Mục lục
Lãnh Địa Huyết Tộc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm xuống...

Người theo hương hoa mây mù giăng lối

Làn sương khói phôi phai đưa bước ai xa rồi...

Đơn côi mình ta vấn vương

Ngồi ngắm trăng như chó chực xương...

Tuy nhiên, mây mù giăng kín lồi đã che khuất đi ánh trăng trên thiên không, khiến cho con chó nào đó không thể ngắm trăng và cả đại địa bên dưới cũng chìm vào trong bóng tối...

Chỉ có ngọn đồi nơi trú ẩn của đại quân Vũng Hải là vần còn ánh sáng, như một bức tường vô hình ngăn cản bóng tối bên ngoài, không cho nó nuốt lấy vùng đất này.

Từng cột lửa được đốt lên cháy hừng hực chiếu sáng khoảng không bên ngoài tuyến phòng thủ.

Không chỉ có thế, những tháp quan sát cao đến 3m cũng được cất công xây dựng nằm dọc theo bức tường như những tuyến phòng thủ cảnh giới khoảng không đen tối phía xa...

Trên mỗi tháp cạnh đều được trang bị súng máy được gỡ ra từ những chiếc xe bọc thép phòng khi bất trắc sẽ dùng đến và một chiếc đèn công suất lớn sẵn sàng chiếu sáng bất kỳ hung thú nào dám tiếp cận bức tường.

Dĩ nhiên nhiệm vụ đó thuộc về các quân nhân.

Mỗi tháp canh đều có hai quân nhân một trước một sau cảnh giới, có thể tạm gọi là A và B, hết giờ sẽ có sẽ có một quân nhân mới tạm gọi là C đến thay cho quân nhân A ở lâu hơn, còn B thì tiếp tục cảnh giới không quan tâm đến chuyện thay người, cứ thế B và C sẽ tiếp tục cảnh giới đến khi hết giờ một quân nhân D sẽ đến thay cho B, cứ tuần tự như vậy đảm bảo luôn có người cảnh giới lằn ranh sáng tối bên ngoài kia.

Đây mới thực tế là cách thay phiên nhau cảnh giới được sử dụng, còn một phát một thay luôn cả tổ để xuất hiện một khoảng chết không ai cảnh giới cho kẻ địch lợi dụng thì chỉ có trong phim tàu...

Tuy nhiên, dù có các quân nhân không ngừng cảnh giới xung quanh, nhưng đại quân không ai dám lơ là, đều ôm lấy khẩu súng của mình nằm trong lều chờ đợi, chỉ cầu mong đêm nay trôi qua thật nhanh.

Có thể nói không khí vô cùng căng thẳng dù muốn hay không đã bao trùm lấy cả đại quân...

Hiển nhiên, vẫn có một kẻ tương đối vô tư trong số đó...

Ngôi trên mui chiếc xe bọc thép của mình, Trần Lâm không chút lo lắng nguy cơ sắp đến thảnh thơi ngồi ăn mì.

Dĩ nhiên, đây không phải là mì ăn liền tầm thường mà các quân nhân đang ăn, mà là một đĩa mì ý sốt thịt bằm do Trương Tố Nga đặc biệt làm cho mọi người...

Trần Lâm tất nhiên cũng có phần và còn là phần nhiều hơn cả.

Tính ra đây là một món ăn khá công phu trong hoàn cảnh mạt thế hiện tại, may thay tay nghề của Trương Tố Nga không thấp, nàng đã dùng bột Chuối Ngô làm thành sợi mì rồi dùng thịt hung thú làm gia vị sốt lên cho món mì ý phiên bản mạt thế...

Mặc dù, không đúng chất đúng vị lắm nhưng cũng rất ngon, hoàn toàn đảm bảo yêu cầu của ăn uống của Trần Lâm.

Ngồi bên cạnh Trần Lâm không ai khác chính là Liễu Mộng Điệp cũng đang cầm một đĩa mì vừa thưởng thức vừa lắc đầu than thở.

- Mạt thế sung sướng kiểu này chắc chỉ có mình ngươi có được...

Quả thật thời mạt thế này người khác chỉ cần no bụng đã mừng đến phát khóc, vậy mà Trần Lâm đã tiến đến chuyện ăn ngon rồi, quả thật khiến nhiều người phải đố kỵ.

Dĩ nhiên những đại lão của Vũng Hải thì ngoại lệ, chỉ là họ đều là đại lão không thể so sánh được, trong mắt Liễu Mộng Điệp một nhân loại phổ thông không quyền không thể như Trần Lâm có được điều kiên sống như hiện tại đã là quá mức phi thường rồi.

Tuy nhiên Liễu Mộng Điệp lại không hề biết rằng, Trần Lâm cũng là một đại lão, thậm chí còn là một trong những siêu cấp đại lão trong trò chơi này, cái chính quyền Vũng Hải gì đó không thể sợ sánh được...

Nuốt xuống một miến thịt, Trần Lâm không nhịn được liếc nhìn Liễu Mộng Điệp hậm hực nói.

- Đã đi ăn chực rồi còn chê chủ nhà...

- Có tin ta thả chó đuổi khách hay không.

Nghe Trần Lâm nói thế, Liễu Mộng Điệp lại không hề giận chỉ mỉm cười quyến rũ nói.

- Ngươi nỡ lòng nào đuổi tỷ tỷ ta đi sao?

- Bên ngoài có rất nhiều sói đó.

Tuy nhiên, vì miến ăn Trần Lâm không chút nể mặt nói.

- Tình cảm tỷ đệ một đĩa là đủ rồi.

- Liễu phu nhân, trời đã tối rồi ta cần nghĩ ngơi, nếu người muốn ở lại đôi ta có thể ngủ chung, còn không thì mời tỷ đi cho.

Thấy tên khốn kia vì không muốn chia phần cho mình mà không chút khách khí đổi khách, Liễu Mộng Điệp không khỏi tức giận cười lạnh nói.

- Nghĩ ngơi cái gì mà nghĩ ngơi.

- Đại quân đang ngập nguy hiểm, ngươi không giúp sức một tay còn đồi nghĩ ngơi, bộ không thấy hỗ thẹn với lương tâm sao.

Nghe Liễu Mộng Điệp chính khí lẫm liệt nói, Trần Lâm không nhịn được đưa ngón giữa lên nói.

- Ta thuộc tổ trinh sát, liên quan gì đến chuyện phòng thủ..

- Giờ làm của ta hết rồi... Liễu phu nhân cũng bớt bóc lột đi.

Nói xong Trần Lâm nhảy xuống đất bỏ lại Liễu Mộng Điệp, hiển nhiên là một đĩa chưa no quyết định đi ăn tiếp.

Thấy thế Liễu Mộng Điệp không nhịn được tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn mặt dày nhảy xuống đất rồi chạy theo Trần Lâm cười nói.

- Tiểu đệ thân ái... ta chưa ăn no có thể bảo nữ nhân kia cho ta một đĩa nữa hay không?

Rõ ràng Liễu Mộng Điệp ra sức bám đuôi Trần Lâm là để ăn chực tiếp, dù sao với tình hình hành quân hiện tại kiếm được miến ăn ngon là rất khó, không thể bỏ qua được...

Tuy nhiên Trần Lâm lại cương quyết lắc đầu muốn mở miệng đuổi vị khách mặt dày kia đi.

Reng...

Bất chợt một tiếng kêu báo động vang lên khắp ngọn đồi khiến Trần Lâm khẽ giật mình.

Liễu Mộng Điệp cũng nhíu mày nhìn về nơi phát ra âm báo.

Rốt cuộc đàn sói cũng đã đến.

.

...

Trên một ngọn tháp canh tại phía nam ngọn đồi..

Hai quân nhân chịu trách nhiệm cảnh giới đang chẩn thận nhìn khoảng không đen tối phía xa, nơi ánh sáng của nhưng ngọn lửa không thể đến được.

Họ đã canh gác gần hai tiếng rồi những vẫn chưa có động tĩnh gì...

Dĩ nhiên như thế lại càng tốt, họ thật lòng cầu mong thông tin về đàn sói không thành sự thật.

Bất chợt một quân nhân đột nhiên cảm thấy khoảng tối phía xa dừng như đang chuyển động.

Không một chút chủ quan cho qua chuyện, vị quân nhân kia lập tức bật lên ngọn đèn soi sáng vùng tối phía xa kiểm chứng.

Ánh sáng từ ngọn đèn công suất lớn chiếu sáng khoảng tối phía xa, khung cảnh bị bóng tối che khuất hiện lên rõ ràng trước mặt hai quân nhân.

Chỉ là khi trông thấy khung cảnh đó, hai vị quân nhân thân kinh bách chiến đều không nhịn được hoảng sợ.

Mắt... hàng trăng, hàng nghìn cập mắt đỏ ngầu cùng hàm răng sắc nhọn đang nhìn chằm chằm về phía đại quân.

Không một chút chần chờ, vị quân nhân kia lập tức bấm còi báo động.

Thanh âm reng... reng... vang lên inh ỏi khiến mọi người đều giật mình hoảng sợ.

Ngô Bình lập tức nhảy ra khỏi liều dẫn theo quân nhân dưới trướng chạy đến bức tường phòng thủ.

Những tháp cạnh gần đó cũng nhận thấy tình hình có biến lập tức bật đèn chiếu sáng khoảng tối phía xa.

Dưới ánh sáng của những ngọn đèn hàng trăm, hàng nghìn con sói đen như mực cũng lộ ra trước mặt mọi người khiến ai nấy đều hít một ngụm lãnh khí...

Mười nghìn con sói, đây đúng là mười nghìn con sói, tìm báo của Yến Nhi là hoàn toàn chính xát.

Bên kia bị vô số ánh đèn chiếu đến, đàn sói thoáng giật mình rồi cấp tốc lui về phía sau tránh thoát ánh đèn của đại quân.

Thấy thể không một ai cảm thấy vui mừng, họ biết kẻ thù vẫn còn ở đó, đàn sói chỉ lui ra xa chờ đợi thời cơ chứ không hề bỏ đi.

Vô số ngọn đèn cố gắn soi đến nơi xa nhất có thể tìm kiếm bóng dáng những con sói, nhưng không một ai có thể trông thấy chúng một lần nữa, dường như chúng đã bỏ đi.

Chỉ là Ngô Bình không ngu đến mức đó, vô cùng căng thẳng liếc nhìn khoảng tối phía xa, đại quân bên cạnh lão cũng tương tự cầm chắc khẩu súng trong tay cảnh giới.

Không khí yên lặng đến đáng sợ bao trùng cả đại quân.

Bất chợt một tiếng động cơ vang lên phá tan không gian yên tĩnh.

Trần Lâm vô cùng chó má khi từ chỗ của cậu đến đây chỉ chưa đến 20 bước chân, nhưng vẫn lái chiếc xe bọc thép của mình chạy đến đây rồi dừng lại bên cạnh bức tường thành.

Từ bên trong xe, Liễu Mộng Điệp nhanh chân bước xuống tiến đến bên cạnh Ngô Bình hỏi.

- Tình hình thế nào?

Thấy Liễu Mộng Điệp bước xuống từ xe của Trần Lâm, Ngô Bình lại bắt đầu bổ não khẽ nuốt nước bọt nhưng vẫn mở miệng nói.

- Đúng như lời Yến Nhi nói.

- Đàn sói đã âm thầm bao vây chúng ta.

- Chỉ là khi bị phát hiện chúng không vội vàng tấn công mà lẫn trốn đi, thật là kỳ lại.

Nghe Ngô Bình nói thế Liêu Mộng Điệp cũng khẽ gật gật đầu trầm ngâm.

Sói là loài vật gian xảo lại bám vô cùng dai, chúng lẫn trốn đi hoàn toàn không phải là bỏ đi mà chắc chắn là đang có mưu đồ gì đó.

Bên kia Trần Lâm cũng dẫn theo ba người Yến Nhi, Phương Tuyết và Phương Ngân xuống xe đứng bên cạnh Liễu Mộng Điệp cưới nói.

- Ưm... còn chưa đánh nhau sao?

- Làm hại ta cất công đến đây.

Nghe Trần Lâm nói thế Ngô Bình đang cảnh giới không nhịn được hừ lạnh nói.

- Nếu không muốn thì ngươi có thể về ngủ, đừng cản trở người khác làm việc.

Tuy nhiên Trần Lâm lại cương quyết lắc đầu nói.

- Không được ta phải ở đây quan sát...

- Nếu thấy cách ngươi thủ không được còn có thể kịp thời bỏ chạy.

Nghe thấy tên kia chưa đánh đã có ý định chạy...

Ngô Bình thân là quân nhân không nhịn được tức giận liếc nhìn ba nữ nhân Hàn Thiên Lam, Phó Mỵ Nương và Lâm Tố Nga còn đang trốn trong xe rồi nhìn lại đám người Trần Lâm.

Rõ ràng Trần Lâm đã đem hết người đến đây, nếu thật sự tình hình không êm hắn sẽ chạy thật.

May thay trước khi Ngô Bình sắp không nhịn được muốn cho Trần Lâm một trận thì Liễu Mộng Điệp đã nhanh chân tiến đến vỗ đầu Trần Lâm cái “bóp” rồi nhìn lại Ngô Bình cười nói.

- Ngô trưởng quan đừng nghe tên kia nói nhảm, chúng ta đến đây là để tiếp ứng.

Nghe Liễu Mộng Điệp nói thế Ngô Bình khẽ hừ lạnh một tiếng nhưng cũng không nói gì thêm.

Quả thật Trần Lâm đang nói nhảm.

Sức mạnh của nhân loại đến từ vũ khí nóng, chỉ cần có công sự phòng thủ tốt một quân nhân chính uy hoàn toàn có thể một người một súng chiến đấu cùng chục con sói phổ thông...

Huống chi, quân số của đại quân tổng cộng khoảng 40 nghìn người, đông hơn đàn sói đen gấp bốn lần.

Thế nên vấn đề của trận chiến này chính là những con sói cấp cao và số đạn dược sẽ tiêu hao trong trận chiến...

Những con sói cao cấp thì đã có những người chơi cao cấp lo liệu...

Nhưng súng đạn mới là vấn đền khiến Ngô Bình đau đầu, dù sao đối thủ thực sự của đại quân chính là thây ma, nếu tiêu hao quá lớn với đàn sói này họ sẽ không đủ khả năng tiêu diệt thi triều miếu thành hoàng kia.

Tuy nhiên, dù Trần Lâm đang nói nhảm thật, nhưng một vỗ kia đã khiến Liễu Mộng Điệp suýt chút nữa đi gặp ôm bà, khi hai chị em Phương Tuyết đã muốn rút kiếm chém chết kẻ dám xúc phạm huyết tổ đại nhân của các nàng.

May thay Trần Lâm đã nhanh tay ngăn các nàng lại.

Liếc nhìn Liễu Mộng Điệp vẫn hồn nhiên không hề biết rằng có ba ánh mắt như muốn giết người đang nhằm vào mình, Trần Lâm chỉ khẽ cười cười xoa đầu,

Có lẽ cả Thiên Lam tinh này, chỉ có Liễu Mộng Điệp là người duy nhất có tư cách đánh vào đầu Trần Lâm như vậy mà không mất mạng, dù cho nàng có là nhân loại...

Bất chợt như cảm nhận được gì đó, Trần Lâm liếc nhìn thiên không trầm ngâm.

Qua một lúc lâu Trần Lâm khẽ nhếch mép cười nói.

- Tố Nga đem cây dù lớn ra đây.

Ngôi bên trong chiếc xe bọc thép, Trương Tố Nga dù không hiểu lắm Trần Lâm muốn gì nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo, lấy một câu dù lớn để sau xe rồi bước ra khỏi chiếc xe bọc thép đứng cạnh Trần Lâm.

Thấy đêm tối mù mịch, một thanh nhiên con mở dù ra đứng hóng gió khiến cho không chỉ Ngô Bình mà ai náy đều khó hiểu nhìn Trần Lâm.

Đùng...

Bất chợt một tiếng lôi minh kinh thiên động địa vang lên.

Một cột sét khủng bố từ thiên không đánh xuống đại địa là sáng lên cả một vùng trời, còn lộ ra một bóng hình to lớn đang đứng phía xa quan sát đại quân.

Nhưng khi chưa ai kịp giật mình vì bóng hình to lớn ẩn trong đêm đen kia thì liên tiếp những tiếng lôi minh khác lại vang lên...

Đùng... đùng... đùng...

Từng cột sét to lớn như muốn xé rách bầu trời hiện ra, may đen ầm ầm kéo đến như muốn che khuất thiên địa vốn dĩ đã rất đen tối này...

Trông thấy thiên tượng, Ngô Bình không nhịn được kinh ngạc thở dài.

Thế rồi cái gì đến cũng phải đến một giọt nước mưa rơi xuống mặt Ngô Bình khiến lòng lão nặng trĩu.

Sau đó là hai giọt, ba giọt rồi một cơn mưa như trút nước phủ kín đại địa bên dưới...

Cả đại quân đang cảnh giới bên cạnh trên bức tường thành cũng được tắm mưa tập thể, tuy nhiên lại không mấy ai vui mừng.

Cơn mua như trút nước khiến những cột lửa quanh công sự phòng thủ dần dần tắt đi, bòng tối cũng gì thể nuốt lấy cả đại quân.

- Mau... lập tức mở hết đèn trên tháp canh...

Nhận thấy tình hình nguy cấp Ngô Bình lập tức hét lên.

Những quân nhân đanh đứng trên các thấp canh cũng giật mình vội vàng mở đèn.

Ánh sáng từ những ngọn đèn công suất lớn chiếu sáng mặt đất thay thế cho những cột lửa vừa tắt ngấm kia...

Chỉ là số lượng đèn không nhiều, chỉ phục vụ cho việc soi một vùng nhất định thì được, nhưng để chiếu sáng cả một vùng bên ngoài vòng phòng hộ là tương đối khó khăn.

Cơn mưa bất chợt kia đã đưa đại quân Vũng Hải vào tình thế vô cùng khó là khăn...



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TN
thắng nguyễn18 Tháng bảy, 2022 12:27
Bão chap đi ad
TN
thắng nguyễn18 Tháng bảy, 2022 12:27
Bão chap đi ad
TN
thắng nguyễn18 Tháng bảy, 2022 00:43
Bão chap đi ad☺️☺️
TN
thắng nguyễn18 Tháng bảy, 2022 00:43
Bão chap đi ad☺️☺️
TN
thắng nguyễn18 Tháng bảy, 2022 00:43
Bão chap đi ad☺️☺️
TN
thắng nguyễn18 Tháng bảy, 2022 00:43
Bão chap đi ad☺️☺️
TN
thắng nguyễn17 Tháng bảy, 2022 11:10
Tiep ad ơi ơi
TN
thắng nguyễn17 Tháng bảy, 2022 11:10
Tiep ad ơi ơi
TN
thắng nguyễn17 Tháng bảy, 2022 11:10
Tiep ad ơi ơi
TN
thắng nguyễn15 Tháng bảy, 2022 23:01
Tiếp ad ơi
TN
thắng nguyễn15 Tháng bảy, 2022 23:01
Tiếp ad ơi
TN
thắng nguyễn15 Tháng bảy, 2022 23:01
Tiếp ad ơi
TN
thắng nguyễn14 Tháng bảy, 2022 13:45
Hóng quá ròi ad ơi
TN
thắng nguyễn14 Tháng bảy, 2022 13:45
Hóng quá ròi ad ơi
TN
thắng nguyễn14 Tháng bảy, 2022 13:45
Hóng quá ròi ad ơi
TN
thắng nguyễn14 Tháng bảy, 2022 13:45
Tiếp đi ad ơi
TN
thắng nguyễn14 Tháng bảy, 2022 13:45
Tiếp đi ad ơi
TN
thắng nguyễn14 Tháng bảy, 2022 13:45
Tiếp đi ad ơi
TN
thắng nguyễn09 Tháng bảy, 2022 14:07
Bão chap ad ơi
TN
thắng nguyễn09 Tháng bảy, 2022 14:07
Bão chap ad ơi
TN
thắng nguyễn09 Tháng bảy, 2022 14:07
Bão chap ad ơi
TN
thắng nguyễn09 Tháng bảy, 2022 14:07
Bão chap ad ơi
NN
Nguyễn Nhân09 Tháng bảy, 2022 12:24
Tập 385 đâu vậy
NN
Nguyễn Nhân09 Tháng bảy, 2022 12:24
Tập 385 đâu vậy
NN
Nguyễn Nhân09 Tháng bảy, 2022 12:24
Tập 385 đâu vậy
BÌNH LUẬN FACEBOOK