Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Âm thanh lãnh ngạo lại tràn ngập nồng nặc sát khí xuất hiện, Hỏa Diễm hoàng kim rực rỡ che phủ trời cao, bóng đêm sáng lên như ánh chiều vàng, nhiệt độ khủng bố bao phủ ngàn dặm…

Dưới loại nhiệt độ kinh khủng này, dù đang được Tử Tâm Phần Không Viêm bảo vệ cơ thể, nhưng Lạc Nam vẫn nóng đến toát mồ hôi trán, còn hai tên Lục giai yêu thú phải tỏa ra Linh Lực che phủ khắp toàn thân để bảo vệ cơ thể…

Biến cố đột nhiên xuất hiện làm vô số Yêu Thú khác đang âm thầm theo dõi cuộc chiến phải giật cả mình chạy trốn vì nhiệt độ khủng bố,…

Lạc Nam hô hấp bắt đầu gia tốc, nhìn chăm chú thân ảnh người vừa đến,…

Hai từ xinh đẹp không đủ hình dung nàng, thậm chí nếu nói nàng xinh đẹp đó là một loại khinh nhờ…

Một thân đỏ rực chiến bào bao phủ cơ thể đầy đặn thành thục của người phụ nữ, bên trên chiến bào có thêu lấy một thân thể Thần Thú Kim Ô màu Hoàng Kim, sắc đỏ và vàng đan xen vào nhau, trùng kích thị giác rất mãnh liệt…

Đây là một nữ nhân thành thục chín mùi giống như mật đào nhìn qua khoảng 30 tuổi, mái tóc đen tuyền óng ả búi cao, thấm đẫm khí chất cao quý mẫu nghi thiên hạ…

Đôi mắt to tròn lãnh ngạo như sương mai, mày liễu mi cong, mũi quỳnh cao thẳng, đôi môi chín mộng không son vẫn đỏ rực mê người, bầu ngực sửa sau lớp áo bào hiên ngang vểnh cao ngạo nghễ, eo thon săn chắc lã lướt uyển chuyển, bờ mông căn tròn tràn đầy sức sống…Khiến người khác chú ý nhất vẫn là đôi chân thon dài miên mang của nàng…

Đứng cạnh Lạc Nam, nữ nhân này vậy mà không thấp hơn hắn bao nhiêu, phải biết Lạc Nam hiện tại đã cao 1m85...

Tuyệt mỹ mê người là thế, nhưng tại thiên địa này không ai dám có một tia khinh nhờn đối với nàng, nữ nhân này có khí tràng quá mạnh, kiêu ngạo vượt qua đấng mày râu, sát khí kinh hồn phát ra khiến trong lúc nhất thời không người dám thở mạnh…

“Tuyệt đối là nữ cường nhân!” Lạc Nam cảm giác Tử Tâm Phần Không Viêm trong cơ thể mình đang run lẩy bẩy vì e ngại, hắn đã đoán được nữ nhân này là ai…

Tử Tâm Phần Không Viêm của hắn là Dị Hỏa top 9 trên Dị Hỏa Bảng, có thể khiến nó sinh ra cảm giác e ngại chỉ có thể là Dị Hỏa đẳng cấp cao hơn…

Mà theo lời Hồng Liên và Tình Nhi từng nói, toàn bộ Diễm gia, người sở hữu Dị Hỏa chỉ có một…

Diễm gia chi chủ - Diễm Nguyệt Kỳ…

Lúc này đây, bên trong thân thể Diễm Nguyệt Kỳ, Dị Hỏa của nàng cũng run lên báo hiệu sự tồn tại của một loại Dị Hỏa khác…

Đôi mắt lãnh ngạo liếc nhìn sang, gặp Lạc Nam một thân áo bào trắng, diện mạo anh tuấn tiêu sái, ngọn lửa màu tím đang bao trùm thân thể hắn…

“Tử Tâm Phần Không Viêm?!” Diễm Nguyệt Kỳ môi đỏ khẽ nhếch, lập tức nhận ra thân phận của Dị Hỏa này…

Bởi vì con gái lớn của nàng, từ lần trước rèn luyện trở về đã sở hữu nó…

Với trí thông minh tuyệt đỉnh của một Bát cấp gia chủ, Diễm Nguyệt Kỳ thoáng đánh giá tình huống xung quanh, lại nhìn Lạc Nam, rất nhanh đã đoán được đại khái mọi chuyện…

“Gặp qua phu nhân…” Lạc Nam hít sâu một hơi lên tiếng chào hỏi…

Dù sao đây là nhạc mẫu đại nhân, về tình về lý mình điều phải tôn trọng nàng…

“Thất trưởng lão giao Lệnh Bài cho ngươi?” Diễm Nguyệt Kỳ không mặn không nhạt hỏi một tiếng, dường như kẻ này không phải người chiếm hữu hai cô công chúa của mình…

“Tâm cảnh của nữ nhân này rất cao, hỷ nộ ái ố không hiện ra ngoài!” Kim Nhi hiếm thấy khen ngợi một người…

Lạc Nam không đoán được tâm tình của Diễm Nguyệt Kỳ, chỉ có thể đem chuyện mình nhặt được Lệnh Bài thành thật kể lại…

“Thì ra là vậy!” Diễm Nguyệt Kỳ cười nhạt một tiếng, với tu vi Hóa Thần Viên Mãn của Thất Trưởng Lão, sẽ vì lơ đảng trí nhớ mà bỏ quên một vật nào đó sao?

Đương nhiên là không…

Hôn nhân của hai công chúa Diễm gia, đây là chuyện động trời cần quan tâm nhất, dù Thất Trưởng lão cũng không dám tự tiện quyết định hay đánh giá bản thân Lạc Nam…

Trong toàn bộ Diễm gia, việc Lạc Nam có được chấp nhận hay không phải xem ở ý niệm của một người duy nhất là Diễm Nguyệt Kỳ…

Nàng nói được là được, không là không…chẳng ai dám ý kiến…

Vì thế Thất trưởng lão cố tình bố trí một tia nhân quả, hy vọng sẽ có cuộc gặp mặt trước giữa Lạc Nam và nàng…

Để Diễm Nguyệt Kỳ có thể đánh giá trước tên tiểu tử này…Nếu không vừa mắt thì xử lý hắn luôn, tránh hai cô công chúa biết chuyện…

Về phần Lạc Nam có sử dụng Lệnh Bài kia hay không cũng không quá quan trọng…

Nếu hắn có sử dụng, thì mọi chuyện diễn ra như đúng suy tính của Thất Trưởng Lão, còn không sử dụng thì sớm muộn cũng biết mặt nhau, chỉ là thời gian có lẽ sẽ lâu hơn mà thôi…

Thất Trưởng Lão là người Diễm Nguyệt Kỳ phân phó bảo vệ hai cô con gái, vì thế được ban tặng Lệnh Bài chữ Diễm này, trong trường hợp nếu các nàng gặp nguy hiểm không giải quyết được, Diễm Nguyệt Kỳ sẽ đích thân ra mặt…

Mà Hồng Liên và Điệp Tình đã sớm theo Thất Trưởng Lão rời khỏi Diễm gia, đang trên đường đến Thánh Linh Học Phủ…

Vì thế mà lần này Diễm Nguyệt Kỳ vốn đang bế quan tu luyện, cảm ứng được Lệnh Bài bị bóp nát, nàng lập tức cho rằng hai cô con gái gặp nguy hiểm, vội vàng xé rách không gian, mang theo vô tận sát khí tiến đến nơi này…

Nào ngờ con gái đâu không thấy, trái lại gặp “con rể”…

Thoáng đánh giá hai tên Lục giai yêu thú trước mặt, trong mắt Diễm Nguyệt Kỳ xuất hiện một tia ngoài ý muốn…

Bởi vì thiếu niên bên cạnh nàng chỉ là Nguyên Anh, trước mặt Lục giai yêu thú, Nguyên Anh không thể nghi ngờ chỉ là con kiến mà thôi…

Vậy mà hắn có thể sống sót, hơn nữa còn thành công đem nàng gọi đến…

Từ trên thân thiếu niên này, nàng cảm nhận được một tia áp lực nhàn nhạt có thể suy giảm chiến lực của mình, mặc dù không quá nhiều nhưng đủ khiến Diễm Nguyệt Kỳ cảm thấy kinh ngạc rồi…

Trong lúc nhất thời, ấn tượng với tên này gia tăng một chút…

Tia áp lực nàng nhận được chính là từ Thiên Hạ Vô Song của Lạc Nam…



“Nàng…nàng là…” Hầu Tam sắc mặt trắng bệch nhìn biển lửa màu Hoàng Kim kia, rung giọng nói không nên lời, cảm giác sợ hãi bao phủ tâm trí hắn…

Hắn chính là một con Hỏa Hầu, đối với thông tin về các loại Dị Hỏa đương nhiên tìm hiểu tường tận, có kiến thức sâu rộng…

Vì thế khi chứng kiến ngọn lửa Hoàng Kim khủng bố kia, hắn lập tức nhận ra thân phận của ngọn lửa này, cũng như chủ nhân của nó…

Xếp hạng thứ 5 trên Dị Hỏa Bảng - Kim Ô Hư Hỏa…

Tương truyền tại thời đại Thượng Cổ, Việt Long Tinh Cầu vẫn còn thần thú sinh sống, mỗi loại Thần Thú đều có sức mạnh riêng biệt của mình…

Mà nói đến khả năng thống ngự Hỏa Diễm, Phượng Hoàng và Kim Ô chính là hai lão đại trong đám thần thú, dù là Hỏa Kỳ Lân cũng thua kém chúng nó một tí…

Theo truyền thuyết, Kim Ô Hư Hỏa chính là loại Dị Hỏa được hình thành tại tổ của một Thần Thú Kim Ô trong quá trình trưởng thành của nó…mô phỏng theo Hỏa Diễm trên người của Thần Thú Kim Ô mà thành…

Bản thân là Hỏa hệ Yêu Thú, Hỏa Hầu nhất tộc đương nhiên đối với Kim Ô Hư Hỏa vô cùng thèm khát, nhiều năm tiến hành săn lùng…

Nhưng cách đây vài chục năm, một đôi phu thê lại sớm phát hiện tung tích của Kim Ô Hư Hỏa, âm thầm tìm cách thu phục…

Đôi phu thê đó chính là Diễm Nguyệt Kỳ và phụ thân của Diễm Hồng Liên…

Tuy nhiên thu phục Dị Hỏa chưa từng là chuyện dễ dàng, trái lại cửu tử nhất sinh…

Phu quân của Diễm Nguyệt Kỳ bỏ mạng, chỉ có nàng là người thành công, từ đó thực lực tăng mạnh, leo một mạch đến top 10 Hoàng Kim Bảng mới chịu dừng lại…

Chuyện này lưu truyền trong thời gian dài, chỉ cần là người có bối cảnh lớn đều sẽ biết được…

Hỏa Hầu nhất tộc bị hớt tay trên mất đi Kim Ô Hư Hỏa, cảm thất vô cùng tức giận…Nhưng lại lực bất tầm tâm, vì Hỏa Hầu nhất tộc thực lực còn kém Diễm gia…

Lúc này đây, chứng kiến Diễm Nguyệt Kỳ xuất hiện, Hầu Tam sợ vãi ra quần, mặc kệ ánh mắt kinh ngạc của Lang Thương, vội vàng xé rách hư không muốn bỏ chạy…

Giống với Hầu Tuấn và Hầu Tú, có thể thấy đám Hầu tộc này có phong tục bỏ đồng bạn chạy trốn khi chiến đấu…

“Muốn đi? Bổn tọa chưa cho phép!” Diễm Nguyệt Kỳ lãnh ngạo nói một tiếng, bàn tay mềm mại nâng lên…

QUÁT…

Theo một gáy vang kiêu ngạo và bá đạo vang lên, so với Phượng Hoàng còn lãnh khóc hơn, Hư Ảnh một con thần điểu màu vàng thoáng ẩn thoáng hiện trên không trung…

Thần thú Kim Ô…

Kim Ô Hư Hỏa hừng hực phá không mà ra…

Không phải bất kỳ chiêu thức gì, chỉ là thuần túy điều khiển hỏa diễm…

Những nơi Ngọn Lửa đi qua, không gian triệt để bị thiêu đốt trở nên trống rỗng đen kịt, rất nhanh đã bao trùm thân thể đang chạy trốn của Hầu Tam…

“Pháp Thiên Tướng Địa!” Hầu Tam sợ hãi gào thét, lập tức thi triển Thiên Cấp Vũ Kỹ để gia tăng lực phòng ngự…

Thân hình cao lớn hàng trăm trượng…

Chưa dừng lại ở đó, giường như cảm giác được phòng ngự chưa chắc chắn, Hầu Tam xuất ra một kiện bảo giáp cứng rắn đỏ ngầu như Dung Nham, khoác vội lên người…

Đây là một kiện Địa Cấp Thượng Phẩm Pháp Y của Hầu Tam, lực phòng ngự cực kỳ kinh người…

Dù sao hắn chính là Trưởng lão của một tộc đàn lớn, gia sản đương nhiên có không ít…

Đối diện ngọn lửa Hoàng Kim vẫn bao trùm mà đến, Hầu Tam rống giận một tiếng:

“Hỏa Hầu Bình Thiên Quyền!”

Kết hợp hai loại Thiên Cấp Vũ Kỹ một lúc, Pháp Thiên Tướng Địa và Hỏa Hầu Bình Thiên Quyền, Hầu Tam lòng tin tăng lên một chút…

Hư Ảnh Hỏa Hầu khổng lồ xuất hiện, cùng Hầu Tam đấm ra một quyền, muốn đem ngọn lửa vàng kia tiêu hủy…

Nấm đấm mạnh mẽ dữ dội, không gian lập tức phá toái…

Lạc Nam ánh mắt run rẩy mãnh liệt, rõ ràng ngay từ đầu Hầu Tam chưa dùng 100% toàn lực để đối phó hắn, bằng không với sự kết hợp giữa hai loại Thiên Cấp Vũ Kỹ như vậy, hắn chỉ có con đường chết…

Bất quá cảnh tượng tiếp theo càng làm cơ mặt Lạc Nam co giật dữ dội…

“Hai loại Thiên Cấp vũ kỹ? Trò mèo!” Diễm Nguyệt Kỳ lạnh lùng nói, môi thơm khẽ mở:

“Thiên Hỏa Thủ!”

Trước ánh mắt rung động của Lạc Nam, vô biên hỏa diễm cấp tốc hình thành một cái đại thủ (bàn tay) to hàng trăm trượng, kích cỡ so với Pháp Thiên Tướng Địa không kém chút nào, hướng về một quyền của Hầu Tam chọp đến…

Không có âm thanh va chạm xuất hiện…

AAAAAAAAA

Chỉ có tiếng thét gào như địa ngục cửu u từ miệng Hầu Tam, cánh tay khổng lồ của hắn lúc này dữ dội bóc cháy, Kim Ô Hư Hỏa thiêu đốt vào tận xương cốt…

Rất khó tin Hỏa hệ yêu thú sẽ bị lửa đốt…nhưng lại là sự thật…

“Dị Hỏa Kim Ô Hư Hỏa của nàng đã sắp trưởng thành, lại có đẳng cấp cao hơn của công tử, uy lực như vậy là điều dễ hiểu mà thôi!” Kim Nhi lên tiếng giải thích…

Mắt thấy ngọn lửa đang lan tràn đến cơ thể mình, Hầu Tam cắn chặt răng quyết đoán, bàn tay còn lại cầm lấy bắp tay của cánh tay đang bị thiêu đốt kéo mạnh…

Rắc…

Cánh tay đứt lìa rơi xuống không trung, chỉ thoáng chốc đã tan biến, ngay cả tro bụi cũng không còn…

Sắc mặt Hầu Tam tái nhợt, phẫn nộ dâng trào, điên cuồng gào thét:

“Diễm Nguyệt Kỳ, nơi này là U Nguyên Đại Lục, không phải địa phương ngươi có thể giương oai!”

Mí mắt Diễm Nguyệt Kỳ nhếch lên, giữa hai đầu lông mày là cảm giác ngạo nghễ, nàng thanh lạnh nói:

“Hai tên Lục giai không biết xấu hổ khi dễ một nhân loại chỉ mới Nguyên Anh, cũng dám uy hiếp bổn tọa?”

Tiếng nói vừa dứt, Kim Ô Hư Hỏa càng thêm bộc phát dữ dội, hai cái Thiên Hỏa Thủ lập tức hình thành…

Phân biệt hướng về Lang Thương và Hầu Tam một lần nữa chọp đến…

RÚ…

Lang Thương không cam lòng chờ chết, một tiếng tru dài cất lên, hắn biến thành Bản Thể, là một con Địa Lang màu sám to gần chục trượng, miệng rộng như chậu máu:

“Đại Bão Cát!”

Lại là chiêu thức này, một cơn Bão Cát khổng lồ xuất hiện, cuốn mạnh về phía Thiên Hỏa Thủ…

Đáng tiếc, Đại Bão Cát vốn gây vô vàn khó khăn cho Lạc Nam lúc này lại yếu ớt như một cơn gió nhẹ…

Có thể thấy rõ nhiệt độ khủng bố của Thiên Hỏa Thủ khi Đại Bão Cát bị thiêu trụi không đến vài lần hô hấp…

Vẫn bá đạo chộp đến thân hình khổng lồ của Lang Thương…

“Không thể!” Thiên Hỏa Thủ chọp đến, Lang Thương gầm thét một tiếng kinh hồn, bộ lông nhanh chóng cháy rụi, mùi thịt nướng lan truyền trong không gian…

Lang Thương điên cuồng điều động Linh Lực bảo vệ cơ thể, nhưng chỉ nhận lấy sự bất lực, thân hình rơi xuống mặt đất, điên cuồng lăn lộn một cách thống khổ…

Ngọn lửa vẫn dần dần ăn mòn vào sâu cơ thể hắn, như đang muốn nướng chín con mồi…

Hiển nhiên Diễm Nguyệt Kỳ muốn tra tấn tên này trước khi giết…Bằng không với cường độ của Kim Ô Hư Hỏa, Lang Thương đã sớm chết rồi…

Mà ở chiến tuyến khác, Kim Ô Hư Hỏa đã đem thân xác và linh hồn của Hầu Tam thiêu đốt, ngay cả cặn bã cũng không sót lại…

Hầu Tam chỉ là một Hỏa Hầu Lục giai Sơ Kỳ sở hữu Yêu Hỏa, đứng trước mặt một vị Luyện Hư Hậu Kỳ sở hữu Dị Hỏa, không thể nghi ngờ chỉ khỏe hơn con kiến bình thường một chút…

Ực

Lạc Nam nuốt nước miếng một cái, hai tên Lục giai ép hắn vào đường cùng lúc này lại yếu đuối và hèn mọn như vậy…

Chênh lệch quá mức to lớn, quá mức tương phản, quá mức trùng kích tinh thần hắn…

Trách không được Kim Nhi từng nói, Luyện Hư Kỳ mỗi cảnh giới chênh lệch như trời và đất…

Hắn muốn báo thù Lạc Gia, mà Lạc Phá Lôi cũng là Luyện Hư Hậu Kỳ, dù cho chiến lực có thể không bằng Diễm Nguyệt Kỳ, nhưng mình bây giờ có thể chống lại sao?

Không ngờ chênh lệch giữa Thất và Bát Cấp thế lực lại to lớn như vậy…

Chỉ cần một mình Diễm Nguyệt Kỳ, sợ rằng có thể quét ngang toàn bộ Thất Cấp thế lực rồi…

“Ngươi sao lại ở đây? Không phải nên tiến đến Thánh Linh Học Phủ sao?” Một âm thanh lành lạnh vang lên khiến Lạc Nam lấy lại tinh thần…

“Ta có một bằng hữu gặp nạn, vì thế tạm hoãn đến cứu nàng! Không ngờ bị hai tên Lục giai vây công” Lạc Nam nhìn dung nhan cao quý của nàng, thành thật đáp trả…

Diễm Nguyệt Kỳ nhẹ gật đầu, tay ngọc xé rách hư không, như xách con gà xách lấy cổ áo Lạc Nam, muốn rời đi…nàng có chuyện cần “hỏi thăm sức khỏe” tên này…

Chỉ là không đợi họ rời khỏi, hai vết nứt hư không cấp tốc xuất hiện, khí thế kinh hồn bao trùm không gian, theo sau đó là hai âm thanh đồng thời cất lên:

“Diễm Nguyệt Kỳ, U Nguyên Đại Lục không phải chốn không người, giương oai xong muốn đi? ngươi cũng quá xem thường chúng ta chứ hả?”

Hai thân ảnh đạp không mà ra…

Một tên là Hỏa Hầu có bộ dạng lực lưỡng, thân mặc áo giáp như nham thạch cháy bỏng, bộ lông thuần một màu đỏ rực, ngay cả đôi mắt hung tàn cũng thuần một màu đỏ…

Hỏa Hầu tộc trưởng – Hầu Nham, Lục giai Hậu Kỳ yêu thú…

Tên còn lại thân người đầu sói, bộ lông có màu nâu đất, khoác da thú, thân cao chừng ba mét, cơ bắp nổi bật từng làn gân xanh dữ tợn, móng vuốt sắt lẽm nơi hai bàn tay hắn…

Địa Lang tộc trưởng – Lang Vương, Lục giai Hậu kỳ yêu thú…

Mà trước hai cổ khí thế kinh người của hai tên cường giả đồng cấp mang lại, Diễm Nguyệt Kỳ ung dung vứt Lạc Nam sang một bên…

Nàng ngẩng đầu, trong đôi mắt lãnh ngạo kia, một tia lôi đình bất chợt nhấp nháy, đôi môi khinh mộng khẽ mở:

“Bổn tọa muốn đến thì đến, đi thì đi, các ngươi là cái thá gì mà dám ý kiến?”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
PLĐ
Phong Linh Đan23 Tháng bảy, 2022 17:24
Ở bên trang chính có người tặng tiền ủng hộ r nên ae khỏi lo, thậm chí có cả group do một số ae kì cựu lập ra để thảo luận chia sẻ về truyện còn về việc quan tâm giả tạo hay ko thì ko ai rảnh rỗi mà để tâm vì đây là trang đăng lại ai quan tâm thật thì để ở cmt hay trong lòng cũng đc ok cám đã đọc
PLĐ
Phong Linh Đan23 Tháng bảy, 2022 17:20
Clone nhiều đấy anh zai lo mà cmt ở cái trang đăng lại này đi đồ con gà t/g ko có thấy đâu nên đừng có mõm r gây drama dân chúng nó ghét, mà thú thật thì t cũng ko ưa gì:)))
CV
Chính vũ23 Tháng bảy, 2022 17:08
Trong lòng chắc cũng đang chửi tg là ít chương nhưng bên ngoài phải nói ra 1 chương cũng đc k sợ nói ra bọn nó chửi :/ bọn rr
C
Cutitt23 Tháng bảy, 2022 17:04
Bạn nói thế tí lại có chó vào sủa tiếp bây giờ :v
L
Linhhhhh23 Tháng bảy, 2022 17:01
Dr đó b. Bọn chó này nó giả tạo lắm :)))
V
23 Tháng bảy, 2022 16:55
Bố m định k cmt làm gì nhưng nhìn mấy con chó chúng mày giả tạo quá bố m k xem nổi. Bố mày cũng địt con mẹ chúng mày luôn
V
23 Tháng bảy, 2022 16:53
Khiếp cái dcm chúng mày thằng phạm văn ngọc kia nó nói đúng thì lại có đứa nhột. Kéo lại cmt trước có mấy con tinh trùng khuyệt tật chửi tác giả kêu ra chương chậm rồi ít các thứ, xong bây giờ thì lại vào khuyên tác giả ngày 1 chương cũng đươc, rồi giữ gìn sk các thứ. Đ cụ chúng mày nó nói giả tạo thì lại tự ái
T
Tronglele23 Tháng bảy, 2022 15:34
Thì đúng rồi luân Hồi thật thật giả giả là t đã biết kết chắc có Châu viên mạn rồi lại thêm Quả trận pháp với sác nữ đế là Biết rồi chả qua vẫn chưa muốn húp thôi
PVN
Phạm Văn Ngọc23 Tháng bảy, 2022 15:27
Câu cuối là bố địt con mẹ tất cả chúng mày luôn
PVN
Phạm Văn Ngọc23 Tháng bảy, 2022 15:27
Nói chuyện còn bày đặt vào phải giữ gìn sức khỏe cho tác giả các thứ. Nghe nó giả tạo ngứa cả dái bố mày
PVN
Phạm Văn Ngọc23 Tháng bảy, 2022 15:22
Khiếp cái địt mẹ mấy thằng súc sinh chúng mày liệu đc bao thằng quan tâm tác giả thật lòng hay lên làm ra vẻ là k cần ra nhiều chương giữ sức khỏe các thứ. Cái địt con mẹ chúng m bày đặt, bố mẹ chúng m đi làm về mệt chắc cặc gì đã hỏi nay bố mẹ làm có mệt kh. Bày đặt tác giả giữ sức khỏe bla bla. Bố cái lồn mẹ mấy thằng đầu buồi rẻ rách
PVN
Phạm Văn Ngọc23 Tháng bảy, 2022 15:10
Cái địt con mẹ m đã ngu rồi còn sủa. Viết thử? Thử cái địt con mẹ nhà mày ag
PVN
Phạm Văn Ngọc23 Tháng bảy, 2022 15:09
Bố 2 thằng súc vật học
PVN
Phạm Văn Ngọc23 Tháng bảy, 2022 15:08
Vu an quan, đỗ thanh hiệp lượn cái địt con mẹ nhà m à chứ lượn. Cái địt con đĩ mẹ nhà mày. Mày thấy bố m giục chương chỗ nào. Cái địt con mẹ m đọc hết lời bố m nói chưa
PVN
Phạm Văn Ngọc23 Tháng bảy, 2022 15:05
Câu cái thằng bố nhà mày chứ câu. Biết cái địt gì mà câu với chả chương. Ngu còn cứ thích nói
CPP
Công Phương Phù23 Tháng bảy, 2022 14:41
Thật sự , chắc lúc đó châu miên mạn cũng thành công dành đc 1 ghế ở luân hồi thụ rồi cx đc luân hồi thụ cho vô viễn cảnh y chang lạc nam nên mới biết đc lạc nam rồi nằm vùng ở thiên đình chờ llacj nam tới rước nhung mà vid nguyên do gì đó nên ko nhận lạc nam thôi ... ý kiến riêng nha ae gạch đá gì nhận hết
HH
Huy Hoàng23 Tháng bảy, 2022 10:46
Vụ về quá khứ có khi kiếp làm nghịch long đế con Châu Viên Mạn cùng trong đấy luôn t đoán vậy ae có ý kiến nào nữa cmt lên ae xem:))
HH
Huy Hoàng23 Tháng bảy, 2022 10:46
Vụ về quá khứ có khi kiếp làm nghịch long đế con Châu Viên Mạn cùng trong đấy luôn t đoán vậy ae có ý kiến nào nữa cmt lên ae xem:))
HH
Huy Hoàng23 Tháng bảy, 2022 10:46
Vụ về quá khứ có khi kiếp làm nghịch long đế con Châu Viên Mạn cùng trong đấy luôn t đoán vậy ae có ý kiến nào nữa cmt lên ae xem:))
HH
Huy Hoàng23 Tháng bảy, 2022 10:45
Vụ về quá khứ có khi kiếp làm nghịch long đế con Châu Viên Mạn cùng trong đấy luôn t đoán vậy ae có ý kiến nào nữa cmt lên ae xem:))
ĐTH
Đỗ Thanh Hiệp23 Tháng bảy, 2022 10:19
Không đọc thì lượn đi ông ơi, lảm nhảm như thần kinh. Tác giả người ta còn phải đi làm, không phải cả ngày chỉ ngồi viết truyện cho ông đọc. Thấy thiếu chuyên nghiệp thì lượn sang chỗ tác giả khác mà đọc.
VAQ
Vu An Quan23 Tháng bảy, 2022 01:06
Thức đợi làm méo gì. Đi ngủ đi, sáng hôm sau đọc. Còn m nói 1 ngày viết đc 100 chương. M đi mà viết, thử xem 1 ngày đc bao nhiêu chương. K đọc thì có thể lượn.
QHV
Quí Hồ Văn23 Tháng bảy, 2022 00:19
1ng viết vì đam mê nó lại đi so với người viết vì cần câu cơm mà ng viết bằng cần câu cơm nó cũng ko ngu ra nhiều tập 1 ngày nó câu câu vl ấy chứ nó nói thì hãy ngồi viết đc 5 chương nó ko điên đầu mới lạ
꧁༺ŃŤĤ22 Tháng bảy, 2022 15:38
Chơi thế này khá là lớn :))
꧁༺ŃŤĤ22 Tháng bảy, 2022 15:38
Chơi thế này khá là lớn :))
BÌNH LUẬN FACEBOOK