Giang Trí Nhất năm nay đã sáu tuổi, thành học sinh năm nhất tiểu học rồi. Cậu nghĩ, cậu chính là đứa nhỏ hạnh phúc nhất trên đời này, tại sao lại vậy á? Vì cậu có một đôi ba mẹ rất rất tốt nha, ba ba dẫn cậu đi ngoại ô chơi này, dẫn cậu đi công viên trò chơi này, lại còn trốn mẹ dẫn cậu đi ăn McDonald nữa. Ừm, mẹ á, mẹ rất là ôn nhu, thế nhưng mà thỉnh thoáng á, mẹ lại phát hỏa ý, nhưng mà cho dù là vậy, cậu vẫn thích mẹ nhất, thích nhất mẹ ôn nhu hôn cậu, nói với cậu, bảo bối của mẹ ngoan ngoãn đingủ nào.
Mặc dù ba ba sẽ mang cậu đi chơi khắp nơi, mẹ thỉnh thoảng phát hỏa, nhưng mà bạnnhỏ Giang Trí Nhất vẫn sợ nhất là ba ba ý. Bởi vì ba ba nói, Giang Trí Nhất, nếu như mà con để cho mẹ con thương tâm, ba ba sẽ đánh con đấy, mà ba ba đánh đau lắm. Chú Nhị Hắc nói, tính khí của ba ba táo bạo lắm đó. Trước đó cậu không hiểu từ này nghĩa là gì, về sau cậu nghĩ cậu đã hiểu rồi, vì chị Náo Náo cũng có tính khí táo bạo.
Mỗi lần mẹ mách chuyện với ba, ba ba sẽ vừa nói chuyện với cậu, vừa nhìn mẹ, nếu như mẹ khụ hoặc trợn mắt là ba sẽ rất nghiêm khác phê bình cậu, nhưng nếu như mẹkhông làm gì, vậy ba sẽ nói: “Lần sau không được như vậy nữa”. Sau đó xoa xoa đầu cảu cậu là xong việc.
Ông bà nội đều bận rộn nhiều việc, nhưng mà họ đều yêu quý cậu lắm, bọn họ mua cho cậu thật là nhiều thứ, còn cả ông bà ngoại nữa, bà ngoại thì nấu ăn siêu ngon, cậu thích nhất là được ăn thịt do bà ngoại nấu. Thế nhưng mà mẹ bảo, phải ăn cả rau xanh nữa. Khi đó bà ngoại sẽ trừng mắt lên với mẹ, nói rằng không phải hồi nhỏ con cũng giống nó sau. Ha ha, đến lúc này mẹ mới không dám nói gì nữa. Kỳ thực thì mẹ có lá gan rất là nhỏ, ha ha. Bấm bấm ngón tay tính, Giang Trí Nhất tính toán, ừm, mẹ sợ ông ngoại này, bà ngoại này, sợ ông bà nội này, hình như sợ cả cụ ông cụ bà ngoại nữa, hình như còn sợ cả ba ba cơ. Lúc mà cậu còn nhỏ ý, có một lần nhìn thấy ba mẹ đánh nhau nữa cơ, ba ba đè mẹ dưới thân, mẹ cứ kêu cầu xin liên tục. Cho nên, kết luận là mẹ rất nhát gạn, hơn nữa đánh nhau cũng thua.
Cậu có rất nhiều bạn tốt, bọn họ cùng lớn lên với nhau, có chị Náo Náo, có em Tâm Tâm, tiểu Tâm Tâm là em gái của cậu đó, trước kia cậu rất thắc mắc mình đến từ đâu, hỏi ba ba, ba ba nói là do ba ba chơi game trên mang, kiếm được một trang bị cực phẩm, cậu hiểu rồi, cậu rất là tự hào nhá. Bởi vì em Đóa Hoa nhà chú Nhị Hắc nói, em ấy được chú Nhị Hắc nhặt ở trong thùng rác về, nghe thấy chưa, thảm thật ý, thùng rác thì bẩn lắm. Nhưng mà sau khi có tiểu Tâm Tâm nhà cậu, cậu biết, tất cả đều là lừa gạt, cậu không phải là trang bị cực phẩm ở trên game, tiểu Đóa Hoa cũng khôngphải nhặt trong thùng rác. Mọi người đều sinh ra từ trong bụng mẹ, vì tiểu Tâm Tâm được sinh ra từ bụng mẹ của cậu mà.
Em Tâm Tâm nhỏ hơn cậu 3 tuổi, là em gái yêu của cậ. Có em gái, cậu rất là vui nhé, bởi vì cậu có thể lấy tiểu Tâm Tâm đổi với muội muội của Lá Cây nhỏ nhà chú Nhị Hắc, bởi vì cậu rất là thích tiểu Đóa Hoa nha.
Mẹ nói, Lá Cây nhỏ với Đóa Hoa nhỏ là anh em sinh đôi, cậu không hiểu cho lắm, cậu nghĩ, sinh đôi tức là hai người nhìn rất giống nhau phải không. Lá Cây nhỏ với Đóa Hoanhỏ lớn lên giống nhau lắm ý, lúc nhỏ hắn thường cùng chị Náo Náo thay đổi đồi cho Lá Cây nhỏ với Đóa Hoa nhỏ, sau đó để cho tiểu Hàn nhà chú Quách đoán xem ai là Lá Cây nhỏ, ai là Đóa Hoa nhỏ, thế mà tiểu Hàn không đoán sai lần nào, thật chẳng thú vị gì cả.
Mẹ cậu cũng nói, tiểu Hàn chẳng giống bố mẹ cậu ta tý nào, như ông cụ non. Cậu đoán, từ này không phải từ hay ho gì.
Cậu vẫn chơi đùa với chị Náo Nóa thường xuyên, thỉnh thoảng ba ba của cậu lại u buồn, nói rằng, vì sao hai người bọn họ lại không giống như những gì ba ba cậu tưởng tượng nhỉ? Rồi mẹ sẽ nói, anh chỉ đoán đúng phần đầu mà không đoán đúng phần sau.
Sau đó, thì ba ba lại càng buồn thêm.
Mẹ nói, hóa ra lúc trước ba ba muốn nhất là chị Náo Náo thích mê mình. Cậu khônghiểu lắm, bây giờ chị Náo Náo đang rất quý mình mà không phải sao? Thế nhưng mẹnói, không phải kiểu quý thế này, mà là kiểu thích để kết hôn cơ. Cậu hiểu rồi nha, nhưng mà cậu không muốn đâu. Đúng thế, mặc dù chị Náo Náo rất thích cậu, mà cậu cũng thích chị Náo Náo, nhưng mà, bọn họ không kết hôn với nhau đâu.
Chị Náo Náo nói, chị phải lớn lên thật nhanh mới được, sau đó thì chị ấy sẽ gả cho chú của cậu. Cậu thì nghĩ, khi nào mình trưởng thành nhất định sẽ lấy Đóa Hoa nhỏ làm vợ. Đóa Hoa nhỏ rất là ôn nhu, khi cười rộ lên có núm đồng tiền xinh xinh. Em ấy nói,anh Trí Nhất, khi nào em lớn, em muốn thành vợ của anh Trí Nhất.
Lá Cây nhỏ rất là bảo vệ em gái, cậu ta nói, không ai được phép bắt nạt Đóa Hoa nhỏ, nhưng mà khi cậu đem đổi tiểu Tâm Tâm cho cậu ta, thì cậu ta gật đầu ngay. Thế nhưng tiểu Hàn lại không vui, cậu ta nói, tiểu Tâm Tâm là của cậu ta. Xí, tiểu Tâm Tâm là em gái của cậu cơ mà.
Lá Cây nhỏ rất tức giận, tiểu Hàn cũng thế, cả hai người này đều thích tiểu Tâm Tâm, thế nhưng mà lúc đó tiểu Tâm Tâm chỉ biết thổi bong bóng, lại không thể tự đi đại tiểu tiện nữa cơ. Lúc đó, cậu không thể hiểu nổi.
Giờ cậu đã đi học rồi, học năm nhất, cậu mới biết, có đôi khi chỉ là thích mà thôi khôngcần bất cứ lý do nào cả.
Ví dụ như ba ba, người mà ba ba thích nhất vĩnh viễn là mẹ, cho dù là cậu hay tiểu Tâm Tâm, chỉ cần làm cho mẹ không vui, ba ba đều tức giận. Tại sao mà cậu lại thíchđi theo chị Náo Náo nghịch ngợm, ừm, cái từ này là chỉ không tốt phải không, thế nhưng mọi người đều nói cậu với chị Náo Náo như vậy, thế là cậu không thèm phản bác lại.
Bởi vì cậu cảm thấy, chị Náo Náo chính là hỗn thế đại ma vương. Ừm, chị Náo Náo siêu cấp nghịch ngợm ý. Chị ấy leo trèo lên cây, lại còn đánh nhau, chị ấy còn túm lấy cái chân của con mèo cào tay chị nhổ sạch không còn cọng lông nào. Mẹ nói, không được nghịch ngợm. Thế nhưng mà cậu nghe thấy mẹ nói thầm với ba ba, Náo Náo thật trâu bò. Thế nhưng, đó không phải là làm chuyện xấu sao? Thế là, cậu cũng to gan theo.
Khi cậu kéo em gái đem vẽ con vật lên hết bức tường ở nhà bà cụ ngoại, mẹ cậu tức giận: “Giang Trí Nhất, Giang Trí Tâm, hai đứa đang làm cái gì thế hả?."
Vậy mà cụ ngoại lại chỉ cười nói: "Con cũng làm giáo dục mà, không nên bóp chết hứng thú của lũ trẻ."
Bà cụ ngoại uy vũ. Mẹ không dám tức nữa, hiền lành ngay lập tức.
Ha ha.
Đúng vậy, mẹ cậu là một giảng viên đại học, giống cụ ngoại và bà nội, đều dạy ở đại học A. Cậu thường mang theo tiểu đội nhỏ của mình tới đấy chơi. Chị Náo Náo là đội trưởng, cậu là đội phó.
Ở chỗ đó, các anh chị đều nói, bọn họ là tiểu đội Hỗn thế ma vương.
Cái gì? Tiểu đội bọn họ tên là Tiểu đội bảo vệ Dương Dương nhá.
Tất nhiên rồi, tất cả bọn họ đều thích nhất xem phim Cừu vui vẻ và sói xám!
Cậu thích Cừu vui vẻ, bởi vì nó rất là thông minh. Còn chị Náo Náo thì thích con sói xám, chị ấy nói nó đối xử với vợ của nó rất là tốt. Lá Cây nhỏ thích sói xám nhỏ, nói nó đáng yêu nhất. Đóa Hoa nhỏ lại thích Cừu xinh đẹp, kỳ thực thì cậu thấy Đóa Hoa nhỏcũng đáng yêu như Cừu xinh đẹp. Tiểu Hàn lại thích trưởng thôn, vì trưởng thôn có nhiều sáng kiến phát mình hay. Còn Tâm Tâm thì sao, con bé chỉ thích Cừu lười biếng, con bé nói vì Cừu lười biếng trông béo béo đáng yêu.
Em gái của cậu đúng là khác người mà.
Tiểu đội của bọn họ, thường thường đều gặp rắc rối cùng nhau, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau đi công viên, lại còn cùng nhau gom tiền tiêu vặt để đi KFC, hô ho, nhưng mà không hiểu vì lẽ gì, khi họ đi đến đó luôn luôn bị người lớn phát hiện. Ai cũng ăn,không ai nói ra cả, cậu nghĩ rằng, nhất định là có liên quan tới Tâm Tâm nhà cậu, ai bảo lần nào ăn xong con bé đều thể hiện vẻ mặt thỏa mãn, lại còn không chịu ăn cơm tối. Chắc chắn là do con bé rồi.
không biết vì sao, người lớn nhà nào cũng nói là không cho ăn KFC, không cho phép điăn McDonald... Người lớn đúng là kỳ quái.
nói chung, cho dù như thế nào, cậu vẫn rất vui vẻ, xung quanh cậu có rất nhiều ngườiyêu quý, người lớn gọi cậu là tiểu tâm can, mua cho cậu nhiều thật nhiều đồ ăn vặt, đồ chơi, cậu còn rất nhiều bạn tốt bên cạnh, có chị Náo Náo luôn bảo vệ bọn họ, có tiểu Tâm Tâm luôn làm nũng, lại còn Đóa Hoa nhỏ sẽ ngọt ngào gọi cậu là anh Trí Nhất, thêm cả hai tên đàn em là Lá Cây nhỏ với tiểu Hàn.
Cậu nghĩ, tiểu đội của bọn họ không gọi là Tiểu đội bảo vệ Dương cũng được, nên gọi là: Tiểu đội vui vẻ.