Mục lục
YÊU EM ĐẾN CHẾT
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng hôm sau thức dậy, Gia Thụy đã thay quần áo chỉnh tề còn Mộc Lăng thì vẫn đang say giấc. Hôm nay bà nội cậu sắp xếp buổi gặp mặt với cháu gái ông Lâm nào đó nên bây giờ phải đi



“Mộc Lăng, nhớ dọn giường rồi đến công ty tài liệu chuẩn bị sẵn ở máy…này, anh có nghe không vậy”



“…”. Gia Thụy nói xong mà không nghe anh trả lời nên đã ghi lời nhắn lại dán lên đùi anh rồi đi



* * *



Nhà hàng XX, vừa vào thì đã thấy bà nội ngồi đó đợi, tưởng cháu gái ông Lâm là ai thì ra là cô gái hôm trước ở bãi rác, Gia Thụy nghĩ ‘thôi rồi, một mình Mộc Lăng cũng đủ đau đầu, thêm cô ta chắc điên mất’. Buổi nói chuyện chỉ tóm gọn bằng hai từ “Nhàm Chán”. Gia Thụy chỉ ngồi đó nhìn mây nhìn trời chứ không biết nói gì, còn cô ta thì nhìn cậu suốt



Ôi trời, cô ta còn non như cháu Gia Thụy vậy, hai người tới với nhau kiểu gì đây. Cuộc tình chú cháu!!



“Con xin phép, hôm nay công ty có cuộc họp quan trọng”. Gia Thụy nhanh chân chạy đi, nếu ở đó nữa sẽ bị cô ta dọa mất hồn



Gia Thụy chạy một mạch đến công ty, vào phòng thì thấy Mộc Lăng xem tài liệu nên cậu kéo ghế lại bàn anh ngồi, Cậu mở máy tính lên tìm xem hoạt hình gì đó cho đỡ chán vì công việc cho hôm nay vô cùng nhẹ nhàn. Mộc Lăng thấy Gia Thụy hôm nay ngoan ngoãn ngồi gần mình nên cũng mặc cậu muốn làm gì thì làm



“Cho em” Mộc Lăng đưa cho cậu một phần bánh ngọt và một bình nước nhỏ, cậu nhận thấy rồi ngồi đó vừa ăn vừa xem



“A…này há miệng”. Cậu đút cho Mộc Lăng một miếng, anh vẫn há miệng ăn ngon lành. Ăn uống xong thì Gia Thụy nằm gục lên bàn để xem, hết bộ phim hoạt hình đó cậu tiếp tục lấy sách ra đọc, khoảng lát sau đó thì ngủ mất. Mộc Lăng để ý, mỗi lần ăn bánh xong Gia Thụy cũng đều ngủ bộ bánh ngon đến vậy sao.



Gần đến giờ cơm trưa thì có người ở lễ tân mang phần cơm lên nói là có một cô gái tên Lâm An bảo đưa cho thư kí Tần Gia Thụy. Nghe đến Lâm An, Gia Thụy từ giấc mộng liền tỉnh hồn chạy nhanh ra bảo lễ tân mang đi nhưng lại chậm chân hơn Mộc Lăng, anh ra lấy phần cơm đó mang vào. Người ở lễ tân nhìn mà không hiểu bọn họ đang định làm trò gì nên nhanh chóng quay về chỗ làm



“Cơm hộp tình yêu? Còn dán tờ ghi chú, ai đây?“



“Là bà dì đưa đến…tôi không ăn, nên bây giờ sẽ đem đi liền”. Gia Thụy run cả tay, nếu Mộc Lăng mà biết sáng nay cậu đi gặp mặt cô ta chắc chết mất. Thôi rồi…..Mộc Lăng mở phần cơm ra, tất cả rau củ và trứng chiên đều là hình trái tim, anh còn đọc tờ ghi chú. Gia Thụy nhìn cũng biết phần cơm này và tờ ghi chú đó là không bình thường, và cũng xác nhận nếu Mộc Lăng nổi điên thì chỉ có con đường chết



‘Học trưởng đây là phần cơm em chuẩn bị để cảm ơn lúc sáng anh đã đến buổi gặp mặt. Em mong anh sẽ chấp nhận em, chúc anh ngon miệng’ còn thêm dấu môi trên tờ ghi chú



“Gia Thụy, em gan lớn lắm xem ra em chưa biết sợ ”



“Không phải đâu, là bà nội kêu tôi đến…tôi đâu biết gì”. Mộc Lăng như bốc hỏa



“Hôm nay không ăn phần này, tôi tự tay cho em ăn đến no”



" Thôi rồi!!!!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK