Thuyền vừa đổ xuống, Lạc Nam cùng Hoa Thanh Trúc sắc mặt lập tức ngưng trọng…
Một loại khí lạnh thấu sương truyền đến, ẩn ẩn gây ra đau rát trên da thịt…
Luồng khí lạnh kia thoát ra từ đằng sau cánh cửa, nơi cả hai cần phải bước tiếp để đến được mục tiêu chuyến đi lần này…
“Quả nhiên không thoát khỏi Cực Băng, chỉ mới là khí lạnh tỏa ra đã khiến da thịt đau buốt…” Hoa Thanh Trúc nhẹ giọng nói một câu, cảm thấy quyết định mang theo người sở hữu Dị Hỏa như Lạc Nam là đúng đắn…
“Phía sau cửa là khung cảnh gì?” Lạc Nam vuốt vuốt cằm tò mò lẩm bẩm…
“Đi xem thì biết!” Hoa Thanh Trúc u thanh nói một câu, dung nhan xinh đẹp hết sức cẩn thận, đem Băng và Thổ Linh Lực cùng lúc ngưng tụ, tạo thành một lớn mằn chắn cường đại bao phủ cơ thể…
Lạc Nam hơi suy nghĩ, hai ngọn Dị Hỏa bùng phát lên, Hoàng Kim cùng Tử sắc hỏa diễm giao thoa lấy nhau, đem toàn bộ cơ thể bảo vệ chặt chẽ…
Hai người thận trọng đặt chân vào cảnh cửa…
Xuất hiện trong tầm mắt là một lĩnh vực xanh buốt lạnh lẽo, toàn bộ đều làm bằng băng, nơi này thậm chí không khí cũng kết băng, hóa thành từng làn khí lạnh phiêu đãng trong không gian…
“A”
Hoa Thanh Trúc chợt kinh hô một tiếng, bởi vì nàng cảm giác được…lớp màn chắn cường đại do một Hợp Thể Trung Kỳ như mình thi triển vậy mà hoàn toàn vô dụng…
Không cho Hoa Thanh Trúc thời gian lùi lại, Băng giá cấp tốc xuyên thấu mà qua, đem từng tấc từng tấc da thịt của Hoa Thanh Trúc kết băng, thẩm thấu vào lổ chân lông, lan truyền vào tận mạch máu, linh lực trì trệ…quá mức kinh khủng…lạnh buốt thấu xương, khiến Hoa Thanh Trúc dù cắn răng chịu đựng cũng run lên cầm cập, đôi môi vốn dĩ đỏ mọng không còn chút huyết sắc…
Phải biết nàng chỉ mới đặt một chân vào căn phòng mà thôi…
“Khu vực này bao phủ bởi Cực Băng do Độ Kiếp Viên Mãn làm ra, quả thật khủng bố!”
Một ý niệm xuất hiện trong đầu Hoa Thanh Trúc, toàn bộ cơ thể nàng đã bị đóng băng cứng ngắc định ở nơi đó, mái tóc bạch kim óng ả cũng hóa thành khối băng, cơ thể không sao di chuyển được…
Nàng như một pho tượng băng nữ thần tuyệt mỹ, xinh đẹp vô cùng…
Gặp tình huống này, chỉ có bị đóng băng đến chết mà thôi…cho dù ngươi triển khai tự bạo thì Nguyên Anh thoát ra ngoài cũng lập tức bị đóng băng, không còn đường sống…
Lạc Nam lúc này sắc mặt cũng hết sức khó coi, cơ thể hắn được hai loại Dị Hỏa bao phủ, vậy mà cũng bị loại hàn khí khủng bố này thẩm thấu, hắn thậm chí cảm nhận được máu huyết bên trong cơ thể mình đang dần sền sệt, sắp toàn bộ đông cứng rồi…
Bất quá tình huống dù sao cũng tốt hơn Hoa Thanh Trúc, cơ thể chưa hoàn toàn bị đóng băng, thành công lùi một bước khỏi lĩnh vực Băng giá…
“Ngay cả hai loại Dị Hỏa cũng không ăn thua?” Hoa Thanh Trúc thấy tình cảnh này, gương mặt tuyệt mỹ tràn ngập không cam lòng…
Lẽ ra nàng nên có suy tính từ trước mới đúng…Dị Hỏa mặc dù lợi hại hơn Cực Băng, nhưng tu vi của Lạc Nam còn quá yếu, chưa thể đối kháng với Cực Băng do một vị Độ Kiếp Viên Mãn như Băng Cực Ma Quân thi triển được…
Dù đã đánh giá rất cao Cực Băng, nhưng không ngờ nó lại khủng bố như vậy…một Hợp Thể Trung Kỳ như nàng hoàn toàn không có sức kháng cự…
Tri giác dần bị băng phong, thần thức không thể sử dụng, Hoa Thanh Trúc cảm nhận được không gian yên tĩnh, Hoa Thanh Trúc trong lòng nhẹ tha, cho rằng Lạc Nam đã rời đi…
Cũng phải thôi, tên này là thiên tài tuyệt thế…lại sở hữu tài sản hùng hậu, tương lai nhất định sẽ đứng trên đỉnh cao thế giới, làm sao ngu xuẩn chịu chết ở đây cùng nàng?
Cảm nhận được mách máu toàn thân mình hoàn toàn đọng lại, Linh Lực cơ thể cũng sắp không thể vận dụng rồi...
“Bổn tọa không thể chết biệt khuất như vậy!”
Hoa Thanh Trúc hạ quyết tâm, muốn liều một phen, dù chết đi cũng không cảm thấy tiết nuối…
Vận dụng một phần Linh Lực còn có thể chuyển động tập trung vào Đan Điền…
Nàng muốn tự bạo!
Xèo xèo…
Bất chợt, một âm thanh kỳ lạ mà quen thuộc vang lên bên tai…
Hoa Thanh Trúc cảm nhận được có hơi ấm rất nhỏ len lỏi vào trong băng, khiến ý định tự bạo của nàng dừng lại…
Đùng…
Rất nhanh chóng, băng khối đang phủ kính cơ thể nàng nổ tung, kèm theo cả kiện y phục ôm sát cơ thể vốn có sức phòng ngự tạm ổn kia…
Một vòng tay ấm áp đem ngọc thể trần trụi của nàng vào trong ngực, có tiếng hô hấp dồn dập của nam tử truyền ra…
Lạc Nam quanh thân bao trùm Lôi Hỏa khủng bố, Đế Diễm kết hợp Tam Sắc Lôi Kiếp không giữ lại chút nào bùng nổ, nhờ thế mà tiêu hủy được Cực Băng của Cực Băng Ma Quân, thành công giải cứu Hoa Thanh Trúc…
Chỉ là điều khiến hắn không ngờ chính là y phục trên người nàng hóa thành mãnh vụn, để hắn chứng kiến cảnh tượng có một không hai này…
Làn da trắng do với tuyết còn trắng hơn một bậc, trơn bóng nhẵn nhụi…vòng eo mềm mại co giãn được hắn ôm vào trong tay xúc cảm tuyệt vời, lên trên một chút chính là đôi bông đào sung mãn o ép chặt chẽ, hầu như không tồn tại khe rảnh…hai quầng đỏ hồng khéo léo lần lượt được tô điểm bởi hạt ruby đỏ, quả thật là thiên nhiên ưu ái…
Phía dưới vòng eo lại là một phong cảnh khác…đùi đẹp thon dài trắng nõn e ấp, bờ mông bạo mãn ngạo nghể vểnh cao, tràn ngập cảm giác đàn hồi…
U cốc thần bí tỏa ra hương thơm chết người không đền mạng, như ẩn như hiện ở giữa bắp đùi, lại có thảm cỏ màu bạch kim gọn gàng tinh xảo như tô điểm cho chốn thế ngoại đào nguyên…
Không giống với thiếu nữ thanh xuân, đây là một bộ tuyệt phẩm thành thục đến cực điểm, tràn ngập vận vị của mỹ nhân trưởng thành…
Nàng như một trái đào chín sẳn sàng được ăn bất kỳ lúc nào…tham lam, ngấu nghiến…
Lạc Nam thật lâu không thể rời mắt, cho đến khi có luồng khí lạnh âm u vang lên bên tai:
“Nhìn đủ chưa?”
Hoa Thanh Trúc nghiến răng nghiến lợi, ngọc thể của nàng lần đầu xuất hiện trước mặt nam tử, với tính cách lạnh lùng như băng sơn cũng nhịp tim gia tốc…nếu không phải tên này vừa cứu mạng mình, nàng đã đem hắn nghiền nát.
“E hèm!”
Lạc Nam ho khan một tiếng, ôm chặt nàng vào lòng thối lui khỏi căn phòng nguy hiểm…
Hoa Thanh Trúc kiều hừ một tiếng, lấy ra cung trang trắng cao quý bao phủ lấy thân thể, một lần nữa trở lại bộ dáng cao ngạo lạnh lùng…
Lúc này, nàng mới cẩn thận đánh giá lực lượng mạnh mẽ bao phủ trên người Lạc Nam…
Rất nhanh thôi, sắc mặt Hoa Thanh Trúc kịch biến, mắt phượng co rụt lại…
“Tam Sắc Lôi Kiếp? Ba loại Dị Hỏa?”
Với ánh mắt của một Hợp Thể Trung Kỳ, không khó nhận ra lai lịch của chúng, trong lòng dâng lên vô số sóng to gió lớn, thật lâu không thể bình tĩnh…
Tên trước mặt nàng là quái thai gì?
“Ngươi thật lớn gan, nếu để thiên hạ biết được bí mật này, dù là Võ Tam Nương tiền bối cũng không gánh nổi ngươi!” Hoa Thanh Trúc dùng ánh mắt phức tạp nhìn hắn, nhỏ giọng nói…
Hoa Thanh Trúc thừa hiểu rằng sở hữu cùng lúc những thuộc tính kinh khủng như vậy có ý nghĩa như thế nào…chỉ cần nam nhân này thành công trưởng thành Độ Kiếp Kỳ, toàn bộ Tinh Cầu này sẽ phải phủ phục dưới chân hắn…
Cực Băng Ma Quân chỉ sở hữu một loại Cực Băng mà thôi đã có thể lộng hành khắp chốn, xưng hùng xưng bá…
Càng đừng nói đến một kẻ sở hữu tận 3 loại Dị Hỏa cùng Tam Sắc Lôi Kiếp như Lạc Nam…nếu hắn trưởng thành, dù có một trăm tên Cực Băng Ma Quân cũng không đủ giết.
Dị Hỏa thì còn đỡ…nhưng còn Tam Sắc Lôi Kiếp…đây chính là lực lượng của Thiên Đạo, bất kỳ ai đều thèm khác.
Nếu để đám lão quái Độ Kiếp Kỳ trên Tinh Cầu biết được việc này, nhất định sẽ toàn lực săn giết hắn, cướp đoạt lực lượng…hoặc nếu cướp không được cũng sẽ đem hắn giết chết, không để Lạc Nam trưởng thành phát triển.
Khi đó dù Võ Tam Nương thật sự hùng mạnh, nhưng có thể đối kháng bao nhiêu Độ Kiếp Đây? Chỉ cần cả đám Độ Kiếp đem nàng vây công, cử ra một Độ Kiếp khác truy sát Lạc Nam, cũng đủ đem hắn nghiền nát hàng trăm lần…
Đó là lý do vì sao Lạc Nam luôn che giấu lực lượng, không hề toàn lực chiến đấu dù lâm vào cửu tử nhất sinh…
Hoa Thanh Trúc tự nghĩ, nếu đổi lại là nàng sẽ không mạo hiểm bọc lộ bí mật kinh khủng như vậy để tính cứu mạng hắn.
Vì thế mà trong lòng nàng đang rất phức tạp, vừa bối rối, vừa cảm động…lại thầm mắng Lạc Nam ngu xuẩn.
“Nhìn một mỹ nhân chết trước mặt mình đó là điều ta không hề muốn…hơn nữa ta tin tưởng nàng sẽ không tiết lộ bí mật của ta!” Lạc Nam không sao cả nhún vai nói…
Hắn nợ Bạch Liên Hoa hai cái mạng, như vậy bằng bất cứ giá nào cũng phải cứu lấy Hoa Thanh Trúc...chỉ có Đế Diễm cùng Kiếp Lôi kết hợp mới đủ sức đối kháng Cực Băng…
Hoa Thanh Trúc nghe lời nói của hắn mà thân thể nhẹ rung, một cảm giác kỳ lạ bao trùm cõi lòng, bất quá bề ngoài lại hừ một tiếng:
“Chỉ có người chết mới có thể giữ bí mật vĩnh cửu, ngươi đây là hành vi dạy dột!”
“Cứ cho là ta ngu đi, đổi lại nếu nàng là một tên đực rựa đã sớm chết rồi!” Lạc Nam cười hề hề nói.
“Ngươi…” Hoa Thanh Trúc hít sâu một hơi, dù sao hắn đã liều lĩnh cứu nàng, nhịn không được nói ra:
“Ngươi tuyệt đối không thể bọc lộ Tam Sắc Lôi Kiếp trước mặt người khác…nếu không sẽ dẫn đến Độ Kiếp Đại Chiến trên khắp Tinh Cầu, sinh linh đồ thán!”
Mặc dù nàng lấy sinh linh trong thiên hạ làm cái cớ, nhưng Lạc Nam cảm nhận được Hoa Thanh Trúc là thật tâm vì mình suy nghĩ…
“Ta chỉ bọc lộ trước mặt thê tử mình!” Lạc Nam nghiêm túc gật đầu, nhìn nàng chăm chú.
Trái tim Hoa Thanh Trúc giật thót, tên khốn này miệng lưỡi lợi hại, nàng không phải đối thủ của hắn, vội vàng đánh trống lãng sang chuyện khác:
“Làm sao vượt qua Cực Băng Lĩnh Vực này?”
Lạc Nam cười cười, Lôi Hỏa một lần nữa bao trùm cơ thể, ra hiệu nàng đứng yên một chỗ, còn hắn tiến vào trong căn phòng…
Cực Băng lại ùa tới, bất quá bị Lạc Nam dễ dàng ngăn chặn…
Hắn nhếch miệng cười gằn một tiếng:
“Hợp Linh Chưởng”
Hai tay tụ chưởng, toàn bộ lực lượng gia trì, đây là một kích mạnh nhất của Lạc Nam, thậm chí còn kết hợp cả Niết Bàn Linh Thủy…
“Vỡ hết cho ta!”
Lạc Nam tung chưởng, Hợp Linh Chưởng ầm ầm mà ra, thậm chí ngay cả không gian vốn kiên cố tại nơi này cũng xuất hiện vết rách như mạn nhện…
ẦM ẦM ẦM…
Những nơi Hợp Linh Chưởng đi qua, Cực Băng như gặp phải khắc tinh của nó, lần lượt vỡ vụn, tan chảy trong không khí…
Tỏng chóp mắt đã đem một góc khu vực Cực Băng hoàn toàn tiêu hủy…
Lạc Nam muốn phá hủy vùng Cực Băng này…
Ngũ tôn Đại Đỉnh cấp tốc xoay tròn, đem linh khí trong thiên địa hấp thu, chẳng mấy chốc đã bổ sung trở lại…
Lạc Nam hài lòng, Hợp Linh Chưởng tiếp tục thi triển…điên cuồng tàn phá.
ẦM ĐÙNG ẦM ĐÙNG…
Đứng bên ngoài căn phòng, Hoa Thanh Trúc nghe thấy âm thanh hủy diệt liên tục truyền đến, không nhịn được tò mò thò đầu vào xem…
Nhìn thấy cảnh tượng bạo lực diễn ra…
Khóe miệng xinh đẹp giật giật, hiển nhiên nàng không nghĩ đến tên này lại dùng biện pháp thô bạo như thế để vượt qua thử thách…càng không nghĩ đến Linh Lực của hắn vậy mà giống như biển cả mênh mông, dùng mãi không cạn…
Chiêu thức mạnh mẽ như Hợp Linh Chưởng thi triển liên tục, chẳng thấy mệt mỏi chút nào…
Nếu Cực Băng Ma Quân biết cửa ải mà hắn tạo ra lại bị phá hủy như vậy, không biết sẽ là cảm tưởng gì…
“Đúng là quái thai!” Hoa Thanh Trúc buộc miệng nói, đột nhiên cảm thấy bản thân mình có chút vô dụng…
Từ đầu đến cuối đều là Lạc Nam phá giải thử thách, nàng cái gì cũng không cần làm…uổng phí một thân Hợp Thể Trung Kỳ lực lượng…
Một ngày trôi qua, trước sự tàn phá điên cuồng của Lạc Nam, Cực Băng chỉ còn lại một gốc nhỏ khoảng mười met vuông, phần còn lại của khu vực trở về hang đá vốn có, Hoa Thanh Trúc đã có thể dễ dàng tiến vào, đi phía sau hắn…
Bỗng nhiên trí tuệ Lạc Nam lóe sáng, thu hồi Hợp Linh Chưởng, nhìn đám Cực Băng còn sót lại, không có ý định tiếp tục phá hủy…
“Sao thế?” Hoa Thanh Trúc nghi hoặc hỏi…
Lạc Nam lấy ra một khối ngọc thạch, đem Hồn Lực của mình truyền vào trong đặt lên tay Hoa Thanh Trúc căn dặn:
“Nếu gặp nguy hiểm thì bóp nát nó, ta lập tức tiến vào hỗ trợ nàng!”
“Ngươi muốn làm gì?” Hoa Thanh Trúc càng thêm khó hiểu, tên này luôn kích thích ý tò mò của nàng…
Lạc Nam cười hì hì không đáp, đem Lôi Hỏa bao trùm toàn thân, chạy như bay lên vùng Cực Băng còn sót lại kia, khoanh chân ngồi xuống…
Trước ánh mắt trợn tròn của Hoa Thanh Trúc, hắn đột ngột đem toàn bộ Lôi Hỏa thu hồi vào cơ thể…
Răng rắc…
Không có Lôi Hỏa bảo vệ, Cực Băng dù còn lại rất ít nhưng vẫn làm tốt nhiệm vụ của nó, chỉ thoáng chốc đã điên cuồng biến Lạc Nam thành một khối băng, khí lạnh thẩm thấu vào tận da thịt và cốt cách, đau buốt không cách nào hình dung…
Phải biết dù là Hợp Thể Trung Kỳ như Hoa Thanh Trúc lúc đầu cũng không chịu nổi a…
“Tên này điên rồi!” Hoa Thanh Trúc sắc mặt đại biến, đang định lao đến giải thoát…
ĐÙNG…
Khối băng vở vụn, Lôi Hỏa bùng cháy, Lạc Nam thoát ra ngoài…
Nén đi cảm giác đau đớn toàn thân, hắn mừng rỡ như điên phát hiện thân thể mình lại rắn chắc thêm một chút…
“Haha, quả nhiên có công hiệu!”
Lạc Nam cười lớn, một lần nữa lại thu hồi Lôi Hỏa, để Cực Băng tiếp tục đông cứng cơ thể…
Lần này Lạc Nam trụ lâu hơn lần trước, đến khi tri giác toàn thân gần như mất đi hắn mới đem Lôi Hỏa bùng phát, giải phóng cơ thể…
Da thịt một lần nữa rắn chắc rất nhiều…
“Dùng Cực Băng luyện thể?”
Hoa Thanh Trúc nhận ra ý đồ của hắn kinh hô lên, bị hành động điên cuồng mạo hiểm của Lạc Nam làm cho chấn động…
Tên này luôn tu luyện khắc nghiệt như thế sao?
“Nàng đi tiếp đi, mặc kệ ta! lần này ta sẽ thành công đột phá tầng tiếp theo của Thể Tu!” Lạc Nam căn dặn một tiếng, lại đem cơ thể đóng băng…
Hắn đã dùng qua Dị Hỏa luyện thể, dùng qua Lôi Kiếp…hiện tại dùng đến Cực Băng…
Mỗi một loại lực lượng đều đối với thân thể tác động dữ dội, đau nhứt đến không muốn sống…nhưng lại tiến bộ nhanh chóng vô cùng.
“Bổn tọa cũng không thể luôn dựa dẫm vào hắn!” Hoa Thanh Trúc lẩm bẩm, nhìn sâu thân ảnh của Lạc Nam một lần, tiếp tục đi tới...
Đợi đến khi bóng lưng tuyệt mỹ của giai nhân biến mất sau cánh cửa, Lạc Nam mới thu hồi ánh mắt, lẩm bẩm nói:
“Hy vọng không có gì ngoài ý muốn…”
Tiếp tục nhắm lại đôi mắt, toàn tâm tu luyện…
…
Nghỉ trưa vui vẻ nhé ae! ^^, bác nào có lòng ủng hộ mình thì đây ạ:
Số TK: 1809205083252
NGUYEN PHUOC HAU
Ngân hàng Agribank ạ.
Momo: 0942973261
Viettelpay: 9704229212704295
Chân thành cảm ơn
Danh Sách Chương: