Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cuồng Thú Quyền!”

Tiếng vạn thú gào rống vang dội trong cơ thể Lạc Nam, máu huyết toàn thân hắn sôi sục, Mình Đồng Da Sắt cùng Cơ Môn vận chuyển đến cực hạn để chèo chống thân thể…

Lực lực toàn bộ dồn vào một tay, Lạc Nam lạnh lùng chuẩn bị tung ra cú đấm…

Mà khi một quyền này sắp tung ra, bên trên khán đài…hai thân ảnh khổng lồ bật người đứng dậy, khiến khán giả xung quanh giật mình hoảng hồn.

“Một quyền này…ngay cả ta cũng cảm giác được nguy hiểm!?”

Hộ pháp Cự Hán Tộc và Cự Nhân Tộc bịt mặt sắc mặt ngưng trọng, trong đầu xuất hiện sự khó tin.

Phải biết bọn hắn đều là Bát Chuyển Thể Tu, người đang ra quyền chỉ là một Lục Chuyển, vậy mà tạo cảm giác nguy hiểm cho bọn hắn ở khoảng cách xa như vậy? có thể không nghi ngờ sao?

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Không để hai người suy nghĩ quá lâu, bên dưới sàn đấu chấn động dữ dội, vô số thân ảnh bay thẳng lên trên sau đó bạo tạc thành từng đám mưa máu, khói bụi xen lẫn máu thịt mịt mù, che đậy hầu hết toàn bộ đấu trường…

“Chuyện gì vừa xảy ra?” Một tên khán giả thất thần lẩm bẩm…

Một người…hai người…trăm người…vạn người…

Toàn bộ khán đài đều đã đứng lên, gương mặt cả đám biểu hiện sự hoảng sợ tột cùng, không dám tin những gì mình vừa nhìn thấy.

Khi người mặc áo choàng đen kia ra quyền, toàn bộ sàn đầu rung lên, tiếp theo đó là khói bụi bạo tạc, tiếng nổ không khí vang lên liên tục, làn sống lực lượng khủng khiếp như có thể nghiền nát tất cả…

Trên khắp khán đài, chỉ có Võ Tam Nương cùng Nhân Kê là giữ được bình tĩnh, bởi vì bọn hắn đã chứng kiến quyền pháp này quá nhiều lần.

Trong nửa năm qua, ngoài luyện tập Bát Môn Độn Giáp, thì Cuồng Thú Quyền chính là Thể Kỹ mà Lạc Nam luyện đi luyện lại nhiều nhất…để gia tăng khả năng thích ứng của cơ thể với loại Thể Kỹ bá đạo này, để khống chế sức mạnh của nó ở mức tốt nhất, tối ưu nhất.

Lúc này đây, thành quả hiện ra…

Khói bụi mịt mù tản đi, từ thân thể Lạc Nam trở về trước…một phần ba sàn đấu như bị xới tung, đất đá hỗn loạn, thậm chí có thể nhìn thấy dòng dung nham chảy sâu tận cùng bên dưới…

Mà vài chục tên Thể Tu trước đó hùng hùng hổ hổ lao đến Lạc Nam đã không còn tồn tại, có chăng chỉ còn lại từng mảnh vụn cơ thể, từng vũng máu loang lổ lẫn lộn trong đống đất cát trên mặt đấu trời…

“Ông trời của ta!” Một tên Lục Chuyển Viên Mãn thể tu đang vây công Cự A Man nhìn thấy cảnh tượng này ôm đầu hét lớn, ánh mắt hắn căng ra đến cực hạn, sau đó hoảng loạn gào thét:

“Ta nhận thua, ta nhận thua…xin cho ta ra khỏi đấu trường!”

Hắn vừa thét gào vừa chạy ra khỏi đấu trường…

Không một ai ngăn cản hắn, bởi vì mọi người vẫn còn chìm đắm trong rung động, chìm đắm trong sự bá đạo của một quyền vừa rồi.

Cự A Man thân thể khổng lồ như bị định trụ ở nơi đó, ánh mắt như chuông đồng mở lớn, chiến ý toàn thân như bị rút sạch, mồ hôi lạnh chảy thành từng dòng ướt đẫm áo da thú trên cơ thể.

“Đây rốt cuộc là quái vậy gì?” Nhìn người mặc áo choàng đen bình tĩnh thu quyền, Cự A Man không thể tưởng tượng mình làm sao có thể sống sót trước một quyền như vậy…

Mà đúng lúc này, cả khán đài mới triệt để vỡ tổ, âm thanh hò hét, âm thanh bạo loạn huyên náo ầm lên, vang vọng khắp cả Cự Phách Thành.

“Ôi lạy phụ mẫu ở nhà, hắn còn là người không?”

“Quái vật, một quyền đấm nát 69 người, hắn là quái vật!”

“Đây rốt cuộc là Thể Kỹ cấp bậc gì? vì sao chưa từng nghe, chưa từng thấy?”

“Ta nghe thấy âm thanh dã thú gầm thét khi hắn tung nấm đấm, chẳng lẽ đây là Sư Tử Hống trong truyền thuyết?”

“Sư Tử Hống cha ngươi, hắn rõ ràng là đấm có được hay không?”

Ánh mắt Cự Hán hộ pháp cùng Cự Nhân Tộc bịt mặt tràn ngập rung động, kiến thức bọn hắn hơn xa người khác, biết đây nhất định là một Thể Kỹ hết sức cường đại, loại Thể Kỹ như thế này…dù là ở các đại tộc thì chỉ có Tộc Trưởng mới được quyền tu luyện.

Kẻ mặc áo đen này…rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Nghe âm thanh vang vọng khắp đất trời vang vẳng bên tai, thân thể đầy gai góc của Cự Hán Uy rung rẩy liên tục, hắn không dám tưởng tượng một quyền kia nếu mình đón đỡ trực tiếp sẽ là cảnh tượng gì, liệu khả năng phòng thủ của Mình Gai có chặn được hay không?

“Ta mới không tin ngươi có thể liên tục thi triển quyền pháp khủng bố đó!” Cự Hán Uy cắn răng gào thét, sáu cánh tay mang theo lưỡi đao sắt bén hung tợn lao đến Lạc Nam.

Lạc Nam thản nhiên xoay người, lạnh nhạt nhìn về phía Cự Hán Uy, sau đó làm ra tư thái tung quyền.

“Không thể!” Cự Hán Uy sởn cả gai óc, hắn có cảm giác nếu mình bước thêm một bước, hậu quả sẽ rất thê thảm, dù không chết nhưng chắc chắn sẽ trở thành phế nhân.

Hắn là thiên tài của Cự Hán Tộc, địa vị hết sức cao thượng, không thể đánh mất tương lai ở chỗ này, tiếp tục liều mạng với kẻ thần bí mặc áo đen trước mặt hoàn toàn không đáng, ngay cả suy nghĩ giết chết Cự A Man lúc này cũng không còn tồn tại.

Huống hồ chỉ cần rời khỏi sàn đấu, hắn sẽ nhờ Hộ Pháp của mình ra tay giết lấy kẻ áo đen này, sau đó khám phá bí mật trên thân hắn, cướp đoạt quyền pháp khủng bố vừa rồi, được lợi hơn gấp trăm ngàn lần.

Nghĩ đến đây, Cự Hán Uy bất chợt thu hồi gai góc trên cơ thể, hướng về vị trí đám ban tổ chức Võ Lực Đài hô lớn:

“Trận này bổn Cự Hán không muốn đánh nữa!”

“Cái này…” Đám quản lý Võ Lực Đài hai mặt nhìn nhau, bọn hắn cũng vừa lấy lại tinh thần sau cú đấm của Lạc Nam.

“Cự Hán Uy công tử, Võ Lực Đài không cho phép nhận thua a!” Một tên quản lý cẩn thận từng ly từng tý nói.

“Đánh rắm! lúc nãy có vài tên hoảng sợ chạy ra rồi, các ngươi sao không nói gì? trận này ta không tiếp tục tham gia, các ngươi thích ý kiến cứ tìm đến Cự Hán Tộc!” Cự Hán Uy hung tợn nói, không quan tâm cái gọi là quy tắc.

Tại thế giới này, quy tắc do kẻ mạnh tạo nên, mà Cự Hán Tộc chính là kẻ mạnh.

“Làm sao có thể, Cự Hán Uy sao lại nhận thua?”

“Không được nhận thua, ngươi nhận thua chúng ta làm sao bây giờ?”

Đám khán giả hét ầm lên khiếu nại, bọn hắn đem gia tài của mình cược vào Cự Hán Uy, hiện tại tên này nhận thua, làm sao bọn hắn có thể tiếp thu.

“Hừ, bổn Cự Hán không thua, chẳng qua ta không muốn đánh nữa mà thôi! Chơi chán rồi!” Cự Hán Uy gầm thét quát, sáu cánh tay hung hăng quơ loạn trên không trung khiến không ít người câm miệng.

Trong ánh mắt bất lực của đám quản lý Võ Lực Đài cùng toàn thể khán giả, Cự Hán Uy lạnh lùng pha lẫn cảnh cáo nhìn Lạc Nam, sau đó xoay lấy thân thể khổng lồ đi ra khỏi đấu trường.

Võ Lực Đài như chỗ rong chơi của hắn, thích đến thì đến, thích đi thì đi…mặc dù mang ý nghĩa bại trận lại không ai dám xem thường hắn.

Bởi vì sau lưng Cự Hán Uy là con quái vật Cự Hán Tộc khổng lồ.

Ánh mắt Lạc Nam lấp lóe, tên này đầu to nhưng óc không nhỏ, sức chống chịu cũng trâu bò vô cùng, Cự Hán Tộc này không thể xem nhẹ a…

“Xem như lần này ngươi gặp may, hừ!” Cự Hán Uy cười gằn lướt qua Cự A Man, mở miệng nói một tiếng.

Cự A Man lại không quan tâm đến lời nói của Cự Hán Uy, trái lại nghiêm túc nhìn chằm chằm vào Lạc Nam, hiển nhiên trong mắt Cự A Man lúc này, người áo đen trước mặt mới là nguy hiểm nhất.

“Chúng ta cũng nhận thua, chúng ta cũng nhận thua!” Thấy Cự Hán Uy làm gương, đám Thể Tu còn lại trên đài mừng rơi nước mắt, xem như nhặt lại một cái mạng.

Cả đám như điên dại quay đầu chạy ra khỏi đấu trường, thua cuộc so với ăn một quyền khủng bố đó tốt hơn nhiều.

Đám quản lý Võ Lực Đài thấy tình cảnh này muốn tiến đến ngăn cản, lại có âm thanh truyền vào đầu bọn hắn:

“Không cần, kết cuộc trận này đã định, chúng ta cũng kiếm lời đầy bồn đầy bát, mặc kệ bọn hắn!”

Uy thế của Cự Hán Tộc quá lớn, đủ sức thay đổi quy tắc của Võ Lực Đài, thậm chí có thể ảnh hưởng đến danh tiếng của sàn đấu, nhưng ban tổ chức đành phải chấp nhận.

Huống hồ phần lớn khán giả đều đặt cược Cự Hán Uy, số lượng người thắng cược càng ít, lợi nhuận Võ Lực Đài nhận được sẽ càng cao.

Mà lúc này, toàn trường trở nên lặng ngắt như tờ…bọn hắn nhìn thấy người mặc áo đen tiến đến vị trí của Cự A Man, cả hai lẳng lặng nhìn nhau.

Hai người một như con voi, một như con kiến…nhưng sức ép của người mặc áo đen tí hon mang lại khiến gả khổng lồ như Cự A Man rung rẩy cả đôi chân.

Cả đấu trường chỉ còn hai người bọn hắn…

“A Man, mau nhận thua!” Bên trên khán đài, Cự Nhân Tộc đeo mặt nạ thanh lãnh quát lên, âm thanh tràn ngập lo lắng.

Nàng không thể để tên ngốc này đối diện một quái vật như vậy được.

Cự A Man nhìn lên khán đài, bắt gặp thân ảnh khổng lồ của Cự Nhân đeo mặt nạ nhất thời có chút nom nớp gọi một tiếng: “Đại tỷ…”

Hiển nhiên Cự A Man rất nể sợ vị đại tỷ này của mình, lần này hắn lén lút tham gia Võ Lực Đài sẽ khiến đại tỷ nổi giận.

Bất quá Cự A Man hít sâu một hơi, nghiêm túc nhìn lấy Lạc Nam, trên tay hắn cầm một thanh Lang Nha Bổng, chiến ý tràn đầy nói:

“Đến đi! Cho ta thấy sự lợi hại của ngươi!”

“Tên ngốc này!” Cự Nhân đeo mặt nạ nghiến răng nghiến lợi, chỉ cần người áo đen kia ra quyền, nàng sẽ lập tức tiến đến ngăn cản, bằng không A Man chỉ có kết cục là chết.

“Ngươi không sợ chết?” Lạc Nam cảm thấy thú vị đánh giá Cự A Man, thân thể khổng lồ này rõ ràng còn đang run rẩy khi đối diện với hắn đấy.

“Chết có gì đáng sợ? ta chỉ sợ chứng kiến thân nhân của mình chết đi!” Cự A Man hàm hậu nói.

Huống hồ theo như Cự A Man đánh giá, người áo đen trước mặt cùng lắm chỉ thi triển thêm được một lần Quyền Pháp kinh khủng kia mà thôi, nếu mình có thể trụ được…nói không chừng có thể chiến thắng.

Nghĩ đến tiểu đệ đang nằm hấp hối, dù chỉ còn một tia hy vọng hắn cũng phải liều.

“Haha, hay cho một câu chỉ sợ chứng kiến thân nhân của mình chết đi!” Lạc Nam thích thú cười lớn.

Lời nói của Cự A Man khiến Lạc Nam dễ dàng thấu hiểu, bởi vì đây cũng là ý nghĩ trong lòng hắn.

Chết không có gì đáng sợ, chỉ có nhìn nữ nhân của mình chết đi mới là điều đáng sợ.

Lạc Nam đang định mở miệng nhận thua, đột nhiên Cự A Man lên tiếng: “Ta muốn cùng ngươi đánh cược?”

“Ồ? Cược như thế nào?” Lạc Nam hứng thú hỏi.

“Ta chỉ đứng im phòng thủ đón nhận một quyền vừa rồi của ngươi, nếu ta không chết xem như ta thắng lợi, thế nào?” Cự A Man đề nghị nói, trò chuyện với nhau khiến hắn cảm thấy người áo đen này không quá đáng sợ.

“Haha, tại sao ta phải cược như vậy? ngươi có lợi ít gì cho ta? tốc độ của ngươi không nhanh bằng ta, dù ta đấm ngươi cũng không thể né!” Lạc Nam cười tủm tỉm hỏi.

Cự A Man biết lời của người áo đen là sự thật, nhất thời âm thầm suy nghĩ thứ gì có thể đem ra trao đổi, bất quá Cự Nhân Tộc hiện tại nghèo mạt rệp, chẳng có gì giá trị cả.

Nghĩ tới nghĩ lui, ánh mắt hắn sáng lên nói nói:

“Nếu ta thắng, sẽ giới thiệu Đại Tỷ ta cho ngươi, nàng chính là đệ nhất mỹ nữ Cự Nhân Tộc, thậm chí đệ nhất mỹ nữ Man Hoang Tinh!”

Phốc…

Cự Nhân Tộc đeo mặt nạ trên khán đài nhất thời phun ra một ngụm, ánh mắt muốn phún hỏa, tiểu tử này trở về chết với ta!

“Ngươi chỉ có thể giới thiệu?” Lạc Nam dở khóc dở cười hỏi, Cự Nhân Tộc to hơn trăm mét, Cung Đình Thụ chứa nổi sao?

“Không sai, ta chỉ có thể giới thiệu, có bản lĩnh thu Đại Tỷ hay không còn phải xem ngươi, thế nào?” Cự A Man thành thật đáp, đây đã là thứ quý giá nhất hắn có thể đưa ra, dù sao Đại Tỷ rất khủng bố, hắn không dám nói sẽ gả nàng cho người áo đen a.

“Được rồi, thành giao!” Lạc Nam gật gật đầu.

“Thật sự đồng ý?” Đám khán giả sắc mặt cổ quái, mỹ nữ Cự Nhân Tộc to như vậy ngươi kham nổi sao?

“Haha, tốt!” Cự A Man cười lớn, sau đó hít sâu một hơi, bắp thịt cả người cô động đến cực điểm, hắn ngồi bẹp xuống như ngọn núi, tay chân co cụm vào nhau, cả người làm ra tư thái phòng thủ quát:

“Thể Kỹ - Bất Động Như Sơn!”

Làn da Cự A Man bỗng chốc cứng rắn như núi đá, toàn bộ cơ thể trở nên nặng nề lún xuống mặt khán đài, Nhìn Xuyên Yếu Điểm của Lạc Nam thậm chí nhìn ra khả năng phòng ngự lúc này của hắn gia tăng lên vài chục lần, chỉ là không thể tiến hành di chuyển.

Nếu gặp trường hợp bị vây công không thể đào tẩu, có thể thi triển một chiêu này để chống đỡ chờ đợi cứu viện…

Trách không được tên to xác này lại muốn đánh cược, thì ra là có con bài phòng ngự mạnh mẽ nhưng lại bị hạn chế về mặt di chuyển.

“Nhìn ngươi như vậy mà thông minh phết đấy!” Lạc Nam cười cười nói.

“Ra tay đi!” Cự A Man bất động như núi quát.

“Không được, dù thi triển Bất Động Như Sơn cũng không thể cản một quyền vừa rồi!” Cự Nhân Tộc đeo mặt nạ lòng nóng như lửa, đang muốn tiến xuống ngăn cản.

Bất chợt chỉ thấy người ao đen nhảy lên, sau đó một quyền mang tính hữu nghị đấm vào vai Cự A Man, không ẩn chứa chút lực lượng nào.

“Xong rồi, ngươi thắng!” Lạc Nam bình thản nói.

“Cái gì? xong rồi?” Cự A Man cùng đám người mộng bức.

“Không sai, đấm xong rồi…ngươi không được quên giao kèo đấy!” Lạc Nam mở miệng xác nhận lần nữa.

“Haha, ta thắng? haha!” Cự A Man mừng rỡ như điên, cơ thể khổng lồ đứng bật dậy, vừa gãi đầu vừa không dám tin nhìn Lạc Nam hỏi:

“Chẳng lẽ ngươi thích đại tỷ ta đến thế? Vậy mà trực tiếp cho ta thắng!”

“Cứ cho là thế đi, nhớ mang ta đến gặp nàng!” Lạc Nam ung dung cười.

Qua lời nói của Cự A Man, đại tỷ gì đó ở Cự Nhân Tộc nhất định có thân phận cực cao, gặp nàng hoàn thành ý nguyện của Cự Phách Thiên tiền bối cũng không tệ.

“Haha, ngươi đúng là người tốt, đại tỷ nhất định sẽ thích ngươi!” Cự A Man sung sướng cười to, trong mắt rơm rớm, lần này tiểu đệ được cứu rồi.

“Ta đã thua, các vị có thể tuyên bố người chiến thắng!” Lạc Nam nhàn nhạt nhìn đám quản lý Võ Lực Đài nói một câu, xoay người rời khỏi sàn đấu.

“Đi, chúng ta đi nhận tiền thắng cược!” Võ Tam Nương phấn chấn mang theo Nhân Kê rời khỏi khán đài.

“Như vậy cũng được?” Cự Nhân Tộc đeo mặt nạ cùng toàn bộ khán đài mộng bức, trong lúc nhất thời không thể hiểu nỗi chuyện gì đang diễn ra, chẳng lẽ nam tử áo đen nhỏ như kiến kia thật sự có hứng thú với người được gọi là đệ nhất mỹ nữ Cự Nhân Tộc?

“E hèm! Vì quy tắc lần thi đấu này có chút thay đổi từ phía Cự Hán Tộc cao quý, vì lẽ đó người vô địch là Cự A Man!”

Một tên quản lý lớn tiếng mở miệng tuyên bố, không quên lôi kéo tên tuổi của Cự Hán Tộc vào, ý nói các ngươi có thắc mắc hay không phục thì cứ tìm đến Cự Hán Tộc, không liên quan gì đến ban tổ chức chúng ta…

Lời đã nói đến như vậy còn ai dám dị nghị? nhất thời cả đám khóc ròng, nếu không phải thân phận của Cự Hán Uy cao quý, bọn khán giả thật sự muốn chất vấn liệu ngươi có thông đồng với Võ Lực Đài để ăn chặn tiền đặt cược của chúng ta hay không…

“Keng, hoàn thành nhiệm vụ Trả Ơn, thành công nhận được ba giọt Ôn Huyết Dịch cùng một lần Triệu hoán Pháp Bảo!”

Đúng lúc này, âm thanh của Hệ Thống vang lên bên tai Lạc Nam, nhưng hắn lại không chút vui mừng nào.

Bởi vì từ đầu đến cuối, ánh mắt của tên Hộ Pháp Cự Hán Tộc đạt đến Bát Chuyển Thể Tu kia vẫn chưa hề rời khỏi cơ thể hắn…

Lạc Nam biết rất rõ, xung đột giữa mình và một trong hai Đại Tộc đứng đầu Man Hoang Tinh Cầu…

Sắp phát sinh…



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TN
Tuấn Nguyễn15 Tháng hai, 2021 22:54
Không đọc được thì đi chỗ khác anh trai :))
TP
Tuyên Pham15 Tháng hai, 2021 22:13
Ko thích thì đừng đọc ko ai mượn đọc đâu
NL
Nguyễn Lâm15 Tháng hai, 2021 20:19
Uhm truyện như đầu buồi thì bấm mẹ mày đi đọc làm đéo gì còn vào comment loạn!
NL
Nguyễn Lâm15 Tháng hai, 2021 16:02
Chúc gia đình tác giả có một cái xuân gọi là ấm áp, một hạnh phúc nhẹ nhàng cho mùa hoa mới, một sự khởi đầu của thành công và một cuộc sống đầy ý nghĩa đến mọi nhà
T
Trai9x15 Tháng hai, 2021 13:51
Phần giải thích thể chất thời không chương bao nhiêu v
PL
Phạm Lâm15 Tháng hai, 2021 13:31
truyện như đầu buồi
PL
Phạm Lâm15 Tháng hai, 2021 13:31
truyện như đầu buồi
TT
Trần Thắng15 Tháng hai, 2021 13:26
Ti có tiếp ko
TT
Trần Thắng15 Tháng hai, 2021 12:01
Không có chương mới à
TT
Trần Thắng15 Tháng hai, 2021 09:54
Hôm nay ko có à
NL
Ninh Lo15 Tháng hai, 2021 03:21
Chúc mừng năm mới tác giả sớm ra nhiều tác phẩm
P
Phong8714 Tháng hai, 2021 17:17
Linh Giới Cháu dưới Tiên Vương không thể dò xét sao Lạc Nam không vào mà chạy thế nhỉ ???
VTA
Vũ Trần Anh14 Tháng hai, 2021 10:18
Chúc mừng năm mới cả nhà
TL
Tài Lăng14 Tháng hai, 2021 10:00
Chúc mừng năm mới tác và bạn đọc
TL
Tài Lăng14 Tháng hai, 2021 10:00
Chúc mừng năm mới tác và bạn đọc
RM
Ren My14 Tháng hai, 2021 07:34
Chúc ae năm mới thêm tuổi mới, vạn sự như ý, sức khỏe dồi dào, tiền vào như nước, an khang thịnh vượng, gia đình hạnh phúc. Chúc mừng năm mới!
C
CrimsonHari14 Tháng hai, 2021 04:52
happy new yearrrrrr !
PL
Phu Le14 Tháng hai, 2021 03:08
truyện rất hay, mong năm mới tác giả có nhiều sức khỏe để viết truyện tiếp, em rất mong chờ. p/s: nếu anh em nào đang đọc bình luận thì cũng chúc anh em năm mới vui vẻ
M
Manga14 Tháng hai, 2021 00:57
Lần đầu thấy truyện tiên hiệp của Việt Nam mà hcaats như nước cất thế này. Tự hào quá Việt Nam ơi. Chúc tác giả và các đồng môn sư huynh đệ một năm mới vui vẻ.
TN
Tuấn Nguyễn13 Tháng hai, 2021 14:58
Chúc tác giả và anh em đọc giả một năm mới nhiều sức khoẻ, vạn sự như ý.
TKS
Tuấn Kiệt sky13 Tháng hai, 2021 11:09
Nãy đọc sướng lun mn ơi
ĐT
Đại Tạ13 Tháng hai, 2021 03:15
Chúc tác giả và các anh em đang theo giỏi con đường bá chủ một năm mới bình an cùng gia đình và người thân.
ĐT
Đại Tạ13 Tháng hai, 2021 03:15
Chúc tác giả và các anh em đang theo giỏi con đường bá chủ một năm mới bình an cùng gia đình và người thân.
Hà Định12 Tháng hai, 2021 23:58
Chúc các bác băm mới vv nhé
TC
Thiên Ca12 Tháng hai, 2021 23:11
Nay có trương mới k ad ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK