• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Lưu Tử Nam đều gấp đến độ phải nhéo nàng, thúc giục: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ngươi cũng nói một tiếng đi chứ.” Tử Nông lúc này mới đem tình hình ở tử lao kể lại, cuối cùng ra vẻ từ bỏ nói: “Các ngươi ngẫm xem, tình huống này chúng ta phải làm sao đây?”

Ba người các nàng củng Tử Diễm đang theo Úc Thương công Tề, đều là tỳ nữ tối sủng ái của Hoàn Nhan Tự, đều thông minh lanh lợi, võ nghệ cao cường, thân phận hoàn toàn không đơn giản chỉ là tỳ nữ. Hiện giờ nghe xong loại sự tình này, lại cũng không biết nên làm thế nào cho phải. Hỗn loạn thương nghị một trận, cũng không nghĩ ra chủ ý nào. Tử Lưu vội la lên: “Còn thương lượng cái gì? Tiếp tục thương lượng, Tố tướng quân ngay cả chút bột xương cũng không còn.”

Tử Nông bĩu môi nói: “Không thương lượng, y có thể còn lại chút bột xương sao? Chúng ta dù nói thế nào, bất quá cũng chỉ là là tỳ nữ của Đại vương, cũng không phải Tố tướng quân. Y mặc dù đáng thương, chúng ta cũng phải làm theo Đại vương a. Đại vương đã có ý này, chúng ta. . . . . . Chúng ta có lập trường cùng quyền lực gì để ngăn cản đây? Huống chi. . . . . . Huống chi ngăn cản cũng không ích gì, tính tình Đại vương, các ngươi còn không biết?”

Ba người nhìn nhau, đều biết lời nói Tử Nông tuy là khờ dại, lại rất có đạo lý, không khỏi đều suy sụp ngồi xuống. Tử Nam nói: “Đến tột cùng Tố tướng quân kia bộ dáng thế nào? Ta chỉ nghe nói có chút thanh tú, không có vẻ thô kệch cùng hào sảng của một đại tướng. Sao mà nay Đại vương phóng đối ba nghìn mĩ nhân cũng không muốn, chỉ muốn y, một ngày kia ta thật muốn tận mắt nhìn xem.”

Không nói đến ba người các nàng ba người ở trong này nghị luận chuyện bất khả tư nghị này. Nói đến Hàn Nhan Tự, hắn thấy Tố Y mình đầy thương tích , ngược lại cũng không vội bức bách, hắn vốn không phải là người háo sắc, cho rằng việc ân ái, phải chậm rãi, mới có thể tận hưởng lạc thú trong đó. Nếu không sẽ giống như Trư Bát Giới cật nhân tham quả, nhất thời thống khoái lại đần độn vô vị. Loại ý tưởng này, thật cũng thập phần phù hợp tính tình kiên nhẫn của hắn. Lúc này trong mắt hắn, người kia đã gầy yếu đi rất nhiều, tựa hồ giống kẻ tù binh mặc cho chính mình áp bức, trong lòng lại sớm suy nghĩ vài loại phương pháp, để có thể hảo hảo hưởng thụ niềm thú vị lần này.

Nói đến Tố Y, bị Hoàn Nhan Tự giữ lại thư phòng, chỉ thấy nơi này thanh u nhã tĩnh, đừng nói đến hình cụ, ngay cả dây thừng cũng không thấy, như thế nào có thể thẩm vấn phạm nhân. Hay là hắn vẫn muốn dùng kế sách dụ dỗ kia, lại nhìn vẻ mặt trầm như nước của hắn,một chút tươi cười cũng không, tựa như cũng không giống lắm.

Y đang suy nghĩ dụng ý của Hoàn Nhan Tự, đã thấy hắn đi tới, hai mắt bình tĩnh nhìn mình, bỗng nhiên âm trầm cười: “Tố tướng quân, mấy ngày nay ủy khuất ngươi, sợ là ngay cả tắm rửa cũng không từng làm qua. Nhìn xem thân mình này, nơi nơi đều là vết máu cùng vết bẩn, thật sự là không phù hợp với một nhân vật cao cao tại thượng như ngươi. Ai, đây đều là sơ sót của trẫm, bất quá cũng không sao, trẫm hiện tại liền hướng tướng quân bồi thường một chút, ngươi đi theo ta.” Nói xong một chưởng bổ ra gông xiềng nặng nề kia, muốn kéo y hướng đi ra phía sau thư phòng.

Tố Y càng lúc càng không hiểu dụng ý của hắn, chính là với lập trường đối địch, tự nhiên trầm ổn trạm trứ, không có chút hành động nào đối với y. Kỳ thật y đã chịu rất nhiều khổ hình, lại không được hảo hảo nghỉ ngơi, thể lực sớm chống đỡ hết nổi, chính là bằng ý chí tuyệt không khuất phục mới có thể vất vã chống đỡ. Hoàn Nhan Tự thật có chút kinh ngạc, hắc hắc cười: “Ngươi đến lúc này vẫn còn có khí lực, thú vị thú vị, như thế rất tốt.” Nói xong vuốt đi những sợi tóc rối trên trán y, bỗng nhiên một tay chặn ngang người y ôm lấy, đi nhanh hướng ra phía sau. Vừa đi vừa nói: “Tố tướng quân, trẫm chưa bao giờ ôm qua bất kì kẻ nào, ngay cả sủng phi của trẫm cũng không có vinh sủng như thế. Ngươi nên cảm thấy vạn phần vinh hạnh mới phải.”

Tố Y lần này cả kinh không phải là ít. Y mặc dù không thông phong nguyệt, nhưng cũng biết ôm ấp như vậy thật có chút ái muội. Huống chi Hoàn Nhan Tự còn muốn xem mình như sủng phi của hắn, ý đồ này đã thập phần rõ ràng. Chính là y không hiểu được, bộ dáng trước đây của mình so với hiện tại đâu chỉ tốt hơn gấp trăm lần, Hoàn Nhan Tự lại bất vi sở động, vì sao hôm nay dơ bẩn lôi thôi như vậy lại khiến cho hắn vài phần thích thú? Lại nói, y cũng chưa bao giờ nghe nói vị thiếu niên thiên tử này có sở thích nam phong. Chẳng lẽ là chính mình đa tâm sao? Chính là. . . . . . Chính là. . . . . .

Tố Y lặng yên không nói khiến cho Hoàn Nhan Tự mất hứng. Nếu nói,thấy biến không sợ hãi, trong những thần tử của mình cũng có kẻ như vậy, nhưng có thể giống Tố Y thái sơn băng vu không đổi sắc, chỉ sợ là không có kẻ nào. Liền ngay cả Úc Thương, vốn cũng là một viên danh tướng, so với Tố Y, tựa hồ cũng kém một chút. Hắn nào biết thật ra Tố Y chính là đoán không rõ dụng ý của hắn, không muốn vọng tự ngôn động, thất vu thân phận mà thôi.

Cho đến đi vào phía sau thư phòng, nơi đó quả nhiên có một cái bể to, bốn phía đều có rèm che phủ, ở xa đã có thể thấy nhiệt khí bốc lên. Hoàn Nhan Tự cũng không quan trọng chuyện hưởng thụ, bởi vậy này bể này so với trong hoàng cung Đại Tề, tựu kém một phần hoa lệ, chính là hơn vài phần hào phóng trang trọng. Mấy cung nữ sớm đã quỳ xuống. Hoàn Nhan Tự lại phất tay lệnh các nàng đi xuống, lại nói không có lệnh của trẫm thì không được tiến đến quấy rầy.

Tố Y chỉ cảm thấy trước mắt một trận mê muội, lời này nói Hoàn Nhan Tự thật ái muội vô cùng, ngay cả ánh mắt của những cung nữ này nhìn y đều kinh hãi không ít, chẳng lẽ. . . . . . Chẳng lẽ chính mình thế nhưng bất hạnh đoán trúng? Y làm sao cũng thuyết phục không được mình, chỉ cảm thấy với cá tính Hoàn Nhan Tự, tuyệt đối không thể lại làm loại chuyện này.

Chính là tuy rằng không thể tin được, nhưng vì tình thế bức bách, Tố Y nhưng cũng không thể không giãy dụa, chính là thân ở trong vòng tay Hoàn Nhan Tự, toàn bộ không có nơi mượn lực, còn chưa đá được vài cái, Hoàn Nhan Tự sớm đã cười trêu tức, “Bõm” một tiếng, đưa y cả người vẫn còn y phục ném vào bể nước vừa sâu vừa lớn.

Tố Y thình lình uống mấy ngụm nước, lại nghe Hoàn Nhan Tự ở trên bờ cười ha ha nói: “Tố tướng quân cứ việc yên tâm, nước này là nước suối dẫn từ hậu viện, tuyệt đối sạch sẽ. Có tác dụng cường thân kiện thể, uống nhiều một chút đối với ngươi chỉ có ưu đãi, có lẽ còn tăng vài phần khí lực, nói không chừng còn có thể vùng vẫy trong vòng tay trẫm mấy cái.” Nói xong liền cởi bỏ ngoại y, cũng đem thân mình cường tráng màu đồng “Đông” một tiếng nhập vào trong nước. Nước bể văng tung tóe, phủ lên đầy mặt và đầu cổ Tố Y. Mái tóc đen rối tung lúc trước giờ ướt đẫm, dính vào vai vào lưng, thật có vẻ mềm mại đi rất nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK