CHƯƠNG 172: DẠ HỘI GIÁNG SINH.
—o0o—
Lễ Giáng sinh Hogwarts sáng bừng, trang trí vô cùng đẹp đẽ, trần nhà là ánh sao trời sáng lạn, ở vị trí bắt mắt nhất trong lễ đường đặt huy hiệu trường Hogwarts được tạo thành từ sư tử, rắn, lửng và ưng.
Các phù thủy nhỏ từ bỏ đám áo chùng thường ngày, mặc vào đủ các lễ phục kiểu cách, tóc tai được các thần chú làm đẹp cố định tạo hình, vào buổi tối nay, mỗi một đứa nhỏ đều muốn lộ ra vẻ đẹp nhất của mình.
“Anh, sau khi dạ hội kết thúc anh sẽ trực tiếp trở về chứ.” Draco cau đôi mi được trang điểm tinh xảo, nhìn Aquila mặc lễ phục màu đen. Cúc áo màu bạc đặc chế từ đầu tới cuối, khi đi đứng khiến chúng lóe lên.
“Đương nhiên rồi, chỉ cần em cũng về.” Aquila khẽ nói, giọng thiếu niên đã bắt đầu chuyển sang hướng trưởng thành, ***g ngực rung lên, từ bất cứ phương diện nào mà nói thì Aquila đều di truyền giống Snape.
Mặt Draco hơi đỏ, trong lòng cũng vui vẻ, cậu không hài lòng về bạn nhảy của Aquila, mà Aquila cũng không hài lòng với bạn nhảy của cậu.
“Anh đi trước, em phải cẩn thận, Dra.” Trước khi ra ngoài Aquila trịnh trọng nói, mục tiêu của Moody giờ đã rõ ràng, gã muốn nhắm vào Draco, mà đó dù sao cũng là một giáo sư.
“Em biết.” Vẻ mặt Draco cũng nghiêm túc, “Em sẽ.”
Theo lệ Aquila đi tới tháp Gryffindor tìm được bạn nhảy của mình tối nay, nói thật, tính ra Mina Valars cũng coi như là cô con gái rượu, nhưng một khi bước vào vòng tròn quý tộc thì dù tính chất áo choàng hôm nay hay cái vòng cổ, hoặc như là mái tóc đều hoàn toàn không hợp với vòng tròn đó.
“Chào buổi tối.” Xuất phát từ lễ nghi, dù trong mắt Aquila nữ sinh này có trang điểm cũng chẳng đẹp hơn, cậu vẫn làm đủ lễ nghi cơ bản, họ không rõ động cơ Mina Valars chấp nhận lời mời của mình, Aquila cảm thấy chỉ cần mình xử lý được nữ sinh này thì cô ta sẽ không nghĩ cách lên kế hoạch với Draco.
“Chào buổi tối, Aquila.” Mina học theo phim ảnh, nhún gối một cái, cô tin, hôm nay là bước đầu tiên cô tiến vào giới quý tộc phù thủy.
“Chúng ta đi thôi.” Tuy lần này không phải là bước đầu tiên tiến vào giới xã giao của Aquila, nhưng lại là của Draco, là anh trai song sinh của em ấy, đương nhiên Aquila cũng không thể tránh khỏi trở thành đối tượng bị người ta quan sát, cậu là người thừa kế Prince, cậu đại biểu cho thể diện của Prince.
Các phù thủy nhỏ tốp năm tốp ba tập trung một chỗ líu ríu không bao lâu, cửa lễ đường được mở ra, các quán quân nối đuôi nhau đi vào, đầu tiên là Fleur Beauxbatons, rồi tới Victor Durmstrang, sau là Draco và Greengrass, khi đến quán quân cuối cùng vào thì lễ đường im lặng một lát, rồi tiếng ồn lên tới đỉnh cao – quán quân cuối cùng lựa chọn bạn nhảy là nam!
Dù thế nào, bạn nhảy lựa chọn vào dạ hội Giáng sinh đều biểu lộ sở thích của một cá nhân, dù ở giới phù thủy, ví dụ nam nam đến với nhau cũng không hiếm, gia chủ Malfoy và Prince chính là ví dụ tốt nhất, nhưng phần lớn phù thủy vẫn chọn nam nữ. Dù gì không phải tất cả mọi người đều biết là có Dược sinh con, mà dù có sử dụng Dược sinh con thì cũng không chắc chắn sẽ có con.
Để lại dòng giống gần như đã trở thành bản năng của mọi sinh vật, phù thủy bình thường còn thế, lại càng không nói tới quý tộc giới phù thủy.
Nhưng rất nhanh, phù thủy nhỏ nước Anh và một phần các quý tộc nhỏ nước Đức nước Pháp đã thấy rõ bạn nhảy của Harry là Blaise, Blaise Zabini. Một số quý tộc nhỏ mẫn cảm phản xạ quan sát thái độ của Draco và Lucius, thấy hai người không thèm để ý thì lại bắt đầu lên kế hoạch trong lòng, gia tộc Malfoy… là đang lộ ra thiện ý với Kẻ Được Chọn? Nghĩ đến quan hệ giữa Draco cùng Aquila với Harry sau khi nhập học, không ít người quyết định tối nay sẽ viết thư về nhà xin ý kiến về thái độ đối với Kẻ Được Chọn.
Vì sức khỏe, Snape không tham dự vào hôm nay, ngày đó Dumbledore đi theo Moody giả và Peter đi vào, hơn nữa lại mang theo Moody giả và Peter đi ra, người Lucius chỉ có được tin tức này. Nhưng tin tức này rất không hợp lý, như Dumbledore biết rõ đó là Moody giả sao lại mang Moody ra? Và chuyện Peter, Lucius không tin nhiều năm như vậy lão ong mật kia sẽ không nghi ngờ quá khứ của Peter, nhưng họ không tìm được sự thật.
Bởi chuyện này mà Lucius hoang mang vài ngày, vào lúc hẹn y cũng không thấy Peter thì Lucius mới ý thức được nơi đó có vấn đề – nhiều năm sống chung, Lucius cực kỳ tin tưởng độc dược của Snape y như việc y làm gia chủ Malfoy, nếu độc dược không có lỗi thì vấn đề ở trên người Peter.
Chuyện xảy ra bên hồ Đen vào năm thứ ba vẫn còn là một nghi án, điều này cũng chứng minh độc dược không bị phát hiện. Nếu độc dược không bị phát hiện, nói cách khác Peter không thể nào tới muộn vì có ai kiểm tra. Như vậy rốt cuộc thì vấn đề ở đâu?
Lucius suy nghĩ nhiều ngày vẫn không nghĩ ra được, tạm thời y cũng không muốn để Snape biết chuyện này, thậm chí y còn cực lực khuyên Snape không cần tham dự tiệc tối Giáng sinh, một mặt y lo lắng có phải thần chú xem nhẹ đã lừa gạt được mọi người hay không mặt khác, Peter có vấn đề chứng minh đã có nhiều chỗ không kiểm soát được, khi không nắm giữ được cục diện thì Lucius sẽ không để Snape mạo hiểm.
Nếu như là Snape vào mười mấy năm trước, Lucius nói như vậy anh chắc chắn sẽ không đồng ý. Là một gián điệp hai mang, Snape biết hoàn toàn tin tưởng một người sẽ phải trả giá, nên rất nhiều chuyện anh đều tự thân vận động. Nhưng Snape hiện tại thì không, nhiều năm làm bạn và tâm linh tương thông, Snape thực sự đặt Lucius vào lòng.
Vì thế anh chỉ dặn dò Lucius cẩn thận, một khi có sự cố thì phải liên lạc với Abra và Gellert, tuy một bên là Grindelwald một bên là Malfoy nhưng thế nào Abra cũng không thể mặc kệ khi Lucius gặp nạn được, cho tới giờ Slytherin đều giỏi việc lợi dụng tất cả không phải sao?
“Ngài Malfoy, sao lại không thấy ngài Prince?” Ngay khi Lucius đang âm thầm nghĩ về chuyện Peter, giọng Moody vang lên.
Lucius ngẩng đầu, nhìn Moody vẫn lôi thôi lếch thếch như ngày thường, y nhịn không được nhíu mày, “Giáo sư Moody, Sev có chút không thoải mái, hơn nữa đây cũng là dạ hội giữa các trường, dù không trang điểm thì ngài cũng phải gọn gàng một chút chứ? Nếu để Durmstrang và Beauxbatons thấy được thì không chừng họ còn tưởng rằng phù thủy nước Anh chúng ta sinh hoạt trong rừng, như quỷ khổng lồ ấy.” Ngân nga, ở chung với Snape lâu rồi, không chỉ có mình Snape thay đổi.
“A, ngài Malfoy, tôi đã tìm ngài thật lâu.” Mặt Moody đỏ bừng vì tức giận, không đợi gã nói gì thì một giọng nam cực kỳ tương tự với Lucius vang lên, Moody ngẩng mạnh đầu, thấy Abra đứng cạnh Lucius, lễ phục màu trắng hơi chiết eo, khiến quý tộc bạch kim càng thêm cao gầy, cổ áo và cổ tay áo dùng kim tuyến thêu đồ án thần bí, đó là trận pháp phòng ngự đơn giản. Trên cúc áo bằng bạc có khắc dấu hiệu cảu Thánh Đồ, ở cúc áo gần trái tim nhất thì chỉ đơn giản khắc một chữ cái “G”.
Không bị khống chế, mắt Moody lóe qua phẫn hận, Abra không để ý nhưng lại bị Lucius nhìn thấy, thật sự rất lạ, khi nào thì Moody căm hận cha mình còn hơn cả mình thế này?
“Giáo sư Moody, xin lỗi tôi không thể tiếp được.” Dù có suy nghĩ nhưng chỉ lóe qua, Lucius lễ phép chào rồi đi theo Abra.
“Luci, Aquila đã xảy ra chuyện gì?” Hai người đi tới một góc, Abra lập tức khẩn cấp hỏi.
Giải thích đơn giản chuyện Aquila và Draco trải qua, cuối cùng Abra hít một hơi, “Luci, bọn nhỏ phải trưởng thành, bọn chúng phải đối mặt, phải biết càng nhiều.”
Lucius nhìn cha mình, trong lòng yên lặng bổ sung một câu: nếu có một ngày Abra biết đứa cháu lớn có ý với đứa cháu bé, hơn nữa đứa cháu bé cũng không thờ ơ thì không biết người còn có thể khuyên nhủ mình như vậy hay không.
Tách khỏi Abra, theo yêu cầu của bạn đời Gellert trở lại thuyền Durmstrang lấy đồ, khi ông sắp vào Hogwarts thì “gặp” Dumbledore ở bãi đất trống trước lâu đài.
“Hiệu trưởng Dumbledore, chào buổi tối.” Gellert lên tiếng trước, trái tim ông đã có người khác, quá khứ thật sự đã trôi qua.
“Gel… Ngài Grindelwald.” Nghe Gellert xưng hô với mình, mắt Dumbledore tối lại, “Chào buổi tối.”
“Ngài có chuyện gì sao? Nếu không có thì xin lỗi tôi không tiếp được.” Gellert không có ý gì khác, ông không còn cảm thấy có gì với Dumbledore nữa.
“Ngài Grindelwald,” Mắt Dumbledore dần dần mạnh mẽ, “Ngài cũng biết sự khác nhau năm đó của chúng ta, tôi chỉ nói một lần, tôi sẽ không để bất kỳ ai có cơ hội phá hủy sự hòa bình của giới phù thủy!”
Gellert chợt dở khóc dở cười, Dumbledore phòng bị mình… tới mức này?
“Ngài nói quá rồi, hiệu trưởng Dumbledore, tôi không có hứng thú với giới phù thủy nước Anh.” Ông không che dấu vẻ mặt đùa cợt, “Tôi chỉ có hứng thú với bạn đời mình mà thôi.” Nói xong ông mặc kệ lễ nghi mà sải bước rời đi. Mệt ông còn chờ mong Dumbledore, dù sao họ đã từng là bạn thân rất nhiều năm, hiện tại xem ra, chim sẻ sao biết được chí chim hồng, ông là chúa tể Thánh Đồ nước Đức, cụ ta là phù thủy trắng nước Anh, chỉ có vậy.
Phía sau ông, Dumbledore lộ vẻ mỏi mệt, sao cụ không biết nói vậy sẽ đẩy Gellert xa hơn kia chứ, nhưng cụ không có lựa chọn, Draco bất ngờ tham gia, Sirius lại xuất hiện, tương lai thay đổi… Mọi chuyện đều khiến Dumbledore cảm thấy dần mất kiểm soát.
Vì thế, cụ phải cam đoan Gellert sẽ không tham gia vào, chẳng sợ cái giá là không bao giờ gặp, dù sao họ đã sớm không còn khả năng. Đăng bởi: admin
Danh Sách Chương: