Như hôm nay về đến nhà, Minh Quân quăng tài liệu lên bàn la lớn
- Tiểu Hạ, Con anh đâu?
An Hạ trong bếp, cũng chả lạ gì với cách gọi của Minh Quân nên vừa nêm nếm canh vừa bảo:
- Hừm anh vừa về, tắm đi, Lạc Lạc với Tiểu Di ở trên phòng, tắm xong anh tắm bọn trẻ giúp em nhé
- ok baby
- Quân, anh dẹp cái kiểu xưng hô sến sẩm đó đi
- Anh hiểu rồi.
Minh Quân bước lên lầu, bước vào phòng tắm anh nhẹ nhàng rũ bỏ tâm trạng dưới vòi sen....
----- 30 phút sau --------
Minh Quân bước ra khỏi phòng tắm, khác với hình tượng nghiêm túc lúc nãy anh đã thay bằng một chiếc quần short và áo phông đen đầy nam tính. Anh nhẹ nhàng bước vào căn phòng bên cạnh, nhẹ nhàng bước đến
- Hai tiểu bảo bối, dậy nào
Khẽ khàng chớp mắt Lạc Lạc và Nguyệt Di mở mắt, chớp chớp, tay nhỏ bé dụi dụi, rồi nhìn anh cười toe toét. Anh nhẹ mỉm cười ôn nhu, bế 2 nhóc vào nhà tấm dịu dàng tắm rửa. Đối với anh việc này anh đã làm thường xuyên anh coi 2 đứa như con đẻ của mình, còn An Hạ bây giờ anh vẫn yêu cô, thương cô, nhưng chắc chỉ là tình yêu thương giữa một người anh trai dành cho em gái.