Hiện tại hẳn là thời gian tạm nghỉ nói chuyện, trên bảng tên có mấy vị đại thần, xếp theo thứ tự là xã trưởng Thần Chi Quang Lâm Sở Thần, người chủ trì Hoắc Hương Chính Khí (tên một bài thuốc), khách mời Minh Âm cùng Cà Phê Không Đường.
“Vừa rồi đã giới thiệu sơ lược về hai vị khách quý trên bảng tên ~ mà thực ra cũng đâu cần giới thiệu phải không nào!!”
Cà Phê Không Đường cũng là CV rất nổi tiếng, chủ yếu đóng nhân vật thụ đáng yêu. Theo lời fans của Cà Phê, chưa từng nghĩ giọng của con trai cũng có thể hồn nhiên ngọt ngào đến vậy ~ Hàn Tịch lại thấy ngược lại, đàn ông con trai dùng giọng điệu như thế nói chuyện, đúng là không thể mê được.
“Mấy trăm năm rồi không thấy Minh Âm đại thần dự ca hội nha ~”
“Làm gì đến mức đó, chỉ là hơi lâu một chút thôi.”
“Chậc chậc chậc ~~ có biến sao ~~~ đại thần trước giờ luôn xuất quỷ nhập thần, hôm nay lại tham gia ca hội của Lâm đại thiếu ư ~~ hehe…”
Trên màn hình tràn ngập các loại “Có JQ (gian tình)!!!” “Lâm đại thiếu cùng Minh Âm đại thần quá là moe luôn ~(≧▽≦)/~!!” tuôn trào trên bình luận.
“Sở Thần là bạn thân nhất của tôi trong giới võng phối, tiệc của cậu ấy tất nhiên tôi phải nể tình rồi.”
“Ai da ~ đại thần anh đừng giải thích ~ có một câu rất hay, càng giải thích tức là càng muốn che giấu, mà đã che giấu chính là sự thật nha ~~ tình đồng chí chính là moe nhất! Có đúng không nào ~~!”
(cơ hữu 基友 là bạn gay, do gay gọi tắt là G đồng âm với Cơ [Jī], đồng chí cũng là một từ lóng chỉ gay)
Bình luận lại high đến ngất trời, trong lòng Hàn Tịch trộm nói một câu, đây đúng là tình yêu đích thực mà.
“Hôm nay ngoại trừ Minh Âm đại thần, còn có một vị đại thần khác cũng sẽ tham gia từ đầu đến cuối! Cậu ấy ở ngay trên bảng tên đó! Ai ai cũng biết ~ Cà Phê tiểu thụụụ ~”
“Khụ…có thể đừng gọi tôi như thế được không?”
“Ai da ~ ai bảo cậu dùng giọng nói trong sáng như vậy nói chuyện với tôi ~~~ chưa nhào tới véo má là tốt lắm rồi nha ╮(╯_╰)╭”
“Giọng nói là trời sinh mà, tôi cũng bó tay ~”
“Cậu xem cậu xem!! Lại moe rồi!”
“Không có mà…”
“Hahaha ~~~ được rồi, không trêu cậu nữa. Bạn nhỏ Cà Phê ~ Minh Âm đại thần người ta là vì sinh nhật của đồng chí lâu năm mà tới ~ cậu thì sao ~~~ cũng là đồng chí lâu năm của Lâm thiếu sao?”
“Hự…không phải, có điều, anh Thần luôn giúp đỡ tôi, tôi rất cảm ơn anh ấy, cho nên mới tới ~”
“Với tôi mà nói như vậy rất không có thành ý nha ~ dù sao anh ấy cũng ở đây rồi, tôi tạm lui một chút, hai người tự nói với nhau đi ~”
“…”
“Đừng ngượng mà ~~~ mau nói đi mau nói đi! ~”
Khung bình luận một lần nữa lại ồn ào phấn khích, giữa đám đông náo nhiệt, Hàn Tịch không ngờ lại nhìn thấy một ID quen thuộc, Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang.
Nguyệt Vô Ảnh: sao bà cũng hùa cùng bọn họ?
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: …khục! Ông thật sự tham gia ca hội à!!! Chẳng lẽ tình yêu đích thực của ông là Sở Thần sao!!! Nói không đi xem nào!! Đây không phải là thật!!!
Nguyệt Vô Ảnh: đừng nhắng lên = = tôi chỉ tùy tiện đến xem thôi.
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: →_→ ông cho rằng nói vậy tôi có tin không?
Nguyệt Vô Ảnh: bà thích Cà Phê Không Đường?
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: gia không thèm thích ẻo lả nha ╮(╯_╰)╭
Nguyệt Vô Ảnh: vậy bà hú hét nhiệt tình vậy làm gì = =
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: cái đậu!! Tôi hét liên quan rắm gì đến ông!! Còn ông thì sao…tự nhiên quan tâm tôi thích CP nào làm chi? Còn nói không có biến!! Đừng bảo ông thích Lâm Sở Thần thật nha!! Fuck!! Thím này so với Phạm Lam còn khó hơn đó chàng!!
Nguyệt Vô Ảnh: = = bà không thích Cà Phê, sao còn quýnh lên như vậy?
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: đậu xanh! Lão nương không thích giai ẻo mà!! Lão nương chỉ muốn mau mau gán ghép Lâm Sở Thần cùng Cà Phê thành một đôi, sau đó có thể dụ dỗ đại thần hahahaha…
Nguyệt Vô Ảnh: …
Nguyệt Vô Ảnh: bà suy nghĩ nhiều quá rồi.
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: mà không phải! Đừng đánh trống lảng!! Rốt cuộc ông có thích Lâm Sở Thần hay không??
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: fuck!!! Ông nghĩ để ẩn thì lão nương không biết ông onl sao??
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: im lặng là đồng ý ông biết không!!!
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: FUCK!!! Ông không nói gì lão nương coi như ông thích Lâm Sở Thần đó!!
Con Thỏ Không Ăn Cỏ Gần Hang: Nguyệt Vô Ảnh lão nương hận ông!!!
Hàn Tịch mặt không biến sắc mặc kệ Con Thỏ gào thét, ở YY bên kia Cà Phê Không Đường đang nghiêm túc nói chuyện với Lâm Sở Thần.
“Ừm, cái đó…đột nhiên tôi cũng không biết nên nói cái gì cho phải…”
“Nói đại đi nói đại đi! Có vẻ hồi hộp nha ~~” người chủ trì rất chuyên nghiệp an ủi cũng không quên giục giã.
“Anh Thần, từ lần đầu tiên quen biết anh, đã cảm thấy anh là người rất đặc biệt khiến người ta phải chú ý. Khi đó cái gì em cũng không biết, phối âm lộn xộn hỏng bét, hơn nữa còn căng thẳng gần chết. Em nhớ anh đã an ủi em ‘Không sao, từ từ sẽ được’, mãi mãi em cũng không quên lúc ấy giọng nói của anh dịu dàng đến thế nào. Khi ấy em rất cảm động, từ đó đến ngày hôm nay, luôn được anh chia sẻ ủng hộ. Ban đầu bị mọi người mắng ‘Sai hết rồi’ ‘Thật không chịu nổi’…thật sự rất khổ sở” giọng Cà Phê trở nên nghẹn ngào, “Em cảm thấy rằng, có thể vượt qua được, thật sự phải cảm ơn sự khích lệ của anh, anh nói ‘Bất kể là giọng của ai, cũng sẽ có người thích người ghét. Chỉ cần cố gắng hết sức để cho những người yêu quý giọng của mình vui vẻ, vậy là đủ rồi’. Em vẫn luôn vì mục tiêu ấy mà phấn đấu. Vì thế, sinh nhật anh hôm nay, em hi vọng anh sẽ mãi mãi vui vẻ dịu dàng như thế…”
Cà Phê không tiếp tục nói nữa, tựa hồ bên tai vẫn có thể nghe được loáng thoáng tiếng nức nở. Toàn bộ YY đều đắm chìm trong xúc động, ngay cả Hàn Tịch cũng yên lặng kiểm điểm bản thân lúc trước đã ghét bỏ cung cách của người ta.
Thanh âm là trời sinh, có can đảm chấp nhận nó hơn nữa lại có can đảm thể hiện nó ra, đã là nỗ lực rất lớn rồi. Hàn Tịch nảy sinh chút cảm phục Cà Phê Không Đường. Bởi tên tuổi cậu ta tuy nổi, nhưng phân nửa là bị bash. Ở Trung Quốc vẫn có nhiều người không ưa đàn ông con trai ăn nói yếu ớt, đây cũng là chuyện không có cách nào giải quyết.
Không khí trên YY đậm màu ấm áp, đông đảo mọi người đều an ủi Cà Phê, các em gái còn lại đang hò hét kêu gọi Lâm Sở Thần mau mau hồi đáp.
Cuối cùng, Lâm Sở Thần cũng lên tiếng, nhưng những lời này, lại khiến người bình tĩnh như Hàn Tịch cảm thấy như sét đánh ngang tai.
“Đã cảm ơn anh như vậy, chi bằng lấy thân báo đáp đi.”
Nói một câu rất kịch làm cho mọi người im bặt vài giây, sau đó điên cuồng gõ bình luận.
Hàn Tịch giống như bị trúng bùa trói thân, đờ đẫn trước màn hình.
Bình luận cmn ngập tràn như nước lũ, ai ai cũng ăn ý mà gửi một câu.
Yêu nhau đi! Yêu nhau đi!
Chuyện sau đó với Hàn Tịch tựa một giấc mơ, Cà Phê siêu cảm động, chẳng nói được gì ra hồn mà cứ khóc lóc mãi không thôi. Lâm Sở Thần ở bên cạnh vừa nghe vừa dỗ dành. Quần chúng như thể sắp bị sự ngọt ngào đó chọc mù hai mắt, chủ trì lại càng thêm mắm dặm muối thuyết minh một tràng lời hay ý đẹp.
Hay cho một màn happy ending cảm động vô cùng, còn Hàn Tịch vẫn như cũ đìu hiu trong gió.
Đại khái là cảm giác giống như lần đầu tiên bị cả Thế giới lãng quên. Trong lòng Hàn Tịch thoáng nghĩ như vậy. Cho dù tên vẫn sáng trên bảng, dù so với Cà Phê càng gần gũi người ấy hơn, nhưng mà, trong không gian của người đó, không có vị trí của hắn.
Minh Âm vẫn yên lặng đứng ở vị trí thứ ba.
Hàn Tịch giữa mấy ngàn fans hâm mộ, lặng im nhìn Minh Âm trên bảng tên.
Sau đó, Lâm Sở Thần song ca với Cà Phê Không Đường một bài “Hôm nay em phải gả cho anh”.
Sau đó, Minh Âm với tư cách là bạn thân nhất của Lâm Sở Thần, chân thành chúc phúc hai người, hắn chúc bọn họ mãi mãi hạnh phúc, răng long đầu bạc.
Sau đó, hiện trường tràn ngập không khí ngọt ngào lâng lâng.
Sau đó, không có sau đó. Mọi người dần dần giải tán, mỗi người dường như đều mang theo cảm giác thỏa mãn khi được chứng kiến một kết cục viên mãn.
Hàn Tịch không biết, lúc này, ai đó có đang bị tổn thương chăng?