- Đáng ghét, trên người ta chỉ có hai mươi mốt khối linh thạch hạ phẩm, còn thiếu đến hai ngàn linh thạch, ai có lòng hảo tâm có thể cho ta mượn ngày sau sẽ hậu ta gấp bội!
Một đệ tử không cam lòng nói.
Nghe xong ai nấy đều khẽ lắc đầu.
- Xin lỗi nha, linh thạch trên người chúng ta đều sẽ được dùng tới, nếu như cho ngươi mượn, lỡ phía sau xuất hiện bảo vật quý giá gì lại không đủ linh thạch thì phải làm sao chứ?
Dù sao khi đến tham gia buổi đấu giá mục đích đều là muốn tìm cho mình một món hữu dụng, nếu như vì lấy linh thạch cho người khác vay mà bản thân lại bị ít linh thạch đi thì làm sao đấu giá được.
Cuối cùng, quyển bí kíp công pháp Huyền Mịch đã bị tên đệ tử võ giả tàn ác kia dùng hai mươi ba ngàn linh thạch hạ phẩm để mua lấy. Cái tên đệ tử này, tu vi đã đạt đến Luyện Thể cảnh tầng thứ tám đỉnh cao, bây giờ lại sở hữu thêm quyển công pháp này, muốn đột phá lên Thiên Cương cảnh là chuyện dễ như trở bàn tay.
Trên khán đài đấu giá, Trung niên áo tím nhìn thấy bầu không khí căng thẳng không khỏi cười lớn rồi nhè nhẹ vỗ tay mang khúc vải tơ lụa bằng vàng được đặt trên mâm gỗ mở ra, lộ ra một quả màu đỏ tươi, lớn tiếng nói:
- Món đồ thứ hai chính là linh thảo trăm năm, dược hiệu của linh thảo trăm năm có hiệu quả tương đương với đan dược cao cấp. Đây lại là linh thảo quý hiếm vô cùng, là linh thảo cao nhất trong các loại linh thảo. Muốn đột phá Thiên Cương cảnh có tỷ lệ thành công lớn hơn nhiều.
- Giá khởi điểm là tám ngàn khối linh thạch hạ phẩm, mỗi lần đấu giá không ít hơn năm trăm khối linh thạch hạ phẩm. Đấu giá bắt đầu.
Nghe xong đã có không ít các đệ tử đứng ngồi không yên.
- Càng là kỳ hoa trăm năm mới ra trái thì ta lại càng muốn có được, nếu như đấu giá được vật phẩm này thì muốn phá vỡ Thiên Cương Cảnh trung kỳ là chuyện dễ như chơi.
- À, lần trước khi ta đang tu luyện Luyện Thể cảnh tầng thứ chín đỉnh cao, chính là dùng linh thảo năm mươi năm để đột phá. Lần này linh thảo trăm năm không thể để tuột khỏi tay được.
Nhất thời, khán đài trở nên ồn ào, không ít đệ tử đang sôi máu sùng sục, sắc mặt đỏ rực tất nhiên là muốn giành được báo vật quý hiếm này.
- Một vạn khối linh thạch hạ phẩm!
- Mười ba ngàn khối linh thạch hạ phẩm!
- Mười lăm ngàn khối linh thạch hạ phẩm!
Mọi người đua nhau ra giá, linh thảo trăm năm liền được đấu giá lên đến mười lăm ngàn khối linh thạch hạ phẩm.
Giá cuối cùng được ra để lấy linh thảo trăm năm là mười tám ngàn khối linh thạch hạ phẩm được một võ giả sắp đột phá Thiên Cương Cảnh sơ kỳ đấu giá thành công. Vẻ mặt của vị đệ tử này tỏ vẻ vui mừng hận không thể lập tức đi lấy linh thảo trăm năm ngay lập tức để tu luyện đột phá tu vi.
Nét mặt trung niên áo tím nở nụ cười vui vẻ, hài lòng về sự tậm tâm của mỗi người tham dự buổi đấu giá. Dù sao mỗi người khi ra giá đều đã cân nhắc kỹ càng, chắc hẳn thu nhập sẽ rất cao, địa vị cũng không phải thấp.
Khẽ gật đầu, trung niên áo tím liền mở mâm gỗ bằng vàng thứ ba lớn tiếng nói:
- Món đồ thứ ba chính là một thanh bảo kiếm.
Hắn dừng lại một lúc lâu lại tiếp tục nói:
- Chuôi của thanh bảo kiếm được luyện từ vật liệu quý giá là Tử Kim Sa và Sí Viêm Thạch, vốn dĩ được Hoàng Thiên luyện khí chế tác là dành cho buổi đấu giá. Bất kể là độ cứng hay sắc bén đối với các vũ khí bình thường khác tuyệt đối đều có cấp bậc cao hơn. Giá khởi điểm là chín ngàn linh thạch hạ phẩm, mỗi lần đấu giá không ít hơn năm trăm khối linh thạch hạ phẩm.
Khán đài một lần nữa trở nên ầm ĩ. Vũ khí của các đệ tử đa phần đều là đao và kiếm, chỉ có một số ít đệ tử tu luyện những chiêu thức võ thuật khác thì mới có thể sử dụng được các loại binh khí khác như: Côn, roi các loại.
Mà một loại binh khí tốt đối với người luyện võ thì rất quan trọng. Dù sao trong khi đang chiến đấu, nếu như binh khí bị đối phương đánh gẫy thì chẳng phải sẽ bị tiêu diệt hay sao. Đến lúc đó nói không chừng sẽ bỏ mạng tại chỗ.
Nghĩ đến đây, mọi người bắt đầu đấu giá.
Có điều chẳng qua chỉ là sự kích động qua đi, mọi người tham dự buổi đấu giá sau này giá cả cũng không cao bằng lúc trước nhưng vẫn giữ được sự kịch liệt dữ dội.
Trong nháy mắt, thanh bảo kiếm đã được đấu giá thành công.
Ngay sau đó, trung niên áo tím lại liên tục đưa ra những vật phẩm khác. Mỗi một món vật phẩm được đấu giá so với bên ngoài đều là vật bảo bối.
Lâm Thần lẳng lặng nhìn buổi đấu giá diễn ra, tác dụng của những vật phẩm trước được đấu giá đối với hắn cũng không lớn lắm.
Huống hồ bên cạnh lại có Viên Phi, theo buổi đấu giá được diễn ra, sắc mặt của hắn ngày một căng thẳng. Một lúc sau, khẩu khí của hắn gấp gáp nói:
- Lâm Thần, hình như Thiên Linh đan sắp được đưa ra đấu giá rồi!
Trong các buổi đấu giá, Thiên Linh đan là vật phẩm trung phẩm cũng được xem là một bảo vật không tồi vì thế chắc chắn sẽ được mang ra đấu giá vào giữa buổi.
Quả nhiên Viên Phi vừa mới dứt lời, trung niên áo tím liền lên tiếng nói:
- Món vật đấu giá thứ mười... Ừ... trước tiên ta muốn nhắc nhở một câu, giá cả của vật phẩm lần này sẽ vượt qua những vật phẩm đã đấu giá trước đây. Đối với các đệ tử tu luyện Thiên Cương cảnh là một bảo vật hiếm có khó tìm!
- A, ngươi phải nói sớm chứ, đừng để chúng ta mất hứng chứ.
- Lợi hại đến như thế à? Là bảo vật gì thế a.
Trung niên áo tím nói xong, các đệ tử võ giả nhất thời không kìm được mà thúc giục trung niên áo tím nhanh chóng mang ra vật phẩm tiếp theo.
trung niên áo tím tỏ vẻ cười thần bí. Từ tốn mở mâm vàng ra, nhất thời lộ ra ba bình thủy tinh, trên mỗi bình thủy tinh đều là đựng một hạt đan dược linh khí dồi dào.
- Ba hạt Thiên Linh đan chia thành từng đợt đấu giá, mỗi một hạt giá khởi điểm hai mươi ngàn khối linh thạch hạ phẩm, mỗi lần đấu giá không ít hơn năm trăm khối linh thạch hạ phẩm. Đây chính là bảo bối, tất nhiên ta sẽ không để cho các ngươi thất vọng.
Trung niên áo tím lớn tiếng cười nói.
- Hí, Thiên Linh đan. Tất nhiên là Thiên Linh đan.
- Ra tay thật hào phóng. Ta ở tông môn muốn có được Địa Linh đan thì phải cống hiến cho tông môn rất nhiều. Thiên Linh đan càng phải là đệ tử nội môn cấp cao thì mới sở hữu được.
- Phải đấu giá được, nhất định phải lấy được. Vật này so với linh thảo trăm năm lại càng hiếm hơn. Quả nhiên là một bảo vật hiếm có.
Trung niên áo tím vừa nói xong nhất thời toàn bộ khán đài bỗng ồn ào, vẻ mặt rất nhiều đệ tử võ giả tỏ ra khiếp sợ, phấn khích, hai mắt mở to không chớp nhìn chằm chằ vào ba hạt đan dược trên khán đài.
- Được, bắt đầu đấu giá hạt Thiên Linh đan, mời các vị bắt đầu khởi giá!
Trung niên áo tím từ tốn cất lời.
- Hai mươi ba ngàn khối linh thạch hạ phẩm, ta muốn có cho bằng được Thiên Linh đan này!
- Các vị, nể mặt ta có tuổi nhất ở đây. Hạt Thiên Linh đan này hãy nhường cho ta, hai mươi lăm ngàn khối linh thạch hạ phẩm.
- Mặt mũi của ngươi thì đáng giá gì chứ, ta ra giá hai mươi tám ngàn khối linh thạch hạ phẩm!
Trong phòng khách thượng hạng, Lâm Thần ngạc nhiên. Quả nhiên ba hạt Thiên Linh đan thật là lợi hại, mặc dù Thiên Linh đan phù hợp với đệ tử võ giả tu luyện Thiên Cương cảnh, nhưng trong đầu của Lâm Thần lại có tiểu đỉnh, Thiên Linh đan trải qua tiểu đỉnh tinh luyện thì Lâm Thần có thể hoàn toàn luyện hóa thành công.
Nhất thời Lâm Thần ngạc nhiên, Thiên Linh đan đệ nhất đan dược bắt đầu được đấu giá đã lên đến hai mươi tám ngàn khối linh thạch hạ phẩm. Theo thời gian trôi qua, giá Thiên Linh đan đã nhanh chóng tăng vọt.
Trong một lúc, thần sắc Viên Phi bỗng kích động. Hắn bỗng nhìn Lâm Thần khẽ nói:
- Lâm Thần, Thiên Linh đan này ta muốn có được.
Lâm Thần khẽ gật đầu, Thiên Linh đan tổng cộng có ba hạt. Hắn không nhất thiết phải cùng Viên Phi tranh giành.
Nhìn thấy Lâm Thần đồng ý. Viên Phi lập tức vận chân khí cuộn trào trong cơ thể, âm thanh lan truyền khắp khán đài.
- Ta ra giá ba mươi lăm ngàn khối linh thạch hạ phẩm!
Mọi người trong phòng khách thượng hạng ngỡ ngàng. Đây là lần đầu tiên có người trong phòng khách thượng hạng báo giá, dù sao đầu buổi đấu giá giá bán đều thấp hơn nhiều so với lúc sau. Mà phòng khách thượng hạng vẫn chưa có ai ra giá cho bất kỳ món đồ gì. Trong đó, nguyên nhân chủ yếu chính là muốn giữ lại bảo vật trong buổi đấu giá lần này.
Có điều mọi người phản ứng lại rất nhanh, một âm thanh truyền đến:
- Ba mươi sáu ngàn khối linh thạch hạ phẩm.
- Ba mươi sáu ngàn năm trăm khối linh thạch hạ phẩm.
Sau khi được đấu giá, mọi người ra giá rất nhanh nhưng đều suy nghĩ rất kỹ càng mà giá cả cũng từ từ mà nâng cao.
- Bốn mươi ngàn linh thạch hạ phẩm!
Âm thanh của Viên Phi truyền đến lần thứ hai.
Mọi người nghe Viên Phi nói. Những đệ tử võ giả đang định ra giá trong khán đài nhất thời liền cứng miệng, vẻ mặt không cam lòng.
- Phòng khách thượng hạng có khách ra giá. Xem ra viên đan dược này không tới lượt chúng ta rồi!
- Chúng ta cùng những đệ tử tông môn khác, gia tộc dòng dõi hoàn toàn không thể so sánh được. Phòng khách thượng hạng mà cạnh tranh thì Thiên Linh đan này sao có thể cạnh tranh được.
- Thôi thì quên đi, chẳng phải vẫn còn hai hạt sao, hạt tiếp theo nhất định phải giành được.
Mọi người tuy rằng trong lòng không phục, nhưng đại đa số trên người sở hữu ít linh thạch nên chỉ có thể nhường hạt Thiên Linh đan này mà lại thôi.
Cuối cùng, hạt Thiên Linh đan - đan dược đệ nhất đã đấu giá thành công bằng bốn mươi ngàn khối linh thạch hạ phẩm do Viên Phi ra giá.
Viên Phi đấu giá thành công Thiên Linh đan. Trong giờ khắc này, Viên Phi tỏ ra vui vẻ, phấn khích, tu vi của hắn bây giờ đã đạt đến Thiên Cương cảnh sơ kỳ đang chuẩn bị đột phá Thiên Cương Cảnh trung kỳ. Có được hạt Thiên Linh Đan này hắn sẽ tiến bộ nhanh hơn.
- Được, khách quý phòng số mười bảy ra giá bốn mươi ngàn khối linh thạch hạ phẩm lần thứ nhất, có ai còn muốn đấu giá không?
- Lần thứ hai!
- Lần thứ ba, thành công!
Trung niên áo tím dứt khoát nói, nhất thời thiếu nữ dung mạo tuyệt trần mang đệ nhất Thiên Linh đan xuống phía sau. Sau khi buổi đấu giá kết thúc sẽ được mang lên phòng số mười bảy ngay lập tức.
- Hiện tại bắt đầu đấu giá hạt Thiên Linh đan thứ hai, giá cả giống như trên, hai mươi ngàn linh thạch hạ phẩm là giá khởi điểm. Mỗi lần đấu giá tăng không ít hơn năm trăm khối linh thạch hạ phẩm!
Trung niên áo tím tiếp tục lớn tiếng nói.
- Lần này nhất định sẽ giành được viên thứ hai này.
- Vị khách quý bên trong phòng kia chắc chắn sẽ không thể nào thắng được.
Mọi người tâm trạng bình tĩnh trở lại.
- Hai mươi ba ngàn khối linh thạch hạ phẩm.
- Hai mươi bốn ngàn khối linh thạch hạ phẩm.
- Hai mươi sáu ngàn khối linh thạch hạ phẩm.
Nhất thời, mọi người đấu giá lần thứ hai. Trong chốc lát, giá cả lên đến tới ba mươi hai ngàn khối linh thạch hạ phẩm. Cuối cùng giá kết thúc tại điểm ba mươi lăm ngàn khối linh thạch hạ phẩm.
Phòng khách thượng hạng số mười bảy, Viên Phi nhìn xuyên qua lăng kính xanh lam từ phía phòng khách khẽ nói:
- Lâm Thần, nhanh nhanh ra giá đi. Nếu là đấu giá hạt thứ ba thì giá cả tất sẽ cao hơn nhiều.
Lâm Thần khẽ cười và gật đầu. Bình thường thì giá cả trước và sau buổi đấu giá cao thấp như thế nào thì chính là dựa vào kết quả cuối cùng của buổi đấu giá. Nếu như đấu giá không thành mà lại muốn có bằng mọi giá thì các đệ tử võ giả sẽ dốc toàn lực để hét giá cao hơn. Trong lúc đó, giá bán sẽ càng ngày được nâng lên và tất nhiên sẽ cao hơn trước rất nhiều.
- Ba mươi bảy ngàn khối linh thạch hạ phẩm. Lâm Thần vận chân khí trong cơ thể truyền âm thanh khắp khán đài.
Trong khán đài vốn dĩ sẽ có vài người ra giá nhưng sau khi nghe được giọng của Lâm Thần truyền đến bỗng im bặt mà đầy kinh sợ.
- Lại là khách quý phòng số mười bảy. Làm cái quái gì mà một hạt vẫn chưa đủ hay sao lại còn muốn có thêm!
- À, Thiên Linh đan này chúng ta không lấy được rồi.
Mọi người trong lòng bất mãn nhưng linh thạch trên người có hạn, không cách nào đấu giá được nữa. Cuối cùng đành phải để viên Thiên Linh đan này cho Lâm Thần với giá chót là ba mươi bảy ngàn khối linh thạch hạ phẩm và buổi giao dịch đã thành công