Mục lục
Vương Phi Ngày Ngày Đòi Hưu Phu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 850

Tuy nói là công chúa một nước, nhưng xem lai lịch này, thủ đoạn này, so với Lãnh Băng Nguyệt cùng Cẩm Ngu ngày trước chỉ có hơn mà không có kém. Lần này sóng sau xô trước, nhìn xem Kỳ Vương phi đối phó như thế nào đây?

Ở thời điểm mấu chốt như hiện tại nàng ta lại dốc toàn lực tấn công, cuộ liên hôn liên quan đến quá nhiều lợi ích, khiến cho triều đình Trường An được một phen rung chuy: Nhất thời tất cả bàn tán của mọi người đều xoay quanh chuyện này, tất cả đều không còn hứng thú thưởng rượu nữa.

ột Lãnh Băng Cơ sai người về vương phủ mang hòm thuốc của mình đến.

Na Trát Nhất Nặc cũng tạm thời cáo lui khỏi yến tiệc, chuấn bị cho lần so.

tài sắp tới Na Dạ Bạch kiếm cớ rời khỏi yến tiệc, theo nàng ta ra ngoài.

“Nhất Nặc!”

Hắn ta có chút tức giận thở hổn hển.

Na Trát Nhất Nặc đang thấp giọng ra lệnh cho sứ thần trước mặt, nghe tiếng hắn ta gọi mình, lập tức quay người xoay mặt qua: “Ca ca, mấy ngày.

không gặp, thần sắc của huynh càng ngày càng tốt nhỉ? Xem ra y thuật của Lãnh Băng Cơ này thật sự không thể coi thường”

Na Dạ Bạch đáp lời, mà nhìn chăm chằm mặt nàng: “Đến đây, ta có lời muốn nói với ngươi!”

Kia Na Trát Nhất Nặc nghiêng đầu, bày ra bộ mặt ngây thơ trong sáng: “Có chuyện gì chút nữa so tài xong rồi nói không được hay sao?”

“Không được!”

Na Dạ Bạch quyết định dứt khoát, xoay thân đi đến chỗ yên tĩnh không người.

Na Trát Nhất Nặc ra lệnh cho sứ thần đứng nguyên ở đó đợi mình rồi đi theo hần ta.

Ở sau giàn trồng hoa có dây leo che đậy, xung quanh không một bóng người.

Na Dạ Bạch đến trước mặt nàng ta, xoay người lại, lạnh lùng hỏi: “Ngươi chỉ cần nói ta biết hôm nay ngươi làm như vậy cuối cùng vì cái gì?”

Kia Na Trát Nhất Nặc đối diện ngẩng mặt nhìn hắn, tuy nhiên khí thế lại không hề thua kém: “Còn có thể là vì cái gì nữa chứ? Kỳ vương phong lưu tiêu sái, dũng mãnh thiện chiến, là bậc hào kiệt khó mà gặp được. Ta ngưỡng mộ hản đã lâu, vì hạnh phúc cả đời của bản thân mà tranh thủ một chút thì có gì là sai chứ?”

Na Dạ Bạch cong môi, trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt: “Ngươi muốn gả cho Mộ Dung Phong, ca ca không có ý kiến. Tương lai ngươi muốn ở lại Trường An, toan tính cho đại sự cả đời của mình, ta cũng không quở trách gì ngươi. Thế nhưng tại sao ngươi phải chọn đúng lúc này? Chẳng lẽ không thể chờ đến khi thân thể ta khôi phục được sao?”

“Ta nghĩ nếu ta biết lo lắng cho cuộc sống của bản thân thì ca ca sẽ vui vẻ vìta”

“Còn muốn giảo biện sao?Na Dạ Bạch bồng nhiên cất cao giọng, ho khan một trận khiến sắc mặt cũng trở nên trắng bệch: “Ngươi tưởng ta không biết hay sao? Ngươi không phải muốn gả cho Mộ Dung Phong mà là cố ý khiêu khích Lãnh Băng Cơ!

So tài một hồi, nếu Lãnh Băng Cơ, Hoàng đế sẽ tứ hôn cho ngươi và Mộ Dung Phong. Mà Lãnh Băng Cơ vì Vương phi vì vị trí vương phi sẽ không từ thủ đoạn. Mà cách trực tiếp nhất, cũng là cách khiến người ta ít chú ý nhất đế đuổi ra Trường An chính là diệt trừ ta.

Chỉ cần trong lúc nàng chữa bệnh cho ta sắp xếp chuyện ngoài ý muốn nào đó, ta vừa chết, hòa đàm giữa hai nước sẽ bị phá hoại, phụ vương và mâu hậu tất nhiên cũng sẽ thu hồi lại mệnh lệnh đã ban ra, như vậy có phải ngươi sẽ không thể ở lại Trường An không?

Hôm nay vừa nhìn thấy ngươi ta đã thấy có gì đó kì lạ rồi mà, quả nhiên đúng như dự đoán, ngươi đã thay đổi rồi. Ngươi muốn ta chết quách đi cho xong!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK