Mục lục
Harry Potter Chi Chuộc Tội
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 7: RA OAI PHỦ ĐẦU.

—o0o—

Snape dọn vào phòng ngủ Lucius vẫn gây ra xì xào ở Slytherin. Năm nay Lucius đã năm thứ năm, các tiểu thư quý tộc đều cố gắng trở thành nữ chủ nhân nhà Malfoy. Hiện tại Lucius công khai có cảm tình với một máu lai, một chúng Slytherin cả trai lẫn gái đều khó chịu. Chẳng qua đương sự không tỏ thái độ cũng không có ai hành động thiếu suy nghĩ, miễn tạo lợi ích cho người khác.

Trong lúc nhất thời, Slytherin biểu hiện thái độ cam chịu vì Lucius và Snape thân cận, ngược lại hiệu trưởng Dumbledore vào bữa sáng nhìn Snape vẫn ngồi ở cuối Slytherin vài lần. Snape chỉ có thể vừa nghiêm mặt vừa mắng trong lòng Lucius tạo rắc rối cho anh.

Snape biết, hiện tại mọi thứ chẳng qua là vì các quý tộc nhẫn nại chưa rõ thái độ Lucius, một khi xác định cậu chủ Malfoy kia tùy hứng kia chỉ coi mình như món đồ chơi thì cuộc sống mình khiêm tốn bấy lâu nay sẽ hủy hoàn toàn.

Quả nhiên,  một tuần sau Snape cùng Lily học xong ở thư viện một mình đi ở trong hành lang tới hầm. Hành lang này rất hẹp, cũng khá hẻo lánh, Snape thiên về đi nơi ít người, vì nó làm anh cảm thấy an toàn.

Hôm nay, Snape vừa quẹo vào đã xác định có mai phục, phía sau rõ ràng có hai tiếng bước chân theo, trong bóng tối phía trước chỗ rẽ cũng có ba hơi thở nặng nhẹ khác nhau. Đã từng làm gián điệp hai mang mười mấy năm Snape ở trong lòng khinh thường một chút, tay phải lại lặng lẽ xiết chặt đũa pép trong tay áo.

“Expelliamurs…” “Petrificus Totalus…”

“Protego!” Một thần chú bảo hộ ngăn lại hai người đột nhiên đụng tới, xoay người trực tiếp phát ra một thần chú hóa đá về phía sau, thành công làm hai con rắn nhỏ Slytherin lập tức muốn tấn công dừng tại chỗ. Snape không hề tạm dừng lại chuyển về phía trước, phát ra Expelliarmus lần hai, động tác nhẹ nhàng nhanh chóng, hai tay áo cũng vẽ nên một đường cong duyên dáng giữa lúc xoay chuyển.

“Nhìn xem, đây là ai?” Đôi  môi mỏng của Snape hơi mở ra, đũa phép trong tay nhắm thẳng vào hai con rắn nhỏ vừa mới bị anh đánh bay đũa phép.

“Cách Huynh Trưởng Malfoy xa một chút, đồ máu lai ti tiện nhà mi.” Nữ sinh bên trái có mái tóc dài ánh kim, miệng nói ra những từ làm gương mặt vốn đang thanh tú cũng có vẻ vặn vẹo.

“Stupefy.” Snape không hề do dự đánh ngất Slytherin vừa nói, đứa ngốc thấy không rõ tình thế anh không cần hầu hạ.

“Vậy, có lẽ ngài sẽ giải thích nghi hoặc cho tôi nhỉ?” Giọng anh đè thấp, truyền rất xa trong hành lang trống rỗng.

Đồng bạn còn lại của nữ sinh Slytherin thức thời hơn, “Tao… Tao là người thừa kế nhà Cassandra, mày… mày không thể đụng đến tao.”

“Tôi nghĩ, vị tiểu thư thừa kế này hiểu được bây giờ là tôi đang nói chuyện.” Snape dùng đũa phép chỉ chỉ vào cô nàng.

“Tao… Tao là Valar Cassandra năm thứ tư, mày… mày tốt nhất giải chú cho bạn tao, đây chính là chi thứ nhà Prince đấy.” Nói xong những lời này, lá gan Cassandra như cũng lớn lên, “Mày không thể gánh được giá của chúng tao đâu. Cách xa đàn anh Malfoy một chút, mày nên nhận rõ vị trí của mày!” Nói xong lời cuối cùng, thậm chí Cassandra còn lấy ra dáng vẻ quý tộc của mình, cô ta nàng nâng cao cằm, ánh mắt miệt thị nhìn Snape.

Snape quả thực muốn bật cười, bốn người họ đánh một mình mình hiện tại ba kẻ bị trói chỉ có mình cô nàng có thể hoạt động, càng miễn bàn cô nàng căn bản không có đũa phép trong tay. Nhưng dưới tình huống này, vị tiểu thư Slytherin không có đầu óc đây lại đang uy hiếp anh! Merlin ơi, chẳng lẽ anh không phải là người duy nhất có đũa phép ở đây sao?

“Vậy thì, vị tiểu thư Cassandra đây, không cần ngài tốn sức, ngài và người bạn tôn quý của ngài cũng không cần nhớ một tên ti tiện như tôi.” Giọng Snape vẫn như cũ, trước khi đối phương còn không kịp phản ứng ném ra một “Stupefy”.

Nhìn hai vị tiểu thư ngất phía trước, nhìn nhìn hai cậu chàng bị hóa đá phía sau, khóe miệng Snape cong lên 15 độ. Nếu hiện tại có học trò Hogwarts kiếp trước ở đây, vậy nhất định cậu ta sẽ chạy rất xa, giáo sư độc dược lạnh lùng nhất lại nở nụ cười, Merlin phù hộ họ còn có thể toàn thây.

Snape lấy ra một cái bình nhỏ trong túi giấu trên người, nước thuốc màu lam bên trong dưới ánh nến chiếu rọi càng thêm quỷ dị. Anh cẩn thận chia nước thuốc làm bốn đổ vào kẻ tấn công, vừa dùng giọng nói khàn khàn mê hoặc nói cho bốn người gì đó rồi biến mất.

Snape đi không lâu, một bóng dáng rẽ vào, y cẩn thận dừng lại cách bốn người một thước, chốc lát sau cười khẽ rời khỏi, ánh nến phản ra màu sáng dưới mái tóc bạch kim.

— Tôi là đường ranh giới Snape yên lặng khiển trách —

Ngày hôm sau, toàn bộ Hogwarts đều đồn một tin, Valar Cassandra và Mina Prince là một cặp! Hai cô gái hôn nhau nồng nhiệt bên hồ Đen, rồi sau đó tới học trò năm ba Slytherin, người thừa kế Kulgar thấy vậy ghen ghét dữ dội, ngay tại đương trường móc đũa phép ra dạy dỗ tiểu thư Prince. Mà đúng lúc này, cũng là năm ba Slytherin cậu Ereeves cứ thế vọt tới trước người tiểu thư Prince, lấy thân thể chặn thần chú, sau đó còn ồn ào nguyện dâng mọi thứ vì tiểu thư Prince.

Tin vỉa hè này làm cho tất cả động vật nhỏ Hogwarts đều sôi trào, tổ bốn người Potter thì lại càng gào lên vào bữa sáng, “Phù thủy hắc ám Slytherin sa đọa truyền thống”, trực tiếp làm nhóm rắn nhỏ Slytherin đen mặt. Mà ngay cả giáo sư Slughorn đều thừa nhận vài ánh mắt quái dị của các giáo sư khác, giáo sư McGonagall thậm chí còn mịt mờ ám chỉ ông nên quản lý nhóm rắn nhỏ Slytherin một chút, dù sao thì sinh hoạt quý tộc hỗn loạn vốn không phải bí mật, nhưng tranh giành tình  nhân tới cả trường học thì không tốt lắm vân vân và mây mây.

Làm chủ nhiệm Slytherin luôn nở nụ cười đương trường đen mặt, tuyên bố trừ bốn người Slytherin “yêu hận gút mắc” mỗi người năm điểm, lý do là “dáng vẻ không hợp”, cũng cấm túc họ chừng một tháng, là chỗ Filch. Phải biết Filch cũng sẽ không vì bạn là Slytherin mà nể mặt, quét hành lang, rửa sạch phòng học vẫn không thể dùng pháp thuật, làm cho nhóm rắn nhỏ từ bé được nuông chiều ngậm quả đắng.

Snape xen lẫn trong đám người, giữ khuôn mặt bình tĩnh, hiện tại chuyện này chả liên quan gì tới anh, chỉ có một số ít rắn nhỏ mơ hồ biết bốn người này gần đây là đang kêu “sẽ cho tên máu lai kia biết mặt”. Xuất phát từ cẩn thận, một phần rắn nhỏ đã dán lên Snape một cái nhãn không nên trêu chọc, dù là Slytherin không biết chuyện cũng có thể thấy chuyện này có gì đó. Quy tắc đám hỏi giữa Slytherin mỗi một quý tộc đều cam chịu, nếu vui đùa một chút thì thôi, nhưng trò khôi hài không hề cố kỵ này dù bất kỳ một Slytherin có đầu óc một chút sẽ không làm.

Như vậy kết luận chỉ có một, vài người này bị gài bẫy!

Tuy không biết người làm là ai nhưng nhóm Slytherin vẫn càng thêm cẩn thận, mà ngay cả Gryffindor lớn tiếng khiêu khích cũng coi như không thấy, nhìn trò vui, vậy mưu kế này có thể là sư tử Gryffindor ngu xuẩn làm ra sao? Đương nhiên điều tra âm thầm thì tùy từng người.

Snape rất hài lòng về hiệu quả mình tạo ra, vừa thành công cảnh cáo, giải quyết rắc rối hiện tại của mình, về phương diện khác anh còn thành công giấu mình phía sau. Bạn nói những con rắn nhỏ đánh dấu anh không thể trêu vào, hừ, chỉ là đoán thôi, không có chứng cớ gì khiến Snape tỏ vẻ không hề áp lực.

Snape tâm trạng tốt, duy trì cả ngày, mà ngay cả toàn bộ buổi chiều Lucius lúc ẩn lúc hiện trước mặt anh cũng không để ý.

“Đàn em Snape, cậu đang làm gì?” Chỉ khi trở lại phòng ngủ, Lucius hỏi mới làm anhc ó chút cảnh giác.

“Huynh Trưởng Malfoy, đừng để tôi nghi ngờ chỉ số thông minh của anh, toàn trường đều thấy được sáng nay họ nháo bên hồ Đen. Nếu mắt anh có thể phát huy tác dụng bình thường thì anh nên biết khi đó tôi ngồi trên dãy bàn Slytherin. Hay là người thừa kế nhà Malfoy tôn quý căn bản không nhìn tên máu lai ti tiện như tôi, hử?” Tâm trạng tốt của Snape trực tiếp biểu hiện cất cao âm tiết cuối cùng.

Lucius vẫn không nhịn được rụt lại một chút, người bạn cùng phòng này của y chỗ nào cũng tốt nhưng khổ cái là miệng rất độc làm mình vẫn không thể tiếp thu được.

“Vậy, đàn em Snape có thể nói cho Huynh Trưởng của cậu ta biết ngày hôm qua ở hành lang bên trái tầng ba đã xảy ra chuyện gì không?” Lucius nhanh chóng khôi phục dáng vẻ vốn có.

“A, ngày hôm qua khi tôi qua đó thì không xảy ra gì cả.” Snape nhướng mày, “Hay Huynh Trưởng Malfoy đã biết sự thực, vậy còn không mau lấy chứng cớ ra đi.” Snape nhấn mạnh hai chữ “chứng cớ”, anh đã bị Lucius tùy ý làm bậy, vừa lúc nhân cơ hội cho anh ta nhìn chút.

“Vậy thì về sau đàn em Snape nên đặc biệt cẩn thận, dù sao bí mật Hogwarts thì rất nhiều, không biết khi nào đã bị người ta phát hiện ấy chứ.” Lucius càng tiến gần, khi nói xong câu cuối đã gần như thì thầm.

Lỗ tai bậc thầy độc dược đã bị nhuộm thành màu đỏ, “Cái này không cần Huynh Trưởng Malfoy bộn bề quan tâm.” Anh khô khốc nói. Đùa à, dược do bậc thầy độc dược làm ra sao có thể khiến Lucius bắt lấy nhược điểm chứ, không đợi Lucius nói gì đã rời khỏi.

Rất có lòng tin về mình sao? Thật ra Lucius cũng không hiểu được Snape đã làm những gì, nhưng nhìn nhìn kết quả này – khiển trách chủ mưu, cảnh cáo kẻ thù khác, quan trọng nhất là sau đó rửa sạch hiềm nghi, một Slytherin hoàn mỹ.

Có lẽ, Snape cũng không chỉ là một món đồ chơi cho anh hứng thú ngắn ngủi nhỉ? Lucius nghiền ngẫm sờ sờ cằm, đột nhiên nhớ tới lỗ tai Snape vừa nãy vì anh tới gần mà đỏ lên. Đàn em này của mình hình như chỉ có khi thẹn thùng mới làm người ta cảm thấy có thể tới gần, hơn nữa, Lucius tà ác nở nụ cười, Snape như rất dễ thẹn thùng nha! Đăng bởi: admin



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK