Phía trên Đông Hải.
Một chiếc thuyền buôn thật lớn dừng ở mặt biển, các tu hành giả trên thuyền
cố sức dựng lên một vòng bảo hộ pháp lực, trên mặt biển lác đác rải rác mấy
chiếc thuyền nhỏ, trên bầu trời, vài nam tử dáng người thấp bé, tóc cột ở sau
đầu, đang điên cuồng công kích thuyền buôn.
Những người này phương thức công kích rất kỳ quái, bản thân bọn họ bay ở
không trung bất động, đỉnh đầu lại lơ lửng những quỷ vật. Đám quỷ vật này
thực lực cường đại, công kích chưa bao lâu, vòng bảo hộ pháp lực ngoài tàu
buôn đã lung lay sắp đổ.
Trên mặt đám người đứng ở trên boong tàu lộ ra nét tuyệt vọng. Đám giặc Oa
không chỉ cường đại, hơn nữa hung tàn, mỗi lần đánh cướp xong tàu buôn, bọn
hắn còn sẽ mang người trên tàu giết sạch, kết cục của các nữ tử càng thêm bi
thảm.
Mấy người phụ nữ số lượng không nhiều trên tàu buôn, trong lòng đã bắt đầu
sinh ra ý tưởng tự sát.
Ầm!
Vòng bảo hộ ngoài tàu buôn cuối cùng vẫn bị đám giặc Oa kia công phá,
trong miệng vài tên giặc Oa phát ra tiếng kêu hưng phấn, hướng về tàu buôn bổ
nhào đến.
Đúng lúc này, dưới nước bỗng nhiên truyền đến biến cố lạ.
Một cột nước thật lớn từ đáy nước phun ra, vài tên nam tử bị cột nước đánh
trúng, trong miệng điên cuồng phun máu tươi, sau đó cột nước thô to kia lại
chia làm mấy sợi dây thừng nước, mang mấy người trói chặt chẽ.
Mấy tên giặc Oa sắc mặt biến đổi hẳn, nhao nhao sai khiến quỷ vật đỉnh đầu
tới đáy nước thăm dò.
Những quỷ vật này vừa mới bay về phía dưới, còn chưa tiến vào mặt nước,
dưới mặt nước truyền đến vài tia sét màu lam, đánh trúng thân thể chúng nó,
mấy con quỷ vật ngay cả kêu rên cũng chưa kịp phát ra, đã ở dưới sấm sét hóa
thành một làn khói, biến mất không thấy nữa.
Theo những quỷ vật này chết đi, đám giặc Oa bị dây thừng nước trói sắc mặt
trở nên cực độ tái nhợt, khí tức trên người cũng từ cảnh giới thứ tư ngã xuống
đến cảnh giới thứ ba.
Ngay tại lúc mọi người trên boong tàu bởi vì biến cố bất thình lình mà đứng
ngây ra tại chỗ, bên tai bỗng vang một tiếng rồng gầm thanh thúy, trên mặt biển
lấp lánh ánh sóng, một con rồng to lớn màu trắng phá nước mà ra, trên đầu rồng
cực lớn, một bóng người đứng khoanh tay.
“Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp!”
Các tu hành giả trên tàu buôn phục hồi tinh thần, nhao nhao khom mình hành
lễ đối với người trẻ tuổi kia đứng ở trên đầu rồng, trong đó thậm chí có người
đã nhận ra thân phận của hắn, dù sao tiền bối giới tu hành lấy rồng làm vật cưỡi
chỉ một vị, phàm là tu hành giả từng tham gia hội giao lưu của Huyền Tông, liền
sẽ không quên vị cường giả này dám lấy tu vi Tạo Hóa khiêu chiến thái thượng
trưởng lão Siêu Thoát của Huyền Tông.
Lý Mộ phất phất tay, dây thừng nước biến mất, vài tên giặc Oa tu vi bị phế
ngã ở trên boong tàu buôn.
Hắn nói với tu hành giả số lượng không nhiều trên tàu buôn: “Sau khi cập bờ,
mang bọn chúng giao cho quan phủ Đông quận.”
Một tu hành giả lập tức chắp tay: “Tuân mệnh.”
Lý Mộ chưa nhiều lời, mang theo Xưng Tâm, rất nhanh liền biến mất ở trên
biển cả. Trong tay hắn có tinh huyết Ngao Nhuận, bằng vào một giọt tinh huyết
này, Lý Mộ có thể cảm nhận được, ở vị trí cực đông trên biển, có một khí tức
mỏng manh cùng giọt tinh huyết này cảm ứng nhau từ xa.
Trên boong tàu, mọi người may mắn tránh được một kiếp, còn có chút khó có
thể hoàn hồn.
“Chúng ta được cứu rồi?”
“Một tiền bối cưỡi rồng đã cứu chúng ta...”
“Nháy mắt đã đánh tan giặc Oa, vị tiền bối đó tu vi chẳng lẽ đã là Động
Huyền?”
Nghe tiếng mọi người nghị luận, tu hành giả vừa rồi đáp lại Lý Mộ kia mở
miệng nói: “Không phải Động Huyền, là Tạo Hóa.”
Có người nghi ngờ nói: “Cái này sao có khả năng, cho dù là Tạo Hóa đỉnh
phong, cũng không có khả năng ở trong nháy mắt đánh tan lũ giặc Oa này,
huống chi hắn còn cưỡi rồng, là cường giả thế nào, mới có tư cách cưỡi rồng?”
Tu hành giả duy nhất biết tình huống kia hừ lạnh nói: “Cưỡi rồng tính là gì,
các ngươi là chưa nhìn thấy hắn lấy Tạo Hóa chiến Siêu Thoát, cường giả Siêu
Thoát bị thương, hắn lại toàn thân mà lui...”
“Đùa cái gì vậy, đả thương cường giả Siêu Thoát, còn có thể toàn thân mà lui,
đây là chuyện Tạo Hóa cảnh có khả năng làm ra?”
“Bịa chuyện cũng không dám nói bừa như vậy...”
Tu hành giả kia giật giật khóe miệng, nói: “Một đám người thiếu hiểu biết,
ngay cả hội giao lưu đạo môn cũng chưa từng đi, đợi tới sau khi lên bờ, các
ngươi tùy tiện hỏi thăm một chút, phàm là từng đi hội giao lưu Huyền Tông, có
ai chẳng biết việc lớn này...”
Lý Mộ cùng Xưng Tâm đi vội ở trên biển, cũng không biết các loại nghị luận
của người trên thuyền buôn đối với hắn.
Đại Chu và Huyền Tông đã hoàn toàn đối lập, Huyền Tông không bảo vệ
lãnh thổ Đông Hải của Đại Chu nữa, điều này khiến giặc Oa càng thêm càn rỡ,
Lý Mộ cùng Xưng Tâm một đường đi tới, đã xử lý ba lần việc giặc Oa công
kích tàu buôn.
Chỉ có ngàn ngày làm tặc, không có ngàn ngày phòng cướp, tiếp tục như vậy
cũng không phải biện pháp, Lý Mộ không có khả năng ở chỗ này mãi. Biển lớn
mênh mông, mặc dù là phái cung phụng, cũng không tuần tra nổi.
Điều này dẫn tới những năm qua, loạn giặc Oa khó có thể trừ tận gốc.
Mục đích Lý Mộ chuyến này, chính là nước Oa.
Thứ nhất vì cho bọn giặc Oa một đòn đau, thứ hai, cảm ứng được tinh huyết
Ngao Nhuận, hắn bây giờ ngay tại nước Oa, tuy con giao này không biết nói
chuyện gì cả, nhưng cũng là thủ hạ của mình, cũng không thể mặc kệ gã tự sinh
tự diệt.
Bay ở trên Đông Hải, Lý Mộ nhớ tới Đông Hải long tộc.
Do đó nhớ tới tỷ muội Ngâm Tâm cùng Thính Tâm.
Từ lần trước tỷ muội các nàng trở lại Đông Hải, bị ép bế quan, liền không
còn liên hệ Lý Mộ nữa.
Lý Mộ hỏi Xưng Tâm: “Ngươi biết Đông Hải long tộc ở nơi nào không?”
Xưng Tâm lắc lắc đầu, nói: “Tứ hải long tộc có lãnh địa riêng, ngày thường
đều không có gì liên hệ, cho dù là ở cùng hải vực, long tộc cũng sẽ không tụ tập
cùng một chỗ.”
Nhân loại là động vật quần cư, nhưng long tộc không phải.
Mỗi một con long tộc, đều có ý thức lãnh địa rất mạnh, trừ người nhà, trên cơ
bản không cho long tộc khác nhúng chàm, cũng may số lượng long tộc phi
thường thưa thớt, biển lại đủ lớn, đáy biển rộng lớn vô ngần, đủ để cho mỗi một
con rồng có được lãnh địa đủ diện tích.
Không biết nhà bà ngoại Ngâm Tâm ở nơi nào, chỉ có thể chờ các nàng bế
quan chấm dứt lại liên hệ hắn.
Lý Mộ và Xưng Tâm dọc theo mặt biển một đường hướng đông phi hành, rất
nhanh đã nhìn thấy một mảng lục địa.
Danh Sách Chương: