Cho đến khi Lạc Vận Nhi đếm đến số thứ chín, ả kia đã bị dọa cho trườn bò ra khỏi phòng ngay lập tức.
Cổ Vũ Xuyên nhìn người phụ nữ trước mặt mình, "Cô rốt cuộc là ai?" “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là anh chỉ cần trả lời tôi, anh có muốn chiếm được Diệp Văn Ninh không?” Lạc Vận Nhì tao nhã ngồi xuống chiếc sofa bên cạnh, nhìn Cổ Vũ Xuyên đang ngồi trên giường, cô ta lập tức cười lạnh mấy tiếng, "Anh chỉ cần nói cho tôi, anh muốn hay không “Tại sao tôi phải trả lời câu hỏi của cô? Có rốt cuộc muốn làm cái gì?” Cổ Vũ Xuyên biết bây giờ mình không thể lồ mang, có thể nhìn ra hai gã đàn ông ở phía sau người phụ nữ này đều là người luyện võ, mà anh căn bản là không có năng lực đánh lại bọn họ t “Tôi muốn làm gì? Hề hề... Lạc Vận Nhi lập tức cười ra tiếng, “Đương nhiên là làm một cuộc giao dịch với anh. “Giao, giao dịch với tôi?” Cổ Vũ Xuyên kinh ngạc, “Sao tôi phải tin cô?” “Anh cảm thấy anh có tư cách nói chuyện với tôi không?” Lạc Vận Nhi quay đầu đưa mắt ra hiệu với hai gã trai vạm vỡ ở đằng sau. “Vâng.” Gã đàn ông mặc áo vest lập tức cầm điện thoại đi lên phía trước, màn hình hiện rõ những tấm hình Cổ Vũ Xuyên và ả kia đang ân ái với nhau.
Cổ Vũ Xuyên xem từng tấm hình chuyển động trong điện thoại, “Cô, cô sao lại chụp được?” “Có quan trọng không?” Lạc Vận Nhi ngắm nhìn bộ móng tay màu mè của mình, sau đó cười lên mấy tiếng, “Những tấm hình gốc này bây giờ đang nằm trong tay tôi, không muốn hình bị lọt ra ngoài đương nhiên là được, anh cần phải trả lời thành thực câu hỏi của tôi.” “Cô hỏi đi.” Cố Vũ Xuyên biết bây giờ mình đã lâm vào hoàn cảnh tiến thoái lưỡng nan, cái mà anh ta có thể làm chính là ngoan ngoãn trả lời hết mọi vấn đề của người đàn bà này. “Anh thích Diệp Vấn Ninh?” “Đúng." Cố Vũ Xuyên gật đầu, "Từ lần gặp cô ấy đầu tiên, tôi đã thích cô ấy, có điều tiếc là... Người con gái hoàn mỹ không tỳ vết trong lòng anh đã bị hủy hoại rồi, bởi vì cô đã trở thành vợ của người khác, còn mang thai con của người khác “Bây giờ anh vẫn còn thích cô ta?" “Đúng.” Anh gật đầu lần nữa, trả lời đúng sự thực. Lạc Vận Nhi nở nụ cười hài lòng, “Tôi có thể làm cho anh chiếm được cô ta.” “Cô?” Cố Vũ Xuyên nửa tin nửa ngờ nhìn Lạc Vận Nhi, nhìn dáng vẻ của cô ta giống như rất nắm chắc. “Sao nào? Anh không tin à?” Điều Lạc Vận Nhi không thích nhất chính là bị nghi ngờ, “Chỉ dựa vào những tấm hình này, anh cũng chính là người không có tư cách nghi ngờ tôi nhất!” “Cô thực sự... có thể giúp tôi?”
Lạc Vận Nhi gật đầu, đổi đề tài câu chuyện, cất giọng lần nữa: “Cô ta rốt cuộc là có gì tốt? Anh lại cứ khăng khăng một mực thích cô ta?” Lạc Vận Nhi cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. “Cô ấy chỗ nào cũng rất tốt. “Hừ... thế sao? Đáng tiếc, cô ta bây giờ là vợ của Lục Thừa Tiêu, mà không phải là của Cổ Vũ Xuyên anh!” Lạc Vận Nhi cười lạnh, quả nhiên... đàn ông chìm đắm trong tình yêu đều là kẻ mù, “Có điều rất nhanh sẽ trở thành người của anh. “Cô vừa nãy nói muốn làm giao dịch với tôi? Vậy cô muốn giành được thứ gì?”