh Xuyên tiện đường đưa một chút đồ ăn.

Nhưng còn hai vợ chồng Thịnh Hiểu Phương, từ ngày đó về sau cũng chưa từng đến.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Sau khi Thịnh Hạ biết chuyện thì rất hụt hẫng, suy đi nghĩ lại rồi tự bỏ tiền mua điện thoại cho Tưởng Hiểu Xuân. Trước đó Tưởng Hiểu Xuân vẫn luôn dùng một chiếc máy cũ Thịnh Hiểu Phương cho, vừa cũ vừa bị hỏng, ngoại trừ gọi điện thoại thì cũng không làm được gì. Thịnh Hạ kêu Thịnh Xuyên đưa điện thoại cho cô ấy, dạy Tưởng Hiểu Xuân dùng thứ này thế nào, sau đó thêm WeChat của cô ấy.

Ngay từ đầu Tưởng Hiểu Xuân làm sao cũng không chịu nhận điện thoại, mãi đến khi Thịnh Hạ nói đây là cô trả ơn, không nhận thì trong lòng cô sẽ bứt rứt, cô ấy mới không từ chối nữa.

Hai chị em bắt đầu nói chuyện phiếm trên WeChat.

Ngay từ đầu rất nhạt nhẽo, nói chuyện cũng rất xấu hổ khi nói chuyện, sau đó thì cũng dần dần thân thiết hơn.

Lúc này cuộc thi <Ngôi sao siêu cấp> cũng chính thức mở màn, bởi vì Dư Xán thuận lợi thông qua bầu chọn lúc trước nên Thịnh Hạ rất chú ý đến chuyện này. Mỗi ngày tỉnh lại việc đầu tiên cô làm làm lấy điện thoại xem tin tức liên quan, thời gian khác là ngốc ở trong phòng vẽ tranh và dưỡng thương.

Còn Lăng Trí, anh là phó tổng của Truyền thông Hoa Minh, còn là hình ảnh đại diện phát ngôn của tiết mục này, đương nhiên mấy ngày nay bị xoay như con quay.

Nhưng cho dù bận thì anh cũng sẽ dành chút thời gian gọi điện thoại cho Thịnh Hạ, hoặc cố gắng hết sức về sớm thăm cô mới về nhà ngủ.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thịnh Hạ có việc bận của riêng mình nên cũng không thấy nhàm chán hoặc nếu rảnh rỗi cũng sẽ gọi điện thoại cho anh.

Cô cảm thấy trạng thái như vậy cũng tốt, cũng hiểu được vì sao mẹ lại nói hai người muốn lâu dài thì phải bước đi cùng nhau. Nếu mỗi ngày nam thần đều rất bận mà cô lại nhàn rỗi thì chắc chắn cô sẽ cảm thấy nhàm chán, cảm thấy anh không có thời gian làm bạn với mình. Cho dù lí trí biết anh thân bất do kỷ* nhưng cảm xúc vẫn không khống chế được mà thấy mất mát. Đến lúc thời gian ngày càng lâu thì mất mát này sẽ biến thành oán hận, tình cảm giữa hai người cũng sẽ tràn ngập nguy cơ.

*không như ý muốn của mình

Cho nên mặc kệ khi nào, tự mình giữ gìn vẫn là chuyện quan trọng nhất. Đương nhiên, cùng nhau cố lên, cùng nhau tiến bộ cũng rất quan trọng!



Cuối cùng cũng tô màu xong, Thịnh Hạ buông bút vẽ, xoa xoa cánh tay đang tê rần, cười ngây ngô.

Ai da, cảm thấy tay nghề vẽ vời của mình dạo gần đầy tiến bộ không ít nha!

Cô vui vẻ chỉnh lại bức tranh của mình, một lúc lâu sau mới đứng lên, chuẩn bị đến nhà vệ sinh rửa tay. Kết quả mới vừa đi được hai bước thì đã nghe điện thoại trên bàn rung lên một cái.

Thịnh Hạ chạy đến nhìn thì thấy là một tin nhắn từ Weibo.

Người nhắn là Mật ong chanh trước kia từng giúp Thịnh Hạ tăng thêm rất nhiều người hâm mộ, trước đó cũng tương tác với Thịnh Hạ nhưng cũng chưa từng trò chuyện chứ đừng nói tới làm thân thiết.

Thịnh Hạ có chút kinh ngạc, theo bản năng click mở Weibo, sau đó còn kinh ngạc hơn.

Mật ong chanh này vậy mà lại là nhân viên của Truyền thông Hoa Minh! Hơn nữa cô ấy tìm Thịnh Hạ vì hi vọng cô có thể thừa nhận nam thần mình vẽ và chàng trai trong ảnh chụp ở sân bay chính là Lăng Trí!

Bởi vì khoảng thời gian trước người nhân tin oanh tạc cô thật sự quá nhiều, Thịnh Hạ không khỏi phiền lòng nên mới không quan tâm tới tin nhắn nữa, cũng không có mở Weibo ra nữa. Hơn nữa việc trong cuộc sống nhiều nên cô cũng sắp quên chuyện ở sân bay, lúc này mới đột nhiên nhớ tới.

Cũng không biết chuyện đã phát triển thành dạng gì rồi…

Cô nghĩ rồi vội mở Weibo nhìn thử xem, lúc này mới phát hiện “nam thần thần bí” đã hoàn toàn hot trong giới.

Vốn dĩ chỉ là một tấm ảnh chụp đẹp trai, nhóm nhan cẩu nhóm liếm liếm cũng sẽ ngưng nhưng chuyện này lúc đầu đã vô tình gây ra đại chiến fandom, sau lại liên quan đến Weibo của Thịnh Hạ nên khiến mọi người cực kì tò mò với vị nam thần thần bí này, hơn nữa mấy ngày nay Lăng Trí và Diệp Hòa Hạo lại âm thầm làm việc nên chuyện này đã lên men đầy đủ, chuyện cũng càng ngày càng nghiêm trọng.

Bây giờ, chỉ cần một kíp nổ lên sao hỏa thì sẽ một bước lên trời.

Cho nên Truyền thông Hoa Minh mới có thể tìm Thịnh Hạ.

Thịnh Hạ thấy kích động và gấp gáp, nam thần sắp hot mạnh rồi!

Nhưng mà công ti làm như thế, anh có biết không?

Thịnh Hạ không chắc lắm, suy nghĩ, không lập tức trả lời Mật ong chanh mà nhắn tin cho nam thần: Nam thần nam thần, em vừa lướt Weibo, nhìn thấy có vài người dùng đoán được tấm ảnh trên sân bay là anh, chuyện này có thể ảnh hưởng không tốt với anh hay không?

Lăng Trí đang cùng Diệp Hòa Hạo và Mật ong chanh - giám đốc điều hành mới của Truyền thông Hoa Minh - Phùng Thanh Linh ngồi trong văn phòng, chờ blogger có nickname “Hôm nay nam thần rất đẹp trai” trả lời. Nhìn thấy WeChat của Thịnh Hạ thì anh phân tâm trả lời cô: Sẽ không, chuyện này với anh mà nói là chuyện tốt.

Ánh mắt Thịnh Hạ sáng lên, vội xác nhận hỏi: Thật vậy chăng?

“Hôm nay nam thần rất đẹp trai ” chậm chạp không có trả lời tin nhắn của Phùng Thanh Linh, Lăng Trí đang định kêu người đi tra phương thức liên hệ của cô ấy nên nhìn thấy tin nhắn Thịnh Hạ gửi tới anh cũng không suy nghĩ nhiều, thuận tay trả lời một câu: Ừ, đối với Truyền thông Hoa Minh và <Ngôi sao siêu cấp>, còn có bên anh Trần cũng đều có lợi.

Thịnh Hạ vừa thấy lời này thì trong lòng cũng đã xác định, trả lời Lăng Trí: “Vậy thì em an tâm rồi.” sau đó hít thở sâu mở album, tìm ảnh chụp Lăng Trí dự thi cho Trần Lập, nghiêm túc đăng lên với dòng chữ: Nam thần của mình, người mẫu Lăng Trí.

Lần này, Weibo của cô thiếu chút đã sập.

Thịnh Hạ thấy kinh hồn bạt vía nhưng cũng rất kích động, ôm điện thoại đến nỗi không còn suy nghĩ muốn đi vào nhà vệ sinh nữa mà ngồi xuống giường, lo lắng chú ý chuyện sẽ phát triển thành gì. Mỗi khi thấy anti fans não tàn nào đó thì sẽ lập tức dỗi, không cho bọn họ bôi nhọ nam thần của mình.



Vì vậy, cô vô tình thu hoạch được không ít người hâm mộ. Mọi người đều cảm thấy dáng vẻ blogger hung dữ che chở nam thần nhà mình rất đáng yêu.

Chắc là quan hệ với nam thần không giống trước kia, Thịnh Hạ không hề sợ hãi sẽ bị anh biết bí mật mình là “Hôm nay nam thần rất đẹp trai ”, xó điều sợ thân phận của mình bại lộ sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của anh nên cô không dám thừa nhận mình đã ở bên nam thần trên Weibo, chỉ nói mình fan não tàn của anh, kiên quyết giữ gìn tất cả ích lợi cho nam thần.

Còn bên nam thần, tuy rằng không hề sợ hãi bị anh phát hiện nhưng cô cũng không định nói cho anh biết mình là blogger biến thái kia, thật sự rất xấu hổ.

Lăng Trí không biết bạn gái nhà mình suy nghĩ cái gì, thấy kế hoạch phát triển thuận lợi thì cũng ném chuyện này ra sau đầu, mãi bận rộn làm việc. Về phần tiếp theo, dù sao người đó cũng là một cô gái yêu thầm anh nên anh không cần phải chú ý quá nhiều, chỉ nói rõ với Phùng Thanh Linh một tiếng rồi cũng không nhìn nữa.

Năm nay Phùng Thanh Linh chừng 30 tuổi, là một nhan cẩu lâu năm, quanh năm trà trộn vào trong nhóm đại fan để hóng chuyện, có hiểu biết rất sâu rộng về hình thức marketing của giới giải trí. Cô ấy là được Diệp Hòa Hạo đào được từ nơi khác vài ngày trước, phụ trách đưa hoạt động <Ngôi sao siêu cấp> lên hệ thống internet.

Không cần nói đến sau khi cô ấy phát hiện anh trai nam thần mấy ngày nay mình điên cuồng liếm liếm lại là phó tổng nhà mình, trong lòng là khiếp sợ và hưng phấn cỡ nào. Sau đó phải dùng hết sức phối hợp với công ti nâng anh lên, nói về Lăng Trí, từ sau một đêm anh bạo hồng*, không chỉ có tiết mục <Ngôi sao siêu cấp> lên như diều gặp gió, ngay cả Truyền thông Hoa Minh và Nam Đại cũng siêu hot. Dù sao anh không chỉ là người mẫu mà còn là phó tổng của Truyền thông Hoa Minh kiêm sinh viên năm nhất của Nam Đại.

*bất chợt nổi tiếng hơn rất rất nhiều

Học bá 18 tuổi không hiếm, tổng tài bá đạo 18 tuổi cũng không phải là không có nhưng vừa là tổng tài bá đạo vừa là học bá mà chỉ cần một bên sườn mặt cũng khiến Weibo nổi sóng, tất cả mọi người mới thấy lần đầu tiên.

Đặc biệt bản thân anh vẫn quý công tử có gia thế truyền kì nhưng lại gặp nạn…

Đây chính là khởi đầu của một nam chính sống sờ sờ không phải sao!

Lăng Trí hoàn toàn hot.

Còn hot hơn so với dự đoán của chính anh.

Vô số phim truyền hình / điện ảnh / tổng nghệ* đều nhao nhao mời anh, thậm chí còn có người muốn viết kịch bản dựa trên bản thân anh.

*gameshow

Nhưng Lăng Trí cũng không thấy cực kì vui vẻ, càng đừng nói chi là nhẹ nhàng, bởi vì giới giải trí cũng không phải mục tiêu cuối cùng của anh, đây chỉ là vì anh giúp Truyền thông Hoa Minh khởi tử hồi sinh mà dùng một thủ đoạn có tính ngắn ngủi mà thôi. Mặt khác, cái giá lớn của sự nổi tiếng là mất đi sự tự do và riêng tư, đây cũng là việc khiến anh không khỏi phiền.

Đặc biệt có các phóng viên chụp lén suốt 24 giờ, anh cũng không dám đi tìm Thịnh Hạ vì sợ mang đến phiền toái lớn cho cô.

Mãi đến tối hôm nay về nhà, vô tình nghe Phạm Ngọc Lan nhắc tới việc phá bỏ và di dời, Lăng Trí động lòng, tâm tình bực bội cũng giảm bớt một chút.

Anh vọt lên lầu tắm nước lạnh, sau đó liền lấy điện thoại gọi cho Thịnh Hạ.

Rất nhanh Thịnh Hạ đã nghe máy: “Alo?”

“Em đang làm gì đấy?”

“Em…” Thịnh Hạ nhớ anh, cô đã mấy ngày không nhìn thấy anh rồi. Tuy rằng mỗi ngày hai người đều gọi điện thoại nhưng cảm giác không thấy mặt vẫn rất dày vò.



Cô cào cào khuôn mặt, có chút không vui nhưng nghĩ đến anh bận rộn cả ngày thì chắc rất mệt nên không biểu hiện ra ngoài, chỉ nói: “Series Ấn tượng thành phố X em đã vẽ xong rồi, Xán Xán đề nghị em đăng lên Weibo nên em vẫn đang cân nhắc.”

“Đăng đi, có thể từ từ tích lũy mức độ nổi tiếng, làm cơ sở cho sự phát triển ở tương lai.”

Thật ra không cần từ từ tích lũy, bây giờ Weibo đại V của cô đã có 200 vạn fans. Nhưng mà nếu phát lên tài khoản này thì chắc chắn nam thần sẽ nhận ra cô…

Vẫn phải chờ một chút đi.

Thịnh Hạ chột dạ lầm bầm, nhanh chóng nói sang chuyện khác: “Chuyện là, anh mới vừa về sao?”

“Ừ, vừa về nhà tắm rửa.” Lăng Trí không phát hiện hiện sự khác thường của cô, còn nhắc đến chuyện phá bỏ và di dời cho Thịnh Hạ: “Chú dì có nói với em chưa? Nhà em định dọn đến nơi nào?”

“À, còn chưa nữa, không phải vẫn còn thời gian mấy tháng sao?” Anh đột nhiên nhắc tới chuyện này khiến Thịnh Hạ cũng hơi bất ngờ.

Lăng Trí nhắm mắt, lười biếng nói: “Dọn đi sớm một chút, anh không muốn mỗi ngày bị theo dõi đến tận cửa nhà, gặp em một lát mà cũng không dám.”

Lúc này Thịnh Hạ mới hiểu ra.

Ánh mắt cô sáng lên, lên tinh thần: “Đúng rồi, dọn đến những tiểu khu người lạ không được vào đi, chúng ta có thể thường xuyên gặp mặt rồi!”

“Ừ, chú dì ngủ rồi sao? Nếu chưa ngủ thì để anh gọi video với họ.”

Ba mẹ Thịnh ngủ muộn nên giờ này chắc chỉ mới dọn dẹp xong, Thịnh Hạ nhìn thời gian, nhanh chóng bò dậy: “Chắc là chưa đâu, em xuống lầu ngay!”

Trong đầu xuất hiện hình ảnh cô gái nhỏ xoã mái tóc ngắn mềm mại, đôi chân trắng trắng nhảy xuống từ trên giường, gấp không chờ được mà chạy xuống lầu, Lăng Trí không kìm nổi mà cười một tiếng, nhắc nhở: “Chậm một chút, coi chừng ngã.”

“Yên tâm yên tâm, thân thủ của em rất nhanh nhẹn đấy!”

Thịnh Hạ vừa chạy vừa cười toe toét với anh, âm thanh vừa ngọt vừa dịu dàng, Lăng Trí nghe thấy thì cũng buông lỏng mày, mệt mỏi cả người cũng tan hơn phân nửa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK