• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn ta ngỡ ngàng và hoang mang vì không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Hoàng thượng đứng dậy và nói:

"Vở kịch đã hạ màn ngươi còn điều gì muốn nói ".

Hắn lúc này đã hiểu ra sự tình vội chạy ra bên ngoài bởi vì quân lính của hắn vẫn ở bên ngoài, kế hoạch vẫn còn.

Mở cửa ra một khung cảnh hỗn loạn chém giết, toàn bộ người của hắn mang đến đang bị dồn vào giữa, người mà đáng lý ra đang dẹp phản tặc ở biên quan Thương quan Tướng quân lại đang ở đây.

Hắn lúc này đã biết mình bị lừa rồi, đã quá muộn rồi, hắn ngồi sụp dưới đất không phản kháng gì nữa.

Toàn bộ đội tử sĩ của hắn bị tiêu diệt hết một nửa còn lại toàn bộ bị bắt sống.

Cuối cùng hắn bị giải xuống đại lao chờ ngày xử lý sau, hắn không phản kháng một chút nào vì thua chính là thua thôi.

Trước khi hắn bị giải đi hắn có nhìn thấy nàng đang nhìn hắn ánh mắt vui xướng, mãi hắn vẫn không hiểu được sự thù địch của nàng bắt đầu từ đâu.

Sau ngày hôm đấy buổi thiết triều hôm sau hoàng thượng ban chiếu thư sắc phong nhị hoàng tử làm thái tử, cả triều vô cùng vui mừng.

Thánh chỉ thứ hai là ban hôn cho Dương Vương và đại tiểu thư Thượng Quan Phi Yến, ngày thành hôn cũng đã được định ra.

Mấy ngày sau tứ hoàng tử mắc quá nhiều tội nên không thể khoan hồng, vì là người hoàng gia nên hoàng thượng ban cho ly rượu độc để giữ gìn tôn nghiêm.

Trước khi chết Phi Yến có đến gặp hắn lần cuối, nàng chỉ im lặng nhìn hắn mà không nói gì khiến cho hắn vô cùng khó chịu, ở một lúc nàng rời đi và nói:

"Ác ả ác báo, đó là kiếp luân hồi mà ngươi đáng phải nhận ".

Rồi nàng từ từ bước ra khỏi nhà giam, bước qua cánh cổng đó nàng đã gạt đi được hết thù hận, nàng cảm ơn ông trời đã cho nàng cơ hội sống lại được sống thật với con người của mình.

Từ bây giờ nàng sẽ cố gắng làm thật nhiều việc thiện như thế mới không uổng công nàng được sống lại.

Nàng bước ra khỏi nhà giam thì Thiên Dương đã đứng sẵn ở đó chờ nàng, chàng không hỏi gì cả chỉ nhẹ nhàng đỡ nàng và đưa nàng về phủ.

Khi nàng bước đi rồi mà Lâm Kỳ Thần hoang mang không hiểu, lời nàng nói lúc cuối có nghĩa là sao chứ hắn cứ bị lời nói của nàng ám ảnh.

Đêm hôm đó hắn nằm mơ, một giấc mơ vô cùng chân thực. Hắn mơ thấy nàng vì hắn mà làm biết bao nhiêu là việc, mơ nàng vì hắn mà đỡ ám khí giúp hắn khiến cho hủy hoại nửa bên mặt.

Nàng dùng tình thương của phụ thân giúp hắn lên ngôi hoàng đế nhưng cuối cùng hắn lại hại chết phụ thân nàng và cuối cùng vì lo sợ nàng biết chân tướng nên đã nhẫn tâm hãm hại nàng và nhi tử chưa thành hình ở trong bụng nàng, trước khi chết ánh mắt nàng nhìn khiến hắn bất an.

Cuối cùng hắn bật dậy cả người toát hết mồ hôi, hắn đã hiểu lời nói cuối cùng của nàng, hắn lẩm nhẩm:

"Thì ra là thế, hóa ra là thế ".

Rồi cười như điên như dại khiến cho lính canh đều lắc đầu ngao ngán.

Mấy ngày sau chưa kịp ban chết thì hắn đã tự tử rồi, nghe lính canh nói mấy ngày nay đêm nào hắn cũng nằm mơ và la hét, ngày nào cũng đập đầu vào khung sắt nhà tù nên có lẽ dẫn đến cái chết.

Sự việc tứ hoàng tử chết rất nhanh bị lãng quên, khi Phi Yến nghe được tin nàng chỉ mỉm cười nhạt.

Rất nhanh sau đó hôn lễ của nàng được diễn ra vô cùng long trọng khiến cả kinh thành được một phen huyên náo.

Sáng hôm đó nàng được gọi dậy sớm để trang điểm và thay trang phục, nàng khoác lên người bộ hỉ phục long trọng.

Tam hoàng tử phi đến từ rất sớm chọc ghẹo nàng, nàng ấy nói:

"Sau ngày hôm nay vai vế thay đổi, muội trở thành hoàng thẩm của ta rồi, ta thật thiệt thòi mà, mãi mới tìm được một tri kỷ ".

Phi Yến cười nói:

" Vậy lúc không có ai tỷ cứ gọi muội như trước là được ".

An Bình cười nói:

"Trời, làm như thế Vương gia của muội biết được ta sống yên mới là lạ đó, cả kinh thành này đều biết Dương Vương gia cưng chiều vương phi như thế nào.Vì vấn đề sính lễ mà Vương gia đã đi khắp lục quốc để tìm đồ quý hiếm cho vào danh sách cho muội, khiến ta thật ghen tỵ mà ".

Phi Yến mỉm cười đáp:

“Tỷ có nói quá không vậy chứ?”.

An Bình lầu bầu nói:

"Có quá hay không muội nhìn danh sách mà không rõ à ".

Hai người chưa nói xong thì bà mối đã đến thúc giục nói là tân lang đã đến nơi.

Hôn lễ được tổ chức vô cùng long trọng, Lâu Ngọc Phong cũng xuất hiện với danh mục khách mời.

Quà mừng cưới được mang đến xếp kín phủ tướng quân khiến cho mọi người kinh hãi không thôi, có thể nói hôn lễ của hai người được mọi người bàn tán tại các trà lâu tửu quán đến tận sau này.

Vì có công cứu giá nên hoàng thượng đặc biệt ban hoàng ân được tổ chức hôn lễ tại hoàng cung. Ngay cả thái hậu đã quy y cửa phật cũng quay về để tham dự hôn lễ này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK