Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên bầu trời, mây đen không thấy điểm cuối, một bàn tay khổng lồ hắc ám đang dần dần ngưng tụ…

Chính là Hắc Ám Che Thiên Thủ, một Thiên Cấp Thượng Phẩm Vũ Kỹ của Đảo Bóng Đêm…

Mà bên dưới mặt biển, y phục Lạc Nam tung bay phất phới, tóc dài phiêu dật, hai tay tụ chưởng…

Quả cầu lực lượng khủng bố đang chầm chậm xoay tròn giữa hai lòng bàn tay…

“Loại lực lượng này? Thật khó có thể tin do một Nguyên Anh Viên Mãn phát ra…” Vô số người lẩm bẩm, ánh mắt phủ đầy sự ngưng trọng cùng khó có thể tin tưởng…

“Thanh niên này…không biết đến từ nơi nào…Bách Linh Bảng không hề có nhân vật như vậy…” Một lão già tay cầm Lưu Ảnh Ngọc, ghi lại cảnh tượng đang diễn ra, chỉ cảm thấy rung động thật sâu…

Trận chiến diễn ra đã lâu, vô số người âm thầm theo dõi, Lưu Ảnh Ngọc không hề thiếu trong hoàn cảnh này…

“Mặc kệ thắng hay bại…sau trận chiến này, dung mạo của thanh niên này sẽ vang vọng Đại Lục, thậm chí toàn bộ tinh cầu…” Một nam tử trung niên vuốt râu dự đoán…

“Không sai…” Đám người chấp nhận gật đầu…

Có thể lấy sức Nguyên Anh, liều mạng dây dưa cùng Luyện Hư trong thời gian dài như vậy…dù thành dù bại cũng là kỳ tích có một không hai…

Lạc Nam chẳng hề bận tâm suy nghĩ của bọn hắn, thân hình hắn đang rung lẩy bẩy…

Sự hưng phấn khiến máu huyết trong người sục sôi mảnh liệt hơn bao giờ hết, hận không thể chính tay hạ sát Luyện Hư Kỳ…

Ám Lệ nhìn quả cầu lực lượng đang được thanh niên ngưng tụ kia, không gian tan vỡ nát trước sự xoay tròn của nó…trái tim xuất hiện cảm giác bất an…

“Bàn môn tà đạo…” Ám Lệ cười lạnh một tiếng như trấn an bản thân mình, càng thêm ra sức ngưng tụ chưởng ấn…

Trán Lạc Nam lấm tấm mồ hôi, lần đầu kiểm soát một lực lượng to lớn như vậy khiến hắn có phần chưa kịp thích ứng…

Đừng tưởng Niết Bàn Linh Thủy có công năng chính là trị thương mà xem thường khả năng công kích của nó…

Bất kỳ loại Thiên Địa Dị Vật nào, dù công năng có ra sao…thì lực lượng của nó vẫn mạnh hơn linh lực thuộc tính bình thường gấp vô số lần…

Chưa kể Thủy cùng Hỏa vốn khắc chế nhau…việc dung hợp Dị Thủy và Dị Hỏa rất tốn sức đấy…

Nhưng càng là như vậy, Lạc Nam lại càng chờ mong…

Rốt cuộc…chưởng ấn màu đen như bàn tay xuất hiện từ cửu u địa ngục ngưng tụ đến cực điểm, xung quanh là vô tận hắc ám luân chuyển, như có thể che phủ bầu trời, trấn áp vạn vật…

“Chết đi…con kiến hôi…Hắc Ám Che Thiên Chưởng…”

Âm thanh dữ tợn tràn ngập sát khí từ mây đen truyền ra…Ám Lệ dùng hết sức bình sinh…một chưởng trấn áp mà xuống…

Răng rắc…

Không gian nứt vỡ thành mảnh vụn trước quỷ tích di chuyển của nó…

Sát khí ngưng tụ thành thực chất, chấn nhiếp tâm linh vạn người…

Trong mắt Lạc Nam chỉ còn một màu đen nhánh, ánh sáng duy nhất mang lại là từ quả cầu xoay tròn giữa lòng bàn tay…

Nó như vì tinh tú mỹ lệ nhất giữa mênh mông vũ trụ, dẫn lối cho một bá chủ thời thiếu niên…

Lạc Nam cái trán đầy rẩy gân xanh, thân hình khom xuống, một chân lấy đà…dùng toàn lực đẩy mạnh quả cầu lên không trung…hướng về nơi bàn tay hắc ám kia đang trấn xuống…

“Hợp Linh Chưởng…”

Tiếng thét chấn động không gian…

Một chưởng vừa ra, thiên địa thất sắc…

Một chưởng vừa ra, vạn vật tránh lùi…

Một chưởng vừa ra, không gian tịch diệt…

Đòn công kích mạnh nhất mà Lạc Nam có thể phát ra bây giờ…

Đang lấy tư thái cuồng mãnh nhất va chạm cùng Luyện Hư Kỳ cường giả…

ẦM ẦM ẦM…

Như thiên thạch va chạm sao băng…

Lỗ tai toàn bộ tu sĩ dưới Luyện Hư của Nhật Đảo đổ máu…

Cơ Nhã cùng Lam Nham phải tạm tránh lùi…

Dư ba mạnh mẽ va đập vào Ám Nhiên đang trong kết giới khiến hắn phun một ngụm máu…

Ánh sáng bao trùm không gian…

Lạc Nam thân thể cao thẳng trên mặt biển, ngẩng đầu nhìn va chạm trên bầu trời…khóe miệng hắn, máu tươi chảy dài...

Chỉ thấy Hợp Linh Chưởng hóa thành cột sáng năng lượng khủng bố xuyên thủng Hắc Ám Che Thiên Chưởng khổng lồ kia…

Nhưng xuyên thủng không có nghĩa là phá vỡ…

Hắc Ám Che Thiên Chưởng vẫn cuồng bạo mà tiến, mặc kệ Hợp Linh Chưởng xuyên qua lòng bàn tay, hướng Lạc Nam trấn xuống…

Tốc tốc tốc…

Phạm vi quá mức to lớn, Lạc Nam liên tục thi triển ba lần tốc biến…nhưng vẫn nằm trong phạm vi của một chưởng này…

Một ngón tay cái thành công trấn áp xuống người hắn…

Phốc…

Chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, thân ảnh Lạc Nam trượt dài trên mặt biển, máu tươi cùng phún, nằm bẹp trên mặt biển…

Răng rắc…

Hắn thậm chí cảm giác được, xương cốt của mình kêu răng rắc vì rung rẩy…

Niết Bàn Linh Thủy điên cuồng chuyển động, cố gắng chửa trị từng chút một…

Mặc kệ đau đớn, con mắt màu trắng thản nhiên nhìn lên trời…Lạc Nam muốn biết…đối thủ của mình hiện tại ra sao…

“AAAAAAAAAAA, tiểu súc sinh…”

Bên trên mây đen, Hợp Linh Chưởng xuyên thấu mà qua, hắc ám cấp tốc tan biến…bầu trời trong xanh trở lại…

Một thân ảnh không nhận ra hình người xuất hiện…

Bởi vì cơ thể hắn, đã bị hủy một nữa rồi…

Ngoài trừ cái đầu có vết bỏng dữ tợn…từ vai trở xuống hông của Ám Lệ hoàn toàn trống rỗng…một tay và một chân hoàn toàn biến mất…

Từ bên trong cơ thể, lục phủ ngũ tạng lòi ra ngoài…xương cốt một bên hoàn toàn biến mất…

Điều đáng nói là, khí tức trên thân Ám Lệ đã trở nên suy yếu, hiển nhiên tu vi cũng bị trọng thương mà ảnh hưởng, chỉ còn là Hóa Thần Viên Mãn…

Da thịt đang bị ngọn lửa ba màu thiêu đốt dữ dội, Dị Mộc đang không ngừng nuốt lấy linh lực của Ám Lệ…

“Hít…ông trời của ta…chuyện này là thật sao?”

Tròng mắt của đám người như muốn lòi ra ngoài, ánh sáng của cú va chạm vừa rồi khiến ánh mắt bọn hắn vẫn mờ mờ ảo ảo, hư huyễn vô cùng…

Có nằm mơ cũng không nghĩ rằng, một Luyện Hư Kỳ sẽ bị bức đến tình trạng này…

Một Luyện Hư bị Nguyên Anh trọng thương…

Cả đám lập tức chuyển dời ánh mắt về người thanh niên lóa mắt kia…

Hắn đang vô lực nằm trên mặt biển, mặc cho các con sóng lớn không ngừng va đập vào thân thể…yếu ớt đến cực hạn…

“Cuối cùng ta vẫn thua sao?” Lạc Nam cười khổ một tiếng, đối phương mặc dù bị trọng thương, nhưng hắn phát giác…bên trong thân thể mình có một cổ lực lượng hắc ám đang không ngừng tàn phá…cơ thể không thể hoạt động…

Bốn tôn đại đỉnh đang ra sức nghiền ép nó, nhưng phải cần thời gian…

Mà toàn thân cũng mất hết cảm giác, giường như bộ thân thể này đã không còn là của hắn…lần trọng thương này, quá nặng…

Lúc này đây, đừng nói Ám Lệ, ngay cả Nguyên Anh Kỳ cùng giai cũng có thể đè hắn ra giết…

“Đi chết!” Cơ Nhã thấy tình cảnh này, đôi mắt đỏ hoe dữ dội, nhìn Lam Nham quát to một tiếng đầy hận ý…

Hư ảnh Lăng Ba Tiên Tử xuất hiện sau lưng nàng, song thủ hướng Lam Nham bóp mạnh…

“Lăng Ba Tù Thiên Thủ…”

Lam Nham sắc mặt hãi hùng, một chiêu này hắn và Ám Nhiên phải chật vật ngăn cản, hiện tại chỉ có một mình, sao có thể không sợ?

Bất quá đòn công kích đã khóa chặt lấy hắn, chỉ có thể ngửa mặt lên trời gầm một tiếng…

“Băng Mâu Phá Nhật”

Băng hệ linh lực ngưng tụ mà về, hình thành Băng Mâu khổng lồ trên đỉnh đầu…

Hướng về song thủ kia bắn tới…

Ầm…

Băng Mâu thành công cùng một đại thủ đồng quy vu tận…

Phốc…

Nhưng đại thủ còn lại không tha cho hắn, đem thân thể Lam Nham bóp chặt…

Cơ Nhã phẫn nộ thật rồi, nàng dùng toàn bộ lực lượng của một kích này…dù Luyện Hư Hậu Kỳ như Thủy Lưu cũng trọng thương, huống hồ Lam Nham?

Lam Nham chỉ cảm thấy đại thủ kia siết chặt hắn như con kiến, xương cốt nát vụn…

“Ảnh Lưu Sát…”

Đúng lúc tưởng chừng bản thân chết chắc, Ám Nhiên thành công phá tan kết giới, dốc sức bình sinh vào thân đao, hướng về đại thủ đang bóp Lam Nham chém mạnh...

ẦM…

Đại thủ nổ tung, Ám Nhiên phản chấn bay ra ngoài, Lam Nham chỉ còn một hơi thở…hấp hối nằm trên mặt biển…hai mắt tràn ngập tơ máu…

Trận chiến này, đã có ba người trọng thương…

“Haha, đi chết…” Đúng lúc này, Lam Cực như hóa điên dạy, cưỡi trên Hắc Thiên Mã, tay cầm Băng Kiếm…lao nhanh về vị trí Lạc Nam đang bất động…

“Vô sĩ…”

Đám người âm thầm nhổ một ngụm nước bọt…chỉ cảm thấy hạng 11 trên Bách Linh Bảng, người được không ít thiếu nữ hâm mộ không ngờ có bộ mặt như vậy…

Ngươi bị đánh chạy như chó, hiện tại người ta đang bị thương…lại lao đến ăn hôi? Còn gì vô sĩ hơn?

“Tiểu nhân đi chết!” Cơ Nhã quát lạnh, Lăng Nguyệt Song Chưởng bắn mạnh mà đến…

“Hừ, đối thủ của ngươi là ta!” Ám Nhiên cười gằn hưng phấn, tay cầm đại đao, ngăn cản công kích của Cơ Nhã…

“Đợi ngươi thật lâu!”

Mắt thấy Lam Cực sắp tiếp cận mình, Lạc Nam cười lạnh trong lòng, ý niệm vừa động…

ẦM…

Tử sắc lôi đình lấp lóe trời xanh, thân ảnh kiệt ngạo thiên hạ của Tiểu Sư hiện ra, ngồi trên lưng nó…Tiêu Thanh Tuyền ánh mắt tràn ngập sát khí, tay cầm Đại Đao gác trên vai…

Nàng như một nữ chiến thần thực thụ, mang theo khí phách không thường thấy…

Trên thân Đao, U Minh Quỷ Hỏa hừng hực thiêu đốt…

“Bá Vương Đao Pháp – Đoạt Mệnh”

Theo tiếng quát thanh lãnh của nàng, Đại Đao trên tay lấy thế không thể cản phá, ánh mắt Tiêu Thanh Tuyền sắt lẹm như hàn băng, như một quân vương cao cao tại thượng chém giết quần thần…

Một đao trảm mạnh…

“Chuyện gì xảy ra…?” Lam Cực bị biến cố đột ngột khiến cho khiếp sợ, vô thức cầm Băng Kiếm đón đỡ…

Rắc…

Băng Kiếm hóa thành mảnh vụn…

“Á….”

Một cánh tay tung bay trên không trung, máu tươi chảy ròng không sao khép lại được…ngọn lửa màu đen không ngừng thiêu đốt…

“Khặc khặc…khặc khặc khặc khặc…”

Lam Cực như muốn phát điên nhìn vô số quỷ hồn bao vây lấy mình, hắn phẫn nộ muốn nứt hai tròng mắt, ngay cả đau đớn nơi cánh tay đứt lìa cũng không tồn tại, điên cuồng thi triển công kích vào không trung…như muốn diệt sạch đám quỷ hồn kia…

U Minh Quỷ Hỏa một lần nữa khiến kẻ địch lâm vào ảo giác…

“Là U Minh Qủy Hỏa? đáng chết…Lam Cực mau tỉnh táo!” Ám Lệ mặc dù trọng thương nhưng vẫn còn sức lực, mắt thất Tiêu Thanh Tuyền cùng Tiểu Sư đang lao đến Lam Cực…vội vàng ra tay ngăn cản…

“Hừ, Luyện Hư Kỳ trọng thương cũng dám làm phiền ta?” Tiêu Thanh Tuyền nhếch mắt kiêu ngạo, bộ dạng lạnh như băng hoàn toàn khác khi ở cùng Lạc Nam…

Đại Đao trên tay mang theo Quỷ Hỏa hướng đầu Ám Lệ trảm xuống…

“Hừ, hổ xuống đồng bằng bị chó khinh…” Ám Lệ quát lạnh, cánh tay còn lại cầm lấy Dao Găm, trảm xuống Đại Đao của nàng…

“Tiểu Sư…đi!”

Tiêu Thanh Tuyền quát một tiếng, thân thể tung bay mà lên, Bá Vương Đao Pháp thi triển, cùng Ám Lệ lâm vào triền đấu…

Mỗi Đao của nàng mang theo sức mạnh quân lâm thiên hạ, khí phách như bậc đế vương…sẳn sàng tiêu diệt loạn thần tặc tử…

Bá Vương Đao Pháp – Linh Cấp Công Pháp nhận được từ truyền thừa của vị Hiệu Trưởng đã khuất kia…

Từng đao từng đao đều là trí mạng…lại kết hợp U Minh Quỷ Hỏa, chỉ có thể khiến Ám Lệ khổ không thể tả…

Thực lực suy yếu khiến hắn ngay cả xé rách không gian cũng chẳng làm được…

ẦM ẦM…

Mà được lệnh của nàng, Tiểu Sư hóa thành Lôi Đình, móng vuốt sắt nhọn truy sát Lam Cực trên lưng Hắc Thiên Mã…

HÍ…

Hắc Thiên Mã sợ hãi đến cực điểm, Tiểu Sư như đế vương thật thụ nơi trời cao, dân đen như nó hoàn toàn không đủ tư cách chống cự…

Chỉ có thể ngựa không dừng vó, mang theo Phong thuộc tính lao nhanh…

Đáng tiếc dù gió có nhanh, cũng không nhanh bằng Lôi Đình…

Mắt thấy Tiểu Sư sắp tiếp cận, mà Lam Cực còn chìm trong Ảo Giác, nguy hiểm gần kề…bản năng hộ chủ của Hắc Thiên Mã được kích phát…

HÍ…

Nó ngửa đầu lên trời thê lương hí dài, đem thân thể của Lam Cực hất lên không trung…

Đúng lúc đó, Tiểu Sư với Tử Sắc Lôi Đình ầm vang mà đến…

Phốc…Roẹt…

Trong mắt Hắc Thiên Mã là huyết lệ, trước khi hóa thành hai nửa trước móng vuốt sắt bén của Tiểu Sư…

“Không…”

Yêu Thú chết đi khiến khế ước trong người Lam Cực biến mất, đồng thời thành công thức tỉnh hắn rời khỏi ảo giác do Quỷ Hỏa mang lại…

Cảnh tượng Hắc Thiên Mã bị xé tạt trên không trung, máu me lan tràn khắp bầu trời…cơ thể thần tuấn của Tiểu Sư lấp lóe Lôi Đình, đem máu tươi đánh nát…hoàn toàn không thể làm bẩn thân thể cùng bộ lông trắng như tuyết của nó…

“Súc sinh…các ngươi làm sao có thể hạ thủ…?”

Lam Cực triệt để phát điên thét gào, Hắc Thiên Mã là yêu thú từ nhỏ lớn lên bên cạnh hắn, tình nghĩa vượt qua huynh đệ tri giao…

Tận mắt thấy vì bảo vệ mình mà khiến nó chết đi, hắn sao có thể chịu được đả kích lớn như vậy?

“Đi chết…các ngươi nên đi chết…”

Lam Cực ngửa đầu lên trời thét dài, bàn tay móc ra một Lệnh Bài băng giá…

Quyết tuyệt đem nó bóp nát…

“Phụ thân…giết sạch bọn hắn cho ta…cầu ngươi…” Lam Cực thê lương thảm thiết gào rống…

“Thật vô liêm sĩ…”

Đám người theo dõi trận chiến thở dài, đường đường là thiên tài trên Bách Linh Bảng, lúc này giết người cướp của không được thì gọi phụ huynh? Chơi kiểu này thật quá hèn hạ…

Sau ngày hôm nay, danh tiếng của hắn sẽ triệt để mất đi…

Tuy nhiên kẻ chiến thắng lại là hắn…

Bởi vì…theo Lệnh Bài vừa nát…hư không hình thành lổ đen…từ bên trong đi ra một thân ảnh…

Đây là một nam tử trung niên có diện mạo giống Lam Cực đến bảy phần…khí độ trầm ổn, một thân tu vi hùng hồn như biển…

Lam Hoành – Gia chủ Lam Gia – Luyện Hư Viên Mãn cường giả…

Có thể thấy đẳng cấp tu chân Hải Châu Đại Lục vượt qua Băng Thiên Đại Lục một bậc…

Cầm đầu Bát Cấp thế lực, phần lớn đều là Luyện Hư Viên Mãn…

Lam Hoành vừa xuất hiện, đảo mắt quét quanh toàn trường một vòng…

Trong mắt lấp lóe như đã hiểu…

Cuối cùng dừng lại trên hai mảnh thi thể Hắc Thiên Mã bị xé nát…cùng Tiểu Sư đang hung hăng lao đến Lam Cực…

“Yêu thú tốt…đủ tư cách làm tọa kỵ của ta…”

Lam Hoành nhàn nhạt nói, bàn tay đột ngột vươn ra…

Hư không cấp tốc sụp đổ…hóa thành một Thủ Chưởng Hàn Băng muốn chụp lấy Tiểu Sư…bầu trời trở nên trắng xóa…

Lực lượng của Luyện Hư Viên Mãn khiến Tiểu Sư như bị định trụ, không thể di chuyển…

“Không thể…” Lạc Nam ánh mắt muốn nứt ra, cố gắng lay động thân thể mình…

Cơ Nhã và Tiêu Thanh Tuyền cũng một mặt đại biến, nhưng bị đối thủ liều mạng cuốn lấy khiến các nàng lực bất lòng tâm…

Mắt thấy Tiểu Sư sắp bị cầm lấy…

KENG…

Một âm thanh va đập vang lên…

Đại thủ của Lam Hoành bị một vật đánh bật trở lại…

“Ồ, thứ đồ gì?” Lam Hoành ánh mắt hơi híp…

Trước mặt Tiểu Sư, một cái Nôi Em Bé xoay vòng tròn tròn, chính thứ này đánh bật cánh tay của Luyện Hư Viên Mãn cường giả…

“Muốn động vào Tiểu Sư Sư, hỏi qua Á Nhi không có?” Tiểu nha đầu nằm trong nôi, phụng phịu không ngừng, hừ hừ trừng mắt nhìn Lam Hoành…

Một màn này khiến sắc mặt vô số người trở nên đặc sắc…

“Tiểu hài tử nhà ai?” Trong đầu cả đám hiện lên thắc mắc…

“Linh Cấp Pháp Bảo phòng ngự sao? ngươi là ai?” Lam Hoành ánh mắt ngưng trọng, có thể sở hữu pháp bảo như vậy nhất định không phải người thường…

“Phụ thân,…bọn hắn có tài sản…” Lam Cực hai mắt đỏ bừng tiến đến, đem toàn bộ mọi chuyện từ đầu đến cuối kể lại một lần…

“Ồ? Xứng đáng để ta ra tay…” Lam Hoành nghe xong âm thầm trầm tư,…theo suy nghĩ của hắn, đám người này nhất định không phải người của Hải Châu, nhân cơ hội cướp của giết người, sau đó hợp tác cùng Đảo Bóng Đêm gia tăng chiến lực, không thể hoàn mỹ hơn…

Nếu thế lực thần bí nào đó sau lưng mấy người này tìm đến…có thể dùng một phần báo vật cướp được làm cái giá kêu gọi thêm đồng minh chống lại…

Là một người đứng đầu gia tộc, quyết đoán của Lam Hoành thuộc hàng đầu, nếu đã quyết định thì sẽ không do dự…

Từ trong tay xuất hiện một thanh trường mâu Hàn Băng…

Hướng về Nôi Em Bé của Á Nhi đâm xuống…

Keng…

Nôi Em Bé rung động, tầng bảo vệ hơi ảm đạm một chút…

Hiển nhiên Băng Mâu trong tay Lam Hoành không phải dạng thường…là một thanh Thiên Cấp Cực Phẩm…kết hợp tu vi của hắn không lâu sau có thể đánh tan phòng ngự của nha đầu này…

Nhưng Lam Hoành không làm thế…chỉ thấy sau khi đẩy lùi Nôi Em Bé của Á Nhi…thân ảnh tên này biến mất…

Một lần nữa xuất hiện đã ở trước mặt Lạc Nam, vươn tay vồ xuống…muốn đem mạng hắn cầm lấy…

Keng…

Lam Hoành tối sầm mặt lại…vì Nôi Em Bé kia vẫn quỷ dị xuất hiện ngăn trước mặt hắn…

Thay Lạc Nam bảo trụ một mạng…

“Hừ, nếu ngươi muốn chết…ta thành toàn ngươi!” Cười lạnh một tiếng, Băng Mâu đâm xuống Nôi Em Bé…

Keng…

Nôi Em Bé tiếp tục bị đẩy lùi,...

Lam Hoành được thế không bỏ, tiếp tục cầm Mâu đâm tới…không gian sụp đổ trước một mâu này…

Chỉ là…lần này lại không như ý muốn…

Hư không bên cạnh Lâm Hoành đột ngột nứt ra…

BỐP…

Tiếng tát tay vang lên khiến da toàn bộ mọi người tê rát…

Không biết từ khi nào, mặt phải Lam Hoàng xuất hiện dấu ấn hình bàn tay màu đỏ…nổ đom đóm mắt…

Đám người mộng bức dụi dụi mắt…theo bản năng cho rằng đang nằm mơ…

Lam Hoành chưa kịp định thần…

BỐP…

Gương mặt trái còn lại xuất hiện thêm dấu tay…răng môi lẫn lộn…

Hai dấu tay đỏ bừng in đều hai má của Luyện Hư Viên Mãn…

Cùng thời điểm đó, âm thanh như dòng suối trong pha cùng mùi vị huyết tinh nồng đậm vang lên:

“Khi dễ nữ nhi của bản vương…thoải mái sao?”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Vi Út17 Tháng hai, 2022 11:20
Mình còn 1 năm nũa Ra quân roi
BĐN
Bu đây nè!17 Tháng hai, 2022 07:20
Clm, web nào chã là web? Nó mún đọc ở mô là ý của nó. M xen vào lm quái gì? Web này đọc chậm nó vẫn tự có thể qua web khác đọc đc, đợi m nhắc ắ? Bớt dùm nha!
BĐN
Bu đây nè!17 Tháng hai, 2022 07:17
Có khi m ngồi hơn 1 tiếng mà chưa nghĩ ra được ý tưởng nx là?!
BĐN
Bu đây nè!17 Tháng hai, 2022 07:17
T thử viết rồi, m thử nghĩ xem nhá, viết 2000 chữ đã ngốn tận gần 2 tiếng đồng hồ mẹ ròi, chưa kể tới chuẩn bị ý tưởng, suy luận tư duy,.... Để tạo ra 1 tác phẩm lôi cuốn, hấp dẫn đọc giả m tưởng đơn giản như v à? Huống hồ, tác viết hơn 4000 chữ, lại còn đòi 2 chap mỗi ngày? mà m còn kêu ca như vậy là ít? Viết mấy chữ?
SK
Sơn Kim17 Tháng hai, 2022 07:03
Cần mày hóng à ???
KG
Kẹo Gp17 Tháng hai, 2022 04:25
Đã đọc fee rồi còn ns năng như bố đời ai cần m vào đọc
LP
Linh Phạm17 Tháng hai, 2022 04:24
Đéo chờ được thì đọc truyện khác người ta còn công, việc rảnh người ta viết cho đọc rồi còn kêu ca, đã đọc free rồi còn đòi hỏi, người ta còn có công việc của người ta chứ rảnh như mấy bố cứ ngồi canh cháp à
ĐĐ
Đoàn Đức17 Tháng hai, 2022 04:23
Ráng 1 ngày 1 chương củng ok đó tác
ĐĐ
Đoàn Đức17 Tháng hai, 2022 04:23
Ráng 1 ngày 1 chương củng ok đó tác
KVN
Khoa Võ Ngọc17 Tháng hai, 2022 02:31
Kkk đạo hữu nói buồn cười vãi chưởng kkkk
H
Hoả_Ảnh17 Tháng hai, 2022 02:21
Ngon thì tự mình mà viết. Đã không bằng người khác thì đừng ở đây tự nhục
NLQ
Nguyễn Lê Quốc Bảo17 Tháng hai, 2022 02:12
m thuê người ta viết cho m đọc ? hay m đọc chùa ? ko bỏ tiền ra được ủng hộ người khác thì ngậm mẹ mồm m lại mà đọc đi, người ta ko có nghĩa vụ phải phục vụ loại hạ đẳng như m
-
----Pi----17 Tháng hai, 2022 01:08
Nói ko b ngượng à giỏi vào mà viết
TĐT
thik đọc truyện17 Tháng hai, 2022 00:53
Thế m ko viết đi rồi tự đọc thằng nguu này
NL
Ngọc Linh17 Tháng hai, 2022 00:40
Ai cũng có việc bận của mình mà, thông cảm cho tác với chứ, đọc miễn phí còn đòi hỏi, muốn thì tự viết mà đọc,
PN
Phương Nguyễn17 Tháng hai, 2022 00:38
Chắc là ad cũng mê truyện này nên mới thức khuya thế.
HLB
Hoàng long bá16 Tháng hai, 2022 23:58
Vl ạ,viết 1 chương cho bác phải mất tầm tiếng 2 tiếng ạ, bác giỏi vô mà viết thử xem, ko đợi được thì để tháng sau vô đọc liền tù tì khỏi hóng
L
Lancelot16 Tháng hai, 2022 23:46
Bận địt mẹ mày đấy, ghê ko
L
Lancelot16 Tháng hai, 2022 23:32
Kệ cụ m, sủa làm cc gì
TM
Thanh Mi16 Tháng hai, 2022 23:05
Đéo đọc thì cút, giỏi như mày thì đi mà tự viết vào đây xem chùa làm gì rồi sủa. Có ai mượn mày hóng không
HT
Hóng truyện16 Tháng hai, 2022 22:43
Bạn mgon vào viết , ai bắt bạn hóng đâu
L
linhlinh16 Tháng hai, 2022 22:30
Tác cực khổ rồi.nhớ giữ gìn sức khỏe tác ơi.
DV
Doan Vinh16 Tháng hai, 2022 22:21
K coi đc thì cút tác giả còn đi làm còn lo cho gd giỏi thì tự viết tự động đã đọc free còn lắm mồm
~
~Joker~16 Tháng hai, 2022 22:18
Đụ má. Đọc free còn sủa sủa cl. Nqta còn công ăn việc làm dell rảnh rang như m ngồi ẳng ẳng. Dkm đọc k đọc thì cút. Có cc sồn sồn vậy
T
Thanhtungbmt16 Tháng hai, 2022 22:07
K cần phải giải thích đâu ad, kệ mẹ mấy thằng tinh trùng lên não đi, giải thích với tụi nó chi cho mất công
BÌNH LUẬN FACEBOOK