• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

13.

 

Nghĩ lại, kiếp trước ta còn đáng thương hơn Trường công chúa nhiều.

 

Hoàng thượng sẽ không vì sở thích của mình mà làm tổn thương công chúa, nhưng Cố Hoài thì có.

 

Kiếp trước, ban đầu ta không hiểu, vì sao lão phu nhân lại muốn đưa ta đến Hầu phủ làm thiếp trước khi thế tử thành thân.

 

Sau khi gặp Cố Hoài, ta mới hiểu.

 

Tình trạng của thế tử căn bản không thể cưới vợ một cách đường đường chính chính, nếu không sẽ chỉ kết oán.

 

Vì vậy, lão phu nhân đã sớm nghĩ kỹ, tìm một nha hoàn dễ sai bảo, làm tấm màn che.

 

Nha hoàn, thân phận thấp hèn, tự nhiên không thể làm nên sóng gió gì.

 

Nhưng đối với Cố Hoài, tấm màn che này giống như sự chế giễu hắn, vì vậy đã trở thành cái gai trong mắt hắn.

 

Từ khi được phái đến bên cạnh Cố Hoài, ta đã bị hắn ngày ngày gây khó dễ.

 

Hắn vui vẻ cũng hành hạ ta, không vui vẻ càng lấy ta ra trút giận.

 

Roi da quất xuống từng nhát, có khi hắn còn dùng d.a.o nhỏ rạch lên người ta từng chút một, mỹ danh rằng, "Vẽ tranh".

 

Nhưng nào có bức tranh nào được tạo thành từ vô số chữ "chết" và "xấu"?

 

Lúc đó, lưng và cánh tay ta toàn là vết thương, nhưng ta không dám để người khác nhìn thấy, không thể để người khác biết.

 

Có một lần, roi da quất lệch, cổ ta bị thương, ta dùng phấn che đi, nhưng không che được, vẫn bị lão phu nhân phát hiện.

 

Bà ấy đã dạy dỗ Cố Hoài một trận.

 

Sau đó, Cố Hoài lại đánh ta một trận tàn nhẫn hơn.

 

Hắn hung ác nói: "Ngươi còn dám mách lẻo! Ngươi có biết Hầu phủ họ gì không? Ta chính là chủ nhân tương lai của Hầu phủ! Tin hay không, bây giờ ta đánh c.h.ế.t ngươi? Dù sao nha hoàn như ngươi, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu."

 

Ta siết chặt nắm đấm, nghiến răng, lòng bàn tay bị chính mình cào rách, nhưng không hề phát ra một tiếng nào.

 

Hắn nói đúng, người nhỏ lời nhẹ, nếu ta không muốn chết, thì chỉ có thể nhịn.

 

Nhưng có một câu, hắn nói sai, hắn không phải chủ nhân tương lai của Hầu phủ.

 

Ta mới là.

 

Tất cả những điều này cũng nhờ hắn, mới khiến ta có cơ hội tiếp cận Trường công chúa.

 

Ta trăm phương ngàn kế lấy lòng hắn, khi hắn phạm lỗi thì giúp hắn thu dọn tàn cuộc, giúp hắn cầu xin lão phu nhân.

 

Dần dần, ta cuối cùng cũng có được một chút tín nhiệm của hắn.

 

Cũng bắt đầu có thể tạm thời lấy thân phận nữ chủ nhân hậu trạch Hầu phủ tham dự các hoạt động bên ngoài, mặc dù với thân phận của ta, khó tránh khỏi bị người ta chế giễu và khinh thường.

 

Ta cũng chính là trong yến tiệc gặp được Trường công chúa, nàng không hề coi thường ta, còn giúp ta giải vây.

 

Ta nghĩ, là bởi vì với thân phận của nàng, dù nhìn ai, cũng đều như nhau thôi.

 

Đương nhiên, chỉ dựa vào loại tiệc rượu này, ta chỉ có thể để Trường công chúa biết ta là ai, nhưng còn lâu mới có thể thân thiết.

 

Điều thực sự kéo gần khoảng cách, vẫn là vì ta giúp nàng có được tin tức của quốc sư.

 

Nhưng kiếp trước, ta không biết bí mật trong mật đạo, ta chỉ biết bí mật của quốc sư.

 

Cố Hoài lén lút chơi bời với đám tiểu quan, mắc bệnh.

 

Không dám mời thái y vào phủ xem bệnh, liền lén lút tìm đại phu ở bên ngoài.

 

Nếu không phải hắn bảo ta đi lấy thuốc cho hắn, ta thật sự không biết ở một quán trà nhỏ giữa kinh thành náo nhiệt lại có thể khám bệnh cho người ta.

 

Quán trà nhỏ này nhìn từ bên ngoài, không khác gì những tòa nhà khác.

 

Nhưng nếu ngươi nói đúng ám hiệu, chủ quán sẽ dẫn ngươi lên lầu gặp đại phu, đó là "chuyên trị đại phu" nổi tiếng trong giới của bọn họ.

 

Ta chính là ở đó gặp được quốc sư.

 

Ta cho người âm thầm theo dõi hắn, chú ý đến hành tung của hắn.

 

Ban đầu ta chỉ nghĩ, vạn nhất có một ngày, ta không còn đường nào khác, có lẽ có thể dùng điều này để uy hiếp, để quốc sư ra mặt bảo vệ tính mạng ta.

 

Không ngờ, người theo dõi nói, ngoài việc vào cung, đến đây khám bệnh, hắn chỉ đến một đạo quán hoang vắng hẻo lánh khác.

 

Ta nghĩ, người có quan hệ bất chính với hắn không phải ở trong cung, thì chính là ở đạo quán.

 

Nhưng trong đạo quán cũng không có người khác đến khám bệnh, ngược lại Hoàng thượng đã cho quốc sư nghỉ phép nhiều ngày.

 

Từ khi quốc sư bái kiến Hoàng thượng, dường như đây là lần đầu tiên quốc sư nghỉ phép nhiều ngày như vậy.

 

Trong lòng ta mơ hồ có suy đoán, nhưng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

 

Cho đến khi quốc sư rời khỏi kinh thành trong thời gian nghỉ phép.

 

Hơn nữa hành động vô cùng cẩn thận, trên đường còn nhiều lần thay đổi trang phục, thật sự khiến người ta nghi ngờ.

 

Ta do dự mãi, vẫn cải trang, bí mật đến phủ Trường công chúa, kể lại đầu đuôi câu chuyện và những điểm đáng ngờ.

 

Trường công chúa lập tức phái người âm thầm đuổi theo quốc sư.

 

Bên này vừa đuổi kịp, bên kia cung đã truyền lời muốn tìm quốc sư.

SMK

 

Kiếp trước, Trường công chúa trước khi điều tra đã biết chuyện của Hoàng thượng và quốc sư, trong lòng đã có chuẩn bị, nhưng số lượng lớn vàng bạc châu báu tra được lại là niềm vui bất ngờ.

 

Kiếp này, thân phận ta thấp hèn, chỉ có thể bắt đầu từ manh mối tiền tài, để Trường công chúa cảnh giác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK