Mục lục
Người Hầu! Anh Yêu Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Thấy dáng vẻ sợ hãi của Từ Phương Hiểu mọi người càng lúc càng lo lắng, Mộ Kiều Lam hiếu kì, thắc mắc vội hỏi Từ Phương Hiểu:

"Hân Hân! Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra? Em hãy mau nói cho chị biết đi."

Từ Phương Hiểu nắm chặt tay của Mộ Kiều Lam kể lại mọi chuyện:

"Tối qua, em đói bụng đi xuống lầu tìm đồ ăn thì em bị Dương Thác lôi vào căn phòng tối ông ta đã có ý đồ xấu với em ông ta đã đánh em khi em phản kháng, mắng ông ta Dương Thừa Khánh xông vào cầm súng bắn chết Dương Thác còn hỏi em là có làm gì có lỗi với anh ta không? Anh ta nói nếu anh ta phát hiện thì em cũng sẽ không có kết cục tốt đâu."

"Chẳng lẽ anh ta đã phát hiện ra em là giả rồi sao?" Tạ Thiên Trình nhíu chặt đôi mày hỏi Từ Phương Hiểu.

"Tôi cũng không biết là Dương Nguyên Khánh có phát hiện ra hay không nhưng tôi nghĩ là vẫn chưa phát hiện ra đâu bởi vì nếu như anh ta phát hiện tôi là giả thì tôi sẽ không thể nào sống mà bước khỏi Dương gia được." Từ Phương Hiểu lắc lắc đầu nói.


"Khoan đã! Rốt cuộc mọi chuyện là sao? Giả giả thật thật gì ở đây? Còn nữa Tiểu Lam rõ ràng anh và mọi người thấy em đã chết hơn nữa còn chính tay đi chôn cất em làm sao mà em lại có thể sống lại được chứ?" Mộ Khánh Dương vẫn còn chưa hiểu rõ rốt cuộc chuyện là như thế nào? Sao ngay cả Tạ Thiên Trình cũng biết mà anh và mọi người lại không hề biết gì?

Mộ Kiều Lam cất giọng trả lời:"Vậy bây giờ em sẽ kể cho mọi người nghe trước về việc tại sao em lại còn sống."

Từ Phương Hiểu cùng mọi người gật đầu lắng nghe, Mộ Kiều Lam kể lại những gì mà mình đã nhớ cho mọi người nghe:

"Thật ra em không hề tự tử như mọi người đã nghĩ mà là do Dương Nguyên Khánh bày ra tất cả, lúc đó em đề nghị chia tay với Dương Nguyên Khánh nhưng anh ta không chịu rồi có một lần anh ta hẹn em ra nói chuyện nhưng mà thật chất anh ta cho em uống một loại thuốc để giả chết sau đó dựng lên chuyện em tự tử anh ta đợi sau khi mọi người chôn cất em xong thì ngay tức khắc đào mộ đưa em lên rồi xây lại như cũ."

"Rồi anh ta cho người thôi miên chị để chị quên hết tất cả mọi chuyện?" Từ Phương Hiểu lên tiếng hỏi Mộ Kiều Lam.

Mộ Kiều Lam gật đầu, Vũ Quân Minh hiếu kì cất giọng hỏi:

"Tiểu Lam! Nếu như em đã mất trí nhớ thì làm thế nào mà em và Hân Hân, Châu Châu biết nhau?"

Hoa Châu Châu cất giọng trả lời Vũ Quân Minh:"Cái này là phải cảm ơn anh Thiên Trình lúc đấy anh Thiên Trình là bạn của Dương Nguyên Khánh anh ấy vô tình gặp Lam Lam rồi nói cho em và Hân Hân nói rằng anh ấy đã gặp một người giống Hân Hân nói được một lúc thì Hân Hân nghi ngờ lúc đó em và Hân Hân còn cho người đào mộ của Lam Lam lên quả thật là đúng như những gì mà Hân Hân suy đoán trong quan tài không hề có gì cả."

"Vậy tiếp theo đó là như thế nào?" Lữ Vũ Ni rất muốn biết mọi chuyện tiếp theo là như nào? Trong lòng của bà bây giờ rất vui khi biết Mộ Kiều Lam còn sống đang xuất hiện trước mắt của mình.

Hoa Châu Châu tiêp tục nói cho mọi người nghe:

"Thì như mọi người biết sau đó con và Hân Hân xảy ra tai nạn mấy tháng sau con mới gặp anh Thiên Trình nhờ anh ấy tìm cách cho con gặp Lam Lam sau khi nghe Lam Lam kể con đã gần như chắc chắn chị ấy chính là Mộ Kiều Lam sau đó con nghe Lam Lam nói hàng tháng Dương Nguyên Khánh đều dẫn chị ấy đi khám nhưng sau khi khám chị ấy lại không hề biết chuyện gì xảy ra trong lúc đó cũng không hề biết mình bị bệnh gì mà cứ đi khám mãi nên con đã nghi ngờ đi theo dõi phát hiện hàng tháng Dương Nguyên Khánh đều đưa Lam Lam đi kiểm tra xem chị ấy có nhớ gì không?"


Mộ Kiều Lam tiếp lời của Hoa Châu Châu:"Lúc Châu Châu nói với con con không tin nhưng sau khi nghe em ấy kể chuyện lúc trước từ ánh mắt đến cử chỉ đều rất chân thật nên con dần dần tin và bắt đầu cùng em ấy và Hân Hân tìm cách lấy lại kí ức lúc trước."

"Vậy bây giờ con đã nhớ hết mọi chuyện chưa?" Mộ Tần lên tiếng hỏi Mộ Kiều Lam.

"Ba mẹ cứ yên tâm bây giờ con đã nhớ ra mọi chuyện rồi." Mộ Kiều Lam cười nhẹ gật đầu đôi mắt khẽ chớp đáp.

"Vậy còn chuyện hoán đổi thật thật thật giả giả là sao?" Yến Quang Nam hiếu kì, tò mò hỏi.

"Là do hôm qua bọn em có hẹn một vị bác sĩ thôi miên nhưng vị bác sĩ ấy chỉ có thể gặp vào chiều qua còn nếu không thì phải đợi nửa tháng nữa và cũng cùng lúc đó Dương Nguyên Khánh muốn Lam Lam đi dự tiệc nên bọn em mới phải hoán đổi cho nhau." Từ Phương Hiểu chậm rãi cất giọng nói cho Yến Quang Nam biết.

"Không ngờ Dương Nguyên Khánh lại nguy hiểm, độc ác đến như vậy Tiểu Lam em hãy rời xa hắn càng nhanh càng tốt đừng ở bên cạnh hắn nữa." Mộ Khánh Dương nhíu mày cảm thấy mọi chuyện càng lúc càng nguy hiểm anh không nào tưởng tượng được nếu như một ngày nào đó Dương Nguyên Khánh biết chuyện gì đó thì sẽ làm ra chuyện gì gây hại đến Mộ Kiều Lam.

"Không! Em sẽ tiếp tục ở bên cạnh hắn bởi vì em đã hứa với một người rằng sẽ giúp người đó điều tra tìm bằng chứng phạm tội của Dương Nguyên Khánh." Mộ Kiều Lam lắc lắc đầu cười nhạt cô không thể thất hứa dù sao Brian cũng giúp cô lấy lại trí nhớ.

Thấy Mộ Khánh Dương sắc mặt đã dần khó coi, lo lắng Hoa Châu Châu lên tiếng nói với anh:

"Khánh Dương! Sẽ không sao đâu bây giờ không chỉ có em, Hân Hân và anh Thiên Trình bảo vệ Lam Lam mà còn có anh và mọi người nữa Lam Lam sẽ không sao đâu."

Mộ Khánh Dương thở dài một hơi anh đành phải vậy thôi cho dù không muốn mấy người các cô cũng sẽ không thay đổi, bỗng đôi mắt anh hơi híp lại nhìn Hoa Châu Châu:

"Châu Châu! Sao anh nghe em gọi Tạ Thiên Trình thân thiết quá vậy? Anh Thiên Trình! Anh Thiên Trình! Nghe nói ngọt, thân thiết làm sao ấy."

Tạ Thiên Trình bật cười một tiếng không nhanh không chậm cất giọng nói với anh:


"Chỉ như vậy thôi mà anh cũng ghen làm ơn đi anh đừng quên người mà tôi theo đuổi là Hân Hân em gái của anh chứ không phải là Châu Châu bạn gái của anh."

"Nhưng tôi vẫn phải đề phòng những người đàn ông bên cạnh của Châu Châu ai nấy cũng đều nguy hiểm không phòng không được." Mộ Khánh Dương mặt không đổi sắc đáp lại.

"Ý anh đang nói anh sao?" Hoa Châu Châu nghiêng đầu nhìn anh môi khẽ nhếch lên hỏi.

"Tất nhiên là ngoại trừ anh rồi anh đâu có nguy hiểm chỗ nào đâu chứ? Anh rất đáng tin cậy." Mộ Khánh Dương cười tươi với Hoa Châu Châu.

"Anh là kẻ không đáng tin nhất đấy ai biết được nửa đêm anh lẻn vào phòng cậu ấy có ý đồ gì rồi sao?" Từ Phương Hiểu ngay lập tức lên tiếng.

"Anh làm sao có thể làm ra chuyện đó được chứ? Không thể nào."

"Có thể đó." Từ Phương Hiểu, Hoa Châu Châu cùng Mộ Kiều Lam không hẹn đồng loạt cất giọng nói.






Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK