Mục lục
Chọc giận bảo bối: ông xã, cưng chiều nhẹ một chút full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May

Con ma men đó không tìm được Thích Cảnh Nhân, liền lảo đảo rời đi, trong tay ông ta còn cầm một chai bia, gặp người liền nói, "Đến, cụng ly...."

"Em quả nhiên là đang sợ anh." Tiêu Thần cười tự tin.

Tô Cửu Y cứ ngồi như vậy, không nhanh không chậm hỏi: "Tiên sinh là ai?"

"Em quên rồi." Anh ta cười khúc khích, trong giọng nói mang theo vài phần ngữ điệu mờ ám, "Vậy chúng ta đi phòng bao của anh, anh nói cho em biết được không."

"Không đi." Tô Cửu Y vẫn duy trì động tác lúc đầu.

"Tại sao?" Tay của anh ta bắt đầu không thành thật, trượt lên trên từ trên cánh tay của cô, mang theo vài phần lực đạo.

"Đạo hạnh" tên lưu manh này rất sâu.

Tô Cửu Y khinh miệt nhìn anh ta một cái, đẩy tay anh ta từ trên bờ vai ra, lạnh lùng nói: "Đừng đụng vào tôi."

Nụ cười trên mặt Tiêu Thần sâu hơn, chỉ có điều nụ cười đó không đạt đến đáy mắt, không có một chút nhiệt độ, khiến người ta nhìn bất giác phát lạnh trong lòng.

Anh ta đột nhiên dùng hai cánh tay bắt lấy cánh tay của cô, cưỡng chế đẩy cô từ dưới quầy bar ra, Tô Cửu Y không chống đỡ được sức lực của một người đàn ông, mặc cho anh ta túm cô ra.

Tiêu Thần nắm bờ vai của cô, nhìn xuống cô từ trên cao, nụ cười trên mặt hoàn toàn mất sạch, mang theo vài phần cảm xúc nguy hiểm.

Tô Cửu Y và Triệu Thư Nhã kháng chiến bao nhiêu năm qua, đã sớm luyện thành dáng vẻ tinh thần cường ngạnh "Thà chết chứ không chịu khuất phục", cho dù là ở dưới tình huống "Địch mạnh mẽ ta yếu", cô cũng tuyệt đối sẽ không chịu thua, không chịu nhận thất bại.

Trong lòng bàn tay nắm điện thoại di động hiện đầy mồ hôi, điện thoại đột nhiên sáng lên, cô liếc qua, phát hiện là tin nhắn hồi đáp của Thi Ngạo Tước.

.... Tôi đến, ra ngoài.

Trong nháy mắt, một dòng nước ấm chảy vào đáy lòng của cô, xóa bỏ sự bất an, sầu lo và sợ hãi của cô, cô ngẩng mặt hung hăng trừng Tiêu Thần, sau đó cố gắng ngồi thẳng lên, chỉ có như vậy mới có thể khiến Thi Ngạo Tước phát hiện cô.

Cô đẩy Tiêu Thần ra, không ngờ đúng lúc đó bàn chân tê dại không làm được gì, cả người cô liền đập lên trên quầy bar, may mắn kịp thời vịn vào, cô mới đứng vững được thân thể.

"Không trốn nữa..." Tiêu Thần tiến đến cạnh tai cô mờ ám cười nói, "Tối nay theo anh đi."

"Tránh ra!"

Tô Cửu Y nghiêng mặt, cố gắng hết mức duy trì khoảng cách xa với anh ta.

Nhưng Tiêu Thần lại coi như không thấy cử động của cô, trên mặt vẫn treo nụ cười xấu xa.

Thi Ngạo Tước ôm cánh tay đứng cách bọn họ một mét xa, vẻ mặt lạnh nhạt, không khí chung quanh giống như bị khí lạnh phát ra từ trên người anh đông cứng lại, khiến người ta cảm thấy không rét mà run.

Dư quang của Tô Cửu Y liếc thấy anh, quay đầu nhìn anh hai giây, chỉ cảm thấy đầu như là nổ tung, một mảnh trống rỗng.

Tiêu Thần hiển nhiên cũng nhìn thấy Thi Ngạo Tước, tuy rằng anh ta chỉ là một vai phụ trong giới kinh doanh, nhưng loại nhân vật khét tiếng như Thi Ngạo Tước này, anh ta vẫn biết, hơn nữa cũng biết anh là ông chủ của Ciaos.

Tô Cửu Y cảm thấy mình sắp bị ánh mắt lạnh như băng của Thi Ngạo Tước nhìn đến ngạt thở, không biết tại sao, lúc này cô lại có loại cảm giác bị chống bắt kẻ thông dâm ngay tại trận.

Cuối cùng Thi Ngạo Tước cũng liếc nhìn Tiêu Thần, ánh mắt tàn bạo hung hăng đến cực điểm, giống như một cây dao găm sắc bén, có thể cắt xương róc thịt người.

Tiêu Thần nhíu mày, nhưng cũng chỉ trong giây lát, liền khôi phục bộ dáng lúc trước.

"Sao? Chẳng lẽ Ciaos không cho phép nhân viên nói yêu thương trong thời gian làm việc à?" Anh trêu ghẹo nhìn về phía Thi Ngạo Tước.

Thi Ngạo Tước mặc kệ anh ta, sải bước đi đến trước quầy bar, một phát chế trụ cổ tay Tô Cửu Y, lôi kéo cô muốn đi.

Vào lúc Thi Ngạo Tước vừa bước vào Ciaos, quản lý liền chú ý tới anh, vốn cho là anh là đến kiểm tra công việc, không ngờ anh trực tiếp đi tới quầy bar, hơn nữa Tô Cửu Y vẫn còn ở đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK