Mục lục
Đại Chu Tiên Lại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đây cũng không phải bí mật gì, Lý Mộ nói: “Ở lúc ta còn là một bộ đầu nho
nhỏ, Thanh Thanh là thủ trưởng của ta, chúng ta mỗi ngày đều ở cùng một chỗ,
cùng nhau bắt quỷ, cùng nhau hàng yêu, sau đó liền lâu ngày sinh tình.”
Huyễn Cơ mang những thứ này ghi nhớ ở trong lòng, lại hỏi: “Vậy Liễu Hàm
Yên thì sao?”
Lý Mộ nói: “Khi đó chúng ta là hàng xóm, hàng xóm với nhau, mỗi ngày đi
lại với nhau, thường xuyên qua lại, lâu ngày sinh tình cũng rất bình thường
nhỉ?”
Huyễn Cơ chưa dứt lời, nàng nhắc tới đề tài này, Lý Mộ liền nhớ lại quá trình
lúc đó ở huyện Dương Khâu cùng hai nàng quen biết, tuy trong đó có rất nhiều
khúc chiết, nhưng cũng may ông trời đối đãi hắn không tệ, xoay vòng vòng, các
nàng đều một lần nữa tới bên người Lý Mộ.
Huyễn Cơ tiếp tục hỏi: “Vậy ngươi là từ khi nào thích Chu Vũ?”
Lý Mộ còn lâm vào trong hồi ức, lẩm bẩm: “Thích một người, nào có thời
điểm cụ thể, có thể cũng là thời điểm ở cung Trường Nhạc, lâu ngày...”
Lý Mộ nói đến một nửa, đột nhiên giật mình, lập tức ngậm miệng.
Huyễn Cơ nhìn hắn, chịu đả kích: “Ngươi quả nhiên thích Chu Vũ!”
Lý Mộ bước đến trước giường, phát hiện nữ hoàng không biết khi nào đã
ngắt kết nối linh loa, mới thở phào một hơi thật dài.
Cung Trường Nhạc, Chu Vũ đã ngủ đi đến dưới giường, ở tẩm điện đi tới đi
lui, hai tay nắm chặt góc váy ngủ, một tia mây đỏ trên mặt rất nhanh tràn ra...
Đêm khuya, Huyễn Cơ rầu rĩ không vui trở lại tẩm cung, mang Hồ Lục
truyền tới bên người.
Nàng có chút ủ dột nói: “Lý Mộ quả nhiên thích Chu Vũ, nếu Chu Vũ chủ
động một chút, hắn đã thành hoàng hậu Đại Chu, ta không hiểu, tương tự đều là
nữ hoàng, ta nơi nào không bằng Chu Vũ, cô ta xinh đẹp hơn ta sao, dáng người
so được với ta không?”
Hồ Lục lắc đầu nói: “Bệ hạ và nữ hoàng Đại Chu đều là mỹ nhân hàng đầu
thế gian, luận dung mạo cùng dáng người, chỉ có thể nói mỗi người mỗi vẻ,
không thể phân ra cao thấp.”
Nói xong, nàng chuyển đề tài, tiếp tục nói: “Nhưng Đại Chu diện tích lãnh
thổ rộng lớn, Thiên Hồ quốc chúng ta còn xa mới có thể so sánh, bệ hạ chỉ sợ
chỉ có thống nhất toàn bộ Yêu quốc, mới có thể ở trên thân phận địa vị so sánh
với nữ hoàng Đại Chu, trừ thân phận, thực lực nữ hoàng Đại Chu cũng là đứng
đầu đương thời, so với bệ hạ cao hơn một cảnh giới. Còn có, Lý Mộ ở trước mặt
nữ hoàng Đại Chu ở thế yếu, nàng từng nhiều lần cứu Lý Mộ, chúng ta lại cần
Lý Mộ tới cứu, cái này cũng là ngài so ra kém cô ta...”
“Ngươi đừng nói nữa!” Huyễn Cơ phất phất tay, ngắt lời Hồ Lục.
Nàng gọi Hồ Lục tới là tới an ủi nàng, nhưng nghe xong Hồ Lục nói, nàng
ngược lại càng thêm khó chịu, sau khi đuổi đi Hồ Lục, nàng nằm trên giường,
lẩm bẩm: “Lâu ngày sinh tình phải không...”
Sáng sớm hôm sau, Lý Mộ vừa mới rời giường, liền có hai tiểu hồ yêu xinh
đẹp bưng đồ ăn đi vào.
Bữa sáng của Thiên Hồ quốc nhìn rất phong phú, Lý Mộ một mình ăn không
hết, vốn định bảo các nàng rút đi mấy thứ, thẳng đến khi Huyễn Cơ đi vào, ngồi
ở trước bàn ăn, hắn mới ý thức được đây là cơm của hai người.
Huyễn Cơ tựa như cũng không phải tới ăn bữa sáng với Lý Mộ, vấn đề Thiên
Hồ quốc bây giờ tồn tại, cùng phương hướng tương lai phát triển, nàng và Lý
Mộ hàn huyên rất nhiều.
Từ cái này có thể thấy được Huyễn Cơ và nữ hoàng khác nhau, cùng là đứng
đầu một quốc gia, nàng hiển nhiên xứng chức hơn nhiều.
Huyễn Cơ cắn đũa, suy nghĩ nói: “Thám tử của chúng ta ở Thiên Lang tộc
truyền về tin tức, tên trưởng lão Thánh Tông kia đã rời khỏi Yêu quốc, ngươi
nói, chúng ta nên nhân cơ hội phát binh Thiên Lang quốc, mang Thiên Lang
quốc hoàn toàn công chiếm hay không?”
Lý Mộ uống một ngụm nước hoa quả, lắc đầu nói: “Còn chưa tới lúc, lạc đà
gầy cũng lớn hơn ngựa, lấy thực lực Thiên Hồ quốc bây giờ, muốn hoàn toàn
công hãm Thiên Lang quốc không phải là chuyện dễ, huống chi, thực lực Huyền
Xà và Phi Hùng nhất tộc đang ở đỉnh phong, đến lúc đó nhỡ đâu thừa sơ hở mà
vào, ngược lại tiện nghi bọn họ.”
“Ồ.”
Huyễn Cơ “Ồ” một tiếng, đánh mất ý tưởng này, chốc lát sau lại nói: “Vậy
ngươi dạy dạy ta đạo phù lục cùng trận pháp đi, ta muốn học.”
Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, Lý Mộ cũng không keo kiệt những thứ này, hai
ngày kế tiếp, có rảnh sẽ dạy cho nàng phù trận. Hắn vốn còn lo lắng Huyễn Cơ
có mưu đồ khác, lại đang mưu tính cái gì, về sau chứng minh là Lý Mộ nghĩ
nhiều rồi.
Không biết nàng là khi nào cảm thấy hứng thú đối với phù lục và trận pháp,
thế mà lại nghiêm túc học tập, từ sáng đến tối quấn lấy Lý Mộ dạy nàng, chỉ là
thiên phú kém một chút, vẽ phù lục cấp thấp còn tốt, phù lục cấp cao tỷ lệ thất
bại rất cao, lấy tu vi của nàng, vốn không nên xuất hiện loại tình huống này...
Vì thế Lý Mộ chỉ có thể từng lần một không ngại phiền hà dạy nàng.
Nàng ở phương diện nào đó giống Thính Tâm như đúc, nhìn thông minh lanh
lợi, khi học loại tri thức thâm ảo này, liền bại lộ bản tính lười học.
Ngốc là ngốc chút, nhưng ở mấy ngày nay, Lý Mộ cũng từ trên người nàng
thu hoạch không ít.
Chủ yếu là năng lực chống lại mị hoặc, Tiểu Bạch thời điểm năm đuôi, mị
hoặc trong cái giơ tay nhấc chân, có đôi khi Lý Mộ không dùng Thanh Tâm
Quyết cũng không thể chống đỡ, Huyễn Cơ con lục vĩ yêu hồ này, mỗi ngày từ
sáng đến tối phải đổi ba bộ quần áo xinh đẹp khác nhau, càng là buổi tối, nàng
mặc càng ít càng xuyên thấu, không có chút sức tự khống chế, quả thật không
dám để nàng ở lại bên người.
Đêm khuya, tẩm cung Huyễn Cơ.
Nàng chân trần đứng ở trên mặt đất, soi gương thưởng thức thân thể yểu điệu
của nàng, sau một lát, lại đi đến cạnh bàn ngồi xuống, một tay chống má, lẩm
bẩm: “Lâu ngày là bao lâu, mười ngày đủ không?”
Lý Mộ lúc trước hẹn sẵn với Chu Trọng, gã sau khi giải quyết chuyện có liên
quan tiểu Yêu quốc kia, sẽ tới Thiên Hồ quốc tìm hắn.
Thẳng đến ngày thứ năm, khi hắn dạy Huyễn Cơ phù lục mới, Hồ Cửu mới
đến báo, bên ngoài có một nhân loại tìm hắn.
Lý Mộ và Huyễn Cơ đi đến trên quảng trường trước hoàng cung, Chu Trọng
mặc một bộ áo dài đứng ở nơi đó, nói với Lý Mộ: “Đi thôi.”
Huyễn Cơ dùng ánh mắt oán giận nhìn Chu Trọng, đại kế lâu ngày sinh tình
của nàng vừa mới bắt đầu, đã bị ép bỏ dở, lần sau lại có cơ hội như vậy, không
biết là khi nào nữa.
Lý Mộ quay đầu nhìn về phía Huyễn Cơ, nói: “Chúng ta đi.”
Huyễn Cơ khoát tay áo, “Đi đi.”
Thẳng đến lúc ba bóng người biến mất ở cuối chân trời, nàng mới thu hồi tầm
mắt, một lần nữa lâm vào trầm ngâm, không biết qua bao lâu, Huyễn Cơ bỗng
nhiên nhìn về phía Hồ Lục bên cạnh, nói: “Bảo bọn họ đẩy nhanh hợp nhất các
đại Yêu tộc.”
Hồ Lục do dự một phen, nói: “Nhưng bệ hạ, địa bàn chúng ta đã mở rộng rất
lớn, lại tiếp tục, thì phải xung đột cùng lãnh địa ba tộc khác...”
Huyễn Cơ nói: “Cái này nào tính là lớn, so với Đại Chu còn kém xa. Chu Vũ
có thể nắm giữ hơn phân nửa Tổ Châu, ta vì sao không thể có được toàn bộ Yêu
quốc...”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK